Chap 5: Người trong kí ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hoắc Thiên Hy đã không ngủ được từ tối hôm trước nên dậy khá sớm, sửa soạn bản thân xong, cô xuống hoa viên đi dạo.

Hoắc gia có hệ thống nhà ở khá rộng rãi, các phân khu cũng được chia rất hợp lí, 3 phân khu chính bao gồm đại sảnh, phòng ăn và dãy phòng ở.

Phía trước sảnh có một hoa viên được dựng lên rất đẹp. Nhìn thoạt qua như một cánh đồng với nhiều loài hoa uốn vắn. Trong đó phải kể đến hoa bồ công anh, một đám hoa ở giữa khuôn viên, khi có gió nhẹ thổi qua , những cánh hoa lập tức bay lên, tản vào không trung, tạo nên không cánh cực kì đẹp mắt.

Tối hôm qua vì cái giấc mơ vớ vẩn kia(---??) mà không được ngủ ngon, sáng nay đi xuống ngắm hoa, có lẽ tìm được chút thanh tịnh cho mình.

Hoắc Thiên Hy mặc chiếc váy trắng dài tới đầu gối, chân cô nhẹ nhàng bước đi giữa đám hoa bồ công anh.

Bàn tay lướt nhẹ qua những cánh hoa mỏng mềm mại, Hoắc Thiên Hy đột nhiên mỉm cười.

Ha! Hoa này đẹp quá, cánh hoa mơn mởn trắng tuyết giống như lông vũ vậy, thật giống thứ tạo nên đôi cánh thiên thần.

Nghĩ nghĩ, Hoắc Thiên Hy không kiềm được mình mà cúi xuống, nhìn những bông hoa trắng ở cự li gần hơn.

Đúng lúc này, một làn gió chớt lướt qua, thổi bay mái tóc dài của cô. Những lọn tóc đen nhánh đan vào nhau, dìu ánh nắng cùng hòa tan, khiến làn gió như nhẹ nhàng hơn hẳn.

Chợt, từ khóe mắt của Hoắc Thiên Hy hiện lên một bóng hình mờ nhạt của 1 thân hình cao lớn, cô chớp mắt, ngay lập tức ngẩng đầu sang.

Lúc này, hiện lên trong mắt cô, là hình ảnh người đàn ông với khuôn mặt cực kì quen thuộc.

Người đàn ông đứng trước cánh cổng rộng lớn của Hoắc gia, thân thể cao lớn, soái khí cùng với thần thái trên khuôn mặt tạo nên một tổ hợp cao ngạo và biệt lập.

Hoắc Thiên Hy hơi nhíu mày, cô mím môi, tiến về phía trước 1 bước.

Ai vậy? Mới sáng sớm đã xuất hiện ở trước cửa Hoắc gia? Là người ở đây hay khách?

Lúc đầu, quả thật cô tò mò mà nghĩ ngợi, thế nhưng sau vài giây, khi định hình được khuôn mặt kia, Hoắc Thiên Hy liền mở to mắt ra, thân thể đột nhiên cứng nhắc, bước chân cũng dừng hẳn lại.

Anh ta là.....anh hai!!!!

Đúng lúc này, một loạt kí ức đột nhiên khai mở, những thứ vụn vặt mà cô không hề biết đến lại tràn về, lấp đầy tri thức của Hoắc Thiên Hy.

Anh hai! Anh về rồi!!!

Anh hai, anh lại đi sao?

Anh hai, anh chỉ thăm Lâm Đồng và Minh Minh thôi sao? Còn em? Em không phải là em gái anh?

Anh hai......

Anh hai.....

" Đù má, cái quái gì đang hiện lên trong đầu cô vậy Hoắc Thiên Hy? "

Vô số những câu thoại vang lên trong đầu Hoắc Thiên Hy, khiến cô đứng hình nhiều giây. Những kí ức về người đàn ông này hiện lên rõ ràng.

Tuy không hiểu nhiều nhưng cô cảm thấy kì lạ khi đứng trước mặt người đàn ông này. Tim không hiểu sao cứ đập liền hồi, có lúc còn chậm nửa nhịp.

Này này Hoắc Thiên Hy, làm ơn giữ lại cho tôi chút liêm sỉ đi.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro