Chương 1: Trọng Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở Giang Dật mở mắt ra, gian phòng vừa quen thuộc mà xa lạ, hơn 500 năm, Sở Giang Dật ngơ ngác nhìn trần nhà, không nhịn được sờ sờ tay của mình, nóng, bao lâu không có cảm nhận được cảm giác ấm áp như vậy, một luồng cảm giác xúc động tự nhiên mà sinh.

Dùng hình thái linh hồn phiêu đãng hơn 500 năm, loại cảm giác này, khiến cho Sở Giang Dật sinh ra một loại hoài niệm không rõ.

Sở Giang Dật nằm trên giường hồi lâu, mới từ trên giường bò dậy, lật xem lịch.

Năm 2300, môi trường sinh thái chuyển biến xấu, đất đai bị sa mạc hóa, thổ nhưỡng nhiễm mặn, động đất, núi lửa, tài nguyên khô cạn, khí hậu biến dị, nguy hại từ phóng xạ ngày càng nghiêm trọng.

Năm 2345, tận thế đến, mưa thiên thạch từ chân trời giáng xuống, thực vật, động vật, nhân loại bắt đầu biến đổi kỳ quái.

Thực vật không còn ôn hòa vô hại, thực vật biến dị có thể trong nháy mắt dùng cành cây giết người, dùng chất nhày nuốt chửng mạng người.

Động vật đồng loạt phát trướng, một con kiến cũng có thể cao bằng nửa người.

Nhân loại cũng biến dị theo hai hướng, có người trong cơ thế có gien thú nhân, bắt đầu thức tỉnh, có thể hóa thành mãnh thú chiến đấu, trong khi đó một số người khác lại thức tỉnh dị năng.

Trên lịch chính là ngày 8 tháng 7 năm 2815, Sở Giang Dật nhìn thấy trái tim không tự chủ được co chặt, hôm nay là ngày thứ bảy mẫu phụ qua đời, Sở Giang Dật nhắm mắt lại, không kiềm được rơi nước mắt.

Mình kiếp trước, toàn tâm toàn ý đều đặt trên người Lâm Thiệu An, mẫu phụ mất không bao lâu, liền lấy ngọc thạch mẫu phụ để lại bán đi, chỉ vì muốn có đủ tiền, mua lễ vật tặng Lâm Thiệu An.

Trong lòng Sở Giang Dật áy náy, năm nay mình đã hơn 18 tuổi.

Sau tận thế, nhân loại, thực vật, động vật biến dị đều điên cuồng tranh đoạt lãnh địa, vũ lực cũng vì thế mà trở thành trọng yếu.

Dị năng giả thức tỉnh càng ngày càng ít, hơn nữa thức tỉnh đều là đời sau của các dị năng giả, người thường muốn sinh ra dị năng giả, vạn người chưa chắc có được một người, mà dị năng giả chủ yếu đều tập trung ở thành Rạng Đông.

Gien thú nhân thức tỉnh càng sớm, tiềm lực sẽ càng lớn, nếu đã qua 20 tuổi muốn thức tỉnh trên căn bản là vô vọng, không có huyết mạch thú nhân ở cái thời đại dựa vào sức mạnh này muốn sinh tồn là vô cùng gian nan.

Sở Giang Dật ngồi trên ghế, ka ka cùng cha khác mẹ – Sở Giang Thiên mới 11 tuổi đã thức tỉnh huyết thống ngân báo, trong gia tộc là một ông trời nhỏ, còn mình vẫn luôn được mẫu phụ bảo vệ quá tốt, chỉ một lòng một ý theo đuổi Lâm Thiệu An, lại quên, mình ở trong mắt người ta chính là một tên rác rưởi.

Sở Giang Dật nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh của mẫu phụ, trên đời này chỉ có hai người, thật tâm thật ý tốt với mình, một người đã qua đời, một người thì bị mình lạnh nhạt, không dám xuất hiện trước mặt mình, nhưng vẫn yên lặng bảo vệ mình.

Sở Giang Dật nhẹ nhàng thở dài một hơi, thời điểm mẫu phụ qua đời, Sở Tiêu đang ở trong Huyết Nguyệt sâm lâm, đến khi về tới, toàn thân đều bị thương, lúc đó mình còn ghét bỏ Sở Tiêu không biết nhớ ơn nuôi dưỡng của mẫu phụ, lúc mẫu phụ mất cũng không chịu về.

Sở Giang Dật không nhịn được nhớ đến Sở Tiêu, so với một Lâm Thiệu An thanh quý kiêu ngạo, bình dị gần gũi, thì Sở Tiêu lại là một người âm trầm bạo lực, không có phong độ, chỉ là đường xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới rõ lòng người.

Trải qua tử vong, Sở Giang Dật mới biết, Lâm Thiệu An chỉ là một kẻ luôn đeo mặt nạ, Sở Tiêu mới là tính cách chân thật.

Sở Giang Dật lấy ra hộp chứa ngọc thạch, sau tận thế, tác dụng của ngọc thạch đã không còn đơn thuần nữa, thú nhân và dị năng giả có thể hấp thu năng lượng trong ngọc thạch, dùng để thăng cấp.

Viên ngọc thạch mà mẫu phụ lưu cho mình cũng có thể tính là bảo vật vô giá, chỉ là vì mua cho Lâm Thiệu An chiến xa mới, ở kiếp trước hắn đã không chút do dự bán ngọc thạch này đi.

Thú nhân và dị năng giả cũng có thể dựa vào săn giết biến dị thú, thu thập tinh hạch trong đầu biến dị thú để thăng cấp, nhưng loại năng lượng này quá mức nóng nảy, hấp thu quá nhiều, sẽ làm thú nhân lạc mất thần trí, trở thành quái vật chỉ biết giết chóc.

Ba trăm năm sau ngọc thạch càng ngày càng ít, mới có người từng bước nghiên cứu ra dược tề, giảm thấp tác dụng phụ của việc hấp thu tinh hạch, mà hiện tại loại kỹ thuật này còn chưa được phát minh ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro