chương 5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nhật kí những ngày cuối cùng

1. ngày phát hiện ra bệnh. 

ngày hôm ấy là sinh nhật tôi, món quà lớn nhất tôi nhận được là căn bệnh ung thư giai đoạn cuối, tôi chỉ còn vỏn vẹn vài tháng nữa. 

tôi cũng không biết tại sao tôi lại bị bệnh, tôi không dám nói cho ai, vì hôm nay cũng là sinh nhật chị. 

2. ngày về quê

lúc ngồi trên xe về quê, chợt cảm thấy được an ủi, vì ít ra ở nơi này còn có người chờ tôi, luôn quan tâm tôi

ông bà ơi, cháu đã về với ông bà đây. 

3. ngày bà mất

tuyệt vọng, thống khổ, đến một tia hi vọng nhỏ nhoi ông trời cũng nỡ lấy đi của tôi, thật là tàn ác. 

không sao cả, ít ra tôi vẫn còn có ông nội.

4. ngày ông mất

tia hi vọng cuối cùng tắt hẳn, ánh sáng của cuộc đời tôi biến mất, không còn gì nữa cả.

tôi mất tất cả rồi, sẽ không có ai cần tôi nữa. 

5. ngày cậu tỏ tình

tôi vui chứ, nhưng tấm thân bệnh tật này không còn bao lâu, thôi cứ giứt khoát cắt đi, không hi vọng thì sẽ không buồn, mong cậu cũng vậy. 

tôi cũng muốn đáp lại cậu lắm, xin lỗi cậu nhiều. 

6. qua năm mới rồi

năm mới vui vẻ, bố mẹ

năm mới vui vẻ, chị 

năm mới vui vẻ, ông bà

năm mới vui vẻ, lũ bạn

năm mới vui vẻ, người tôi yêu.
________________________________________

trang nhật ký cuối cùng thấm đẫm nước mắt, xen vào đó là vài giọt máu đỏ tươi, Minh Tường chết vào đêm giao thừa, dưới ánh đèn hiu hắt, đôi mắt nhắm nghiền, đôi tay nhỏ giữ chặt lấy tấm hình ông bà, máu từ khóe môi từng giọt rơi xuống, thấm vào trang giấy mỏng. 

cậu chết đi, cuối cùng cũng được giải thoát khỏi cái nơi khắc nghiệt này. Minh Tường, nếu có kiếp sau, hãy chọn lựa thật kĩ rồi mới bước tới thế giới này nhé, đừng để bản thân phải đau khổ như vậy nữa. 

_______ hoàn chính văn _____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro