Chương 122

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không chỉ Mộ Hữu Thành muốn biết Quý Mộc nói là có ý gì, Diêu Tinh Tinh cũng muốn biết. Mà không nghĩ tới lời sẽ nói này của Quý Mộc, Mộ Tiếu Vân đồng dạng cũng muốn biết.

"Nếu ngày nào đó Mộ Đổng đem Tiếu Vân đuổi ra khỏi nhà, ta đây liền sẽ đem công ty của ta cho đệ ấy tiếp thu ." Quý Mộc cười như không cười trêu chọc.

Mộ Hữu Thành đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cười nói: "Quý thiếu lời này ta nhớ kỹ, ta nhất định sẽ không đem cơ hội này nhường cho quý công ty." Mộ Hữu Thành hiện tại tâm tình rất tốt.

"Đúng rồi, việc Mộ thị bất động sản đưa ra thị trường còn chưa nói chúc mừng, ở chỗ này chúc Mộ thị bất động sản càng ngày càng tốt." Quý Mộc là người nghĩ cái gì liền nói thứ đó , nhìn như tùy ý trò chuyện, nhưng mỗi một câu, luôn có ý nghĩa nhất định tồn tại.

"Đa tạ đa tạ." Mộ Hữu Thành tiếp theo hứng thú, cũng nhịn không được nhắc tới chuyện này, "Lần này công ty có thể đưa ra thị trường, ít nhiều Hạ thị tập đoàn tổng tài Hạ Thanh Hòa hỗ trợ, nếu không phải nhờ những lời nói của cậu ấy, chỉ sợ lần này là không hy vọng."

"Phải không?" Quý Mộc lộ ra ngoài ý muốn biểu tình, "Ta lần đầu tiên thấy Thanh Hòa như vậy a,, tên kia thông thường rất tàn khốc, bất quá...... quan hệ của cậu ấy và Tiếu Vân rất tốt, Thanh Hòa hỗ trợ cũng là tình lý bên trong sự tình, Mộ Đổng cũng không cần nhớ kỹ, đây là việc nhỏ."

"Thanh Hòa?" Mộ Hữu Thành không biết Quý Mộc cùng hạ Thanh Hòa là bạn tốt, "Quý thiếu cùng Hạ tổng tài là bằng hữu?"

"Từ nhỏ cãi nhau đến lớn." Quý Mộc vui đùa nói.

"Huynh đệ chính là vì đánh nhau mới quen biết." Mộ Hữu Thành cảm phán, "Hơn nữa huynh đệ nào có thù cách đêm."

Mộ Tiếu Vân nghe thế, lại là một trận khó chịu. Huynh đệ không có thù cách đêm, chẳng lẽ vợ mình liền có sao? Anh em kết nghĩa có thể xem quan trọng như vậy, vì cái gì đối mặt chính vợ mình, lại vô tình xem nhẹ?

Chỉ là dối trá cười, đã làm Mộ Tiếu Vân trên mặt biểu tình muốn cứng đờ, hiện tại nghe câu nói này , cậu rất muốn lập tức kéo bộ mặt của ông xuống. Nhưng thực tế, cậu cười thực càng ôn hòa. "Huynh đệ đương nhiên quan trọng." Cậu đột nhiên nói câu.

Cái gì?

Ba người tất cả đều nhìn về phía Mộ Tiếu Vân. Mộ Tiếu Vân thản nhiên mở miệng: "Quý đại ca là đại ca của con, nên huynh đệ đương nhiên quan trọng."

Quý Mộc cười khẽ: "Ta biết đệ tốt."

Mộ Tiếu Vân nhìn về phía Mộ Hữu Thành: "Mộ thị bất động sản mới vừa đưa ra thị trường, nếu thừa dịp việc này chưa nguội có thể lấy được công trình này của chính phủ, đối với về sau phát triển có lợi thật lớn."

Thấy Mộ Tiếu Vân chủ động nhắc tới chuyện này, Mộ Hữu Thành ngoài ý muốn áy náy, sau là kinh hỉ, nhi tử có thể quan tâm đến việc của công ty, chẳng khác nào quan tâm hắn.. Chính là, Diêu Tinh Tinh ánh mắt mơ màng. Nàng biết Mộ Tiếu Vân đối với Mộ Hữu Thành mà nói có bao nhiêu phần quan trọng. Thậm chí còn quan trọng hơn cả nàng với Tiếu Lâm. Bởi vì Mộ Hữu Thành cảm thấy có lỗi quá nhiều, áy náy với Tiếu Vân.

Chuyện ngày hôm đó nó, nàng là cố ý , nàng biết rõ thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Mộ Hữu Thành, nàng muốn Mộ Hữu Thành hoàn toàn từ bỏ áy náy đối Mộ Tiếu Vân, chính là hôm nay xem ra, rốt cuộc là phụ tử huyết thống, máu mủ tình thâm, chuyện cái thai của nàng vẫn còn chưa đủ trọng.

"Ân, ba có ý tưởng, trong cuộc họp đại hội cổ đông sang hôm nay, mọi người đều tán đồng việc đấu thầu công trình của chính phủ lần này, chỉ là......" Mộ Hữu Thành dừng một chút, "Đây là chuyện đại sự, con chỉ cần lo đọc sách là được, gần đây ở trường học có áp lực gì không?"

Quý Mộc khóe miệng trừu động vài cái, anh muốn cười, nhưng liều mạng chịu đựng. Anh rốt cuộc đã biết vì cái gì mà quan hệ phụ tử của ông ta và Tiếu Vân lại thành ra như ngày hôm nay. Nếu nói sự việc của 5 năm trước là một nguyên nhân, như vậy Quý Mộc hiện tại có thể khẳng định, việc đó cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu. Rốt cuộc mỗi người có lập trường của chính mình. Mà Quý Mộc xem ra, chủ yếu nguyên nhân chính là Mộ Hữu Thành làm cha quá thất bại, thất bại đến hắn một chút đều không hiểu biết con trai của chính mình , một chút hắn đều không có.

Anh có thể nhìn ra được, Mộ Tiếu Vân so với tuổi thiếu niên của cậu có chút bất đồng, Tiếu Vân so với bọn anh rất thành thục, thành thục cả tư tưởng cùng khí chất. Một thiếu niên 13 tuổi lấy danh thiên tài tiến thẳng vào B Đại , Mộ Hữu Thành thế nhưng lại hỏi việc học của cậu có áp lực không? Lời này thốt ra, không chỉ là làm người nghe chê cười, thậm chí làm người ta cảm thấy buồn cười, làm phụ thân, như thế nào lại không hiểu biết nhi tử của chính mình.

Việc Hạ Thanh Hòa cùng Mộ Tiếu Vân liên thủ đối phó Mộ thị, Quý Mộc biết một chút. Hạ Thanh Hòa hỗ trợ, tuyệt đối sẽ giúp được Mộ thị móc nối được mối quan hệ, thứ hai Hạ đại thiếu gia đây là thích xem trò hay.

Chính là, trải qua ngày hôm nay, Quý Mộc khẳng định mà nói, Mộ Hữu Thành có thể ngồi trên vị trí chủ tịch Mộ thị bất động sản, thật là trời phù hộ hắn. Vì hắn xuất thân chỉ là một tên cu li thật thà chất phác, càng không hiểu được đạo lý làm người. Nhìn qua cũng có thể đánh giá, không cần xem kết quả, Quý Mộc cũng dám khẳng định mà nói, cho dù không có Hạ Thanh Hòa hỗ trợ, Mộ Tiếu Vân cũng chắc thắng.

"Trường học việc học không nặng, đại khái đều là chơi, không có gì áp lực." Mộ Tiếu Vân trả lời.

"Vậy là tốt rồi, mệt mỏi liền xin nghỉ mà nghỉ ngơi, không cần tạo cho chính mình quá nhiều áp lực." Mộ Hữu Thành nói.

"Ân." Mộ Tiếu Vân cũng chẳng hề để ý trả lời, "Ba vừa rồi nói công trình của chính phủ là làm sao vậy? Thanh Hòa ca nói Hạ thị không tham gia đấu thầu lần này, như vậy đối với các công ty còn lại, đều là một cơ hội lớn. Hơn nữa loại chuyện đấu thầu này, bất quá là tượng trưng bên ngoài mà thôi, ai cũng đều biết, kỳ thật bên trong đã có chỉ định công ty bất động sản, cho nên con cảm thấy ba hẳn là không cần quá chú trọng vào việc đấu thầu mà hãy chú trọng vào việc tạo mối quan hệ với cái nhân viên chính phủ."

Mộ Hữu Thành nghe, trong lòng thập phần kinh ngạc. Hắn lúc ấy chỉ nghĩ quan hệ cùng ngày thường tốt đẹp hỏi thăm tin tức, lại không nghĩ rằng hỏi thăm tin tức không bằng tìm người phụ trách công trình này là được. Nhờ mười người khác, còn không bằng một cái vai chính, chính là, "Lần này người phụ trách công trình chính phủ, còn không có đưa ra tin tức là ai." Phải nói là bọn họ còn không có thu được tin tức.

