Cá nướng ăn ngon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chủ nhân, chủ nhân khi nào chúng ta mới lên đường. " Giới linh xoay quanh Lục Phong hưng phấn quyển quyển.

"ngươi xác định được nơi này có rồi nguyên thạch" ôm Dật Nhiên eo nhỏ tay phải dịu dàng vuốt ve hống hống người vừa mới tỉnh ngủ ăn cái gì. Lục Phong nghi hoặc dò hỏi.

"Tuy chỉ là loại xấu nguyên thạch nhưng xác định có một ít, chấp vá chấp vá. Đào đi rồi chôm ở không gian cũng có thể tăng lên nguyên lực trong không gian giới chỉ. Đi sao, đi sao chủ nhân."

"Được rồi! Người dong dài thật sự." Lục Phong phiền không thắng phiền buồn cười nhìn giới linh lải nhải.
_________________________________

"Ca! Chúng ta...đâu, đi âu vậy." Dật Nhiên đầu tựa lên vai Lục Phong ể oải có chút còn chưa tỉnh ngủ hỏi.

Vỗ vỗ mông nhỏ, lại cưng chiều xoa xoa nhẹ lại có chút chưa đã thèm nhéo nhéo "ngoan! Hôm nay ca mang tiểu nhiên đi chơi nga. "

"Za! , thật không! Hì hì hì " Dật Nhiên kinh hỉ cười vui vẻ ôm lấy Lục Phong cằm một trận loạn cọ.

Dật Nhiên ăn mặc một thân áo len trắng ngồi ở bên cửa sổ xe , an tĩnh uống linh tuyền thủy , đôi mắt sáng long lanh nhìn bên ngoài khung cảnh tràn đầy đều là vui vẻ.
Chỉ thấy cậu tựa hồ là nghĩ tới cái gì hảo ngoạn sự tình, lập tức quay đầu nhìn ở hắn bên người Lục Phong , ngữ khí ngây thơ hồn nhiên, biểu tình hưng phấn chờ mong " hì hì ca ca? Đến... " chưa ca ca.

"ừ. Mau đến " xoa xoa đầu cậu một chút Lục Phong khẽ cười nói.

Xe khai đến rồi tỉnh xxx vùng ngoại thành tiếp cận vùng núi sâu . Lục Phong xuống xe bế lên Dật Nhiên, nhìn xung quanh hoang vắng không người liền đơn giản thu xe vào không gian .
Nhưng thật ra địa phương này phong cảnh không tồi non xanh nước biếc không khí tươi mác, thật ra cách nơi này không xa có một cái thôn nhỏ chỉ có điều hắn nhưng không muốn có quá nhiều liên lụy. Đơn giản ôm Dật Nhiên đi theo giới linh chỉ dẫn ngày đào nguyên thạch đêm vào không gian nghỉ ngơi, lại tu tu luyện . Có chút thời gian dẫn theo Dật Nhiên đi dạo dạo săn một ít thỏ, heo rừng gì đó nấu bữa ăn ngon.

Ngốc trước dòng suối nhỏ nhìn đàn cá bơi qua bơi lại Dật Nhiên hứng thú dâng cao "Ca, cá cá ngon ngon?"

"nga ?" Lục Phong nghi hoặc nhìn Dật Nhiên.

Dật Nhiên vui vẻ gật gật đầu, sinh động như thật bắt đầu cùng Lục Phong hứng thú bừng bừng nói lên nướng cá ăn gì đó "Chính là trảo cá Thực hảo ngoạn, sau đó nướng nướng ăn ngon..."

Lục Phong xoa xoa Dật Nhiên đầu tóc. Hắn nhiều ngày đào nguyên thạch chính là không muốn cậu chịu khổ cực. Chắc là vật nhỏ cũng rảnh rỗi đến nhàm chán, lục này cậu cũng đã là bát sao võ đồ rồi nước ở này vẫn không thâm hắn cũng không nhiều lắm lo lắng "Hảo, bất quá tiểu Nhiên nhất định phải chú ý an toàn."

"Ân ân ân, tiểu Nhiên sẽ." Dật Nhiên cười nhảy đến trong nước đi bắt cá.

Lục Phong đi đến trong nước, hắn cầm một cái sọt, chuyên môn trang cá dùng. Nơi này cá cũng không phải rất nhiều, Lục Phong đang muốn xuống nước cùng nhau trảo cá, Dật Nhiên đã ra tay bắt được một cái cá.
Kia tốc độ mau đến Lục Phong đều nhịn không được giật mình, nhìn cậu khoe ra giống nhau đem cá phóng tới sọt, kia đắc ý ưỡng ngực nhỏ! tiểu bộ dáng đáng yêu cực kỳ làm Lục Phong buồn cười cười ra tiếng, "tiểu Nhiên, thật lợi hại a!"

"hì hì, " Dật Nhiên nghe thấy Lục Phong khích lệ nhịn không được gương mặt nhỏ đỏ bừng có sức sống cực, tự tin tràn đầy. Gương mặt nhỏ đắc ý đến không được.

Lục Phong màu mắt chung quanh tràn đầy ôn nhu, Dật Nhiên như thế tươi sống đứng ở chính mình trước mặt, thật là không thể tưởng tượng.
Kiếp trước Dật Nhiên giống như dấu đi rồi sắc thái giống nhau, _lại nghe lời hiểu chuyện không làm ầm ĩ, cười lên đến tràn đầy đều là quang lại làm Lục Phong quái đau lòng luôn là nhịn không được nhiều sủng hắn một ít.

Mà hiện tại Dật Nhiên , toàn thân trên dưới hắn là sẽ từng nét bút phác hoạ ra tới, linh động đáng yêu cười lên vẫn là như vậy dương quang lại không mang cảm giác đau lòng xót xa. Mà là ấm áp vui vẻ hạnh phúc, thật sự!!

Trong tay lại bắt lấy một cái màu mỡ cá lớn. Dật Nhiên tươi cười làm Lục Phong xoa bóp gương mặt, làm nũng làm nũng dính người thật sự.
Lục Phong ngữ khí sủng nịch có thể tràn ra thủy tới "Ca ! cho tiểu Nhiên làm cá nướng mật ong, được không ?"

"Ân, hảo," Dật Nhiên má lúm đồng tiền như hoa cười vui vẻ gật gật đầu, chính là lại ôm Lục Phong eo không chịu buông ra.

"Ai, thật là bắt ngươi không có biện pháp," Lục Phong vẻ mặt bất đắc dĩ, khóe môi lại là ôn nhu cười, duỗi tay đem Dật Nhiên áo khoát mặc tốt, ôm Dật Nhiên lên dùng khăn lau khô chân cho cậu mặc tốt giầy. Lục này mới đi đến bờ suối xử lý một chút cá " cá mùi tanh thật sự, tiểu Nhiên an vị ở bên cạnh chờ hảo sao?"

"Mới ông cần" Dật Nhiên cắn cắn môi dưới, ôm ấp Lục Phong sức lực lại lớn vài phần.

Lúc này đáp nghe đi lên thực sự muốn bao nhiêu dính người có bấy nhiêu dính người. Lục Phong cười ra tiếng lại sủng nịnh quát khẽ chóp mũi cậu. Trêu nói.

"Hừ hừ, hư ca ca" Dật Nhiên giận giỏi hừ nhẹ hai tiếng, cổ lên quai hàm chu chu môi không tiếng động lên án Lục Phong.

"hôm nay bảo bối còn biết giận dỗi ca ca đâu, cơ mà đủ đáng yêu nga" Lục Phong cưng chiều hung hăng xoa loạn Dật Nhiên đầu tóc cười ra tiếng, tiếp theo trêu chọc người.

Xử lý một lát cá. Lục Phong từ sau lưng ôm lấy Dật Nhiên , đôi tay đắp thượng Dật Nhiên tay, tay cầm tay dạy cậu nướng cá.

Lục Phong mỉm cười đem cá phóng tới loại bỏ xương , ôm eo cậu vuốt ve hống hống uy no người trong lòng. thân thiết hôn lại thân đã có chút phúng phính má Dật Nhiên, bộ dáng cưng chiều cực kỳ "ăn ngon sao."

Dật Nhiên đầy cõi lòng chờ mong ăn xong một khối thịt cá, đôi mắt tròn xoe tròn xoe, một bộ ăn ngon cực kì bộ dáng, "Hảo ăn ngon nga, ca ca !"

Dật Nhiên là hoàn toàn không nghĩ tới cư nhiên sẽ có như vậy ăn ngon, so trước kia ăn cá đều phải ăn ngon rất nhiều rất nhiều rất nhiều!

Lục Phong nhướng mày, làm đồ ăn bị người tán thành, trong lòng tự nhiên cao hứng, kỳ thật nơi này nguyên lực nồng đậm so bên ngồi là gấp nhiều lần. Nên ăn ngon hơn là đương nhiên.
"Thích ăn. Về sau ca còn cho tiểu Nhiên làm, hảo không." Lục Phong toàn tâm toàn ý cấp Dật Nhiên chọn xương cá.

"Ân ân!" Dật Nhiên đầy miệng đều bị nhét đầy ăn, chỉ có thể dùng sức gật đầu tới tỏ vẻ phi thường nguyện ý. Trên mặt tươi cười nói cho Lục Phong cậu có bao nhiêu vui vẻ, nhiều nguyện ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro