Q.2 - C20.2 - TAM DI NƯƠNG LẠI RA KẾ ĐỘC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tham kiến đại tiểu thư!" Sau khi Nạp Lan Tĩnh dùng xong bữa sáng, liền sai người làm một hộp đồ ăn sang thăm Nạp Lan Khuynh

"Khuynh muội đỡ hơn chưa?" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, để bọn nha đầu đứng lên, bàn tay vịn vào tay tay Lưu Thúy!

"Hồi đại tiểu thư, nhị tiểu thư không chịu dùng bữa!" Nha đầu bên cạnh đáp lời, liền mở cửa buồng trong ra, Nạp Lan Khuynh ôm chăn, ngồi trong góc, nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh cũng không lên tiếng!

Nạp Lan Tĩnh khoát tay áo, ý bảo tất cả mọi người lui xuống, Lưu Thúy để hộp thức ăn lên bàn, rồi cũng lui ra ngoài cửa!

"Là ngươi, là ngươi cố ý chờ ta, ta vừa mới suy nghĩ cẩn thận, đây đều là mưu kế của ngươi đúng không?" Nạp Lan Khuynh đỏ mắt, nhưng tựa hồ như trong đầu ngày càng sáng tỏ, bình tĩnh ngồi suy nghĩ lại đúng là có quá nhiều điểm đáng nghi, hết thảy đều là bố cục của Nạp Lan Tĩnh, bao gồm lần trước, chính mình bất quá đã thay đổi ly rượu kia của nàng cùng Nạp Lan Ninh, nhưng vì sao Nạp Lan Ninh lại xuất hiện trong viện của mình, tất nhiên là có người cố ý mang Nạp Lan Ninh đưa vào, bao gồm cả việc Lưu Thúy kích động nói không thấy nàng, hết thảy đều là an bài của nàng ta! Lần đầu Nạp Lan Khuynh cảm thấy Nạp Lan Tĩnh so với trí tưởng tượng của nàng còn đáng sợ hơn nhiều!

"Khuynh muội, muội nói cái gì vậy!" Nạp Lan Tĩnh cười, cầm hộp thức ăn, chậm rãi bước về hướng Nạp Lan Khuynh!

"Ngươi căn bản không có lệnh cho Thu Nguyệt trở về phòng kế trong viện của ngươi đúng không, ngươi là lệnh cho nàng ở trong phòng ngươi bỏ mê dược đúng không?" Ánh mắt Nạp Lan Khuynh hồng hồng, lúc nàng bước vào phòng Nạp Lan Tĩnh, chỉ trong chốc lát liền buồn ngủ, tất nhiên là có người động tay động chân, ngữ khí Nạp Lan Khuynh tựa như vô cùng vững vàng như đang nói tới sự việc của người khác, nhưng loại vững vàng này lại cất giấu hận ý sâu hơn biển!

"Ngươi thật ngốc!" Nạp Lan Tĩnh cười lớn, không thừa nhận cũng không chối bỏ, nhưng chỉ có chút thở dài lắc đầu!

"Ngươi có ý gì?" Nạp Lan Khuynh ngẩng đầu, tay nắm quyền thật chặt, trong mắt nàng bây giờ, nụ cười này của Nạp Lan Tĩnh là cười nhạo, cười nhạo nàng có kết cục của ngày hôm nay!

"Ngươi nhìn xem đây là gì?" Nạp Lan Tĩnh mở hộp đang cầm trong tay, bên trong cũng không có thức ăn, chỉ có một bộ y phục dạ hành màu đen!

"Y phục của Kiếm Hồn?" Nạp Lan Khuynh nhìn thấy cũng có chút khó hiểu, vì sao Nạp Lan Tĩnh lại cất giấu y phục của Kiếm Hồn!

"Ngươi sai rồi, đây cũng không phải là y phục của Kiếm Hồn, nếu không phải Thu Nguyệt cẩn thận thì đã bị người hại rồi, là có người đã giấu y phục dạ hành trong phòng ta!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cầm y phục ra ngoài, nhẹ tay giũ y phục, trong mắt mang theo tia tính kế!

"Ngươi nói là!" Nạp Lan Khuynh đem câu nói sắp ra cửa miệng nuốt vào trong, nếu bị người khác biết trong phòng Nạp Lan Tĩnh có y phục này, tất nhiên sẽ nói nàng là kẻ trộm, hoặc là sẽ nói nàng cùng Kiếm Hồn thông đồng, có bí mật gì không thể cho người khác biết, nếu Nạp Lan Tĩnh có chứng cứ nói nàng ta bị hãm hại, y phục này cũng không phải của nàng, ánh mắt hoài nghi của mọi người tất nhiên sẽ hướng về phía mình, dùng sao chỉ có mình mới tiến vào phòng của Nạp Lan Tĩnh! Nhưng đến tột cùng người kia có ý gì, một bộ y phục căn bản cũng không thể nói lên điều gì!

"Lại cho ngươi xem cái này!" Nạp Lan Tĩnh cười nhạt, lấy một quyển sách y trong lòng ra, đưa cho Nạp Lan Tĩnh

Nạp Lan Khuynh hồ nghi lật xem mấy tờ, bên trong có vài đoạn là được Nạp Lan Tĩnh vẽ ra, nhìn thấy nó, Nạp Lan Khuynh càng ngày càng kinh sợ, lúc trước Nhị di nương mang thai? Nạp Lan Khuynh nắm tay thật chặt, Ngũ di nương căn bản không phải hung thủ!

"Đến tột cùng ngươi có ý gì?" Nạp Lan Khuynh nhìn Nạp Lan Tĩnh phòng bị, đến tột cùng nàng ta đã biết cái gì, hoặc là có kế hoạch gì, trước kia nàng vẫn xem Nạp Lan Tĩnh trở thành địch nhân lớn nhất, nhưng hôm nay xem ra sự tình không chỉ đơn giản như vậy!

"Đại tiểu thư!" Ngoài cửa vang lên tiếng Thu Nguyệt!

"Vào đi!" Nạp Lan Tĩnh buông quần áo trong tay, đứng thẳng bên giường Nạp Lan Khuynh

"Tham kiến đại tiểu thư, nhị tiểu thư!" Thu Nguyệt vào phòng, trước tiên hành lễ, ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh như nói ra suy nghĩ của mình, nhưng lại kiêng kị Nạp Lan Khuynh, liền không thể lập tức nói lời nào!

"Ngươi cứ nói đi đừng ngại!" Nạp Lan Tĩnh tựa hồ cũng không có kiêng kị, thâm thúy liếc nhìn Nạp Lan Khuynh

"Hồi đại tiểu thư, lão gia có động tĩnh, Tô ma ma bên người Tam di nương vụng trộm giao cho lão gia một gói gì đó!" Thu Nguyệt cúi đầu, nhất nhất bẩm báo!

"Ngươi thấy là gì không?" Nạp Lan Tĩnh chạm tóc mai, mắt mang theo hứng thú!

"Cách qua xa nên nô tì không thấy rõ!" Thu Nguyệt lắc đầu, nay Tam di nương bị cấm túc, nàng đưa vật gì đó cho Tô ma ma, tất nhiên là vậy có tác dụng lớn

"Vậy Khuynh muội nghỉ ngơi trước, tỷ tỷ không quấy rầy ngươi nữa!" Nạp Lan Tĩnh đột nhiên cười, không đợi Nạp Lan Khuynh đáp lời đem y phục bỏ lại vào hộp, liền mang theo Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy rời đi

"Đại tiểu thư, hiện giờ chúng ta nên làm gì?" Thu Nguyệt nhíu mày, có chút không rõ suy nghĩ của Nạp Lan Tĩnh.

"Xem diễn thôi!" Nạp Lan Tĩnh sung sướng cười, tựa hồ hết thảy đều nằm trong kế hoạch của nàng rồi!

"Đại tiểu thư, lão phu nhân mời ngài qua đó!" Vừa dùng xong bữa trưa, Tôn ma ma trong viện lão phu nhân đến viện Nạp Lan Tĩnh

"Nga, vậy ta đi qua!" Nạp Lan Tĩnh cười, Lưu Thúy sửa sang lại quần áo, liền muốn cùng Tôn ma ma đi

"Đại tiểu thư!" Sắc mặt Tôn ma ma có chút mất tự nhiên, tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của mình

"Tôn ma ma có gì liền nói, ngài là lão nhân trong viện, chúng ta vãn bối có chỗ nào không đúng, vẫn cần Tôn ma ma chỉ điểm!" Nạp Lan Tĩnh khách khí nói, nhưng cũng phù hợp với bộ dạng dịu dàng thường ngày của nàng

"Đại tiểu thư khách khí, lão phu nhân đều gọi tất cả chủ tử trong phủ vào viện, ngay cả Tam di nương đang bị cấm túc cũng đang ở đó, lão nô vốn không nên nói thêm cái gì, nhưng mà, aiz.. Đại tiểu thư nên cẩn thận!" Tôn ma ma thở dài, lắc đầu, tựa hồ không tiện nói rõ, nhưng âm thầm chỉ điểm coi như lấy lòng Nạp Lan Tĩnh!

"Tạ Tôn ma ma dặn dò!" Trên mặt Nạp Lan Tĩnh tựa hồ cả kinh, không biết lại xảy ra chuyện gì, tựa hồ hiển thị chút thất thố, kêu Lưu Thúy cầm vòng tay phỉ thúy đưa cho Tôn ma ma

"Đại tiểu thư làm cái gì vậy, lão nô tuyệt không có tâm tư này a!" Tôn ma ma tựa hồ có chút buồn bực, nói xong liền đưa vòng tay kia lại cho Nạp Lan Tĩnh

"Tôn ma ma ngài lấy đi, Tĩnh nhi cũng không có ý tứ khác, người rốt cuộc cũng là trưởng bối, Tĩnh nhi hiếu kính ngài hẳn là chuyện nên làm!" Nạp Lan Tĩnh liên tục xua tay, ngay cả xưng hô cũng đổi, tựa như đem Tôn ma ma trở thành người một nhà!

"Aiz!" Tôn ma ma thở dài, như chứa rất nhiều thương tiếc đối với Nạp Lan Tĩnh. Nạp Lan Tĩnh đem tức giận áp chế dưới đáy lòng, Tôn ma ma này rốt cuộc rất khả nghi, chuyện đêm qua lớn như vậy, lão phu nhân không tự mình qua xem, cũng không phái người qua xem một lần, nhưng tựa hồ như nàng chưa nhìn thấy Tôn ma ma! Nghĩ vậy ý cười trong mắt Nạp Lan Tĩnh càng đậm!

"Thỉnh an tổ mẫu, thỉnh an phụ thân mẫu thân!" Nạp Lan Tĩnh đi vào phòng lão phu nhân, nhanh chóng hành lễ

"Ngồi đi!" Sắc mặt lão phu nhân hơi khó coi, rốt cuộc cũng đã mở miệng, các di nương cùng tiểu thư bên cạnh đều đứng lên hành lễ với Nạp Lan Tĩnh

"Mau miễn lễ, Tam di nương cũng ra ngoài rồi sao!" Nạp Lan Tĩnh cười cười, kinh ngạc nhìn Tam di nương, khó hiểu nhìn lão phu nhân!

"Được rồi, đều ngồi xuống đi!" Lão phu nhân trầm mặt, ngày đó Tam di nương bị Cung thị cấm túc, chính bà cũng cao hứng, hôm nay xảy ra chuyện tình như vậy, Nạp Lan Diệp Hoa thế nào cũng cho nàng ta ra, trong lòng vốn đang giận, nay Nạp Lan Tĩnh thuận miệng hỏi như vậy, trong lòng tựa hồ không nhịn được, mọi người đều biết Tam di nương từng hại lão phu nhân, nhưng hôm nay vừa bị cấm túc mấy ngày liền được cho ra, đủ chứng minh Nạp Lan Diệp Hoa chỉ lo lắng cho Tam di nương mà không thèm để ý đến cảm thụ của lão phu nhân!

"Dạ" Mọi người phúc phúc, ngồi xuống theo thứ tự

"Bệ hạ đã cấm túc thế tử, nhưng Khuynh nhi cùng Ninh nhi qua năm đều phải theo thế tử hồi Bình thành!" Nạp Lan Diệp Hoa lên tiếng, nếu Nạp Lan Khuynh đi Bình thành thì hắn cũng không có ý kiến gì, nhưng Nạp Lan Ninh dù sao cũng được tính là đường muội của Kiếm Hồn, chuyện này thực sự hoang đường, hơn nữa với thân mình Nạp Lan Ninh, nếu đi sẽ bại lộ thì như thế nào!

"Nga? Vậy chúc mừng nhị tiểu thư cùng tứ tiểu thư!" Lục di nương một bên nghe được, mỉm cười, tuy hoàng thượng ban cho 2 nàng đi theo Tương Bình vương thế tử, nhưng cũng không ban danh phận, nói đến cùng cũng chỉ là thị thiếp, chờ nàng đi rồi, trước mặt Tam di nương cũng không có chỗ dựa vào, chính mình cũng không tin nàng còn có thể gợn sóng gì nữa!

"Lục di nương cao hứng thật!" Nạp Lan Khuynh lạnh lùng nói, khiến mặt Lục di nương lúc trắng lúc đỏ, ngượng ngùng cười, liền cũng không cần nhiều lời

"Bệ hạ tuy có định luận, nhưng gia có gia quy, nếu trong nhà có kẻ hại tỷ muội, bất nhân bất nghĩa, cũng không thể dễ dàng tha thứ!" Nạp Lan Diệp Hoa trầm giọng, ánh mắt lạnh như băng nhìn Nạp Lan Tĩnh! Nạp Lan Tĩnh khép mắt, lông mi thật dài che giấu trào phúng nồng đụng, lời này sợ lời mà ngày hôm nay Nạp Lan Diệp Hoa muốn nói rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro