CHAP 1 PART 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆, trọng sinh

" Đồ lười nhác,dậy đi! Đồ lười nhác, dậy nhanh đi ~ Đồ lười nhác, dậy đi! Đồ lười nhác, dậy nhanh đi ~ "

"Cúc cu cúc cu ~~ Cúc cu cúc cu ~~~ "

Buổi sáng 6 giờ rưỡi, trong căn hộ, căn phòng nhỏ lại bắt đầu tràn đầy tiếng ồn.

Chiếc đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường reo vang lên, một con chim nhỏ màu vàng nhày ra từ chiếc đồng hồ treo tường, cứ kêu cúc cu cúc cu không ngừng. Trong mảng tiếng ồn huyên náo này, Cốc Bạch mãnh liệt mở to mắt, cậu từ trên giường đứng lên, trên mặt của cậu còn mang theo lạnh lẽo cứng rắn cùng sợ hãi, ánh mắt tan rả không một tia sáng.

Một lát sau, ánh mắt cậuchậm rãi nháy động, đồng tử dần dần có lại tiêu điểm, sau đó cậu đột nhiên mở to hai mắt, thần sắc thập phần kinh ngạc, còn mang theo chút khó tin.

Đồng hồ báo thức ở đầu giường vẫn cònkêu vang, Cốc bạch khiếp sợ vươn tay, lại bởi vì quá mức kích động mà không thể khống chế tốt lực, đồng hồ báo thức thoáng cái bị cậu quét xuống sàn nhà, phát ra tiếng vỡ vụn thanh thúy, bất quá lại tiếp tục ương ngạnh mà phát ra tiếng tích tắc tích tắc.

Cậu rốt cục phục hồi tinh thần lại, nét mặt lại trở nên vi diệu.Nơi này, là căn phòng mình thuê mà...

Thế nhưng, tại sao?

Cậu còn nhớ rõ ràng sau khi bị đẩy vào bầy tang thi, cái đau đớn khi bị cắn xé cả người máu thịt.

Nỗi tuyệt vọng cùng oán hận lúc đó như ùa về, nhớ đến người thiếu niên xem mình như tấm khiên mà đẩy ra, cùng nam nhân ở một bên đứng nhìn lại không hề định cứu cậu, hắn cũng còn nhớ rõ ràng...

Thậm chí nét mặt của bọn họ cậu đều tinh tường.

Nhất là người nam nhân kia, cho đến giờ phút này, cậu mới rốt cục nhận rõ rằng trái tim người này có thể lãnh khốc đến mức nào.

Đến cùng tại sao nhất định phải là cậu chết?

Cốc Bạch Tĩnh im lặng ngồi ở chỗ kia, hồi tưởng khoảng thời gian cậu ở cùng người kia.

Cậu tự nhận rằng không làm qua bất cứ việc gì có lỗi với người kia, bốn năm đại học cậu hầu hạ người kia giống thờ cha thờ mẹ, sau đó ở chung với nhau cậu cũng luôn nhường nhịn người kia, hết thảy luôn đặt người kia lên ghàng đầu, người kia mở công ty cậu cũng góp tiền, người kia đắc tội người khác, cậu thay hắn nhận lỗi, đem toàn bộ số tiền cậu dự định mua nhà ra bồi thường.

Càng về sau tận thế tiến đến, cậu thức tỉnh tốc độ dị năng, trong khi người không có dị năng, không hề ngại hắn liên lụy, tìm ăn tìm uống còn phụ trách đánh tang thi.

Lúc trước bọn họ cùng năm người khác tổ chức một lâm thời tiểu đội, người trong đội ngại người kia không có năng lực không làm việc cònxấu tính, cũng đều là cậu mặt dày lôi kéo quan hệ, làm nhiệm vụ dốc sức liều mạng mới làm cho người khác dần dần không nói cái gì nữa.

Về sau người kia thức tỉnh hỏa hệ dị năng, còn chính thức thành lập săn bắn đội, cậu ngay tại bên cạnh tận tâm giúp hắn, càng về sau săn bắn đội trở thành có chút danh tiếng tiểu đội, trong đội ít nhất có một nửa thành viên là hắn chiêu mộ.

~~~~~~~~~

1 CHƯƠNG MÀ HƠN 3000 WORD !!! PHẢI CHIA RA TỪNG PHẦN THÔI~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro