0. Tháng Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng ba, khi lời yêu chẳng kịp tỏ mà hai ta rẽ ngắt chui ra khỏi ngỏ tim nhau.

Tháng ba, mà ta hẹn đem nhau tới, nhưng cuối cùng lại không thể.

Tháng ba, sau cái hẹn nơi mùa hoa đó, anh không trở về.

***

Ta, anh và em, một người đi còn một người ngóng.

Cái hẹn nơi đó, mãi nằm sõng soài bên những tâm sự nơi em, nó tuột lửng, em chẳng thể chờ nỗi, lại đi ép bản thân mình quá sức đến nhường vậy.

Những đêm nệm trống gối trông, em ngóng chờ một hơi ấm nơi vòng tay anh, tực thực tựa mộng, em xẻ ba xẻ bảy giấc mơ mình, chỉ để tìm những gì còn thừa mứa trong trái tim rỗng không.

Một trái tim rỗng, một thoáng xuân buồn và một tình yêu nứt nẻ. Mái đầu quạnh khô, thác tóc thiếu hơi ấm, em nhìn sang chiếc giường chung giờ đã thuộc về riêng mình, nước mắt cứ như làn mưa mìn chôn sâu vào hai gò má đỏ rực.

Ba, ngày ba, tháng ba, có ba triệu nỗi nhớ em gửi anh mà không nhận được phản hồi.

Mười ba, ngày mười ba, tháng ba, mười ba triệu nỗi nhớ kết tủa rồi tan chậm chành, anh phai vào vạt áo sờn rách rưới em đã vứt từ lâu rồi

Ba mươi, ngày ba mươi, tháng ba tuột khỏi tay em mượt mà và lặng lẽ, nỗi nhớ, em đánh rơi đâu đó ở xó tim mình mà chẳng dám ngoảnh lại, em chẳng muốn tìm anh.

Có nhiều lần em tự hỏi, rằng người quá vô tình hay do em đa cảm, bao lần vẫn chẳng thể có câu trả lời.

Dầu khi người bỏ em lại nơi ngỏ quen
chẳng chút ngập ngừng,
khi nắng tắt đêm về,
mắt em vẫn còn hoe đỏ,
người còn dửng dưng

Người còn yêu không?
Khi ánh mắt người hờ hững,
khi vòng tay người chẳng còn chút bao dung,
khi em khóc nhưng người không cùng chung,
và khi người buông những lời xé hồn em
thành tứ tung,
thành trăm mảnh

Người còn yêu em như thuở xưa không,
khi mùa hoa về ta hứa sẽ quay lại
Dẫu trời phai, người hứa sẽ giữ tình lại
Mùa hoa hôm đó,
khi người là tất cả,
khi tình còn đẹp là vào tháng ba

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#oneshot