Chương 9 : Phóng khoáng như thế !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ đồ chơi bị hắn vứt bỏ .... cô chính là một con búp bê  hắn chơi chán rồi , một thứ không có giá trị .... một thứ rác rưởi.

Nhưng đó là trước đây , còn bây giờ cô đã mất hết tình yêu với hắn . Con tim đã đóng băng ....

Không còn vướng mắc gì nữa

Bạch vũ nhi cười mỉa mai nhìn Huân Vy : " Cô nghĩ cô khác tôi sao ,đều là thứ đồ bỏ đi . Cô biết tại sao hắn đính hôn với cô mà hai năm rồi không chịu lấy cô không ? "

   " Bởi vì hắn không yêu cô, chỉ là cô tự mình đa tình thôi "

   " Con tiện nhân ! Mày câm ngay " Huân Vy tức giận hét ầm lên chuẩn bị ra tay đánh cô nhưng bị cô nhanh tay chặn lại , đẩy cô ta ra xa rồi bỏ mặc cô ta . Cô đi ra chỗ Tử Thiên và Trương Hạo vẫn đang cãi nhau.

Bạch Vũ Nhi thở dài hai người họ không gây chuyện với nhau bộ không sống nổi à

Tử Thiên thấy Bạch Vũ Nhi liền chuyển mục tiêu sang cô , tay không tự chủ đặt lên vai cô. Cô hấp ngay tay của anh ra

Anh không bao giờ sửa được tật hoa hoa công tử , thật là khó chịu. Đó là một trong những lý do cô ghét anh thế mà anh vẫn cứ bám đuôi cô như ruồi vậy

  "  Tử Thiên anh chú ý cái tay của mình đi tôi sắp tới giới hạn rồi đó. Anh muốn mất tay à ? " Cô không nói hai lời

Tử Thiên nhanh chóng dấu cánh tay sau lưng nhìn cô cười : " Người đẹp sao hôm nay nóng tính thế "

  " Có chuyện vui hả ? "

  " Hỏi ngu thế " Bạch Vũ Nhi nhìn cái mặt nhởn nhơ của anh không thèm chấp , lơ anh luôn

Anh ta mở ra ngoài đường sớm muộn gì  cũng sẽ bị bắt vì tội quấy rối cho mà xem

Bạch Vũ Nhi tiến đến phòng tổng giám đốc , Trương Hạo và Tử Thiên chạy theo sau cô vừa mở cửa ra thì hình ảnh của hai năm trước lại diễn ra ngay trước mắt cô .

Huân và Lăng Diệp thần thân mật ôm hôn nhau cuồng nhiệt , quần áo của Huân Vy xộc xệch trễ xuống đến eo .Bạch Vũ Nhi tuy chỉ nhìn thấy sau lưng của cô ta và hành động vừa rồi đã đủ để biết họ đang làm gì ... Nhưng cô vẫn thản nhiên nở nụ cười giả tạo  :

  " Không ngờ tổng giám đốc Lăng Diệp thần và ảnh hậu lại phóng khoáng như thế "

  " Bạch Vũ lần sau đi vào nhớ gõ cửa"

Lăng Diệp thần đã nhận ra sự có mặt của cô từ lâu nhưng vẫn thản nhiên làm việc của mình.  Huân Vy vẫn giữ tư thế đó dựa vào ngực hắn cười kiêu ngạo .Tim Bạch Vũ Nhi như siết lại đau đớn , chua xót.

Không ngờ hắn lại có thể thản nhiên như vậy. Hắn đã quên cô -  Lục Tuyết Nhi này

Quên thật nhanh ...

Cô tựa người lên cửa mỉm cười đầy chua xót : " Tổng giám đốc Lăng xin thứ lỗi cho tôi - một nhân viên quèn ... Nhưng mà nếu tôi gõ cửa thì làm sao có thể chính mắt thưởng thức cảnh nóng lúc nãy . Đáng tiếc lắm ... "

Cô làm vẻ nuối tiếc,  hắn hừ lạnh .Đột nhiên Trương Hạo và Tử Thiên không biết từ đâu phi vào , Tử Thiên vuốt cằm lưu manh nói :

   " Cảnh nóng đâu ? "

  " Ảnh đế nghe nhầm rồi , làm gì có cảnh nóng nào . Bạch Vũ chỉ nói đùa thôi "

Huân Vy cười thân thiện với anh , thấy hành động của cô ta khiến Bạch Vũ Nhi cười mỉa mai . Nhìn lại thì bây giờ quần áo cô ta ăn mặc chỉnh tề phẳng phiu như chuyện lúc nãy không hề xảy . Đúng là người  trong nghề có khác

  " Vóc dáng của ảnh hậu đẹp thật đấy tuy tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng. Tổng giám đốc Lăng thấy thế nào ? "

Câu nói mờ ám của cô khiến cho mặt Huân Vy đỏ bừng . Riêng Lăng Diệp Thần lơ câu nói của cô :

   " Bạch Vũ , cô đến đây làm gì ? "

   " Đây là đề xuất của tôi về quảng cáo lần này "

Cô đặt lên bàn một tập văn kiện Lăng Diệt Thần cầm văn kiện xem xét liền nhíu mày . Huân Vy thấy thế cũng tò mò đi xem văn kiện rồi cô ta quay sang Bạch Vũ Nhi cười mỉa mai :  " Bạch Vũ Nhi cô cũng thật là to gan , cô nghĩ mình là ai mà dám đề xuất Công ty nước hoa LTN . Cô chỉ là một diễn viên không tên tuổi , công ty LTN không chấp nhận đâu đừng có mong ước lời quá rồi để mà tuyệt vọng . "

Trương Hạo cũng cảm thấy Huân Huy nói đúng công ty LTN rất kiêu ngạo bao nhiêu năm qua họ không nhận bất cứ sự hợp tác nào nhưng họ vẫn có thể đứng đầu trên lĩnh vực nước hoa. Cơ hội họ hợp tác lần này rất thấp là 0% mới đúng

  "  100% họ sẽ chấp nhận đầu tư " Cô kiên quyết

Lâm Diệp Thần trở nên âm trầm , hỏi lại cô lần cuối cùng : " Cô chắc chứ ! "

  " Tôi chắc chắn họ sẽ chấp nhận bởi vì tôi là chủ tịch công ty LTN "

Câu nói của cô khiến mọi người bất ngờ chỉ riêng Hàn Tử Thiên vẫn thản nhiên vô tư , cứ như anh đã biết trước sự việc này . Lăng Diệp Thần mỉm cười hiếm thấy : " Được thôi ! "

   " Không được ! Diệp Thần . " Huân Vi uất ức kéo ống tay áo hắn tỏ vẻ không hài lòng nhưng Lăng Diệp Thần mặc kệ cô ta tiến ra khỏi phòng khiến cho Huân Vy tức giận ghen ghét cô đến tột cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro