Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trung học Tam Xuyên, mọi người đều biết, Tạ Liễu là tiểu tùy tùng trung thành của Lục Tranh. Cùng cậu trốn học, chơi net, vì cậu mà đốt thuốc. Cô nguyện ý hư hỏng cùng cậu.

Mãi đến một ngày trước khi học kỳ hai lớp 11 kết thúc, anh em của Lục Tranh thổ lộ với Tạ Liễu. 

Nữ sinh tâm hoảng ý loạn nhìn về phía Lục Tranh ở bên cạnh đang dựa vào tường hút thuốc. Cậu cũng nhìn cô một cái, đôi mắt đào hoa híp lại cười: "Nhìn tôi làm gì? Được hay không nói một câu, đừng để anh em tôi phải đợi." 

Về sau, Tạ Liễu mới biết, thì ra Lục Tranh yêu thầm một đàn chị học lớp 12 năm năm rồi. Trừ đàn chị ra, ai cậu cũng sẽ không yêu.

Từ đó về sau, phía sau Lục Tranh không còn thấy tiểu tùy tùng tên là Tạ Liễu nữa. Đàn em hỏi Lục Tranh chuyện gì xảy ra, nam sinh khẽ nhíu lông mày phun khói thuốc, cười nhẹ: "Con nhóc kia à? Có thể là hoàn toàn tỉnh ngộ, trở về cố gắng học tập rồi."

"Cô ấy và chúng ta, vốn dĩ không phải người cùng đường."

Sau khi thi đại học, Tạ Liễu xuất ngoại.

Sau này gặp lại, là một lần tụ họp bạn học cấp ba.

Có người thấy Tạ Liễu bị Lục Tranh ôm ngồi lên bồn rửa tay.

Hơi rượu phả vào mặt cô, mắt đào hoa rực rỡ lung linh, âm thanh mang theo vài phần nức nở: " Tạ Liễu, em thật tàn nhẫn, đi một cái cũng không quay đầu lại... Mẹ nó tôi như chó điên tìm em suốt 5 năm!"

Tạ Liễu nghe xong, phản ứng lạnh nhạt: "Lục tiên sinh không cần phải như thế, chí hướng bất đồng khó lòng hợp tác, chúng ta không phải người cùng đường."

Lục Tranh nghẹn nhăn mi: "Chí hướng khác biệt? Mẹ nó tôi một giây hủy đi sửa lại em tin hay không?"

*Bây giờ có chết cũng phải chết trên đường có em!*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro