Phụ lục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin khất nợ cả nhà ngoại tuyện thời sinh viên vì kẹt ý tưởng, sốp nhảy cóc đến lúc đôi trẻ dấn thân cho tư bản luôn 🐸

⚠️ Cảnh báo: nội dung có sếch, smut 18+

-----

Bảo Khang đẩy cửa, lấp ló bóng lưng quen lui cui gác xe trong sân.

"Ủa, qua hồi nào sao không bấm chuông?"

"Cũng mới"

Một thân áo mưa thùng thình, Long cầm theo hộp giữ nhiệt "Ba má tao gửi gà, ăn không hết đem chia hai người phân nửa"

Khang nhướng mắt cảm thán, biết tỏng món kia cốt dành cho kẻ đang ngáy o o trong phòng.

Gần đây mưa lớn, nhà máy thường phát sinh sự cố báo hại Anh Quân phải trực đêm liên tục, sáng về úp mặt xuống giường liền bất tỉnh.
Còn vị đây sót bạn trai nên xách đồ sang bồi bổ.

Đến giờ Bảo Khang vẫn chưa rõ hai đứa này thành cặp từ khi nào. Trong kí ức cấp ba mơ hồ của anh ngày ấy, mối liên hệ duy nhất giữa Quân và Long là đầu - cuối sổ điểm theo dõi.

Bẵng đi thời gian, họ đột nhiên công khai hẹn hò vào buổi họp nhóm sau lễ tốt nghiệp. Chấn động hơn đôi chim cu còn kỉ niệm một năm yêu nhau chứ chẳng mới mẻ gì cam.

Nhớ lúc ấy tại quán lẩu anh đã sốc đến sặc Coca. Thật sự không ngờ thằng chí cốt ương dở thế mà hốt được vị lớp phó chuyên Hóa tinh hoa lớp A2.

"Mưa gió trễ nải cũng qua thăm tình yêu nhể?"

Khang khoác vai nó châm chọc, chỉ đồng hồ ngót nghét 8 giờ tối trên tay. Chợt điện thoại tè tè ngắt ngang. Màn hình sáng choang cuộc gọi từ ai đó có biểu tượng gợi nhớ hình con gấu.

"Đây đang qua" Anh cười toe hở lợi "Mấy người cần mua thêm gì không?"

Long bĩu môi nhìn tên nọ hí hửng dắt xe rời khỏi "Gớm, thế mà nói bọn này!"

.

Đặt giày lên kệ cạnh đôi dép cao su quen thuộc, nó dạo một vòng kiểm tra tủ lạnh không quên đổ hạt vào bát nhỏ mèo tên Bò rồi lên gọi bạn trai.

Phòng Quân không khóa nhưng kéo rèm tắt đèn tối mịt. Hắn quay lưng với cửa, lọc cọc gõ máy tính chẳng hay biết sự hiện diện của đối phương.

Chuyện cơ quan chưa mấy ổn thỏa và một kẻ thiếu ngủ như hắn không muốn mở mắt bằng ê hề công việc chút nào.

"Mụ nội nó phiền thật chứ!"

"Mày chửi tao hả?"

"Long!"

Bất ngờ tung chăn nhỏm dậy, Quân kéo nó ngã ra giường vùi đầu vào cổ nhỏ. Mùi caramel lẫn bơ ngọt đặc trưng trên người anh thợ bánh luôn khiến gã kỹ sư phát nghiện.

"Mắc mưa không, sao không nhắn tao rước?"

Nó chật vật xoay lưng dưới gọng kìm cứng ngắc, bắt lấy ngũ quan phóng đại soi xét. Quầng mắt mới mấy ngày không gặp càng thêm sâu hoắm. Đã thế lười cạo râu, đuôi cằm thô nhám cạ loạn gò má nó nhột nhạt.

"Mày bỏ bữa hả, sao ốm vậy?"

Nhắc lại bực mình. Tên bạn trai mang tiếng kỹ sư cơ khí lương tháng mười mấy triệu nhưng cũng chỉ là gã trai U30 tùy tiện coi thường sức khỏe. Kết quả cơ thể ôm về bệnh loét dạ dày khó chữa.

Thế mà ngày xưa đi học chính Anh Quân toàn lải nhải chuyện ăn uống khoa học, giờ nhìn xem ai mới không biết lo cho bản thân. Cái tật tham công tiếc việc mãi không sửa được.

"Vẫn cơm ngày ba cử"

Hắn luồng tay vào vạt áo Long nhéo nhẹ cái eo trắng phếu "Muốn kiểm tra thử không?"

"Cái thây thúi hoắc xê ra!"

Đẩy mặt thằng người yêu nham nhở, nó tuột xuống giường tiện chân đá đít tống hắn vào nhà vệ sinh "Tắm lẹ dùm, tao đi hâm đồ ăn"

Lời Hoàng Kim Long là mệnh lệnh, hắn đành ngoan ngoãn nghe theo. Nhưng vài giây sau cơ ngực trần lại ló ra, tựa tường gạch nhe răng.

"Mày không hôn bạn trai trước khi tắm à?"

"Bớt giỡn mặt!"

Cuộc đối thoại chỉ kết thúc khi tiếng cáu gắt bắt đầu vang vọng, lúc này kẻ nọ mới chịu đóng cửa an phận xả nước.

Quân tắm rất nhanh, trong lúc tìm lược chải mái đầu ươt rện hắn phát hiện bàn sách gọn gàng khác thường và áo bảo hộ phẳng phiu trên giá thay vì dồn cục nơi góc giường.

Khóe môi mỏng khẽ nhếch, cảm giác trái tim vừa được đổ đầy bình. Mệt nhọc cả tuần qua cũng bị vứt vội khỏi đầu. Đây gọi là vitamin tình yêu đấy, cẩu độc thân không hiểu nổi đâu.

Đoán người yêu ở phòng khách hoặc bếp, gã kỹ sư lập tức di chuyển. Vừa lúc gặp Long đang bê nồi súp gà khỏi bếp từ. Chờ phần ngay ngắn trên bàn Anh Quân liền bám lưng nó dụi cằm hệt như cún bự làm nũng.

"Giờ cho hôn chưa?"

Bàn tay hư hỏng cách lớp sơ mi bấu nhẹ chiếc bụng trắng phếu bao năm không đổi. Rõ ràng sờ đến phát nghiện.

"Núng nính giống con Bò ghê ha"

"Ê!" Long quay lại và đấm thụp vai hắn "Ý mày chê tao mập hả?"

"Làm gì có, khen mà" Tên nọ đánh mắt phía vị bốn chân đang nằm lì trên bàn "Nhưng nó không dễ thương bằng mày!"

Nói đoạn ép má làm môi nó chú ra, liên tiếp mổ lên mấy cái chóc chóc.

"K-khoan... Gì nhiều vậy? Một cái th- ưm..."

"Ai nói một cái?"

Anh Quân nhướng mày "Đâu phải tao!"

Hắn nâng mặt Kim Long quyết không buông tha đối phương. Khoảng cách thu hẹp đến mức nghe rõ nhịp thình thịch.

Màn gà xơi thóc dần chuyển thành nụ hôn sâu, trượt dần xuống cần cổ thanh mảnh. Eo nhỏ sau vạt áo bị sờ loạn. Cơ thể phía dưới run lên khi ngón tay chai sần lướt qua hạt đậu nhỏ.

Đầu gối theo phản xạ cong lên vô tình chạm nơi nóng rẫy nhô cao, làm Anh Quân sững lại giây lát trước khi xốc đùi bê nó vào phòng.

Ờ thì, sức chịu đựng của mấy tên họ Phạm nhà này có hơi kém.

Kẻ nọ mở từng khuy áo tỉ mỉ hôn xương quai xanh tinh xảo, chiếc cổ nhạy cảm bị gặm mút tả tơi như miếng bánh ngọt. Nụ hôn chậm rãi rơi dần xuống đôi đầu nhũ bắt đầu sưng cứng.

Chả hiểu xương ngực phẳng lì có gì thu hút hắn thích vùi mặt vào đó, liếm mút để lại từng vệt đỏ, dấu răng, hệt như đánh dấu lãnh thổ.

Môi lưỡi triền miên giữa mớ chân tay rối rắm.
Mơ màng nuốt tiếng nỉ non, Long chậm rãi đáp lại chuỗi tấn công của tên người yêu.

Quân ưỡng lưng cởi bỏ áo thun vừa mặc vào chưa lâu tiện tay vứt luôn mảnh sơ mi nhàu nát tội nghiệp của bạn trai. Hắn tách cánh môn căng mẩy, đưa hai ngón mở rộng, âu yếm hôn dọc sườn eo Kim Long hòng giúp giảm bớt khó chịu.

"Lời lúc nảy không nói dối đâu"

"Tao yêu tất cả những gì thuộc về em"

Vốn da mặt mỏng, cả người Long vì mấy lời kia càng thêm đỏ bừng nóng ran. Cái kiểu xưng hô kì cục chẳng giống ai giờ đây lại nịnh tai đến lạ. Nhiệt độ từ vị trí tiếp xúc tỏa khắp thiêu đốt từng tế bào trên cơ thể.

Khoái cảm nơi tư mật, hơi thở nóng rực cùng tóc thô cọ xát trong ngoài bụng dưới như muốn bức nó nổ tung chỉ có thể che mặt lí nhí.

"B-biết rồi... đừng... nói nữa.."

Anh Quân thoáng nghe sợi ý trí mình đứt phựt, hoàn toàn bị đánh gục bởi mỹ cảnh nóng bỏng quyến rũ điên dại. Rút tay, hắn đặt bắp chân nhẵn lên vai đẩy hông tiến vào.

Lỗ nhỏ được nong kín, nó cong eo giật thót, nước mắt sinh lí túa ra chảy dọc đôi má. Khóe môi mím chặt cố ngăn tiếng nức nở vụn nhặt, mấy đầu móng cào loạn in đỏ trên vai gã trai.

"Ugh...khoan.. Quân... s-sâu lắm rồi..."

Lau khóe mi ướt nhòe, Quân hôn lên vành tai đỏ bừng không quên xoa lưng nhỏ.

"Long ngoan, tao không làm em đau"

Ánh mắt, lời nói cùng chuyển động mãnh liệt của người kia nhấn nó chìm đắm trong sóng tình. Long gục mặt vào vai hắn cam chịu từng cú thúc đâm thẳng vào nơi nhạy cảm nhất.

Tiếng xác thịt va chạm xem lẫn nấc nghẹn nỉ non vang đầy phòng ngủ. May mắn năm đó người thuê nhà là rapper Phạm Bảo Khang, hầu hết ngóc ngách đều được anh cẩn thận bọc cách âm. Cho nên dù có múa lân ở đây hàng xóm cũng chẳng hay biết.

Không biết qua bao lâu, bữa tối của họ cũng kết thúc với nồi súp gà còn nguyên trên bàn bếp.

Hiện tại, cả hai nằm vật trên tấm nệm mới thay, còn Hoàng Kim Long thì nổi đóa vì cơ lưng hoàn toàn tê liệt sau khi bị tên nào đó nắn bóp lật dở liên tục như chiên cá.

"Xin lỗi mà..." Quân nhăn mũi, tưởng chừng thịt đùi bị vặn đứt "Đừng cấu nữa tao chuột rút rồi!"

Nó bực dọc bép vai hắn rồi lê xác xuống giường "Tránh chỗ đi uống nước coi!"

.

Trong góc bếp, ngăn tủ lạnh mở toang phả ánh sáng nhạt hòa vào gian phòng tối. Cả hai đang phân vân có nên uống một lon bia trước khi ngủ.

Chợt tay nắm cửa kêu lạch cạch.

"Ủa về sớm vậy?"

"Quên đồ"

Bảo Khang loay hoay vuốt tấm áo mưa mỏng tanh vừa mua tạm vài phút trước. Gần đến nhà người yêu mới phát hiện chai rượu định mang uống cùng vẫn chưa cầm theo. Vội quay đầu xe nhưng đường xa, trời lại đổ nặng hạt đành tấp lề đợi ngớt mưa mới đi tiếp.

Đột nhiên anh tròn mắt, đứng hình nhìn Kim Long làm nó hơi bối rối.

"Mặt tao dính gì hả?"

"Đâu có"

"Nay tao ngủ ngoài, bây cứ tự nhiên ha"

Quơ lấy chai vang trên kệ, Khang nghiến răng khống chế khóe miệng đang xếch lên "Dầu xanh trong tủ, thằng Long muỗi chích thì sức"

Cứ thế vội vàng biến mất bỏ lại đôi tình nhân ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì.

"Thằng này sao ta?"

Đuôi mắt híp giật thót khi lướt đến người bạn trai. Hắn chột dạ liếm môi "Long..."

"Hả?"

Dè dặt kéo nó tới bồn rửa trước gương, Quân gãi tai "H-hình như tao hơi quá trớn..."

Hoàng Kim Long trợn tròn nhìn ảnh mình phản chiếu. Tấm thân trắng như tàu phớ loang lổ vết hôn xanh tím và mấy dấu răng nham nhở trải dài từ yết hầu xuống quá ngực. Bỏ mẹ, nó quên tròng áo trước khi ra khỏi phòng.

"Vậy là thằng Khang nó... nó..."

"Trời ơi Phạm Anh Quân!!"

-----

Hân hạnh được phục vụ,
chúc các bảnh iu nhà mình ngon miệng 🍽

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro