C.2 - Q.16 - MUỐN CƯỚI NẠP LAN TĨNH?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bái kiến thái hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên thiên tuế!" Bọn người Nạp Lan Diệp Hoa vội hành đại lễ.

"Bái kiến hoàng tổ mẫu!" "Bái kiến mẫu hậu!" Thái hậu nương nương đứng vững trên đài cao, hoàng thượng cùng nhị hoàng tử và Kiếm Hồn mới hành lễ

"Đứng lên cả đi!" Âm thanh thái hậu nương nương tựa hồ có chút bất đắc dĩ, khoát tay áo, liền ngồi xuống, hoàng thượng đứng một bên, mọi người tự nhiên không thể ngồi.

"Tiểu Hồn, lại đây, đến bên cạnh tổ mẫu!" Vẻ mặt thái hậu nương nương từ ái, tay liền đưa ra, kéo Kiềm Hồn đến trước mặt mình, "Ngươi nha, càng ngày càng giống tính phụ vương ngươi!" Thái hậu có chút thở dài, việc hôm nay bà đã nghe nói, nhưng cũng là Kiếm Hồn không đúng, nhưng chung quy hắn là hoàng tôn của mình, bà có thể không thiên vị sao, chỉ sợ hắn gặp chuyện không may nên nhanh chóng lại đây, bà cũng không phải là người không biết lí lẽ, tả hữu tướng chế hành triều đình, vì là có thể nắm võ tướng, nếu xử lý không tốt, sẽ làm đại thần thất vọng, tuy nói hoàng thượng có địa vị cao nhất, nhưng chung quy có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền a!

Thái hậu đúng là vẫn không đành lòng, trong lòng vẫn cảm thấy yêu thương Tương Bình vương, hoàng thượng ở trước mặt bà, địa vị cư nhiên cao, nhưng Tương Bình vương suốt ngày không thấy mặt, đồng thời đều là con, nhưng một người lại có thể hầu hạ dưới gối, một người gặp mặt cũng khó, nay Kiếm Hồn vất vả lắm mới đến được Thịnh kinh vài ngày, nếu nói không bất công cũng là giả!

"Hoàng tổ mẫu, phụ vương thật ra cũng rất nhớ hoàng tổ mẫu, nếu được thì người nhất định là đến thăm hoàng tổ mẫu!" Kiếm Hồn nhíu mày, mình đã là nam nhân lớn như vậy, người khác lại luôn xem hắn như tiểu hài tử, rốt cuộc cũng không vui, nhưng nếu ngay cả thái hậu hắn cũng đắc tội, thì hắn liền vô vọng thú được Nạp Lan Tĩnh rồi!

"Hảo hảo hảo!" Thái hậu cười, lòng sáng như gương, Phiên vương nhập kinh là chuyện không dễ, tuy nói rằng Tương Bình Vương là đệ đệ thân sinh của hoàng thượng, nhưng từ khi chuyện Cung quý phi kia về sau, hoàng thượng đối với bà xa cách không ít, bà rốt cuộc cũng không thể sờ đến được tâm tư hoàng thượng.

"Hoàng tổ mẫu, sợ làng này hoàng thúc hồi kinh cũng nhanh thôi, chờ thời điểm đường đệ đại hôn, rốt cuộc là phải cùng hoàng tổ mẫu chung vui!" Âm thanh nhị hoàng tử đánh gãy cuộc nói chuyện của hai người trước mắt, hoàng đế có chút nhíu mày, nhưng nhị hoàng tử ngày thường đều như thế này, có chuyện liền nói, như là không có tâm tư gì, cho nên chính mình mới phong hắn làm Tiêu Diêu vương, hi vọng hắn cả đời tiêu dao, nhưng chính là, thân sinh ra trong hoàng gia, hắn chỉ hi vọng nhị hoàng tử mau chóng trưởng thành!

"Chỉ có người biết suy nghĩ!" Thái hậu hờn giận nhíu mày, tận đáy lòng bà là không thích nhị hoàng tử, nếu không phải nể mặt hoàng thượng, bà đã sớm thay đổi sắc mặt, chính bà đang suy nghĩ dẫn tâm tư của đứa nhỏ Kiếm Hồn này hướng về nơi khác, việc này ngầm giải quyết là được, hắn thì đáng khen rồi, cố tình đề cập đến, chỉ sợ là đứa nhỏ Kiếm Hồn này lại giống như Tương Bình vương thời còn trẻ, vì một nữ tử, aiz!

"Hoàng tổ mẫu, tiểu Hồn muốn bẩm báo cùng người, tiểu Hồng cùng đại tiểu thư Nạp Lan Tĩnh tâm đầu ý hợp, đang muốn thỉnh hoàng bá bá chỉ hôn!" Kiếm Hồn sang sảng cười, dấu vẻ lo lắng nơi đáy mắt!

"Ngươi còn dám nói!" Hoàng thượng hờn giận mở miệng, theo tính tình mẫu hậu, mười phần sẽ đáp ứng việc này, nhưng Nạp Lan Tĩnh chung quy không thể gả cho Kiếm Hồn, tả tướng rốt cuộc là đứng đầu bách quan, hắn muốn đem đích nữ này chỉ hôn cho thái tử, làm cho Nạp Lan gia và Cung gia kiềm chế lẫn nhau, tạo chút thời gian cho nhị hoàng tử!

"Như vậy là làm sao, nếu hai người đều có ý, có gì lại không thể?" Mày thái hậu khóa chặt, chẳng lẽ hắn sợ phiên vương cùng đại thần cấu kết, nảy sinh tâm tư khác, nhưng Tương Bình vương là đệ đệ ruột của hắn, hắn còn lo lắng cái gì?

"Có ý gì? Mẫu hậu người nên hỏi trước xem hắn làm ra chuyện tốt gì, ở tại tướng phủ người ta làm nhục thứ nữ nhà người ta, còn luôn miệng làm bẩn thanh danh đích nữ người ta, trước mặt nhiều người như vậy, vô cớ đánh nữ nhi của người khác, tại Dưỡng Tâm điện lại còn cãi lộn, còn ra thể thống gì, trẫm thực sự muốn hỏi, đứa con này hoàng đệ đã giao dưỡng như thế nào!" Âm thanh hoàng thượng rất lớn, đây là lần thứ hai hắn khắc khẩu cùng hoàng thái hậu, lúc trước là thời điểm hắn muốn truy phong Cung quý phi làm hoàng hậu, hôm nay vì trấn an đại thần, vừa ý cũng vì con trai của nàng!

"Hỏi xem con của ta giáo dưỡng con như thế nào, trước có phải nên hỏi ai gia giáo dưỡng con ra sao phải không, ngươi dám cùng ai gia nói chuyện như vậy sao!" Nguyên bản thái hậu không phải thực sự tức giận, nhưng hôm nay thật mất hứng, trước mặt nhiều đại thần như vậy lại làm mẫu hậu mình khó xử, quả thật là lớn rồi, cánh rộng rồi, làm hoàng thượng rồi cũng không để bà vào mắt, nếu người thượng vị lúc trước không phải là hắn, có phải sẽ có quang cảnh khác hay không, nghĩ vậy, trong mắt thái hậu lóe lên một sáng!

"Thái hậu nương nương bớt giận, hoàng thượng bớt giận!" Tả tướng hữu tướng nhìn bộ dạng hai người, nhanh chân quỳ xuống khuyên bảo!

"Thôi, rốt cuộc cũng là do Tiểu Hồn không đúng, ai gia thay mặt hắn tạ lỗi cùng hai vị!" Khẩu khí thái hậu có chút hòa hoãn, rốt cuộc cũng là nữ nhân sinh sống trong cung, tâm tư thay đổi trong nháy mắt, bà thốt ra lời này, tả hữu thừa tướng tự nhiên khó mà nói được điều gì, còn phải dập đầu trước mặt người ta, luôn miệng nói không dám!

"Aiz, rốt cuộc tiểu Hồn tuổi còn nhỏ không biết nông cạn, lát nữa ai gia sẽ cho ngự y qua nhìn một chút, aiz, một cô nương thanh bạch rốt cuộc cũng không thể ủy khuất mà đi theo tiểu Hồn được, ai gia sẽ mệnh cho phủ nội vụ chọn ngày lành, để nàng đi theo bên cạnh tiểu Hồn đi!" Thái hậu rốt cuộc cũng là cao thủ cung đấu, một mặt trấn an đại thần, một mặt lại không làm mất uy nghi hoàng gia, nói tiếp thứ nữ rốt cuộc cũng là thân phận không thể lên được mặt bàn, nói là đi theo bên cạnh Kiếm Hồn, cũng chưa nói đến phân vị, nếu nói trắng ra bất quá chỉ là thiếp thôi, không phải là sườn phi!

"Thái hậu nương nương quá lời rồi, tiểu nữ tiểu còn nhỏ sợ là không thể hầu hạ thế tử, cũng do nàng phúc mỏng phận bạc, chẳng trách được ai!" Nạp Lan Diệp Hoa cong thắt lưng, bộ dạng cung kính có thừa, nhưng lời nói ra lý lẽ cũng rõ ràng, hắn không muốn nữ nhi của mình đi theo Kiếm Hòn, nói là tuổi nhỏ, bất quá cũng là chê cười Kiếm Hồn, ngay cả một tiểu nha đầu cũng không tha vậy mà thái hậu vẫn còn che chở! Nạp Lan Diệp Hoa tự nhiên cũng là nhìn sắc mặt hoàng thượng mới dám nói, thái hậu tự nhiên là sẽ không thể đụng đến, nhưng hoàng thượng càng không thể đắc tội.

Thái hậu cau mày, tự nhiên hiểu được tâm tư Nạp Lan Diệp Hoa, trong lòng vô cùng tức giận!

"Hoàng tổ mẫu, bất quá chỉ là một con nhóc, muốn bước vào cửa Vương phủ sao, vọng tưởng! Tiểu Hồn chỉ muốn Nạp Lan Tĩnh!" Kiếm Hồn còn chưa đợi Thái hậu mở miệng, lập tức liền lắc đầu, trong lòng hắn chỉ có Nạp Lan Tĩnh, cưới người khác làm gì!

"Mẫu hậu ngài nghe xem hắn nói gì!" Hoàng đế hợp thời mở miệng, bởi vì tức giận mà chuyển hướng người sang một bên, thái hậu nếu vẫn cố ý bảo hộ Kiếm Hồn sẽ là chuyện không tốt, Nạp Lan Diệp Hoa tuy rằng cũng không tán thưởng nhưng người ta nói úp úp mở mở, rốt cuộc cũng không thể tìm ra lỗi gì, nhưng Kiếm Hồn này, đã làm ra loại chuyện hoang đường mà còn luôn miệng chỉ trích người khác, quá vô lễ rồi!

"Hoàng tổ mẫu, tiểu Hồn chỉ muốn Nạp Lan Tĩnh, tiểu Hồn đưa cho nàng vị trí chính phi, lẽ nào nàng không muốn?" Kiếm Hồn hơi ngẩng đầu, trong thế giới quan của hắn, những thứ hắn ban tặng đều là ân huệ trời cao đất dày, người khác phải nên không ngừng tạ ơn!

"Thái hậu nương nương, hoàng thượng, thế tử dù gì tuổi vẫn còn nhỏ, huyết khí thịnh vượng cũng là bình thường, nếu Tương Bình vương có thể vào cung chỉ bảo chắc rằng thế tử cuối cùng cũng sẽ hiểu được nổi khổ tâm của bệ hạ!" Hữu tướng tiến lên từng bước khom người, tuy nói đề nghị này của hắn cũng không có ý gì, vì hoàng thượng là người đứng đầu vạn người, bất quá chỉ là một Kiếm Hồn nho nhỏ, không cần đến Tương Bình vương tiến cung dạy dỗ, nhưng phía sau sẽ không có người phản đối!

Trong lòng hoàng thượng tự nhiên muốn cho Tương Bình vương vào kinh thử vài ngày, Kiếm Hồn thì cho rằng chỉ cần Tương Bình vương vào kinh thì hắn liền có thể cưới Nạp Lan Tĩnh, mà thái hậu thì luôn nhớ nhung Tương Bình vương nên chắc chắn sẽ không phản đối!

"Lời nói ái khanh rất tốt, đã lâu rồi trẫm không gặp hoàng đệ, quả thực có chút nhung nhớ, truyền lệnh xuống, tuyên Tương Bình vương vào kinh dự thịnh yến mồng tám tháng chạp!" Lời này của hoàng thượng nói ra tự nhiên là một việc đã quyết định, nay Cung gia đã xuất chinh tiến ra biên quan, Thịnh kinh này tự nhiên không thể điều đại quân, tuyên phiên vương nhập kinh tự nhiên là chuyện nguy hiểm nhất cũng là an toàn nhất! Phiên vương nếu có tâm tư khác, theo chỉ tiến cung, vụng trộm mang theo đại quân nhập kinh, chỉ dựa vào ngự lâm quân chống đỡ thì vô cùng nguy hiểm. Nhưng chính vì tình hình như vậy, mới có thể làm cho phiên vương mất cảnh giác, cho rằng hoàng thượng không có tâm tư khác!

Thái hậu liền không cần nhiều lời, mang Kiếm Hồn trở về Từ Ninh cung, trong lòng bà tự nhiên không nghĩ rằng hoàng thượng thực tâm muốn gặp Tương Bình vương, bà tự nhiên sinh ra lo lắng, Tương Bình vương cho dù có an toàn vào kinh thì có năng lực an toàn trở ra hay không, Kiếm Hồn có thể cưới Nạp Lan Tĩnh là phi hay không! Trong lòng bà rất rõ ràng, nếu không phải trong lòng hoàng thượng đã có an bài, thì làm sao hắn có thể dễ dàng để Tương Bình vương vào cung đây!

Mặt mày nhị hoàng tử giãn ra, nếu hôm nay hắn không ra tay, Nạp Lan Tĩnh tất nhiên có thể toàn thân trở ra, vòng tay ngân châm kia của nàng có thể là đối thủ của Kiếm Hồn không? Nghĩ đến nữ nhân kia, hắn không khỏi lo lắng, không biết vì sao, an nguy của nàng trong lòng hắn lại rất quan trọng, nhưng hắn là một hoàng tử, chung quy có một số việc không phải hắn muốn làm thì có thể làm được!

Bên này, khi Nạp Lan Diệp Hoa hồi phủ trước tiên hắn đến xem Nạp Lan Ninh, nàng đã tỉnh, một mình ngồi ở chỗ kia không rơi lệ, mà Tam di nương lại bị nhốt tại phòng kho, hắn nhanh chóng hạ lệnh thả người, trong lòng hắn thực hồ nghi, Tam di nương là người cẩn thận, tự nhiên sẽ không chủ động chọc đến người hoàng gia, mà Nạp Lan Ninh ngày thường mặc dù cùng các tỷ muội khá thân cận, nhưng chung quy sẽ không chủ động đi đến viện người khác!

Nạp Lan Ninh vì sao lại xuất hiện tại viện Nạp Lan Khuynh? Mà Kiếm Hồn luôn miệng nói mình ở cùng Nạp Lan Tĩnh, nếu nói Kiếm Hồn nhìn lầm Nạp Lan Ninh thành Nạp Lan Tĩnh thì lại không có khả năng, Nạp Lan Ninh kém Nạp Lan Tĩnh khá xa! Nhung rốt cuộc Kiếm Hồn vẫn là người hoàng gia, hắn tự nhiên không có quyền khảo vấn Kiếm Hồn, việc này còn nhiều điểm đáng ngờ, tự nhiên là phải hỏi người trong nhà, lệnh cho mọi người đều đến viện Tam di nương!

"Ninh nhi, vì sao ngươi lại đến việc nhị tỷ?" Sau khi mọi người vào đến, Nạp Lan Diệp Hoa nhíu mày, hắn không thể hỏi trước Nạp Lan Tĩnh vì sao lại không ở trong viện Nạp Lan Khuynh, nên tự nhiên phải hỏi Nạp Lan Ninh!

"Hồi phụ thân, nữ nhi cũng không biết, thân mình nữ nhi không khỏe, liền đi về viện của mình, lúc tỉnh lại, tỉnh lại thì lại trong viện nhị tỷ tỷ!" Nạp Lan Ninh được người đỡ, bởi vì vừa mới khóc rất nhiều, trong âm thanh non nớt còn mang theo đậm giọng mũi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro