Chương 15 : Sướng Không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị Mặc Đình nhìn như vậy, trong lòng Châu Tấn vô cùng hổ thẹn, thân thể cứng đờ.

Không ngờ cô có thể làm chuyện đó với Trần Khôn ngay trước mặt Mặc Đình, lại còn có phản ứng nữa chứ.

Châu Tấn không còn mặt mũi nào đối diện với  Mặc Đình, tính tình kiêu ngạo từ trong cốt tủy khiến cô không cách nào trình diễn một màn đông cung đồ sống trước mặt người quen. Cô không muốn để Mặc Đình nhìn thấy mình rên rỉ dưới thân người đàn ông khác.

Cô cắn môi dưới, lắc đầu với Mặc Đình, dùng khẩn cầu ánh mắt nhìn cậu, muốn cậu dời tầm mắt đi, đừng nhìn tiếp nữa.

Sắc mặt Mặc Đình âm lãnh, ánh mắt vẫn dính chặt trên người Châu Tấn và Trần Khôn, khóe môi mím chặt, cố gắng kìm nén.

Nhìn cô gái mình thích nằm dưới thân người đàn ông khác, là sự sỉ nhục vô cùng to lớn đối với cậu.

Tuy nói là đóng phim, nhưng nghe tiếng ngâm nga kiều mị của Châu Tấn, nhìn gương mặt ửng đỏ nhiễm màu tình dục và thân thể không ngừng đong đưa vì động tác của Trần Khôn, Mặc Đình cảm thấy cực kỳ khó chịu, đến thở cũng khó khăn.

Khi Trần Khôn đang luật động đến vui sướng, chợt nhận ra thân thể Châu Tấn căng lên, nam căn bị huy*t mềm của cô hút chặt, di chuyển hơi khó khăn.

Anh cúi đầu nhìn Châu Tấn, phát hiện cô nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng mình. Theo ánh mắt cô, anh nhìn thoáng về phía sau, phát hiện Mặc Đình đang đứng ở đó.

Trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận, người phụ nữ này, lúc nằm dưới thân anh mà còn có tâm tư nghĩ đến người đàn ông khác ư?

Đúng là thiếu đòn mà!

Trần Khôn cảm thấy Châu Tấn đang sỉ nhục tôn nghiêm của mình.

Nhớ đến tiêu đề tin giải trí sáng nay, nhìn thấy ảnh Châu Tấn và Mặc Đình ôm hôn nhau, lửa giận trong lòng anh càng bốc cao.

Trần Khôn xoay mặt Châu Tấn lại, để cô đối diện với mình.

Anh lạnh lùng nói: "Nhìn tôi."

Ánh mắt Châu Tấn chuyển sang nhìn Trần Khôn, phát hiện mắt anh như kết băng sương, vẻ mặt không vui nhìn mình.

Châu Tấn không biết tại sao anh đột nhiên không vui, cô còn kịp biết hiểu ra nguyên nhân thì đã bị động tác mãnh liệt của Trần Khôn làm cho kêu lên.

"A... A... Quá nhanh, chậm một chút..."

Châu Tấn nhíu mày, cắn mạnh môi dưới, tay nắm chặt lấy khăn trải giường bên dưới, thừa nhận từng cú thúc mạnh mẽ của anh.

Động tác của anh vừa nhanh vừa mạnh, không ngừng va chạm đến tận cửa tử cung của cô, đến chiếc giường lớn dưới thân cũng phải rung lên, phát ra từng tiếng kẽo kẹt.

Cửa tử cung mềm mại của Châu Tấn run rẩy, sinh ra cảm giác đau đớn, trong đau đớn lại mang theo tê dại kích thích.

Một dòng điện xẹt qua, khiến âm đạo của Châu Tấn chảy càng nhiều mật dịch.

Bàn tay to của Trần Khôn luồn vào trong áo, vuốt ve bầu vú trắng nõn, dương v*t phía dưới tiếp tục ra vào trong hoa huy*t của cô. Anh hỏi cô: "Sướng không? Tôi làm em sướng không?"

Mặt Châu Tấn nóng lên, đôi môi đỏ mím chặt, ánh mắt né tránh, xấu hổ không trả lời câu hỏi của anh. Nhưng hạ thân của cô lại không khống chế được, nâng mông lên đồng ý nói hùa theo động tác của anh.

Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Trần Khôn cười nhẹ, cơn tức cũng biến mất, biết cô cũng sảng khoái. Rốt cuộc anh cũng tìm lại được tôn nghiêm đã mất trên người cô.

Anh tiếp tục luật động, nếu lúc này xốc chăn lên, nhất định sẽ thấy một cây gậy thô dài màu đỏ tím ra ra vào vào trong hoa huy*t đã sưng đỏ của Châu Tấn.

Trên dương v*t dính đầy chất nhầy, thân gậy ướt đẫm, nhìn vô cùng dâm mị.

Mỗi lần dương v*t rút ra đều sẽ kéo theo một dòng chất lỏng trong suốt, khiến nơi kết hợp của hai người ướt đẫm.

Khăn trải giường dưới thân cũng không may mắn thoát khỏi tình cảnh đó, đọng từng mảng nước ái muội.

Sau hàng trăm cái ra vào, Trần Khôn mới dùng sức đỉnh vào sâu nhất, đưa cậu nhỏ của mình vào đến tận miệng tử cung, bắn ra tinh dịch đặc sệt.

Sắc mặt Châu Tấn ửng hồng, ánh mắt rời rạc nhìn phía trước, thân thể hơi run lên vì dòng tinh dịch nóng bỏng của anh.

Bắn tinh xong, Trần Khôn nằm trên người cô thở hổn hển, xuyên qua hàng mi ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy trong đôi mắt mơ màng của Châu Tấn chỉ có hình bóng anh.

Tâm tình sung sướng, anh thoả mãn nghĩ, trong mắt cô nên chỉ có bóng dáng anh, một ngày nào đó anh sẽ khiến cô quỳ gối dưới chân mình.

Khi hơi thở của hai người dần bình ổn, đạo diễn hô một tiếng "Cut, quá tốt. Qua. Kết thúc công việc."

Nhân viên bắt đầu thu dọn đạo cụ.

Trần Khôn rút dương v*t ra khỏi hoa huy*t của cô, lại nhanh chóng dùng quần lót của cô che kín cửa huy*t lầy lội, lau khô tinh dịch chảy ra.

Anh vươn tay nhặt cái khăn tắm to dưới đất lên, quấn lấy nửa người dưới của mình, tiện tay nhét quần lót của Châu Tấn vào trong khăn tắm luôn.

"Em bọc cả chăn về phòng nghỉ đi."

Trần Khôn dùng chăn quấn Châu Tấn kín mít, chỉ để lộ hai mắt cá chân trắng nõn.

Châu Tấn thẹn thùng nhìn anh, nhỏ giọng nói: "... Quần lót đâu."

Trần Khôn nhướng mày: "Chẳng lẽ em còn muốn mặc cái quần lót dính đầy tinh dịch của tôi về nhà?"                                         

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro