Chương 1_5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Skip to content

GÓC RIÊNG CỦA HEIDI

Menu

Home( TS – CĐ) Hương đồ – Chap 01

( TS – CĐ) Hương đồ – Chap 01

24/03/2015 Heidi ( TS - CĐ ) Hương Đồ

 

 

 

 

 

 

20 Votes

Chương 1:

Edit: Heidi

Thừa dịp khi Thẩm phụ đầu đầy mồ hôi đi ra ngoài uống nước, Thẩm Hà Hương khe khẽ mở chiếc giỏ trúc cũ nằm trên đất ra, bên trong có ba tầng trúc ngăn cách, lần lượt để các loại đồ vật nhỏ, tầng trên cùng là một lớp bày các đồ kim chỉ thêu thùa và một số đồ trâm cài đầu gỗ bọc lụa, phía dưới là quạt tròn, khăn tay thêu và những chiếc hà bao với các kiểu hoa văn giống hệt như mẫu thân Liễu thị làm.

Nàng đưa tay lật qua lật lại, khăn tay thì một chiếc cũng không bán được, quạt tròn thì bán được bốn năm cái, hiện tại là mùa hè thời tiết càng ngày càng nóng dần lên, một số nữ tử của những hộ nghèo đều cần hai cây quạt để phối hợp với quần áo phe phẩy để giảm đi cái nóng bức, năm nay trong kinh thành lưu hành chính là loại hoa văn điệp luyến hoa này, nó tuy xinh xắn, nhưng tiền vốn cũng cao, vì không muốn bị chèn ép, nhóm người bán dạo chỉ có thể để giá thấp bán ra, giá một cái là mười lăm đồng tiền, lợi nhuận kiếm được từ mỗi chiếc quạt chỉ có hai đồng tiền.

Hà Hương lại nhìn một cái giỏ trúc khác nữa, dầu muối tương dấm đều bán được một ít, nhưng đều là những thứ không kiếm được bao nhiêu, nông gia thì có mấy hộ có thể bỏ tiền mua nhiều mấy thứ đố đó, từng đồng tiền đều phải tính toán chi li, nàng đậy lại nắp giỏ rồi xoay người đi vào phòng, Liễu thị đang ngồi ở trên kháng may vá quần áo, thân thể bà vốn đã không được tốt lắm, trước đó vài ngày lại vừa bị nhiễm phong hàn, mấy ngày nay đã tốt hơn nhiều rồi, nhưng sắc mặt vẫn lộ ra sự xanh xao vàng vọt.

Thấy nữ nhi tiến vào liền ngừng tay nói: “ Tính tình cha con luôn luôn tốt, lần này cư nhiên tức giận với con liền mấy ngày, tuy rằng không ngó ngàng gì tới con, nhưng trong lòng con cũng đừng thầm oán cha, không phải nương nói con, chuyện này quả thật là con đã làm sai ……” Có lẽ là có chút kích động, nói xong Liễu thị ho khù khụ mấy tiếng, tiếp nhận chén trà hoa dại do Hà Hương pha, uống vài ngụm mới thuận khí lại, sắc mặt nhìn cũng đỡ hơn chút.

Lập tức liền có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Hà Hương một cái,“Con đứa nhỏ này, một nhà Thư Huyền thư hương môn đệ đó, ngày thường đều tốt bụng, nếu không phải năm đó cha con có cơ duyên cứu phụ thân hắn một mạng, con cho là có thể trèo cao được mối lương duyên này sao? Giờ đây phụ mẫu song vong sa sút đến tận cửa cầu, cho dù hắn bị phá tướng khuôn mặt bị bỏng, trên người một văn tiền cũng không có, lòng con trăm ngàn lần không muốn đi chăng nữa, nhưng cũng phải nể mặt người phụ thân đã khuất của hắn chứ, cũng không thể đủ điều vũ nhục người ta như thế chứ con, phụ thân hắn trước kia giúp chúng ta không ít đâu, hiện tại chúng ta không đưa tay ra giúp đỡ thì thôi đi, sao con nỡ cay nghiệt đem người ta đuổi đi chứ…… Con nói một chút xem, ngày đó con giống bộ dáng gì hả…..”

Thấy đôi mắt Liễu thị đỏ hoe, Hà Hương liền ghé người vào bên cạnh kháng ( giường đất), nằm trên đùi Liễu thị khóc lên thành tiếng, nhìn bộ dáng nữ nhi khóc thương tâm đến nỗi bả vai run rẩy, những lời trách cứ Liễu thị định nói liền cũng bay đi bảy tám phần, thân thể chính mình không tốt, nhiều năm như vậy dưới gối cũng chỉ có duy nhất một nữ nhi là Hà Hương, tuy rằng là hộ dân thường, nhưng cũng là máu thịt trên người mình, thương yêu hết mức sủng ái không nỡ để chút ủy khuất nào, nghĩ đến chuyện phát sinh trong nhà đoạn thời gian này, lời trách cứ cũng nói không nên lời, chỉ chốc lát sau cũng rớt nước mắt sau, hai mẹ con tức thì ôm nhau cùng khóc.

Hà Hương vốn là nằm trên đùi Liễu thị làm bộ khóc lóc để trốn tránh việc bị giáo huấn, trong nhất thời ngửi thấy mùi dược thảo nhàn nhạt quen thuộc trên người mẫu thân, lại nghĩ tới đời trước sau khi mẫu thân qua đời mình phải gánh chịu những sự bất hạnh, không khỏi bi ai trong lòng, kìm lòng không được cũng khóc lớn lên, chỉ trong chốc lát đã dính nước mắt nước mũi trên quần áo Liễu thị.

Thẩm Thành Thạch vốn muốn bước vào trong phòng, đã đứng ở ngoài cửa được một lát, thần sắc rốt cục cũng hòa hoãn lại chút, không khỏi thở dài xoay người cầm công cụ đi ra phía sau núi đốn củi.

Mặt trời vừa lặn Hà Hương đã đun nước nóng tắm qua một cái, sau đó đổi bộ y phục sạch sẽ, một mình ngồi trên ghế ở Tây phòng, đối diện với chiếc gương đồng cũ mèm để trên chiếc bàn gỗ cũ kĩ lồi lõm, chậm rãi chải từng nhát lược trên mái tóc dài ngang vai ẩm ướt, trong gương đồng nhìn thấy một nữ tử mười một tuổi, còn có chút xanh xao vàng vọt, nhất thời trong ánh mắt lộ ra một tia thần thái khác thường.

Cong môi cười, Thẩm Hà Hương, đây là nàng đời trước tiến vào vào hầu phủ làm tiểu thiếp, hưởng hết vinh hoa phú quý, cũng có kiến thức, liền cảm thấy cái tên này quê mùa hết sức hận đến nỗi muốn đổi tên, không nghĩ tới một ngày kia khi nghe được có người kêu tên nàng, nhưng lại sẽ cảm thấy thân thiết khiến người ta muốn rơi lệ, vừa nghĩ nàng vừa dùng cây lược gỗ đã gãy mất mấy cái răng kia, đem chỗ tóc rối chải mượt lại, sau đó cả người tựa như một pho tượng gỗ ngồi ngẩn người bên cửa sổ, lẳng lặng chờ tóc được gió thổi làm khô tự nhiên.

Ở hai ngày trước, nàng ngoài ý muốn từ ba mươi tuổi trở về lúc mười hai tuổi, nhìn khuôn mặt trẻ con ốm yếu thiếu dinh dưỡng trong chiếc gương đồng kia, không còn làm cho nàng tuyệt vọng, khuôn mặt bẩn thỉu tóc tai rối bù như bà lão, đột nhiên nàng lại có cái khát vọng có thể sống tiếp, mà loại khát vọng này khẳng định hoàn toàn không phải là sự bắt đầu của một giấc mộng, thì khát vọng ấy lại càng thêm trỗi dậy mãnh liệt.

Chỉ chốc lát sau, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút trẻ con trong gương đồng đột nhiên nở nụ cười lên, cười như vậy vừa vui vẻ lại tùy tiện, nàng giơ tay sờ mặt một cách ham mê, và mái tóc có chút khô vàng, đây chính là bởi vì dinh dưỡng không đủ, đợi sau khi mình ngũ quan nẩy nở liền sẽ là một bộ dáng khác, nếu không thì kiếp trước cũng sẽ không bị tiểu Hầu gia nhìn trúng rồi rước vào trong phủ làm tiểu thiếp, lại càng không thể ở nơi hầu phủ đầy rẫy những đóa hoa xinh đẹp kia độc sủng năm năm liền, sau đó do nhiều lần đẻ non làm tổn thưởng đến thân thể, về sau không thể lại có con nối dòng mà mất đi sủng ái, ngay cả như vậy mà vẫn bị phu nhân ngày ngày kiêng kị, sau cùng tìm lí do đem nàng đuổi ra khỏi phủ, trong âm thầm lại sai người bán nàng cho một tiểu thương bán hương liệu.

Người nếu đã chết rồi, có một ngày khi tiểu Hầu gia nhớ lại, tất đều là cảnh tốt đẹp trong quá khứ, nhưng người nếu bỏ trốn cùng nam nhân khác, những điều tốt đẹp trước kia nghĩ đến đều trở nên dơ bẩn chán ghét, hành vi của Hầu gia phu nhân này không thể nghi ngờ là ác độc vô cùng, cũng hoàn toàn cắt đứt đường lui của Hà Hương muốn hồi phủ cầu xin Hầu gia.

Nghĩ đến vài năm cuộc sống sau khi rời khỏi Hầu phủ, nét cười trên mặt Hà Hương có chút không giữ được, bàn tay đang cầm lược như bị chững lại một chút, Thẩm Hà Hương của đời trước là một nữ tử cực kì tham mộ hư vinh, nếu không cũng sẽ không khăng khăng làm thiếp, chỉ vì cuộc sống vinh quang phù phiếm kia, cho nên, tính nết tham hư vinh dung tục ở trên người nàng đều có đủ không thiếu cái nào, yêu tài, thích đẹp, thích xa xỉ hưởng thụ, nhưng thế thì sao, nàng chính là chấp nhất thích những thứ y phục lụa là cẩm tú, chính là yêu thích các loại trang sức quý giá đầy đủ các loại kiểu cách mới mẻ trong hộp nữ trang khiến người ta phải hâm mộ, chính là ham thích thưởng thức các kiểu loại bánh ngọt mới lạ quý hiếm, đam mê mĩ vị.

Nàng thà chết cũng không muốn lại sống kiếp cơm rau dưa, có bữa này phải lo bữa sau đói, lại càng không muốn mỗi ngày phải làm việc như trâu như ngựa, một khi không vừa ý là liền bị nam nhân tùy ý đánh chửi, thậm chí còn bị đuổi ra khỏi cửa ngủ trên nền tuyết giá lạnh, vì những điều này cô nguyện ý bỏ đi thứ tình cảm nam nữ ái mộ của các nữ tử khuê các, cũng không yêu cầu xa vời cái gì như kiểu cùng nam tử thiên trường địa cửu, tình cảm toàn tâm toàn ý, chỉ cần có thể có cuộc sống sung túc giàu có liền thỏa mãn rồi, chẳng lẽ có ý nghĩ như vậy là sai sao?

Hà Hương nhìn bóng người mờ ảo trong gương đồng một lúc lâu, thế mới giơ tay úp nó trên bàn, lúc này ánh trăng đã lên ngọn cây, mái tóc đã bị làn gió đêm mềm mại thổi khô, nàng chậm rãi đứng dậy đi về hướng cái giường được ghép lại bằng thanh gỗ, bước chân nhẹ nhàng mà kiên định, trọng sinh một kiếp nàng rốt cục hiểu được, suy nghĩ của nàng trước na đều là sai, sai ở chỗ không nên chó vẫy đuôi mừng chủ, chờ đợi dựa vào người khác bố thí cho, cuộc sống như vậy sẽ không lâu dài, cho nên, kiếp này nàng cần dựa vào chính mình, dựa vào nỗ lực của chính mình để có được sống một cuộc sống giàu sang sung túc.

Ý niệm trong đầu vừa qua, nghĩ đến cái tên Giản Thư Huyền, bước chân Hà Hương dừng một chút, người nọ, chẳng qua là một trong trí nhớ mơ hồ của nàng, sở dĩ nhớ rõ, là vì Giản Thư Huyền sau khi bị nàng vũ nhục, khi xoay người rời đi ánh mắt kia mang theo sự phẫn nộ dọa người, vài năm sau nàng hình như lại thấy qua hắn một lần ở trong Hầu phủ, nhưng khi đó hắn đã là người ngồi lên vị trí cao, đến ngay cả tiểu Hầu gia đều phải nể mặt vài phần, trong đáy mắt nhìn về phía nàng chỉ có lạnh lẽo, hiện tại nghĩ đến trong lòng vẫn có chút khiếp sợ.

Nay trọng sinh trở về, đáng tiếc là việc này đã phát sinh, lại một lần không thể vãn hồi, nhưng nếu như nghĩ ngược lại, kiếp trước hai người chỉ có duyên gặp mặt có vài lần, không cần thiết phải để ở trong lòng, có gặp thì tránh đi là được rồi, nghĩ đến sự tình đã trôi qua nhiều năm, đối phương cũng sớm đã quên rồi ấy chứ, tâm trạng Hà Hương nhất thời cảm thấy buông lỏng, thế này mới nằm trên giường chỉ có mấy tấm ván gỗ đơn sơ, chậm rãi chìm vào mộng đẹp.

Share this:

TwitterFacebook

Related

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 17

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS - CĐ ) Hương Đồ - Chap 04

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

(TS-CĐ) Hương đồ - Chap 02

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

Post navigation

Nơi cuối đường …anh chờ em ! Chap 41

(TS-CĐ) Hương đồ – Chap 02

27 thoughts on “( TS – CĐ) Hương đồ – Chap 01”

๖ۣۜNguyệt ๖ۣۜNha

24/03/2015 at 12:07 pm

hố mới hả nàng? bao nhiu chương ak? 

Reply

Heidi

24/03/2015 at 12:10 pm

Uhm, 80 chương, thấy cũng dễ edit, chắc tốc độ hoàn cũng sẽ nhanh thôi, hy vọng thế ^^

Reply

๖ۣۜNguyệt ๖ۣۜNha

24/03/2015 at 1:00 pm

hơ hơ ta lót dép ngồi hóng đêy :3

๖ۣۜNguyệt ๖ۣۜNha

24/03/2015 at 1:00 pm

maf hem có văn án hở nàng?

Heidi

24/03/2015 at 3:23 pm

@๖ۣۜNguyệt ๖ۣۜNha: uh hén, t tải bản raw về cũng ko có, để t tìm xem sao

Reply

strongerle

27/03/2015 at 9:06 am

khị khị, nhảy hố  tư tưởng của chị bây giờ thật tiến bộ, phụ nữ thời nay không phải ai cũng nghĩ được như vậy đâu. Anh Thư Huyền kia hẳn là nam chính rồi 

Reply

Cindy Cindy

25/04/2015 at 11:39 am

edit mượt wa, thank nàng nhìu, n9 là GTH đúng k nàng 

Reply

thongminh123

14/09/2015 at 2:28 pm

Hố này háp dẫn quá ! Thanks gia chủ nhé!

Reply

Heidi

16/09/2015 at 1:02 am

^^ Đang nản đây thấy có nhiều bạn đọc ủng hộ nên sẽ ráng hoàn sớm nhất. Bạn đọc vui nhé 

Reply

Hà Anh Minh Lê

18/09/2015 at 10:41 am

Truyện có vẻ hay. Mong chủ nhà cố gắng

Reply

Heidi

18/09/2015 at 3:10 pm

Tks bạn nhiều, hoan nghênh ghé nhà chơi.

Reply

Wendy

11/10/2015 at 3:34 am

Lần đầu tới nhà mong nàng chiếu cố nhé 

Reply

Mẹ yêu nhím xù

12/01/2016 at 5:39 am

Thanks nàng

Reply

tuythich

23/05/2016 at 9:17 am

Lần đầu ghé nhà bạn , cảm ơn bạn đã edit

Reply

Heidi

26/05/2016 at 10:31 am

Hoan nghênh bạn ghé nhà chơi 

Reply

Ninh Coi

17/10/2016 at 11:05 am

Đọc chương đầu tiên của truyện mình đã thấy hay rồi, có vẻ là thể loại điền văn nàng nhỉ. Mong có thể đọc truyện đến chương cuối cùng. Nàng cố lên nha :).

Reply

Thùy Lam

02/03/2017 at 5:00 pm

Giờ mình mới tình cờ đi lạc hố này. Truyện mở đầu hấp dẫn. Bạn chủ nhà edit cũng mượt mà dễ thương nữa. Cảm ơn bạn nha.

Reply

Heidi

14/04/2017 at 5:16 am

Vừa muốn bạn rớt hố nhưng cũng muốn bạn đừng rớt vào, hố này tớ lười lắm, sẽ bị chờ dài cổ nha^^

Reply

Hoadang

09/04/2017 at 3:18 am

Mình tìm truyện trọng sinh mới thấy truyện này. Mở đầu mình thấy rất hay. Cảm ơn bạn đã edit

Reply

Heidi

14/04/2017 at 5:10 am

Nhảy hố rồi nàng sẽ chờ dài cổ đó nha, hố này mình kiệt sức rồi hic

Reply

Uyển Hoạ

14/07/2018 at 1:19 pm

Mới đọc chương đầu mà thấy tò mò vs hấp dẫn quá, tiếc là bây giờ mới phát hiện ra. Thanks editor nhé:))

Reply

kieubich

29/03/2019 at 2:23 pm

Truyện này có pass không ạ?

Reply

Tử Nữ

31/03/2019 at 8:32 am

Tư tưởng chị nu9 tốt đấy, cơ mà nỡ lòng nào làm nhục ngta thế hả chị, sẽ bị trả thù chắc luôn 

Reply

kdi687

07/04/2019 at 1:47 pm

Thanks ban nhieu

Reply

kdi687

07/04/2019 at 1:48 pm

Minh moi biet nha ban.cam on ban edit ray hay

Reply

Vân Nguyễn

11/07/2019 at 5:00 am

tính cách nu9 thặc thú zị :v

Reply

Tammy

16/01/2020 at 5:28 pm

Mới phát hiện được tác phẩm của bạn, đọc chương đầu thấy mê mẫn, xin ủng hộ và cám ơn bạn đã edit truyện hay cho mình đọc nha. Nhiệt tình ủng hộ

Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Comment 

Name * 

Email * 

Website 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

CÁC CHỦ

♥Tên: Heidi Chen

♥Ngày sinh: U30

♥Nghề nghiệp: thất nghiệp

♥Số con trong nhà: 7

♥Phương châm cuộc sống: “ Nhu cầu cao nhất của con người là cần được tôn trọng.”

♥Email: [email protected]

THÔNG BÁO:

( Xuyên sách) Chân giẫm 5 thuyền

Search for:

BƯỚC CHÂN LƯU LẠI

668,779 hits

BÀI VIẾT GẦN NHẤT

C5-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 16/05/2020C4-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C3-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C2-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 26/04/2020(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 21/04/2020

LỜI NHẮN KHÁCH GHÉ CHƠI

taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Heidi on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Oanh Kiều on ( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 80Tammy on Văn Án:

BẠN GHÉ CHƠI NHÀ

ÁNG MÂY TRONG NHÀ

(HĐ-TS-DN) Quỷ nhãn thương nữ ( TS - CĐ ) Hương Đồ Box nhạc-音乐盒 Chân giẫm 5 thuyềnCON ĐƯỜNG KẾT HÔN DÀI ĐẰNG ĐẴNG... Cô gái mang tên Tự Tại Dây tơ hồng...khó đứt! Huỳnh Hoa Tinh Nghịch Khách trọ, đừng như vậy~~ Không cần quá đa tìnhNguyện Vì Anh - Tọa Hóa Bồ Đề Nơi cuối đường... anh chờ em!Thanh mai nghi kị trúc mã Thiên Tài Tiểu Vương Phi Tiểu Phì – Thiên tài giám định đồ cổUncategorized Xuyên không chi Hoa Nguyệt Lộng Ảnh [ Đoản văn]《 Nam tiến sĩ & nữ thạc sĩ 》 Đoản Văn - 短文 Đuổi theo trái tim ! Đế Hoàng

META

RegisterLog inEntries feedComments feedWordPress.com

Blog at WordPress.com.

Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. 
To find out more, including how to control cookies, see here:Cookie Policy

Skip to content

GÓC RIÊNG CỦA HEIDI

Menu

Home(TS-CĐ) Hương đồ – Chap 02

(TS-CĐ) Hương đồ – Chap 02

25/03/2015 Heidi ( TS - CĐ ) Hương Đồ

 

 

 

 

 

 

13 Votes

Chương 02:

Edit: Heidi

Trên núi ở phía sau Thẩm gia có không ít đám hoa cỏ cây cối, đã nhiều ngày nàng giống như kẻ theo đuôi đi theo sau Thẩm phụ, giống cái đuôi nhỏ, cho dù Thẩm phụ có tức giận mấy ngày nay, nhưng dù sao cũng là khuê nữ nhà mình, đối xử với mình luôn là bộ dạng nói chuyện rụt rè nhỏ nhẹ vừa hồn nhiên lại nhu thuận, liên tiếp đi theo ông mấy ngày cũng khiến cho cơn giận trong ông tiêu tan mất rồi, khi đốn củi cũng thường thường quay đầu nhìn, sợ nữ nhi chơi đùa sẽ vấp ngã .

Thẩm Hà Hương ngắt mấy đóa hoa liền quay đầu hướng về phía Thẩm phụ mỉm cười ngọt ngào, trong trí nhớ kiếp trước, Thẩm phụ yêu thương nàng nhất, chưa từng để nàng động đến một đầu ngón tay, khi đó trong nhà nghèo khổ, nhưng mỗi khi buôn bán lời được chút tiền ông đều sẽ mua ít đồ chơi làm quà để làm nàng vui, loại tư vị được người ta cưng như châu bảo, sau khi Thẩm phụ qua đời nàng chưa từng được cảm nhận lại lần nào nữa, hiện tại có thể nhớ lại, đó là khi mùi chua của cơm trưa món cháo rau dại kia từ trong bụng ợ ngược lên, Thẩm Hà Hương cảm thấy vẫn có thể chịu được .

Trong lúc nhất thời trong miệng liền ngâm nga khẽ hát, tiện tay hái một bó hoa quế lớn nở rộ trong núi, lúc dưới tàng cây nhìn thấy một gốc cây hoa dại màu màu đỏ nhạt không bắt mắt, mắt Thẩm Hà Hương liền sáng ngời lên, vội vã đào lên vài gốc gồm cả rễ, dùng túi áo bọc lại, dưới sự thúc giục không ngừng của Thẩm Hà Hương, Thẩm phụ vậy mới ngừng đốn củi đi xuống núi.

Trở lại trong viện nàng liền tìm Liễu thị muốn lấy cái xẻng, sau đó đem đám hoa dại kia đi trồng ở sân bên cạnh, Liễu thị thấy nàng mấy ngày nay liền thích đùa nghịch với đám hoa dại cỏ dại, cũng không quá để ý, khuê nữ nhà ai cũng giống nhau cả thôi, nhìn thấy hoa là muốn đi lên ngắt vài bông, vì thế dùng bàn chải làm bằng cỏ quét bụi bặm trên người xuống, gọi lớn một tiếng bảo nàng nhanh đi rửa mặt để còn ăn cơm, sau đó liền đi vào phòng.

Cơm chiều vẫn là món bánh cứng như đá và món cháo rau lúc trưa ăn thừa còn lại, Thẩm Hà Hương thật sự không có khẩu vị gì, sau khi tùy tiện giả vờ ăn mấy miếng cho qua bữa, liền dùng ít củi lúc nấu cơm dư lại để hâm nóng bát canh trong nồi, đây là rau dại đắng mà nàng hái được trên núi, bên trong có bỏ chút gừng và hành lá rồi đem nấu một lúc, khi lấy ra bát canh đó có chút phỏng tay, nàng sờ sờ lỗ tai, sau đó lấy ra một cái lọ sành từ trong một cái tủ nhỏ đen sì, bên trong là một chút đường trắng, bỏ vào một nửa thìa đường rồi đem qua cho Liễu thị, so với những bát thuốc kia, bát thuốc này càng có thể bồi dưỡng thân thể, uống nhiều chút bệnh khí rất nhanh sẽ tiêu tan.

Liễu thị cũng quả thật cảm thấy uống thuốc vào mấy ngày nay thân thể lanh lẹ chút, khuê nữ lại chăm sóc kĩ càng, một ngày uống hai bữa không sót bữa nào, thế là không cần nữ nhi thúc giục cũng tự mình nuốt xuống.

Thẩm Hà Hương đem cái bát đã rửa sạch để ở phòng bếp xong, rồi mới trở về phòng đóng cửa lại, sau đó lấy ra một cái bình nhỏ từ dưới gầm giường, bên trong bình có đựng một nửa bình dầu vừng mà Hà Hương không dễ dàng gì mới xin được từ chỗ Thẩm phụ, loại dầu này rất đắt đỏ, người giàu có mới được ăn, thơm hơn nhiều so với dầu đậu nành và dầu hoa cải, bình thường Liễu thị xào rau đều luyến tiếc dùng, trước kia Thẩm Hà Hương vụng trộm đổ nhiều hơn chút vào xào rau cũng bị ăn mắng.

Do Thẩm phụ là người bán dạo, cho nên trong giỏ trúc có một bình như thế, điều này liền làm cho Thẩm Hà Hương nhõng nhẽo đeo bám cha đòi một ít mới chịu, sau đó che đậy cất giấu ôm về phòng, nếu để Liễu thị biết nhất định là sẽ bị tịch thu, bởi vì chỉ có chút ít này mà có giá khoảng hơn mười văn tiền, có thể thấy được trình độ sủng ái của Thẩm phụ đối với khuê nữ nhà mình.

Trước mười ngày Thẩm Hà Hương lấy loại hoa nhài mà nàng hái được ở trên núi đem đi ngâm nước, sau đó bỏ vào chiếc bình nhỏ và trộn lẫn cả dầu vừng cùng nhau, sau khi dùng loại nước nóng với khoảng bảy tám phần nóng hấp lên, đậy kín lại, hôm nay mới lấy ra, vừa mở bình ra liền nghe ngửi thấy một làn hương hoa nhài sâu kín, ngửi xong mắt nàng liền sáng rực, nhất thời phóng đặt lên trên bàn, sau đó mượn ánh sáng nhìn bên trong bình, lại lấy ra hộp son phấn mà nàng đã xin của Liễu thị, sau đó cẩn thận để nghiêng bình ra, chỉ thấy những dòng nước trong suốt từ trong bình chảy ra.

Vì trong đám hoa nhài kia hàm chứa nước hoa, trải qua quá trình nấu xong dòng nước đó liền bốc hơi bay lên, sau đó nổi lơ lửng bên trên dầu vừng, nhiều ngày qua đã thấm mùi rồi, so với loại nước bình thường thì có nhiều hơn chút dầu trơn bóng, ngày thường dùng để thoa lên mặt, bôi lên thân mình thì không còn gì tốt hơn, có thể loại bỏ đi sự nứt nẻ khô da, làm cho da mặt hay toàn thân vừa trắng vừa mịn màng, đây chính là loại dầu hoa lộ mà mười năm sau các phu nhân tiểu thư trong kinh thành rất mực yêu thích, tuy rằng chỉ có hai loại nguyên liệu có chút không đầy đủ, nhưng với điều kiện như bây giờ có thể làm ra được một chút cũng quả thực không dễ dàng rồi.

Thẳng đến khi hộp son phấn đều đựng đầy, Thẩm Hà Hương thế mới lấy cái bình ra, mượn ánh sáng nhìn vào bên trong, tầng mặt trên dầu hoa lộ đã không còn lại nhiều, chỉ có thể đổ ra đóng thêm một lần nữa, dầu vừng có trộn xác hoa nhài còn thừa lại có thể dùng để làm dầu bôi mượt bóng tóc, sau này bôi vài lần cung cấp dinh dưỡng cho tóc, đảm bảo tóc sẽ vừa đen vừa bóng, giống loại sa tanh sáng bóng.

Tắm rửa xong, Thẩm Hà Hương lấy tay chấm một ít dầu hoa nhài, cẩn thận bôi một lớp lên trên người mình, xong xuôi mới mặc quần áo vào miễn cưỡng ngồi bên cửa sổ, lấy ra một đầu ngón tay dầu dưỡng ẩm để trên bàn tay, sau đó chậm rãi xoa nhẹ trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng thoa lên mặt.

Thẩm Hà Hương vốn đã không tệ, màu da ngày thường trắng giống Liễu thị, hơn nữa có lẽ do vừa tắm xong còn bôi thêm dầu dưỡng ẩm, làn da trong gương đồng thoạt nhìn tinh tế đẹp hơn chút so với mấy ngày trước đây, chỉ là sắc mặt vẫn ẩn chứa chút khô vàng, nghĩ đến tình hình trong nhà, sự hài lòng trên khuôn mặt Thẩm Hà Hương cũng hơi nhạt đi, không khỏi vươn tay ra đóng lại nắp hộp son phấn, nhẹ nhàng vén mái tóc ra phía sau, ngồi ở trên ghế thầm thở dài, nếu không có thể kiếm chút tiền bạc, chỉ sợ về sau trong nhà ngay cả bánh khô cũng không có mà ăn, nghĩ đến vị chua của loại bánh khô rẻ tiền ấy, dạ dày Thẩm Hà Hương lại nổi lên cơn buồn nôn, càng có ham muốn mãnh liệt muốn kiếm thêm chút tiền nhằm cải thiện tình trạng cơm nước trong nhà, ít nhất có thể ăn được bữa cơm ra hồn.

Một đêm ngủ an ổn, hôm sau Thẩm Hà Hương thức dậy với tinh thần sảng khoái, đến bên cạnh sân viện chiết một cành liễu mềm mại  dùng răng chậm rãi nhai vụn, sau đó liền chấm một ít muối nhỏ bắt đầu cẩn thận quét từng cái từng cái một, năm đó khi ở Hầu phủ làm thiếp, ngày ngày không có việc gì làm, cái khác học không được, nhưng làm thế nào có thể để chính mình lọt vào mắt của Hầu gia thì lại học được không ít, thời gian lâu dần cũng trở thành thói quen, cho dù sau lại đi theo tiểu thương buôn bán vài năm, ngày ngày đều mệt muốn chết, dãi nắng dầm mưa bẩn thỉu, nhưng cũng buộc phải ngày ngày vệ sinh sạch sẽ, nàng thậm chí còn tìm niềm vui trong nỗi khổ, tự mình suy nghĩ ra một loại phương pháp có thể làm cho răng mình vừa bóng vừa trắng.

Thẩm Hà Hương chải sạch sẽ xong, dùng nước trong ống trúc súc miệng loại bỏ vị muối trong miệng đi, sau đó liền chạy đến chỗ đám hoa dại hôm qua trồng ngắt lấy một đóa, lại ngắt xuống một cánh hoa màu đỏ nhạt, sau đó đặt trên răng chà xát từ từ, nếu cánh hoa nhiều giã nát để trong nước một ngày ba lần súc miệng, thời gian lâu dần răng sẽ trắng sáng như ngọc.

Sáng sớm Thẩm phụ vác lên giỏ trúc đi khắp hang cùng ngõ hẻm  bán hàng, Thẩm Hà Hương ăn qua loa nửa bát cháo rau, liền súc miệng rồi đi vào buồng trong, chỉ thấy Liễu thị ngồi ở trên kháng đang đổ ra những đồng tiền cũ trong hà bao ra đếm, càng đếm sắc mặt càng không tốt, thấy Thẩm Hà Hương tiến vào. Mới đem mấy đồng tiền vội vàng nhét lại trong hà bào.

Đối với điều này kiếp trước Thẩm Hà Hương đều đã trải qua, trong lòng rõ ràng sắp đến thời gian phải gửi tiền về cho nhà dưới quê rồi, một tháng hai trăm văn tiền không thể bàn cãi, số tiền mẫu thân có trong tay  chỉ sợ còn lâu mới đủ, lúc nàng trước mười tuổi kỳ thật những năm tháng đó cuộc sống trong nhà trải qua cũng không tệ, khi đó vẫn còn ở tại ngôi nhà dưới quê lát gạch lợp ngói xanh ấy, ít nhất màn thầu cơm trắng một tháng cũng được ăn vài lần, nhưng đó là thời điểm gia gia của Thẩm Hà Hương còn sống.

Sau khi lão gia tử chết, một nhà Thẩm Thành Thạch liền bị kế mẫu và đại bá đuổi ra khỏi nhà, nói là ở riêng, trên thực tế này đó là độc chiếm gia sản ruộng vườn cửa hàng của Thẩm lão gia tử, chỉ phân cho Thẩm Thành Thạch và Liễu thị ba gian nhà bùn loãng dưới chân núi, nửa văn tiền đều không có, nếu không phải Liễu thị đã bán đi chiếc vòng ngọc mẫu thân duy nhất còn để lại cho bà để lấy sáu lượng bạc, kêu Thẩm Thành Thạch đi lấy hàng tạp hóa bán, chỉ sợ người một nhà đã sớm chết đói hết.

Cho nên, một năm nay cả nhà thắt chặt bụng ăn cháo ăn rau, người người xanh xao vàng vọt, Liễu thị thân thể vốn hư nhược, còn phải cả ngày vì lo lắng đến chuyện tiền bạc trong nhà, Thẩm Thành Thạch gánh trọng trách bán hàng mỗi ngày mặc dù có tiền thu nhập, nhưng nhiều nhất một ngày kiếm chỉ được hơn hai mươi đồng tiền, có đôi khi chỉ kiếm được vài đồng tiền, một tháng tiền kiếm được cũng không vượt qua bốn trăm đồng tiền, còn phải nộp cho kế mẫu mỗi tháng hai trăm đồng tiền, còn lại hơn một trăm đồng tiền cả một nhà cần chi tiêu ăn uống, lại phải tu sửa chỗ dột nát trong nhà, vốn còn lại trăm văn tiền, trước đó không lâu Liễu thị bị nhiễm phong hàn, còn thiếu người ta tiền thuốc chưa trả.

Ngày tháng trôi qua rất họa vô đơn chí, Thẩm Hà Hương cảm thấy hiện tại quan trọng nhất đó là kiếm nhiều tiền chút để cải thiện điều kiện trong nhà, ít nhất là phải được ăn ngon hơn, để thân thể nương nhanh điều dưỡng khỏe lại, lập tức liền giơ tay lật qua lật lại vài đường vắt sổ trên khăn tay, đây là vì muốn kiếm chút tiền thủ công, sau khi làm sẵn xong khi mua về liền trực tiếp có thể thêu hoa. Bởi vì nguyên liệu vải bình thường, cho nên bán rất chậm.

Thẩm Hà Hương không chút để ý nói: “Nương, khăn này nếu huân chút hương sẽ dễ bán hơn rồi……”

Liễu thị tâm đang phiền muộn, nghe thấy vậy không khỏi trừng mắt nhìn Thẩm Hà Hương một cái:“ Tiểu hài tử biết cái gì, hương liệu kia một chút đã mất mấy chục văn tiền, phải bán bao nhiêu khăn mới có thể kiếm lại.”

Thẩm Hà Hương cũng làm như kinh ngạc vô chừng trợn to mắt nói,“Nương, sao phải mua, con biết làm a……”

“Con biết ?” Liễu thị cũng hoảng sợ, cách làm hương liệu chính là bát cơm của nghệ nhân dùng để kiếm sống a, phương tử ( phương pháp ) chính là cầm chắc ở trong tay, để mục nát ở trong lòng cũng sẽ không nói cho người bên ngoài biết, giống người dân bình thường như các nàng muốn đi học cũng không có chỗ học, cho nên Thẩm Hà Hương vừa nói biết, Liễu thị cũng cảm thấy là giả.

Thẩm Hà Hương cũng cười hì hì ngọt ngào ngồi ở cạnh kháng, sau đó thân mình để sát vào Liễu thị hơi cúi đầu nũng nịu nói:“ Nương, nương xem này, dầu bôi tóc hoa nhài chính là con làm đó, thơm không nương?”

Nhắc tới Liễu thị mới phát hiện trong phòng tựa hồ có thêm mùi hương hoa nhài, bởi vì mùi hương giống hệt với hoa nhài nở trên núi, cho nên trong lúc nhất thời bà không chú ý đến, nhưng sau khi được nhắc, cũng tới gần nữ nhi, mùi hương này hơi có vẻ nồng hơn chút, nhưng nồng mà không ngấy, đó cảm giác giống như đứng ngay cạnh hoa, tự nhiên đến nỗi không hề có mùi khác lạ gay mũi của việc bỏ thêm vào hương liệu.

Liễu thị sở dĩ biết một ít là vì năm đó khi chưa phân nhà, trong nhà có gian tạp hóa, trong cửa tiệm tự nhiên không thể thiếu được các loại son phấn bột nước dầu bôi tóc, Liễu thị cũng dùng qua, cho nên ít nhiều vẫn có chút kiến thức .

Lập tức nàng liền đứng thẳng dậy, giơ tay sờ tóc Thẩm Hà Hương, sau đó đưa tay để vào mũi ngửi thử, nữ nhi nếu không đề cập tới bà căn bản cũng không nhìn ra trên tóc nữ nhi có bôi dầu, cũng không được  sáng bóng như tóc của các nữ tử bình thường khác, nhưng hương thơm này thật sự không tệ, dính vào tay lại thơm, vô luận là hương liệu hay son phấn, mùi thơm tốt sẽ giữ được mùi thơm rất lâu, như thế xem ra không giống loại dầu bôi tóc rẻ tiền được mua ở ngoài cửa tiệm.

Khi đợi Thẩm Hà Hương đem nửa bình dầu bôi tóc hoa nhài đem đến đưa cho Liễu thị nhìn, Liễu thị dùng thìa súc một chút, ngửi mất một lúc, sắc mặt có chút kích động, đến khi phát hiện cái bình là bình dầu vừng, nhất thời trầm mặt xuống, nhưng nghĩ đến loại dầu bôi tóc này có hương thơm ngào ngạt tươi mát đúng là thượng phẩm, cũng liền nhất thời dằn xuống.

Thẩm Hà Hương thấy thế căn bản không cần chờ bà hỏi, liền nói rõ ngọn ngành mình sao lại làm được ra loại dầu này, mở to hai mắt ngây thơ, vẻ mặt chủ động nửa làm nũng cùng với lời nói ngọt ngào khiến cho Liễu thị mất hết nghi ngờ, thật sự nghĩ rằng Thẩm Hà Hương may mắn nhặt được một tấm da trâu, trên đó có viết một ít phương tử, khi nói đến chuyện sau này lên núi hái hoa quế, tấm da trâu đó bị rớt xuống vách núi rồi, lòng Liễu thị cũng theo những câu nói của Hà Hương mà cảm thấy thật đáng tiếc, đồng thời luôn cứ dặn dò nàng mãi, sau này không được tự mình chạy lên núi nữa.

Khi Thẩm Hà Hương trở lại Tây phòng, khóe miệng còn hơi cong lên, cước bộ nhẹ nhàng, hơi có chút đắc ý tiêu sái đi đến trước bàn, tiện tay rót một chén trà hoa dại khô đã pha sẵn uống, nhớ tới cái gì đó, bàn tay nhỏ bé nâng lên hơi hơi chụm lại, liền thấy chỗ lòng bàn tay chậm rãi  ngưng đọng lại một vài giọt chất lỏng màu xanh nhạt, hình thành một vũng nước nhỏ, lập tức liền đem mấy giọt nước đó bỏ vào cái chén trà không vừa uống xong đó rồi quơ quơ trước mặt, ý cười trên mặt Thẩm Hà Hương lại sâu thêm vài phần, thứ này chính là bí mật của nàng, một ngày cũng chỉ có vài giọt, qua hôm nay thì không có nữa, đương nhiên phải tận dụng dùng, đâu thể lãng phí được.

Mà vừa rồi những lời nói cùng mẫu thân, đó đương nhiên không hoàn toàn là thật, nếu là loại dầu bôi tóc hảo hạng thật dễ làm như vậy, kinh thành nơi làm son phấn kia không phải đều phát tài hết rồi sao,không bỏ thêm các loại hương liệu quý giá khác phụ trợ, mùi hương của dầu hoa thường là rất nhạt, cách xa một vực mới loại hương thơm thanh nhã kia, điểm này kiếp trước nàng đi theo tiểu thương vài năm, không muốn hiểu cũng đã hiểu được bảy tám phần, sở dĩ nàng có thể sử dụng loại nguyên liệu đơn giản để làm ra loại dầu bôi tóc thượng hạng, đó là có liên quan chặt chẽ đến mấy giọt chất lỏng trong lòng bàn tay nàng.

Share this:

TwitterFacebook

Related

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 14

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 17

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 20

With 6 comments

Post navigation

( TS – CĐ) Hương đồ – Chap 01

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 03

10 thoughts on “(TS-CĐ) Hương đồ – Chap 02”

ami

26/03/2015 at 6:43 am

Tại sao tách ra ở riêng mà còn phải nộp tiền về nhà trong khi gia cảnh lại khó khăn như vậy. Người hiền luôn bị bắt nạt. Thanks, cố lên nhé

Reply

strongerle

27/03/2015 at 9:28 am

ờ ta cũng thấy kì dị đó, có phải là được thuê đất thuê ruộng gì đâu mà phải trả phí, hợ hợ chẳng lẽ là nộp thuế cho cái nhà trát bùn loãng này à

Reply

24dejavu11

03/04/2019 at 9:00 pm

Ra ở riêng thì ba mẹ chia hết tài sản cho các con, rồi mỗi tháng/năm các con phải gửi tiền lại nuôi ba mẹ. Kế mẫu thì cũng dc tính là mẹ nên phải gửi tiền. Mình nghĩ thế ko biết đúng ko.

Reply

strongerle

27/03/2015 at 9:29 am

cái dị năng của chị này trông cứ như yêu quái ấy

Reply

thongminh123

15/09/2015 at 1:27 am

Gia đình nhà này cũng hèn quá, bị kế mẫu ép đóng 200 văn tiền thì tệ quá

Reply

leonail

07/10/2015 at 5:31 am

Đã nghèo lại bị bóc lột nữa chớ. Nhưng đó là nữ chính có động lực thoát nghèo chớ

Reply

Hollynguyen81

12/01/2016 at 2:59 pm

Thanks nàng

Reply

Uyển Hoạ

14/07/2018 at 1:27 pm

Lần đầu tiên đọc được loại dị năng giống của nữ chính luôn. Thú vị quá

Reply

Tsubasa

06/06/2019 at 1:59 pm

Ủa ủa, tách ra ở riêng cũng phải nộp tiền?

Reply

Vân Nguyễn

11/07/2019 at 5:31 am

lại có thêm thân thích cực phẩm rồi

Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Comment 

Name * 

Email * 

Website 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

CÁC CHỦ

♥Tên: Heidi Chen

♥Ngày sinh: U30

♥Nghề nghiệp: thất nghiệp

♥Số con trong nhà: 7

♥Phương châm cuộc sống: “ Nhu cầu cao nhất của con người là cần được tôn trọng.”

♥Email: [email protected]

THÔNG BÁO:

( Xuyên sách) Chân giẫm 5 thuyền

Search for:

BƯỚC CHÂN LƯU LẠI

668,779 hits

BÀI VIẾT GẦN NHẤT

C5-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 16/05/2020C4-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C3-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C2-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 26/04/2020(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 21/04/2020

LỜI NHẮN KHÁCH GHÉ CHƠI

taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Heidi on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Oanh Kiều on ( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 80Tammy on Văn Án:

BẠN GHÉ CHƠI NHÀ

ÁNG MÂY TRONG NHÀ

(HĐ-TS-DN) Quỷ nhãn thương nữ ( TS - CĐ ) Hương Đồ Box nhạc-音乐盒 Chân giẫm 5 thuyềnCON ĐƯỜNG KẾT HÔN DÀI ĐẰNG ĐẴNG... Cô gái mang tên Tự Tại Dây tơ hồng...khó đứt! Huỳnh Hoa Tinh Nghịch Khách trọ, đừng như vậy~~ Không cần quá đa tìnhNguyện Vì Anh - Tọa Hóa Bồ Đề Nơi cuối đường... anh chờ em!Thanh mai nghi kị trúc mã Thiên Tài Tiểu Vương Phi Tiểu Phì – Thiên tài giám định đồ cổUncategorized Xuyên không chi Hoa Nguyệt Lộng Ảnh [ Đoản văn]《 Nam tiến sĩ & nữ thạc sĩ 》 Đoản Văn - 短文 Đuổi theo trái tim ! Đế Hoàng

META

RegisterLog inEntries feedComments feedWordPress.com

Create a free website or blog at WordPress.com.

Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. 
To find out more, including how to control cookies, see here:Cookie Policy

Skip to content

GÓC RIÊNG CỦA HEIDI

Menu

Home( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 03

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 03

26/03/2015 Heidi ( TS - CĐ ) Hương Đồ

 

 

 

 

 

 

11 Votes

Chương 03

Edit: Heidi

Nhắc đến mấy giọt nước trong lòng bàn tay nàng kia, Thẩm Hà Hương không khỏi liên tưởng đến cuộc sống bi thảm của nàng khi đi theo tên tiểu thương mấy năm đó, tay cầm chén trà vô tình nắm chặt hơn, tuy rằng mọi chuyện đã qua, nhưng hiện tại nghĩ đến vẫn đang khiến toàn thân phát run, đắng cay cực nhọc nàng đều có thể chịu được, nhưng cái tên tiểu thương là thứ mất nhân tính, khi cao hứng lên thì chừa chút cơm thừa canh cặn, nếu mất hứng thì tìm đủ cách tra tấn, nàng vốn là một người chú trọng vẻ đẹp, vậy mà hắn tra tấn biến nàng từ nữ tử mới hơn hai mươi thành bà lão bốn năm mươi tuổi.

Nghĩ đến điều này, Thẩm Hà Hương không khỏi hít vào thật sâu, cũng may vài năm sau tên tửu quỷ đó tự mình uống rượu ngã chết ở bên đường, nếu không thật không biết mình còn cầm cự được bao lâu, tên tiểu thương đó tuy là tên khốn trụy lạc trác táng, cuộc sống ngày qua ngày nghèo túng, nhưng lại có chút tay nghề chế hương, coi như có thể kiếm ăn, sau khi hắn chết thì có lưu lại một đống hương liệu son phấn còn chưa kịp bán đi, nhưng, nàng biết, hắn còn cất giấu một món đồ.

Nàng đào một chỗ góc tường trong gian phòng ngủ của hắn, đào một hồi lâu đến nỗi ngón tay như muốn gãy luôn, mới từ trong đống gạch bùn đào ra một hộp gỗ dài, nếu không phải có một lần nàng nửa đêm tỉnh giấc phát hiện ra tên tiểu thương kia đang ngồi xổm cất giấu cái gì tại đây, sợ rằng chính nàng cũng không biết là có thứ đồ đó, mở chiếc hộp gỗ ra, bên trong ngoại trừ một ít nén bạc còn có vài tờ giấy nháp cộng thêm một chiếc bình Quan âm màu xanh biếc bằng bàn tay.

Thẩm Hà Hương đi theo tiểu thương lâu rồi, ít nhiều cũng biết rõ về gốc tích hắn, hồi còn trẻ là tên lưu manh vô lại, trộm cắp mèo mả gà đồng không việc nào không làm, ngay cả gian nhà cũng đi cướp của tẩu tử góa bụa, cho nên thứ này chắc đến tám chín phần là trộm cắp từ nhà phú quý nào đó, mấy tờ giấy không đồng đều, thậm chí còn có chút bẩn, nhưng nội dung lại ghi chép không ít phương pháp bí mật điều chế hương liệu, chữ viết lộn xộn, giống kiểu như từ chỗ nào đó ghi lại, mỗi một tờ là một bí pháp ghi lại đầy đủ, những bí pháp chế hương của mấy sản phẩm đặc trưng của mấy tiệm son phấn ở kinh thành đều có đủ, cái này cũng có thể giải thích tên tiểu thương ngày ngày ăn không ngồi rồi, sau tự dưng lại hiểu biết chế hương, còn dựa vào việc chế hương buôn bán kiếm tiền nữa.

Mà bình Quan âm kia cũng trống rỗng, khi bắt đầu Thẩm Hà Hương vốn cũng không quá để ý, lực chú ý đều đặt hết lên phương tử chế hương và nén bạc, nhưng khi giơ tay ra cầm lấy nhìn, đại khái là khi dùng tay đào bới đã bị rách da, trên bình bị dính chút máu, cư nhiên chiếc bình đó liền biến mất ở trong lòng bàn tay nàng, Thẩm Hà Hương thực rất hoảng sợ, sau đó mỗi ngày đều xảy ra việc kì quái là trong lòng bàn tay tự xuất hiện vài giọt tuyền dịch.

Nàng đã mất hơn một năm thời gian mới chấp nhận được chuyện đó, đồng thời cũng hiểu tác dụng của tuyền dịch này, khi đó thật sự là mừng rỡ như điên, cảm thấy trời không tuyệt đường người, nàng dựa vào mấy thỏi bạc và loại tuyền dịch thần bí trong lòng bàn tay ấy, cộng thêm mười mấy tấm giấy phương tử chế hương và khả năng thiên phú của mình, đã có một cuộc sống khá thoải mái trong hai năm sau khi tên tiểu thương đó chết, nhưng chuyện đời thường không như mong muốn, ngay tại lúc nàng vừa mới có hy vọng, thân thể cũng đã đến lúc như đèn cạn khô dầu, những lần sảy thai ở Hầu phủ đã vét sạch sức khỏe của nàng, công thêm sự tra tấn của tên tiểu thương suốt vài năm, ngày tháng của nàng từ sau khi hắn chết không tới ba năm liền đã kết thúc.

Cho nên, lần này nàng có thể ngoài ý muốn trở lại trước kia, trong lòng luôn tồn tại cảm giác thỏa mãn và cảm kích, nhất là khi phát hiện tuyền dịch trong tay vẫn còn, nàng thiếu chút nữa muốn chạy đi lấy cái đệm quỳ bái cảm tạ ông trời.

Khí tức Thẩm Hà Hương bình ổn lại, cầm cái chén để lại trên bàn, duy nhất đáng tiếc là lượng tuyền dịch này ít, hơn nữa thời gian bảo tồn  cũng thực ngắn, không có tác dụng gì với con người, chỉ có tác dụng làm tăng cao mùi hương đối với hoa cỏ cây cối, hai ngày trước đã bị nàng dùng để pha trà hoa dại uống rồi, làm dầu bôi tóc hoa nhài cũng đã dùng đến vài giọt, hiệu quả vẫn giống hệt kiếp trước, hơn nữa bỏ một giọt vào ngâm hoa cỏ, sẽ làm tăng thêm mùi hương vốn có của hoa lên một bậc, bỏ càng nhiều thì mùi hoa càng nồng đậm, nếu dùng hoa đã được ngâm qua tuyền dịch đem đi pha trà hoặc làm điểm tâm thì mùi vị sẽ vô cùng tốt.

Tuy rằng Thẩm Hà Hương đối với tuyền dịch trong tay đã không còn thấy lạ lẫm gì, coi đó là hiển nhiên, nhưng đối với người khác mà nói thì quả thực rất quái đản, chưa chắc đã chấp nhận nổi, cho nên đây sẽ chỉ là bí mật duy nhất của nàng, cho dù là Liễu thị Thẩm phụ cũng không được cho biết .

Thẩm gia không có ruộng vườn, gà cũng không có nửa con, cho nên ngoại trừ làm chút thêu thùa thủ công và nấu cơm ra, cơ bản là không có gì việc khác, cơm trưa Thẩm Hà Hương miễn cưỡng nuốt xuống bánh khô, đem hoa quế mà hôm qua hái về cũng bỏ thêm chút tuyền dịch để ngâm nước, sau đó rửa mặt nằm xuống, nàng lấy ra miếng vải bố xin từ chỗ Liễu thị rồi khêu ra một ít dầu vừng sau đó cẩn thận bôi kĩ càng lên tóc, sau cùng dùng lược chải tóc túm lại một chỗ quấn lại, dùng vải thô bao đầu ngủ, cứ ủ như vậy có thể giúp tóc hấp thụ đầy đủ loại dầu hoa quế, ngày sau có thể dưỡng tóc thành vừa đen vừa bóng.

Có làn hương hoa nhài bầu bạn trong giấc ngủ trưa, nàng ngủ cực ngon, mà sau khi Thẩm phụ giữa trưa trở về vội vàng ăn cơm xong, liền mang theo nửa lọ dầu tóc hoa nhài kia để trong giỏ trúc rồi lại tiếp tục đi khắp các hang cùng ngõ hẻm, ai ngờ lần đi này, buổi chiều trở về Thẩm phụ cũng tạo cho hai mẹ con Liễu thị Hà Hương một sự kinh hỉ cực lớn.

Thẩm Hà Hương ngủ no mắt buổi trưa, liền lười biếng dời chiếc ghế ra chỗ bóng râm đằng sau nhà, dùng miếng gỗ và một ít hoa quế đã được phơi khô, đặt ở trên đất dùng lửa nhỏ chậm rãi đốt, bên ngoài thì tìm cái sọt trúc bị lủng không dùng được nữa úp lên trên, sau đó đem hết khăn của Liễu thị đều phơi trên sọt để xông loại hương khí hoa quế đang đốt kia.

Thời tiết thực nóng, cũng may chỉ dùng lửa nhỏ từ từ huân hương, ngọn lửa không lớn, nhưng Hà Hương vẫn cảm thấy hai má vã mồ hôi, vừa dùng ngọn trúc nhỏ gạt đám hoa quế khô vào đám lửa nhỏ trong sọt, vừa nghĩ ngày sau nếu có tiền rồi sẽ không cần làm loại chuyện này nữa .

Vốn dùng loại hoa nhài được ngâm trong tuyền dịch rồi sấy khô lại phối thêm gỗ vụn, cộng thêm chút hương liệu dùng mật ong nặn thành viên xông hương sẽ càng tốt hơn, thời gian mùi hương đọng lại cũng lâu, nhưng không hết cách, vô luận là mật ong hay hương liệu đều cần tiền để mua, cũng may sau núi mọc đầy rẫy hoa quế, gỗ cũng mất văn tiền nào, cho nên công cụ đơn sơ như vậy được tập hợp lại, cũng là có thể huân hương.

Thẩm Hà Hương cũng là sau khi được tiếp xúc với rất nhiều hương liệu mới phát hiện ra, hương liệu có đến hơn trăm loại, nhưng quá mức  ỷ lại vào loại hương liệu phụ có mùi nồng nặc, mùi hương đó liền mất ngay hương vị vốn có liền trở thành hàng hạ đẳng, chỉ có dùng nguyên liệu đơn giản nhất, huân ra mùi hương tự nhiên nhất mới là thượng đẳng, nàng đã gặp qua có người chỉ cần dùng một cây gậy trúc và một ít Bách Diệp, hơi ngâm một chút, đốt lên bèn có thể huân ra mùi hương trúc thiên nhiên tràn ngập khắp phòng, so với khắp phòng hỗn tạp những mùi hương nồng đậm thì không biết thanh nhã hơn bao nhiêu, đến Thẩm Hà Hương luôn là người nếu không phải hương tốt thì không xài cũng cảm thấy kì diệu, khi đó cũng hiểu được đạo lí trên đời này đồ tốt không nhất định thích hợp, thích hợp mới là tốt nhất.

Cả buổi chiều dùng lửa nhỏ đốt, mùi hoa cũng có chút nồng đậm, Thẩm Hà Hương cầm lấy chiếc khăn đã coi như huân xong lên, đặt lên mũi ngửi, mùi hoa quế thiên nhiên quanh quẩn ở chóp mũi, vốn sợ mùi thơm sẽ mất mùi nhanh, cho nên thời gian huân so với việc bỏ thêm hương liệu càng lâu hơn một ít, quả nhiên là không tệ, vừa buông chiếc khăn xuống thì thấy Thẩm phụ đã trở lại.

Thẩm Hà Hương thấy cha lập tức buông gậy trúc xuống, trên mặt mang theo nụ cười nghênh đón, điềm nhiên hỏi:“Cha, người hôm nay như sao lại về sớm như vậy, mặt trời còn chưa lặn đâu.”

Thẩm phụ lúc trưa từ chỗ Liễu thị biết được chuyện khuê nữ biết làm dầu bôi tóc, Liễu thị kêu hắn cầm nửa bình dầu bôi tóc hoa nhài đi qua bên nhà phú hộ hỏi thăm một chút, hắn vốn cũng không ôm hy vọng gì, nhưng vì không muốn thê tử thất vọng, ai ngờ dầu bôi tóc này thực sự bị một vị tiểu thư nhà phú hộ nhìn trúng vừa ý, mua hết cả bình, còn trả nửa lượng bạc, trước kia hắn bán dầu bôi tóc ở cửa tiệm một hộp cũng chỉ có mấy chục văn tiền, mà lọ dầu do nữ nhi hắn làm ra vậy mà lại bán được hơn hai trăm văn tiền, chuyện đó khiến Thẩm phụ cao hứng vô cùng.

Hôm nay liền trở về sớm, nhịn đau dứt ruột lấy ra trăm văn tiền mua một túi nhỏ bột mì, và mấy khối bánh điểm tâm bọc trong giấy dầu mà khuê nữ thích ăn, trong nhà thật sự là đã hơn nửa năm không nhìn thấy bột mì rồi, bản thân hắn thì không vấn đề gì, nhưng sức khỏe của thê tử không tốt, tuổi khuê nữ lại còn nhỏ, luôn ăn mấy thứ cháo rau bánh khô cũng không được, Thẩm phụ tuy là nam nhân nhưng cũng kĩ tính, khuôn mặt gầy yếu của nữ nhi chỉ to bằng bàn tay, mà khi ăn chỉ một mực căn có nửa bát cháo rau, bánh khô ít động tới, trong lòng cũng âm thầm sốt ruột, cho nên hôm nay kiếm được chút tiền liền mua đồ trở về sớm.

“Cha, đây là mua cho nữ nhi sao?” Thẩm Hà Hương mở to đôi mắt trong suốt nhìn Thẩm phụ, trong tay đang cầm gói giấy dầu vuông vắn bên trong có đựng bánh táo đỏ, trời biết nàng đã nhiều ngày nửa đói nửa no, dạ dày đang trống không, ngửi thấy mùi thơm của bánh táo đỏ, nước miếng trong miệng sớm đã tiết ra, một bên thầm mắng bản thân mất mặt, một bên lại làm ra bộ dạng giả nai ngập tràn khát vọng, bởi vì nàng biết bộ dáng đó của nàng, sau này Thẩm phụ chắc chắn sẽ còn mua cho nàng nữa.

Vì dưới chân núi này có vẻ hoang vắng, phần lớn đều nghèo khổ, cho nên người ở cũng không nhiều giống bên nhà cũ, cộng hết lại tổng cộng mới có hơn mười mấy hộ dân, có hộ còn cất nhà bên cạnh ruộng vườn, chằng chịt phân tán cũng không liên tiếp lại với nhau, cho nên có chút động tĩnh gì cũng ít người biết.

Nhưng Thẩm phụ vẫn là sờ lên búi tóc được chải rất ra dáng của khuê nữ, trên khuôn mặt quê mùa mang theo nụ cười nói:“ Đều là của con, mau vào trong nhà rồi nói.”

Túi bột mì nhỏ để cạnh bệ bếp, Liễu thị lại đang đếm số một trăm sáu mươi văn tiền mà Thẩm phụ mới đưa cho, trong lúc nhất thời cao hứng tột cùng,“Cuối cùng cũng có thể góp đủ số tiền hai trăm văn tiền giao cho nhà cũ rồi, lần trước thiếu Hồ gia tám mươi văn tiền thuốc cũng đủ rồi, ông nghỉ chút rồi cầm tiền đem qua nhà cũ và Hồ gia đi nha.” Thẩm Thành Thạch tiếp nhận lấy chiếc khăn ướt khuê nữ đưa cho lau mồ hôi, trong lòng ấm áp, nghe xong liền lập tức đáp ứng Liễu thị.

Thẩm Thành Thạch và Liễu thị đều là người thành thật, nhà cũ bên kia tuy rằng chỉ là kế mẫu, nhưng lão nhân gia trước khi chết có kêu hai nhi tử đến trước mặt, dặn dò bọn họ đừng quên ân dưỡng dục, nhất định phải hiếu kính bà, hai chữ hiếu đạo này đối với Thẩm Thành Thạch và Liễu thị mà nói, đó là một ngọn núi, đè nặng trên người, đẩy không ra chắn không nổi, cho dù người ở nhà cũ đuổi bọn họ ra ngoài, trong lòng có loại tư vị nói không nên lời, cảm tình cũng phai nhạt, nhưng loại người bất hiếu dù đi đến đâu cũng bị người ta chỉ chỏ sau lưng, tiền dưỡng lão nếu không phải sẽ chết đói thì nhất định phải nộp.

Thẩm Hà Hương cúi đầu cẩn thận đem bịch giấy dầu kia mở ra, đưa cho Thẩm Thành Thạch và Liễu thị mỗi người ăn một khối, sau đó đi rửa tay xong mới đem một miếng bánh vuông vắn bỏ vào trong miệng, sau đó nhẹ nhàng cắn một miếng, nhất thời nheo lại ánh mắt, đại khái là mấy ngày nay bị đói, cảm thấy bánh táo đỏ lúc này sao mà ngọt thơm đến vậy, mùi táo hoàn toàn thấm tận vào bên trong, vào miệng là tan, quả nhiên là mỹ vị vô cùng, so với khi năm đó ở Hầu phủ ăn loại bánh táo đỏ của cửa tiệm Hối Hương cũng không khác là mấy.

Share this:

TwitterFacebook

Related

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 14

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 35

With 12 comments

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 13

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

Post navigation

(TS-CĐ) Hương đồ – Chap 02

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 04

8 thoughts on “( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 03”

strongerle

27/03/2015 at 9:44 am

đến chết với lại hiếu kính với cả dưỡng lão >.<

Reply

Cindy Cindy

25/04/2015 at 11:51 am

nghèo đói k phải do k làm ra tiền mà lại do phải nộp tiền về nhà cũ, thật thương cho nhà HH

Reply

thongminh123

15/09/2015 at 1:38 am

Kiếm đc tý tiền lại phải nộp cho lũ xấu xa, thật là thg mà

Reply

Hollynguyen81

12/01/2016 at 3:16 pm

Thanks nàng

Reply

Uyển Hoạ

14/07/2018 at 1:32 pm

Thích cha của nữ chính quá đi mất:)) Cảm thấy ông ấy quan tâm chỉn chu chăm sóc cho nữ chính hơn cả mẹ nữ chính nữa

Reply

luuthoaiphung

14/09/2018 at 1:02 pm

Ngu hiếu mà. 

Reply

Tử Linh

08/12/2018 at 10:55 am

K biết phải vì truyện từ lâu rồi k mà văn phong tác giả vô cùng lan man dài dòng.

Reply

Vân Nguyễn

11/07/2019 at 5:44 am

hy vọng sau này nhà nu9 ko bị bà kế mẫu mặt dày ăn bám

Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Comment 

Name * 

Email * 

Website 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

CÁC CHỦ

♥Tên: Heidi Chen

♥Ngày sinh: U30

♥Nghề nghiệp: thất nghiệp

♥Số con trong nhà: 7

♥Phương châm cuộc sống: “ Nhu cầu cao nhất của con người là cần được tôn trọng.”

♥Email: [email protected]

THÔNG BÁO:

( Xuyên sách) Chân giẫm 5 thuyền

Search for:

BƯỚC CHÂN LƯU LẠI

668,779 hits

BÀI VIẾT GẦN NHẤT

C5-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 16/05/2020C4-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C3-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C2-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 26/04/2020(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 21/04/2020

LỜI NHẮN KHÁCH GHÉ CHƠI

taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Heidi on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Oanh Kiều on ( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 80Tammy on Văn Án:

BẠN GHÉ CHƠI NHÀ

ÁNG MÂY TRONG NHÀ

(HĐ-TS-DN) Quỷ nhãn thương nữ ( TS - CĐ ) Hương Đồ Box nhạc-音乐盒 Chân giẫm 5 thuyềnCON ĐƯỜNG KẾT HÔN DÀI ĐẰNG ĐẴNG... Cô gái mang tên Tự Tại Dây tơ hồng...khó đứt! Huỳnh Hoa Tinh Nghịch Khách trọ, đừng như vậy~~ Không cần quá đa tìnhNguyện Vì Anh - Tọa Hóa Bồ Đề Nơi cuối đường... anh chờ em!Thanh mai nghi kị trúc mã Thiên Tài Tiểu Vương Phi Tiểu Phì – Thiên tài giám định đồ cổUncategorized Xuyên không chi Hoa Nguyệt Lộng Ảnh [ Đoản văn]《 Nam tiến sĩ & nữ thạc sĩ 》 Đoản Văn - 短文 Đuổi theo trái tim ! Đế Hoàng

META

RegisterLog inEntries feedComments feedWordPress.com

Create a free website or blog at WordPress.com.

Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. 
To find out more, including how to control cookies, see here:Cookie Policy

Follow

Skip to content

GÓC RIÊNG CỦA HEIDI

Menu

Home( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 04

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 04

27/03/2015 Heidi ( TS - CĐ ) Hương Đồ

 

 

 

 

 

 

12 Votes

Chương 4:

Edit: Heidi

Thẩm Hà Hương đã nhiều ngày dùng hoa quế hòa với gỗ vụn huân  không ít những hà bao và khăn tay mà trước đây không bán đi được, dùng hộp đựng vào, còn để cánh hoa quế khô để giữ mùi hương lâu hơn, sau đó kêu Thẩm phụ cầm đi bán, kết quả quả nhiên là bán rất chạy, dù sao phụ nhân tiểu nữ tử của nông gia bình thường làm sao có khả năng mua được loại hương liệu tốt chứ, giá cả loại dầu bôi tóc son phấn bình thường cũng không có rẻ như thế, sở hữu được một hộp cũng là xa xỉ, một lần dùng cũng chỉ dám dùng móng tay quệt một chút.

Nữ nhân trời sinh thích mùi hương, ngày thường dùng không nổi lọai hương tốt, nay nhìn thấy loại khăn tay được huân sẵn mùi hương hoa, nếu để ở trong tay áo, vậy khi đi đến đâu cũng mang theo một làn hương hoa thơm mát, so với loại dầu bôi tóc kia còn dễ ngửi hơn nhiều, càng quan trọng hơn là giá cả cũng thật rẻ, so với loại bán ở cửa tiệm giá thành rẻ hơn một nửa, lúc nhất thời hấp dẫn không ít phụ nhân, tiểu cô nương vây xung quanh, ai nấy đều sáng rực con mắt nhìn vào trong tráp để lựa chọn, mùi thơm vừa dính đến tay đều luyến tiếc buông xuống.

Thẩm phụ tính tình vô cùng tốt, một đống người tranh nhau hỏi này hỏi kia ông cũng rất kiên nhẫn trả lời hết, không mua cũng không chê phiền phức, trong hộp có tổng cộng mười mấy chiếc khăn tay và hơn sáu bảy mươi chiếc túi hương chưa thêu, trong thời gian buổi sáng đến trưa đã bán sạch, thậm chí ngay cả khuê nữ có để hai dây hoa quế đặt trong hộp cũng bị mua hết.

Giữa trưa Thẩm phụ cố ý mua một bao đường xốp, một nửa giữ lại để bán một nửa chuẩn bị cho nữ nhi làm đồ ăn vặt, lần này khăn và túi hương có huân hương nghe khuê nữ nói mỗi cái tiền vốn bỏ thêm một văn tiền, nguyên buổi sáng nay chỉ với hai loại hàng này việc buôn bán đã lời được hơn bốn mươi văn tiền, công thêm lại bán được thêm ít kim chỉ và những thứ vặt khác, tiền lời cũng kiếm được hơn sáu bảy mười văn tiền, đây xem như là thu hoạch rất phong thú.

Thẩm phụ mang về đường xốp, Thẩm Hà Hương chỉ ăn một ít bằng độ dài ngón tay, số còn lại đều để dành cho Thẩm phụ bán lấy tiền, cũng không phải nàng không thích ăn, mà là thứ này bình thường ngẫu nhiên ăn một chút đỡ thèm còn được, ăn nhiều quá cũng không tốt, nếu muốn có được một hàm răng trắng đẹp, ngoại trừ lúc thông thường phải bảo vệ răng ra, cũng nên ăn ít đi đồ cũng để tránh mài mòn, đám quý phụ ở kinh thành từ lúc bé xíu đã tránh ăn mấy thứ cứng, chỉ ăn loại đồ ăn mềm, cho dù là một chút đồ ngọt cũng muốn cố gắng tránh hoặc dùng nước sạch súc miệng.

Khăn và túi hương tuy rằng buôn bán lời được chút tiền, nhưng thứ này không có khả năng bán được nhiều, hơn nữa tiền lãi cũng ít, nếu muốn kiếm tiền trước mắt phải làm thêm một ít dầu tóc có mùi hương hoa, thứ nhất là dầu bôi tóc làm đơn giản, giá cả cũng tương đối thực tế, thứ hai là thứ này lượng tiêu thụ khá, dù sao tóc nữ tử đều sẽ mọc dài hơn, một hộp dầu bôi tóc cũng chỉ dùng được nửa tháng đến một tháng là sẽ dùng hết, về sau bán thường xuyên sẽ coi như là thu nhập ổn định.

Vì thế Thẩm Hà Hương kêu Thẩm phụ mang về một lọ dầu trà tử và một lọ dầu vừng, giá dầu hà tử chỉ bằng nửa giá dầu vừng, giá cả thấp, làm ra dầu bôi tóc có thể bán cho các nữ nhân của những hộ nông gia, hộ hơi giàu có, từ dầu vừng làm ra dầu bôi tóc đương nhiên là bán cho thiên kim tiểu thư, nha hoàn phú hộ, giá cũng sẽ cao hơn chút.

Trong nhà hiện tại không nhiều tiền đi mua hộp đựng, chỉ đành phải kêu Thẩm phụ chặt trúc, dùng ống trúc thiên nhiên đựng dầu bôi tóc, bên ngoài dùng giấy dầu bọc kĩ lại, tuy rằng đơn sơ một chút, nhưng thắng ở hàng đẹp giá tốt, hơn nữa mùi hoa lại trộn lẫn mùi trúc, khi ngửi càng nhẹ nhàng khoan khoái dễ ngửi.

Thẩm Hà Hương đối sản phẩm mình làm ra cực có lòng tin, chính cái gọi là rượu ngon không sợ hũ sâu, vài ngày đầu khi Thẩm phụ còn cực lực chiếu theo lời khuê nữ dặn, nói đủ tính ưu việt của dầu bôi tóc này, nhưng người mua cũng là ít ỏi không có mấy, nhưng qua vài ngày sau thì có người chủ động tới hỏi, dù sao những phụ nhân lúc trước mua ít nhiều cũng phải dùng, với mùi thơm như thế, dùng vài ngày sẽ phát hiện tóc trở nên đen bóng có chút công hiệu, nữ nhân nông gia tụ lại một chỗ, loại dầu giá rẻ lại tốt thế đương nhiên một truyền mười, mười truyền trăm, tuy rằng nói có chút khoa trương, nhưng quả thật sau đó vài ngày loại dầu tóc hoa nhài và hoa quế bán rất được.

Theo đó là tình trạng cơm nước trong nhà cũng bắt đầu biến đổi, Thẩm Hà Hương hiện tại mỗi ngày đều được Liễu thị cho ăn một quả trứng gà, thậm chí hai ngày một bữa còn được ăn một chén cơm trắng hương thơm ngào ngạt, trong thức ăn cũng bỏ nhiều dầu hơn, không giống loại canh suông nhạt nhẽo cũ nữa, Thẩm phụ còn thỉnh thưởng mua một ít đậu hủ, cá và một dây thịt nhỏ để cải thiện bữa ăn trong nhà, Thẩm Hà Hương đang trong thời kì phát triển độ cao, trước kia có chút suy dinh dưỡng, sắc mặt thoạt nhìn đều có chút khô vàng, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ gầy bằng bàn tay.

Nay điều kiện có tốt hơn chút, nàng đương nhiên sẽ không khắt khe chính mình, đồ ăn đương nhiên là muốn ăn ít nhưng đa dạng, người ta nói bệnh lâu thành lang y, kiếp trước nàng cũng không ít ngược đãi bản thân, giờ đương nhiên biết yêu quý thân thể gấp đôi, đi theo Thẩm phụ hái một ít cỏ dại trên núi để pha trà uống, không những thơm miệng, còn có thể làm cho toàn thân thanh nhiệt giải độc, da dẻ đẹp đẽ.

Hoa nhài và dầu vừng làm ra dầu tóc có hai bình đầy, tinh lộ hoa nhài đọng ở mặt đều được Thẩm Hà Hương dùng bình đựng vào rồi cất đi, cũng đủ dùng bôi mặt và thân thể trong một đoạn thời gian, điều làm Thẩm Hà Hương cao hứng là, dùng được một tháng, trên mặt làn da vốn khô vàng rốt cục đã biến mất, khuôn mặt nàng giờ giống như đóa hoa mới nở, vừa trắng vừa mềm mịn, mà mái tóc hiển nhiên cũng lược bớt đi sự khô chẻ, bắt đầu lộ ra màu đen sáng bóng, lấy tay sờ lên một phen tựa như vuốt lên một tấm lựa trơn bóng, vì gần đây được ăn uống không tệ, ngủ cũng tốt, mặt cũng từ gầy bằng bàn tay giờ đã tròn trịa hơn chút, bóng người trong gương tuy rằng tuổi còn nhỏ có chút trẻ con, nhưng tóc đen da trắng và đôi con ngươi long lanh ngấn nước, môi hồng răng trắng đã bắt đầu hiện ra tướng mạo mỹ nữ thủa ban sơ, Thẩm Hà Hương mím môi với gương đồng, đối với thành quả một tháng nay, cảm giác thực vừa lòng, đương nhiên, nếu có thể đổi một cái gương đồng rõ hơn thì rất tốt rồi, nàng lấy một dây vải bố chải tóc bọc lại, còn đem mấy sợi tóc lòa xòa xõa xuống quấn lại, dùng một cây trâm gỗ trên bàn mà Liễu thị mới cho nàng gắn cố định lên đỉnh đầu, trong gương đồng ngắm trái ngắm phải, không khỏi thở dài, cây mộc trâm này không thể nói là đẹp, đương nhiên không thể so sánh với loại trâm cài tóc vàng vàng quý giá được.

Bán chút dầu bôi tóc tuy có thể kiếm chút ít tiền cải thiện điều kiện trong nhà, nhưng nếu muốn sống cuộc sống sung túc giàu có không lo ăn mặc như trước kia ở trong Hầu phủ, thì vẫn còn khoảng cách khá xa, Thẩm Hà Hương dùng đầu ngón tay khêu một chút dầu lên tay, sau đó chậm rãi từ đầu ngón tay và đốt ngón tay bôi theo hướng đi lên làm mượt mà, trong lòng lại suy nghĩ đến một chuyện, không khỏi ngồi mất thời gian lâu hơn chút.

Ánh trăng nhu hòa đậu trên người nàng, nét suy tư trên gương mặt nếu là có người nhìn thấy, chắc chắn sẽ hô hấp không thuận, đó là một vẻ đẹp tĩnh lặng mà không ai dám đến phá vỡ, đợi cho ánh trăng vượt qua cửa sổ, Thẩm Hà Hương thế mới đứng dậy, nàng luôn đi ngủ sớm, nghỉ ngơi đầy đủ mới có thể làm cho thân thể và tinh thần càng no đủ, hơn nữa ngày mai Thẩm phụ phải tới kinh thành bên kia lấy chút hàng hóa, cha đã đồng ý dẫn nàng cùng đi.

Suy nghĩ như thế, trên mặt Thẩm Hà Hương gợi ra chút ý cười, thoát ngoại sam chỉ để nội y tiến vào trong chăn, có thể do ngủ lâu rồi, cảm giác chiếc giường ván gỗ cứng ngắc này tựa hồ cũng không khó chịu lắm.

Hôm sau, khi chim yến đậu trên mái nhà líu ríu khiến nàng tỉnh, đứng dậy rửa mặt một phen, bôi dầu hoa lộ chải tóc gọn gàng, mặc vào chiếc áo vải bông màu phấn nền mà Liễu thị mới may cho nàng rồi đi ra khỏi phòng, tuy rằng loại vải dệt không phải đồ tơ lụa quý giá, nhưng cũng may màu sắc vải bông tươi sáng, lứa tuổi này mặc vào cũng dễ mến, lại đi vào đôi giày thêu hoa bằng vải bông mà Thẩm phụ mua cho nàng.

Ra ngoài phòng, Liễu thị cũng thấy trước mắt sáng ngời, âm thầm cảm thấy khuê nữ nhà mình không biết từ khi nào đã thay đổi rồi, trước kia khi ở nhà cũ, bản thân liền muốn cho nữ nhi chú ý nhiều chút đến dung nhan, học chút gì đó mà nữ tử bình thường nên học, tựa như khuê nữ của Tiền thị Tiền Quế Hoa như vậy ngày thường thêu thùa may vá, ngẫu nhiên học chút cầm kì thi họa.

Nhưng Hà Hương thì sao, đều bị cha nữ nhi chiều hư rồi, mỗi ngày đều chạy lên núi, biến thành quần áo bẩn thỉu tóc tai rối loạn, nói bao nhiêu lần đều nghe không vào tai, từ khi chuyển đến nơi đây, cả nhà đều sầu lo túng thiếu, cơm cũng bữa no bữa đói nên không rảnh bận tâm đến nữ nhi, kết quả nữ nhi đột nhiên như thành người trưởng thành, nói chuyện cử chỉ đều có dáng có vẻ, nay nhìn bộ dạng, so với tiểu thư phú hộ gia cũng không kém bao nhiêu, sinh kế trong nhà đa số cũng là chủ ý của nữ nhi, người làm mẫu thân mà nói, cảm giác này cũng là vui sướng nhưng cũng lại đầy chua xót, kéo nữ nhi lại rồi hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn.

Thẩm phụ lại từ ái sờ đầu nàng, Thẩm Hà Hương cười tinh nghịch, hôn lại hai má mẫu thân một cái, sau đó cười hì hì lôi kéo tay Thẩm phụ nói:“ Cha, sắc trời không còn sớm, chúng ta có phải nên đi không…..”

Thẩm phụ thế mới gánh giỏ trúc, mang theo bánh gạo còn ấm mà thê tử sáng sớm dậy nướng cho, dẫn khuê nữ rời nhà đi, trong lòng Thẩm Hà Hương lúc này có chút kích động, nàng đã bao nhiêu năm không trở lại kinh thành, không biết bên kia còn như trong trí nhớ nàng hay không, tâm tình tốt lên thì bước chân cũng nhẹ nhàng thêm vài phần.

Từ nhà đến kinh thành chỉ dựa vào đi bộ phải mất một ngày, ngồi xe thì nhanh hơn nhiều, một người ba văn tiền, Thẩm phụ gánh hai cái giỏ trúc, cho nên cuối cùng phải nộp mười văn tiền, xa phu điều khiển xe ngựa là tay già đời, đi đường gần, không đến nửa ngày đã đến nơi.

Phong Thanh Môn đến Trường Vân Nhai vẫn náo nhiệt như xưa, hai bên chật ních cửa hàng, một ít cửa hàng bán thước gạo thịt, thậm chí cửa tiệm son phấn đều đủ tất cả, muốn tìm cũng vô cùng thuận tiện, ngoài ra còn có rất nhiều tiểu thương bán dạo, bán chút ăn vặt, đồ ăn làm từ gạo hay đồ chơi, cũng có cửa hàng thực phẩm bán mì, bánh bao, canh xương hầm.

Thẩm Hà Hương vừa đi vừa nhìn mọi nơi, Thẩm phụ vì đề phòng khuê nữ đi lạc, vẫn luôn nắm tay Hà Hương, thẳng đến khi cha và nữ nhi đầu đầy mồ hôi đi đến cửa hàng tạp hóa mà Thẩm phụ hay lấy hàng, thế mới xem như được nghỉ một chút, kinh thành nhiều người, hơn nữa cũng có không ít quý nhân, đi đường tất nhiên là phải mắt nhìn tám hướng, sợ đụng phải người ta sẽ gây ra phiền toái, cho nên đi đứng cũng là chuyện vất vả.

Lão bản tiệm tạp hóa và Thẩm phụ có chút giao tình, ngày thường lấy hàng đều đến đây lấy, giá cả ít nhiều cũng sẽ tiết kiệm được ít, thấy Thẩm phụ đang nói chuyện với người chưởng quầy, Thẩm Hà Hương có chút nhàm chán đứng bên cạnh giỏ trúc nhìn vào các loại mặt hàng trong tiệm, ánh mắt di dạo một vòng xong, cuối cùng dừng ở cửa đối diện.

Nơi đó đang động thổ, hình như là muốn cất cửa hàng, có không ít người ở đó khiêng đá làm nền móng, đây vốn chuyện bình thường, nhưng trong đó có một người đang còng lưng, cắn răng dùng sức khiêng một khối tảng đá nặng nề, lại làm cho thần sắc Thẩm Hà Hương biến đổi, khuôn mặt người đó nàng không nhìn kĩ, nhưng vết sẹo từ hai má tới gần thái dương thì nhìn rất rõ ràng, tuy rằng không khủng khiếp giống lúc ban đầu mới bị bỏng, nhưng lại vẫn có vẻ dữ tợn tàn nhẫn.

Share this:

TwitterFacebook

Related

(TS-CĐ) Hương đồ - Chap 02

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 35

With 12 comments

( TS - CĐ ) Hương Đồ - Chap 03

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

Post navigation

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 03

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 05

9 thoughts on “( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 04”

ami

28/03/2015 at 4:13 am

Không biết kiếp này Hà Hương sẽ thay đổi ntn đây. Nam chính sắp xuất hiện chưa vậy bạn. Thanks

Reply

Cindy Cindy

25/04/2015 at 2:27 pm

nam chính xuất hiện chăng?
Mecxi nàng nhiều ngen 

Reply

thongminh123

15/09/2015 at 2:12 am

Đây chắc là nam 9? Người bị Hag hương cũ đuổi đi a

Reply

lehaanhminh304

21/09/2015 at 9:49 am

Ko biết nam chính là ai nhỉ???

Reply

leonail

07/10/2015 at 5:45 am

Hình như nam chính chuẩn bị xuất hiện à

Reply

HM Aliren

19/10/2015 at 10:31 am

bạn ơi mình ko bx nhấn nút Like vị trí nào? Like WordPress thì mình ko có blog. Cám ơn Editor nhiều, truyện rất hấp dẫn

Reply

Hollynguyen81

12/01/2016 at 4:42 pm

Thanks nàng

Reply

thaomanga

06/10/2017 at 7:14 am

“chính cái gọi là rượu ngon không sợ hũ sâu” -> Mình nghĩ là “hẻm sâu” đúng hơn

Reply

Vân Nguyễn

11/07/2019 at 6:00 am

nam chính xuất hiện rồi hú hú hú

Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Comment 

Name * 

Email * 

Website 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

CÁC CHỦ

♥Tên: Heidi Chen

♥Ngày sinh: U30

♥Nghề nghiệp: thất nghiệp

♥Số con trong nhà: 7

♥Phương châm cuộc sống: “ Nhu cầu cao nhất của con người là cần được tôn trọng.”

♥Email: [email protected]

THÔNG BÁO:

( Xuyên sách) Chân giẫm 5 thuyền

Search for:

BƯỚC CHÂN LƯU LẠI

668,779 hits

BÀI VIẾT GẦN NHẤT

C5-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 16/05/2020C4-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C3-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C2-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 26/04/2020(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 21/04/2020

LỜI NHẮN KHÁCH GHÉ CHƠI

taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Heidi on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Oanh Kiều on ( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 80Tammy on Văn Án:

BẠN GHÉ CHƠI NHÀ

ÁNG MÂY TRONG NHÀ

(HĐ-TS-DN) Quỷ nhãn thương nữ ( TS - CĐ ) Hương Đồ Box nhạc-音乐盒 Chân giẫm 5 thuyềnCON ĐƯỜNG KẾT HÔN DÀI ĐẰNG ĐẴNG... Cô gái mang tên Tự Tại Dây tơ hồng...khó đứt! Huỳnh Hoa Tinh Nghịch Khách trọ, đừng như vậy~~ Không cần quá đa tìnhNguyện Vì Anh - Tọa Hóa Bồ Đề Nơi cuối đường... anh chờ em!Thanh mai nghi kị trúc mã Thiên Tài Tiểu Vương Phi Tiểu Phì – Thiên tài giám định đồ cổUncategorized Xuyên không chi Hoa Nguyệt Lộng Ảnh [ Đoản văn]《 Nam tiến sĩ & nữ thạc sĩ 》 Đoản Văn - 短文 Đuổi theo trái tim ! Đế Hoàng

META

RegisterLog inEntries feedComments feedWordPress.com

Create a free website or blog at WordPress.com.

Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. 
To find out more, including how to control cookies, see here:Cookie Policy

Follow

Skip to content

GÓC RIÊNG CỦA HEIDI

Menu

Home( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 05

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 05

01/04/2015 Heidi ( TS - CĐ ) Hương Đồ

 

 

 

 

 

 

15 Votes

Chương 05

Edit: Heidi

Lúc này đã đến giữa trưa, ánh nắng mặt trời đang gay gắt nhất, đám người khiêng đá ngừng lại, sau đó xếp hàng nhận lấy một chén nước giếng và hai ba cái bánh ngô do quản sự đưa cho, rồi tìm mỏi mắt chỗ tránh nắng ngồi xuống nhai nuốt ngấu nghiến, công việc khiêng đá là công việc lao động tay chân cực khổ, chỉ có thể kiếm hai bữa cơm, nam tử trưởng thành một ngày có thể kiếm được tám mười đồng tiền cũng đã tốt lắm rồi, giống đám tiểu tử choai choai này, cơ bản là không trả tiền, cho dù như vậy cũng có người cứ sấn vào nhận làm.

Thẩm Hà Hương lặng lẽ đi đến chỗ góc cửa hàng, trong tay nàng đang cầm một gói bọc giấy dầu, bánh táo đỏ lần trước nàng ăn vẫn chưa thấy đủ, Thẩm phụ lần này khi tiện đường đi ngang qua cửa tiệm bán điểm tâm đó liền mua cho nàng nửa cân để làm đồ ăn vặt trên đường đi, còn một tay khác đang cầm một cái túi hương, buổi sáng trước khi xuất môn nàng liền cầm chiếc túi hương mà Liễu thị đã làm xong viền thêu nhưng chưa thêu hoa, dùng đựng khoảng trăm đồng tiền mà nàng để dành được.

Vốn định muốn mua cây lược gỗ đàn hương, hoặc là mua chiếc gương đồng tốt hơn chút, lúc này cũng khẩn trương vân vê sợi dây hà bao, sau đó khẽ cắn môi, liền đưa tay lấy túi hương từ chỗ eo xuống cuộn dây lại, sau đó nhét vào trong chiếc túi bọc giấy dầu, sau mới dừng một chút, đi về hướng chỗ góc tường râm mát, nơi có nam tử khiêng đá đầu tóc rối bù đang ăn ngấu nghiến kia.

Người nọ chỉ khoảng mười bốn năm tuổi, dáng người cao ráo như ngoại hình của một nam tử trưởng thành mới có, lúc này trên người chỉ vắt lên vai một chiếc áo cũ sờn, khi nghiêng người có thể nhìn thấy phía sau lưng do khiêng đá mà hình thành những vết thương sưng đỏ loang lổ , đại khái là vì thời gian dài phơi nắng làm việc, toàn thân đều chưa khô mồ hôi, thỉnh thoảng còn vã mồ hôi từ đầu hoặc vai xuống nền đất, mái tóc ướt nhẹp cũng ôm sát lấy chỗ vết sẹo bỏng sườn mặt, vết sẹo ấy đại khái bằng hai ngón tay, uốn cong giống như rắn bò, có thể mới vừa lành không bao lâu, vết thương còn khá trắng, nhìn vào đó khiến người ta có chút chùn bước.

Thẩm Hà Hương nuốt xuống nước miếng, cọ lòng bàn tay để vào áo để lau mồ hôi, nàng đối với người có tên là Giản Thư Huyền này trong lòng quả thật là có một chút áy náy, năm đó cũng không phải cố ý muốn làm nhục hắn, cộng thêm tuổi còn nhỏ, đều nhất thời xúc động mà gây ra họa.

Vốn nàng luôn cảm thấy đối với việc tương lai có thể gả vào dòng dõi thư hương làm vinh dự, kết quả là đến cuối cùng cái gì cũng không có, còn khắp nơi bị người ta giễu cợt có một nam nhân khắp mặt đều là sẹo do bỏng, trong lòng vừa tức vừa giận cảm thấy ủy khuất cực kỳ, khóc suốt đường chạy về, khi về đụng đúng lúc hắn chủ động tìm tới cửa, hình như muốn vay tiền Liễu thị an táng cha mẹ, những vết sẹo do bỏng mới bị trên mặt kia, đỏ au sưng tấy khiến nàng sợ hết hồn, nhất thời liền nói ra lời độc địa đuổi hắn đi, sau đó trong lòng cũng biết mình quả thất rất quá đáng, nhưng vẫn cậy mạnh miệng.

Hiện tại nghĩ đến cũng không khỏi có chút hối hận, nhưng khiến nàng cảm thấy khó giải quyết nhất đó là nàng biết được tương lai tên Giản Thư Huyền này, không phải dễ chọc như vậy, nếu có thể sớm trọng sinh vài ngày, nàng nhất định sẽ lựa lời tốt đẹp khuyên bảo, sau đó đưa hắn bạc để đuổi đi, khẳng định sẽ không giống tình trạng rối rắm như hiện tại.

Ở trong tiềm thức Thẩm Hà Hương, chuyện năm đó ánh mắt Giản Thư Huyền lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống còn khiến nàng kiêng kị vô cùng, trong lòng nàng người này so với ôn thần cũng không kém bao nhiêu, cung kính tiễn bước hắn mới là an toàn nhất, bởi vậy ngay cả tâm tư trèo cao dù một chút cũng không có.

Cho nên lúc này, Thẩm Hà Hương cảm thấy tất cả đều là thiên ý, thừa dịp khi hắn khốn cùng và thất chí, mình có thể cho hắn chút đồ ăn và tiền, nói không chừng sự khúc mắc này liền hóa giải được, thế mới có chuyện nàng đem theo điểm tâm và số tiền tích góp mãi mới được kia, cắn môi đi lại hướng kia, vừa đi vừa cẩn thận nhìn bộ dáng phản ứng của hắn .

Ba cái bánh ngô chỉ nhỏ bằng nắm đấm tay, đối với một người lao động tay chân mà nói cũng không nhiều, cắn hai ba miếng có thể ăn hết một cái, tốc độ nhanh hơn hổ vồ chỉ một loáng đã sạch bách, sau khi ăn xong, Giản Thư Huyền cầm lấy bát nước giếng uống từng ngụm từng ngụm, đúng lúc này hắn ngửi được một làn hương thơm hoa nhài, tiếp theo khóe mắt liếc thấy một thân ảnh.

Thấy ánh mắt người đó nhìn qua, cái chân đang nhấc lên của Thẩm Hà Hương nhất thời muốn rụt trở về, liền cảm thấy hơi thoái chí, cũng không phải loại anh hùng thoái chí, mà là vì chột dạ, quả nhiên trong ánh mắt kia vốn có chút kinh ngạc, nhưng khi nhìn thấy người đến là Thẩm Hà Hương, con ngươi nhất thời phủ lên một cơn phẫn nộ bừng bừng, giống hệt trong trí nhớ, đen bóng như muốn ăn thịt người, Thẩm Hà Hương sớm đã quên năm đó nàng đã nói bừa những gì rồi, nhưng hiển nhiên người này vẫn nhớ rõ như ban ngày, một chữ cũng không quên.

Từ khi trọng sinh đến giờ, tâm tình Thẩm Hà Hương vẫn vô cùng tốt, cho nên đều cười vui vẻ sống qua mỗi ngày, ngày thường lại tìm mọi cách lấy lòng cha mẹ, trên mặt luôn tươi cười ngọt ngào, cho dù là đối với khi nhà bùn loãng có mưa dột, nhìn riết cũng không phải chán ghét như cũ nữa, gương mặt sớm quen với nụ cười như nàng khi nhìn thấy người này, chỉ cảm thấy mặt như cương cứng lại, nếu dùng gương đồng soi sẽ nhận ra còn khó coi hơn so với khóc.

Nhìn cơn phẫn nộ trong mắt và mùi mồ hôi trên người hắn, Thẩm Hà Hương chỉ cảm thấy chính mình đang như xâm nhập vào lãnh địa băng giá nào đó, tiến thoái lưỡng lan, đành phải cứng ngắc xoay người  quay đầu lại rồi đưa ra những đồ vật trong tay, tận lực cười dễ coi chút nói:“Vài cái bánh ngô kia ăn không đủ no đâu, đây là đồ ăn, cho huynh, huynh, huynh cầm đi, đói bụng có thể ăn lót dạ……” Bất luận kẻ nào dưới tình huống đụng phải đôi mắt không thiện ý kia, đều đã khẩn trương đến nỗi da đầu run lên, tim đập gia tốc, nói chuyện lắp bắp, ánh mắt trốn tránh, đổi thành người khác phỏng chừng đã bị dọa ngất luôn rồi, vết sẹo kia càng nhìn gần càng khủng bố hơn vài phần.

Giản Thư Huyền nhìn thấy bộ dáng của nàng, lại nghe được lời này, trong ánh mắt vốn tràn ngập cơn phẫn nộ lại như muốn phát ra tia lửa, hắn dùng một tay đánh bay đi cái túi hương và gói bọc giấy dầu chướng mắt, nghĩ đến những lời độc ác ngày ấy nàng ta đã nói, nhất thời giận  đến mức muốn phun lửa, nghiến răng nghiến lợi nửa ngày mới nhịn xuống cơn tức giận, rít ra thanh âm nói:“Ngươi yên tâm, ta Giản Thư Huyền cho dù là tên ăn mày, cũng tuyệt không cần ngươi tới bố thí!” Nói xong ngay cả nước cũng không muốn uống nữa, phủi bụi liền đứng lên, chuẩn bị xoay người bước đi.

Thẩm Hà Hương ở kiếp trước trong tay tên tiểu thương nhận hết sự đau khổ, thường xuyên bị đánh, vừa rồi khi Giản Thư Huyền giơ tay chụp lấy điểm tâm, nàng liền trợn to mắt, kinh sợ hãi hùng lui ra sau hai bước, khi Giản Thư Huyền đứng lên, nàng lại liên tục lui tiếp mấy bước nữa, dưới sự kinh hãi nhìn thấy Giản Thư Huyền tựa hồ cũng không phải xông lên trước đánh nàng, mà là xoay người muốn đi, cơn sợ hãi mới lắng xuống, nhất thời cũng có chút tức giận không rõ, người này bụng dạ cũng quá hẹp hòi đi, ngày ấy cũng chẳng qua là vài câu nói tức khí thôi, hôm nay nàng đã chủ động đến cầu hòa, hắn không cảm kích thì thôi, cư nhiên còn muốn ra tay đánh người, thật sự là rất tồi tệ, nàng Thẩm Hà Hương cũng không phải loại tượng đất ai nặn sao cũng được đâu, nghĩ đến đây trong lòng nhịn không được liền xúc động nói toạc ra.

“Nè, ngươi nếu thật có cốt khí như vậy sao còn ở nơi này cắn bánh ngô hả? Lời ta nói là không dễ nghe, nhưng cũng là những lời thực tế, ngươi không đi làm rạng rỡ tổ tông lại chạy tới đây làm thuê làm mướn cho người ta, nếu như bị phụ thân và nương ngươi biết, nếu chưa chết cũng bị ngươi làm tức chết rồi.” Nghĩ đến kiếp trước tên nam tử này hơn ba mươi tuổi vẫn chưa cưới vợ, vẫn là người độc thân, nhất thời bị giật mí mắt, thanh âm lại trầm thấp bồi thêm một câu nói: “Cơm cũng không có mà ăn, còn hung dữ gì chứ, giống ngươi ngươi vậy, cả đời này không tìm được nàng dâu là đáng đời……”

Câu này hiển nhiên bị Giản Thư Huyền nghe thấy được, chỉ thấy hắn quay phắt người lại, gân cốt trên cánh tay hắn động kịch liệt hai cái, thấy thế Thẩm Hà Hương sợ tới mức không dám nói thêm câu nào nữa, lui về phía sau hai bước liền bất chấp mọi cái, xách làn váy lên xoay đầu liền bỏ chạy, một lát sau thân ảnh liền biến mất ở góc tường.

Lúc này hai nam tử khác cùng khiêng đá ló đầu ra, trong đó một người đang nhìn chằm chằm vào gói bọc giấy dầu biến dạng nằm trên đất, nhất thời tham lam liếm miệng, vừa nhìn thấy thì biết đó là điểm tâm không rẻ đâu, tên Giản Thư Huyền kia quả nhiên là phúc khí tốt, cư nhiên có tiểu nương tử đến đưa điểm tâm, người so với người a tức chết người mà.

Nhưng nghĩ đến đồ vật nếu đã bị ném đi, thì chắc là không cần nữa, hai người liền cầm lên,“Á? Đây là cái gì.” Có người đụng đến một thứ, mở ra liền thấy.

“Ai nha, là túi hương của cô nương nhà người ta kìa.” Nói xong liền lấy đưa lên trước mũi ngửi,“Còn là mùi hoa nữa, thơm quá……” Ánh mắt hai người đang sáng lên, vừa định muốn mở ra nhìn xem, lúc này, đột nhiên có một bàn tay với tới, cướp lấy hương túi kia,“Bỏ ngay ý đồ đó đi, đó không phải là đồ của mấy người.” Nói xong Giản Thư Huyền với y phục đã được khoác lên hẳn hoi lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, sau đó cầm túi hương xoay người bỏ đi.

Hai người nhìn chòng chọc về phía bóng dáng Giản Thư Huyền  nói thầm vài tiếng, thấy hắn đi được vài bước liền đưa tay cầm lấy túi hương cẩn thận bỏ vào túi bên trong quần áo, hai người không khỏi cười gian, nghe nói Giản Thư Huyền đã sớm có hôn ước, không nghĩ tới là thật, nhưng nhìn bộ dáng đáng sợ thế kia, tiểu nương tử người ta còn chưa chắc đã đồng ý a, đừng cho là bọn ta không có nghe thấy tiểu nương tử nói cái gì nha, nói cả đời này đều không lấy được nàng dâu, ha ha.

Hai người vui sướng khi người gặp họa mở gói giấy ra, quả nhiên điểm tâm đều nát bét rồi,“Là bánh táo đỏ, may mắn là giấy dầu không bị nát, lấy tay bốc ăn đi.” Nói xong hai người liền vội vã vo viên lại những mẩu vụn ăn, vừa ăn vừa khen ngon: “Vừa rồi tiểu cô nương tìm Giản Thư Huyền, bộ dạng cũng thật xinh đẹp, khuôn mặt trắng mịn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, khi trừng mắt với người ta thì ánh mắt đen bóng lúng liếng, cũng không biết là tiểu nương tử nhà ai, nếu gả cho ta, mỗi ngày nàng ấy đều trừng ta, ta cũng nguyện ý……”

“Ha ha, đừng có mà mơ……”

Thẩm Hà Hương chạy một lèo về cửa hàng bán tạp hóa, Thẩm phụ đang đứng ở cửa lo lắng tìm kiếm chung quanh, nhìn thấy khuê nữ bước vội vã trở lại, Thẩm Hà Hương chậm lại cước bộ, len lén nhìn về sau lưng, hình như không có ai đuổi theo, thế mới nhẹ nhàng thở hắt ra, hơi buông xuống làn váy, sau đó hít vào một cái thật sâu, áp chế hô hấp gấp gáp do vừa rồi mới chạy xong xuống, giơ tay vuốt phẳng lại nếp nhăn trên làn váy, thế mới lộ ra nụ cười nghênh đón.

“Nãy giờ con đã chạy đi đâu……” Luôn luôn cưng chìu khuê nữ là Thẩm phụ cũng vì lo lắng mà trách cứ nàng nói.

“Phụ thân……” Thẩm Hà Hương vội vàng trưng ra khuôn mặt tươi cười,“Vừa rồi con nhìn thấy bên góc tường kia có một người khất cái rất đáng thương, con liền đem bánh táo người mua cho con ăn còn dư đưa cho người đó ăn, phụ thân sẽ không trách con chứ, phụ thân?”

“A……” Thẩm phụ có chút xót ruột, bánh táo đỏ kia cũng phải mua hết hai mươi văn tiền, cho người ăn xin vài văn tiền hoặc là cho hai bánh bao là được rồi, nhưng nhìn nụ cười chờ mong trên mặt khuê nữ, nhất thời cũng không nỡ trách cứ, đành phải nói: “Con không phải muốn mua vài cái hộp đựng dầu bôi tóc sao? Chỗ cửa hàng của Vu chưởng quầy bên trong có đó, đi vào lựa chọn xem có thích không ……”

“Vâng, phụ thân.” Thẩm Hà Hương cười ra tiếng trả lời, thấy Thẩm phụ xoay người đi vào cửa hàng, nàng mới thu lại nụ cười rồi thở hắt ra, sắc mặt hơi có chút ảo não, cảm thấy sự tình giống như càng ngày càng tệ hại, hơn nữa vừa rồi nhất thời do vội vàng nên cũng quên nhặt lại hơn trăm đồng tiền kia, cũng không thể bây giờ quay lại, nghĩ đến sự tình nói cũng đã nói, làm cũng đã làm rồi, cũng chỉ đành vực dậy tinh thần đi theo Thẩm phụ bước vào cửa hàng thôi.

Share this:

TwitterFacebook

Loading...

Related

( TS - CĐ ) Hương Đồ - Chap 04

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 35

With 12 comments

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 17

In "( TS - CĐ ) Hương Đồ"

Post navigation

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 04

( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 06

4 thoughts on “( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 05”

thongminh123

15/09/2015 at 2:19 am

Nam 9 bị sẹo a! Càng nam tính nhỉ

Reply

HM Aliren

19/10/2015 at 10:42 am

vậy chừng nào hai người này mới kết hôn đây?

Reply

Hollynguyen81

12/01/2016 at 4:49 pm

Thanks nàng

Reply

Uyển Hoạ

14/07/2018 at 1:43 pm

Anh mặt sẹo này là nam chính hả? Đúng kiểu mình thích luôn:))

Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Comment 

Name * 

Email * 

Website 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

CÁC CHỦ

♥Tên: Heidi Chen

♥Ngày sinh: U30

♥Nghề nghiệp: thất nghiệp

♥Số con trong nhà: 7

♥Phương châm cuộc sống: “ Nhu cầu cao nhất của con người là cần được tôn trọng.”

♥Email: [email protected]

THÔNG BÁO:

( Xuyên sách) Chân giẫm 5 thuyền

Search for:

BƯỚC CHÂN LƯU LẠI

668,779 hits

BÀI VIẾT GẦN NHẤT

C5-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 16/05/2020C4-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C3-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 03/05/2020C2-(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 26/04/2020(Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪM 5 THUYỀN 21/04/2020

LỜI NHẮN KHÁCH GHÉ CHƠI

taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Heidi on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…taopho5k on (Xuyên sách) MỤC TIÊU CHÂN GIẪ…Oanh Kiều on ( TS – CĐ ) Hương Đồ – Chap 80Tammy on Văn Án:

BẠN GHÉ CHƠI NHÀ

ÁNG MÂY TRONG NHÀ

(HĐ-TS-DN) Quỷ nhãn thương nữ ( TS - CĐ ) Hương Đồ Box nhạc-音乐盒 Chân giẫm 5 thuyềnCON ĐƯỜNG KẾT HÔN DÀI ĐẰNG ĐẴNG... Cô gái mang tên Tự Tại Dây tơ hồng...khó đứt! Huỳnh Hoa Tinh Nghịch Khách trọ, đừng như vậy~~ Không cần quá đa tìnhNguyện Vì Anh - Tọa Hóa Bồ Đề Nơi cuối đường... anh chờ em!Thanh mai nghi kị trúc mã Thiên Tài Tiểu Vương Phi Tiểu Phì – Thiên tài giám định đồ cổUncategorized Xuyên không chi Hoa Nguyệt Lộng Ảnh [ Đoản văn]《 Nam tiến sĩ & nữ thạc sĩ 》 Đoản Văn - 短文 Đuổi theo trái tim ! Đế Hoàng

META

RegisterLog inEntries feedComments feedWordPress.com

Blog at WordPress.com.

Privacy & Cookies: This site uses cookies. By continuing to use this website, you agree to their use. 
To find out more, including how to control cookies, see here:Cookie Policy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trongsinh