Không gian giới chỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước gương nhìn chằm chằm vào đồ án trước ngực, Lục Phong ngây ngẫn cả người. Lúc trước khi vừa mới trở về vội vàng sắp xếp mọi việc, lại vội vàng muốn ôm bảo bối về nhà hắn thật là không để ý đồ án có hình như hoa bỉ ngạn này. Lại lạ là hoa bỉ ngạn nên không là màu đỏ sao? Màu lam liễm liễm là tựa hư vô, lại mang theo hơi thở thần thánh khó lường một chút cũng không giống hình xăm bình thường. Lục Phong trầm hạ mắt khó được suy nghĩ nhiều 'nếu hắn đón không sai đồ án này có từ lúc hắn trọng sinh trở về.'

"ca ca "
Lục Phong bừng tỉnh mở cửa phòng tắm đi ra ôm lên Dật Nhiên ôn nhu cọ cọ mềm mại đầu tóc của cậu.
"Làm sao vậy? Tiểu Nhiên"

"Ca Ca " Dật Nhiên ngón tay mềm mại rơi xuống Lục Phong trên mặt sờ sờ , trong miệng hàm hồ gọi người , biểu tình vui sướng dị thường.

Lục Phong trên mặt tươi cười biến mất, nhưng là trong mắt ôn nhu lại càng thêm thâm thúy.

"Tiểu đồ ngốc. " Lục Phong bắt lấy Dật Nhiên muốn lùi về đi tay, giữ chặt hắn ngón tay ở chính mình trên mặt một tấc tấc vuốt ve qua đi, sau đó mỉm cười đem cậu ôm chặt hơn ở trong ngực, cười hỏi, "Ca ca là của tiểu Nhiên muốn sờ liền sờ. "

Dật Nhiên thoáng chốc đỏ mặt, tim đập sớm đã rối loạn nhịp, ngại ngùng co rúm ở Lục Phong trong lòng ngực ngây ngốc gật gật đầu, ngón tay buộc chặt nắm ở ngực, muốn lưu lại ngón tay thượng kia tàn lưu ấm áp xúc cảm.
_____________________________

"chủ nhân, chủ nhân..."
'gì vậy? 'Lục Phong tầm mắt mơ hồ nhìn xung quanh. Ngọn núi, lục mênh mông một mảnh, chân núi có một mảnh điền, xanh mượt một mảnh, loại không biết cái gì thực vật, nhìn thực khả quan, điền biên có một cái hà, thanh triệt thấy đáy, theo sơn thế hướng đi một đường uốn lượn mà đi, điền biên tới gần hà địa phương có một tòa không biết cái gì tài liệu làm thành phòng ở, thực điển nhã, thực tươi mát. Bên trong có vài món đơn giản bài trí, lại không hiện đột ngột.
Nhìn trước mắt 'Vân?' vật thể là???

"chủ nhân, chủ nhân ngài rốt cuộc tỉnh"
"ngươi là ai ?" Lục Phong mơ hồ nôn nóng hỏi. Thật ra hắn cũng mơ hồ đoán được- trọng sinh ,không gian? giới linh? Mấy tình tiết này đối với người yêu của trạch nam hắn không mấy xa lạ (trạch nam ở đây là ai mọi người cũng đoán được phần nào rồi nhỉ?Ngoài vẽ tranh ra thì tiểu thuyết là tất cả trong thế giới của thụ trước khi gặp công đó .Hình như nó là tư liệu trưởng thành của thụ thì phải?).

"ta là linh thức của không gian giới chỉ, sau khi thức tỉnh sau một giấc ngủ dài 😋, gặp được ngài người có duyên nên mới nhận ngài làm chủ nhân, chúng ta cùng nhau đi lên đại đạo, tiến tới trường sinh.... " thật ra là khi nó tỉnh lại không biết bản thể trôi nổi đi đâu. Tại sao thế giới lại hoàn toàn thay đổi nguyên khí loãng không nói, ngay cả một người tu chân võ giả cũng không. Du đãng hơn mấy trăm năm khó khăn lắm gặp cửu sắc thần hồn lại là đã tử, vận chuyển cuối cùng một tia năng lượng nghịch chuyển thời gian nó dễ dàng sao? Khóc vựng😭.

Lục Phong thật ra phải cảm ơn cái này giới linh, vì nó hắn mới có thể gặp lại tiểu Nhiên. Nhưng tu tiên thật ra đối với hắn việc này... "thật ra ta chỉ muốn có một cuộc sống bình đạm hạnh phúc bên tiểu Nhiên mà thôi, không muốn có quá nhiều rắc rối."

"chủ nhân người có tâm không muốn tiến tới như vậy, là không được a. Tu tiên có rất nhiều lợi a.... " tiểu giới linh không ngừng cố gắng. Không biết tại sao pháp tắc ở thế giới này hạn chế nhiều như vậy, giới chỉ không gian của đang ở trên bờ vực vỡ nức vì áp lực từ pháp tắc. Hoa nhiều thời gian như vậy mới tìm được một người có thể chống đỡ áp lực, vừa sinh ra đã định là tu đạo thiên tài cửu sắc thần hồn, lại nói vi nghịch chuyển thời gian đã làm cho nó cạn kiệt năng lượng. Nếu Lục Phong không muốn tu luyện nó thật sự sẽ chống đỡ không được mà... aaa không thể được, mày không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được. Cố lên khóc lóc vì liếm chiêu vẫn chưa ra sao?

Lục Phong buồn cười nhìn vật nhỏ tròn đám "Vân"(mây) luống cuống rối rắm, khẩn trương bla bla...

"À... Chủ nhân không muốn giúp ngài tức phụ khôi phục linh hồn hay sao? "

Lục Phong thu lại khóe miệng, trầm trầm nhìn thẳng giới linh " Ngươi nói gì?."

Bị nhìn có chút run rẩy, chủ nhân ánh mắt thực đáng sợ trước chủ nhân còn không có đáng sợ như vậy đâu ( trước chủ nhân của giới chỉ cũng là người tạo ra không gian giới chỉ cùng lưu lại truyền thừa cho người có duyên, trước khi bước lên cạn kiệt thọ mệnh tan biến ở thế gian). "ta, ta đã quét qua linh hồn của tiểu, tiểu chủ nhân. Linh hồn ngài ấy cũng là thần hồn thuộc "thuẫn" thiên về "khí vận", còn ngài là cửu sắc thần hồn thuộc "thiển" thiên về lĩnh, ngộ . Người tu chân nghịch thiên đi lên đại đạo dựa trên ba yếu tố tư chất, lĩnh ngộ, cùng khí vận một thiếu cũng là vạn kiếp bất phục. Trong ba yếu tố thì khí vận thắng tất cả vì tư chất là có thể nâng lên còn lĩnh ngộ là có thể bù đắp. Lúc đầu ta chọn ngài một phần là vì ngài phù hợp với truyền thừa ngũ môn thuật thuật, một phần là vì Dật Nhiên tiểu chủ nhân là tức phụ của ngài. Cũng là vì ngài ấy thiếu một mạc thần hồn ảnh hưởng đến khí vận không thích hợp ta nhận chủ."

"Nói vậy là nếu em ấy đầy đủ thần hồn người sẽ không chọn ta" Lục Phong cười không cười hỏi.

"A? Không, không có " giới linh khóc không ra nước mắt, mắng chính mình ngu xuẩn.

"Được rồi, không đùa ngươi. Ngươi nói tiểu Nhiên thiếu mất một mạc thần hồn đây là chuyện thế nào. "

"Theo dấu vết cắt, thần hồn của tiểu chủ nhân là bị nhân mạnh mẽ cắt khai ý đồ vận mượn khí vận trên người tiểu chủ nhân vào mục đích riêng. Hơn nữa người này biết nếu giết chết tiểu chủ nhân thần hồn sẽ tự mình hủy diệt , nên hắn ta mới để lại mạnh mẽ cắt khai thần hồn sau đó mượn dùng khóa hồn trận pháp. Khóa giữ một mạc linh hồn còn lại không cho bọn họ dung hợp cùng nhau. Đây cũng là lý do kiếp trước chủ nhân cùng tiểu chủ nhân vốn có "vấn duyên tơ hồng " lại là muộn như thế mới gặp nhau. "

"Hảo, thật hảo" Lục Phong nắm chặt tay hận ý, sát khí tận trời mà ra.

"bọn họ tuy không phải chân chính võ giả, nhưng lại hiểu vận dụng các thứ tà ma ngoại đạo. Chủ nhân thực lực bây giờ đi tìm bọn họ là lấy trứng chọi đá. Tu luyện ngài mới trở nên mạnh hơn. " giới Linh chớp thời cơ nói.

"hảo. Ngươi tên gì" hít sâu một hơi Lục Phong lấy lại bình tĩnh hỏi.

"Ngài gọi ta 'Linh' là có thể."

"Hiện tại chúng ta đang ở trong không gian giới chỉ? Mau đưa ta ra ngoài tiểu Nhiên ở ngoài một người sẽ sốt ruột. Tiểu Nhiên có vào được không gian không."

"Có thể, ngài chỉ cần mặc niệm muốn ra ngoài hay trở vô không gian đều được, chỉ cần tức phụ ngài nhỏ máu lên đồ án bán nhận chủ không gian giới chỉ là được. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro