chap 8+9+10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 8:
NHẮC LẠI CHAP TRƯỚC:
Dòng suy nghĩ của hắn bất chợt bị ngưng lại bởi một tiếng "ƯM"thức giấc sao một đêm xuân. Đôi mắt trong như mặt hồ từ từ mở ra, hai tay trắng noãn đỏ lên vì bị trói bằng dây hôm qua nhẹ nhàng đưa lên dụi mắt làm cho kẻ nào đó lại bị lỡ nhịp lần nữa và muốn nhào lên ăn tươi nuốt sống cậu. Khi đã tỉnh táo, cậu nhận ra Tống Ưng vẫn đang ngồi đó, ánh mắt hướng về phía cậu. Bất giác cậu lùi ra sao tay nắm lấy cái chăn cất tiếng:
 

-RỐT CUỘC ANH MUỐN GÌ ĐÂY?
▪▪▪▪ VÀO TRUYỆN ▪▪▪▪
Tống Ưng lườm Ân Thiên bằng con mắt lạnh hình viên đạn. Cất tiếng:
- Muốn gì? Hửm? ANH MUỐN EM! ĐƯỢC KHÔNG? CHÍNH XÁC LÀ..... ANH MUỐN THƯỢNG EM.
Ân Thiên mặt mày tái mé trạng thái phòng bị vẫn chưa buông bỏ từ lúc bị thượng cho đến lúc ngất đi. Bây giờ tỉnh dậy lại trong trang thái phòng bị. Các cơ trong cơ thể căng lên quên đi cơn đau sau đêm xuân và vết thương trên người. Cậu nhìn anh( Tống Ưng) bằng con mắt cảnh giác:
- Biến thái. Anh có tin tôi thiến anh cho anh tuyệt tông không hả.
- Em làm được không hay tôi cho em nát trước rồi em thiến tôi sau. Nha.( suy nghĩ: em tức thật dễ thương. Trêu tí chắc không sao.)
Vừa nói anh vừa đưa tay nâng cầm cậu. Cậu  đen mặt lại hất tay anh đi.
- CÚT.
- Ha ha. Tiểu miêu.Được. Tôi cút nhưng.....với em.
Nói rồi anh nâng Ân Thiên trên vai vác đi trên vai mà ko quên quấn cho cậu áo choàng tắm. ( tưởng tượng như vác bao các ấy) mặc cho cậu vùng vẫy la hét hay đấm mạnh vào lưng anh. Anh cũng bước đi bình thường sau đó vỗ mông cậu mà nói:
- Em không im là tối nay tôi thượng em đấy chắc chỗ đó còn đau lắm nhỉ.
Cậu nghe hắn nói vậy thì không giám quấy nữa bởi cậu cảm giác hắn giám nói giám làm mà chỗ đó của cậu còn đau âm ỉ.
Thấy cậu không quấy nữa Tống Ưng nhếch mép quen thuộc tỏ vẻ hài lòng nhưng không quên xoa bóp mông của cậu cho đỡ thèm cái cảm giác va chạm vào trong mông của cậu hôm qua.
Hắn ôm cậu rời khỏi quán bar đi lên xe. Hắn  chu đáo thắc dây an toàn cho cậu rồi phi về biệt thự riêng của hắn. Trên đường Ân Thiên không ngừng tìm cơ hội thoát thân nhưng hoàn toàn vô dụng. Cứ như cậu nghĩ được kế gì thì y như rằng anh phòng được và bắt cậu ngoan ngoãn cho tới khi về đến biệt thự riêng của anh.
Chap 9:
▪▪▪ VÀO TRUYỆN ▪▪▪
Căn dinh thự nằm trên một ngọn đồi.Nhìn nó cô đơn y như chủ nhân của nó vậy. Căn dinh thự  màu trắng. xung quanh bao bọc bởi những khu rừng mọc cây thẳng tấp, nơi đây cũng không thiếu sân vườn hồ bơi. Đầy đủ tiện nghi( mình ko biết miêu tả làm sao cho hay để mọi người hiểu).Chiếc xe của Tống Ưng từ từ tiến vào sân và đậu trước cửa. Hai hàng người hầu chừng 15 người đang đứng hai bên. Đứng đầu là quản gia của hắn hay còn gọi quản gia Lâm hoặc ông Lâm.
Xe hắn tiến vào hắn bước xuống mở cửa và bế cậu như bế bao gạo vào trong.
- Tên kia. Thả tôi xuống. MAU.
- Tên kia ? Bảo bối đây là đang kêu tôi sao.
À nhắc cho em nhớ tôi tên TỐNG ƯNG ko phải tên kia tên kìa.
Nghe tên hắn mà Ân Thiên sững người.Bản thân cậu là sát thủ nên ít nhiều cũng phải nghe đến cái tên này rồi.Hắn nổi tiếng là kẻ tàn nhẫn vô tình ko ai giám đắc tội hắn. Bây giờ cậu chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tên này.
Thấy cậu sững người hắn liền để tay lên vỗ mông cậu,nói:" Bảo bối đang sững người gì thế hay nhớ đêm xuân hôm qua."
Nghe hắn nói cậu như sôi máu gì mà nhớ đêm xuân gì gì đó chứ. Nếu ko phải đang tiếp xúc hắn thì cậu ko nghĩ hắn là người vô sĩ như vậy. Bỗng:" ỌT ỌT~~"
Hắn nghe thấy nở nụ cười thoáng qua như không khí cất giọng không trầm ko bỗng:
- Bảo bối muốn ăn hay anh ăn đây.Hửm?
- Tôi...tôi muốn ăn.
Hắn cười nhìn cậu trả lời được rồi ẩm cậu đi đến phòng bếp. Phòng bếp sang trọng thiết kế thei kiểu hoàng gia anh, trên bàn là những món sơn hào hải vị như: bào ngư, thăn bò Mỹ nướng và gan ngỗng kết hợp nấm truffle , tổ yến thượng hạn, trứng cá tầm,... Nhìn những món đó mà cậu như sôi máu lên muốn nhào vào ăn nhưng khổ nỗi tên kia vẫn còn ẩm cậu trên tay như bảo vật không bao giờ lìa.Hắn đặt cậu vào bàn ăn rồi từ tốn nhưng ko quên nhìn cậu. Còn cậu thì bị hành từ hôm qua nên chưa có gì vào bụng thì như hổ mà vồ ăn quên luôn cả hình tượng bản thân. Bỗng bàn tay hắn tóm lấy gáy của cậu đưa môi hắn chạm vào môi cậu và điêu luyện đảo lưỡi cuống lấy hết phần thức ăn trong miệng cậu vào miệng mình mặt vui vẻ đầy thỏa mãn.
- Anh bị gì thế. Biết ghê không hả?( tức giận)
- Ghê?? Ai bảo thế. Rất ngon và có mùi của em.
- Anh....
Cứ thế hắn làm vậy liên tục không quên nhào nặn nụ hoa xinh xinh trước ngực làm cậu khó chịu.Cậu tức giận chau mày xinh lại:
- Anh muốn tôi đói chết à!
- Bảo bối anh ăn no rồi nhưng cậu nhỏ ăn chưa được ăn hay là em.....
- Anh...anh điên à.
Nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của cậu hắn ko đành lòng để cậu đói:" Tha cho em lần này đó" ( lucia : ăn đậu hủ người ta đã rồi còn làm bộ.)
Thế là buổi ăn điện ngục của cậu kéo dài hai tiếng đồng hồ. Đối với cậu là cực hình nhưng đối với kẻ nào đó là sung sướng tận trên mây.
TÁC GIẢ: luciana-trần
Chap 10:

NHẮC LẠI CHAP TRƯỚC:
Nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của cậu hắn ko đành lòng để cậu đói:" Tha cho em lần này đó" ( lucia : ăn đậu hủ người ta đã rồi còn làm bộ.)
      Thế là buổi ăn điện ngục của cậu kéo dài hai tiếng đồng hồ. Đối với cậu là cực hình nhưng đối với kẻ nào đó là sung sướng tận trên mây
▪▪▪VÀO TRUYỆN ▪▪▪
SAU KHI ĂN XONG
Tống Ưng đưa cậu lên phòng ngủ để tắm rửa( nói đưa chứ công ta lại vát người ta như bao gạo thôi). Khi đi cậu cứ đưa mắt nhìn từng ngỏ ngách ở nơi đây.
Họ dừng lại tại cuối một cánh cửa gỗ to. Hắn mở cửa bước vào và thẩy cậu xuống giường bản thân cúi người. Thân thể hắn toàn bộ đè lên cậu. Đôi mắt hắn nhìn chầm chầm cậu.
Còn cậu bị nhìn như vậy thì ngại đỏ cả mặt  và cố lảng tránh đẩy hắn ra. Cậu láp bắp nói:" Buông ra. Tôi muốn đi tắm." Thấy cậu đỏ mặt hắn cũng không muốn ăn cậu bởi hôm qua hành cậu nhiều quá.
Hắn nhít người nằm sang một bên còn cậu thì biết mình ko đánh lại hắn nên nhanh chóng vơ đại cái áo sơ mi của hắn rồi nhanh chóng vào phòng tắm.
Cậu khóa trái cửa và bắt đầu lục lọi mọi thứ xem xem có thứ nào giúp anh chạy trốn được ko. Sau khoản chừng 15 phút cậu đã tìm được 1 số đồ để tạo thuốc ngủ từ những vật dụng từ phòng tắm ( sạo thui. mình có biết gì về hóa hay chế tạo đâu). Bởi là một sát thủ nên cậu được học hết những thứ này. Để không bị nghi ngờ cậu nhanh chóng tắm và ra ngoài không quên nhanh tay giấu loh thuốc ngủ khi nãy chế vộ ở chỗ dễ lấy. Trên người cậu lúc này mái tóc ướt nhot từng giọt lên cổ và xương quai xanh đầy quyến rủ khiến ai đó như muốn hóa sói vồ lấy mà  sạch. Trên người cậu độc nhất một  cái áo khi nãy vơ vội. Chiếc áo lớn hơn cậu chỉ che hết phần cần che để lộ chiếc đùi thon thả trắng nút xinh đẹp. Nhìn cậu cute~ không chịu nổi.
"SỢI DÂY LÍ TRÍ MỎNG MANH ĐÃ ĐỨT " Hắn cầm tay cậu kéo lên giường. Hắn lại ở tư thế ám muội hắn trên cậu dưới. Thấy tình hình không ổn cậu liền nhớ đến tuyệt chiêu cậu hay dùng với anh mình. Cậu bắt đầu rưng rưng đôi mắt nhỏ giọng: " Anh đã nói hôm nay không làm gì tui mà.Anh ăn hiếp tui huhu. "
Quả nhiên chiêu này của cậu rất hiệu quả. Cậu nhanh chóng làm hắn mủi lòng quên đi í định ăn cậu khi nãy mà luống cuống tìm cách dỗ cậu.
TÁC GIẢ: luciana-trần
》》》 HẾT PHẦN 1 》》》
NẾU CÁC BẠN YÊU THÍCH MONG CÁC BẠN QUA MANGATOON ỦNG HỘ. BÊN ĐÓ RA SỚM HƠN NHÉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngọt#sm