"Như thế không khó." Quý Mộc vào lúc này mở miệng, "Ta có thể nhờ người hỏi thăm một chút."

"Đại ca?" Mộ Tiếu Vân nhìn về phía hắn.

"Quý thiếu gia chịu giúp đỡ?"

Quý Mộc gật đầu: "Tiếu Vân đều kêu ta một tiếng đại ca, việc này sao có thể không giúp? Hơn nữa Mộ Đổng cũng nói, Mộ thị bất động sản về sau là để lại cho Tiếu Vân, như vậy ta hôm nay giúp Mộ Đổng, không phải cũng là về sau giúp Tiếu Vân sao?"

"Ha ha ha...... Quý thiếu gia nói lời thật thú vị." Mộ Hữu Thành dù có ngốc, cũng nghe ra ẩn ý trong lời nói của Quý Mộc. Nếu bất động sản Mộ thị về sau có Tiếu Vân kế thừa, như vậy tương lai phát triển, khẳng định có bọn họ chống lưng, nếu Mộ thị về sau kế thừa không phải Tiếu Vân, như vậy thương trường ngôn thương, về sau ai cũng không biết sẽ như thế nào.

May ra chính mình ngay từ đầu liền chung ý để Tiếu vân kế thừa công ty, hiện tại xem ra, quyết định này là đúng. Tiếu Vân tuy rằng còn nhỏ, nhưng mối quan hệ so với chính mình thực tế tốt hơn rất nhiều. Kỳ thật không cần chờ về sau phát triển như thế nào, trước mắt mà nói, đã xem như thật tốt. Chỉ là, Tiếu Vân còn trẻ, mà Hạ Thanh Hòa cùng Quý Mộc là người trưởng thành, rốt cuộc cùng Tiếu Vân tuổi tác hơn rất nhiều.

Mộ Hữu Thành vui mừng đồng thời cũng có chút lo lắng, rất sợ Mộ Tiếu Vân sẽ học cái xấu. Trong lòng có chủ ý về sau đến khuyên Tiếu vân, tuy rằng Hạ gia cùng Quý gia là đáng giá thâm giao, nhưng là bọn họ đều không phải người thường, mà là hào môn thế gia, làm hắn vạn sự để tâm.

Quý Mộc vốn dĩ định mời cơm, chính là Mộ Hữu Thành mượn cớ đi WC, trả tiền trước. Quý Mộc cũng tùy ý, không có khách khí.

Bước ra từ nhà hàng cháo, Mộ Tiếu Vân cùng Quý Mộc rời đi trước, Mộ Hữu Thành cùng Diêu Tinh Tinh mới rời đi. Từ đầu đến cuối, Diêu Tinh Tinh một câu cũng chưa nói.

Trên xe

"Ngươi mẹ kế thật là một nhân vật lợi hại." Quý Mộc một bên lái xe, một bên nói chuyện. Một nữ nhân liền tính kế lấy lòng chồng trước nhi tử,mọi người đều nói chuyện về Tiếu Vân, nhưng nữ nhân kia đều không mở miệng. Bất quá, nàng đáy mắt có dao động, Quý Mộc xem đến rất rõ ràng, không có mười phần cũng có tám phần.

Nữ nhân kia chẳng những lợi hại, hơn nữa khẳng định rất tàn nhẫn.

"Rốt cuộc cũng chỉ là đàn bà." Mộ Tiếu Vân không có phản bác, lại khinh thường đánh giá.

"Không cần xem thường bà ta, anh thấy bà ta tâm cơ rất sâu, hơn nữa gối bên phong đáng sợ nhất, ba ba em tính cách không thể làm thành đại sự, ngược lại ngươi mẹ kế thật ra có thể. Khó trách cổ đại có hoàng đế ba ngàn giai nhân sẽ nháo loạn không ngừng, xem ra mặc kệ là cổ đại hay là hiện đại, nữ nhân đối với quyền lợi rất chấp nhất, trước nay đều là như vậy. Hơn nữa ngươi mẹ kế sinh đứa con trai này rất quan trọng."

"Bụng bà ta còn có một đứa."

"Nga?" Quý Mộc nhướng mày, "Nữ nhân mang thai khó đối phó nhất, vạn nhất làm bà ta sinh non em làm sao bây giờ? Trong TV kỹ xảo thông thường đều sẽ dùng đây làm cái cớ."

"Ý tứ của anh là? Em trước tiên phải đem hài tử trong bụng nàng giải quyết ?" Mộ Tiếu Vân hỏi lại, thanh âm có chút thú vị.

"Đây là đệ đệ hoặc muội muội của em, muốn nhẫn tâm như vậy sao?" Quý Mộc cũng đi theo hát tuồng.

"Không sao cả, không phải từ trứng từ trên người mẹ em rơi xuống, em đều không quan tâm." Mộ Tiếu Vân so sánh, cùng Quý Mộc nói đùa.

"Em đem mẹ mình trở thành gà mái?"

"Nếu thật là gà mái thì tốt rồi." Mộ Tiếu Vân thở dài.

"Làm sao vậy?"

"Thời điểm mẹ sinh em ra, kỹ thuật sinh đẻ không được tốt,, cho nên dựa theo tình huống bình thường, mẹ có thể sinh thêm em trai. Kỳ thật em thực hy vọng mẹ và ba dượng có thể cùng nhau sinh một đứa con, nhưng là ngày đó y học không phát triển, hơn nữa ở nông thôn sinh con đều không đi bệnh viện, mà là mời bà mụ về nhà. Cụ thể tình huống em cũng không rõ ràng lắm, tóm lại về sau không thể sinh thêm con. Mà ba dượng trước khi lấy mẹ là độc thân, cũng không có con cái, cho nên bọn họ ở bên nhau, trừ phi là nhận con nuôi." Mà nhận con nuôi, càng không có khả năng. Cho dù mẹ sẽ đồng ý, ba dượng cũng sẽ không đồng ý.

Bởi vì, ba nói đây là bảo đảm.

Vì ba dượng muốn làm em yên tâm.

"Cho nên em vì sự nghiệp của ba kế mới đi học y?" Thời gian trước Quý Mộc nghĩ Tiếu Vân vì muốn trị bệnh cho anh nên mới học y, nhưng bây giờ Quý Mộc đã hiểu một chút.

"Ba dượng là bác sĩ tâm lý, chính là em trời sinh không thích hợp để làm bác sĩ tâm lý, anh biết đó, đối với người xa lạ, em không đủ nhẫn nại. Cho nên em chỉ học được một chút, chuyên ngành chính của em là khoa não, khi lần đầu tiên cầm lấy dao làm thí nghiệm thân thể , cái loại cảm giác này em đến nay vẫn nhớ rất rõ, tựa như em cầm dao nhỏ giải phẫu kẻ thù, thực sự hưng phấn thực sự kích động." Mộ Tiếu Vân nói đến cảm xúc dâng trào, hai mắt lóe sáng.

"Tiểu nhị, em hãy bình tĩnh một chút, anh không phải kẻ thù, cho nên càng không phải đối tượng để em muốn phẫu thuật." Quý Mộc nhắc nhở, anh cảm thấy nếu Mộ Tiếu Vân lúc này trong tay có dao phẫu thuật, khẳng định đem anh đè ra giải phẫu.

"Ấn, em chỉ là có hứng thú." Mộ Tiếu Vân trừng anh một cái, "Yên tâm, em từ 5 năm trước liền nhận định anh là tai họa, tai họa để lại ngàn năm."

Phốc...... Quý Mộc cười ra tiếng: "Em đang nói chính mình sao?"

Mộ Tiếu Vân không thể không cười, đang nói chính mình sao? Có lẽ đi. Đời trước chính mình không phải là một đứa con ngoan, thậm chí cái gì hiếu thuận đều quên mất, cho nên mới thất bại, hối hận cả đời. Chính là Mộ Tiếu Vân biết, chính mình phải thành thật cảm tạ ông trời, cảm tạ ông trời cho mình them một cơ hội.

Nếu là đời trước, cậu tự cao kiêu ngạo, không tin trời đất, nhưng mà đời này cậu tin, bởi vì cậu tự mình đã trải qua.

"Đại ca, anh tin tưởng con người có kiếp sau không?" Nghĩ nghĩ, Mộ Tiếu Vân hỏi.

"Chúng ta đều học về khoa học mà, làm sao có thể tin được." Quý Mộc trả lời.

"Chính là trên thế giới này có rất nhiều khoa học ngoài sức tưởng tượng của con người, nếu dùng tri thức khoa học cũng không thể giải thích." Mộ Tiếu Vân phản bác.

"Cho nên, em định nói thứ gì?" Quý Mộc thả chậm tốc độ lái xe, anh cảm thấy Mộ Tiếu Vân là lời nói có ẩn ý.

"Nếu em nói, em là mang theo đời trước ký ức đầu thai đến đời này, anh tin không?"

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro