Chúng ta bắt đầu từ đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tại một phòng sinh

"Oe..oe...oe..."-một đứa trẻ được chào đời

"Chúc mừng chị là tiểu công chúa rất xinh xắn"-Cô y tá bồng em bé lên

Cùng lúc đó,phòng sinh bên cạnh

"Hoàng tử rất bụ bẫm,khỏe mạnh.Chúc mừng cả nhà nhé!"

Sau khi sinh xong,hai đứa trẻ được đưa đến phòng chăm sóc

Cái duyên đặt chúng nằm cạnh nhau

Ở ngoài kia có 2 ông bố đag đặt tên cho con,2 người đến cùng một lượt

"Xin hỏi 2 anh đặt tên con là gì?Ba con gái trước đi"

"Đặt là Võ An Hạ"

"Cái tên đẹp đấy,cái tên mang đến sự bình an cho con bé"-người đàn ông bên cạnh nói

"Cảm ơn anh,đến lượt anh kìa"

"Đặt con trai tôi tên Hoàng Anh Vũ nhé!"

"Tên bảnh bao ấy nhỉ"

Vì phải đợi làm thủ tục nên hai ông bố ngồi ghế đợi

"Trông anh quen quen,giống một anh bn tri kỉ của tôi.Tên Hoàng ....Anh Minh!!!"

"Đúng rồi,Võ Đình Tú!!!"

Sau hồi nhận ra nhau,hai ông bố ngồi tám vs nhau suốt.

Thủ tục xong,2 người cùng về phòng dưỡng sinh.

Ai ngờ 2 mẹ "lại" cùng 1 phòng

Đúng là cái duyên đã đưa họ tới với nhau.

"Đến giờ đi rồi,vẫn giữ liên lạc nhé?"

"Tất nhiên rồi"

Và cứ thế hai gia đình càng thân thiết hơn

Từng ngày trôi qua,cô và cậu ngày càng lộ rõ vẻ giống bố mẹ.

Cô thì càng ngày càng xinh xắn.Nước da mịn màng,trắng như trứng gà bóc.Mái tóc đen dài óng mượt hôm được búi 2 bên,hôm thì tết có hôm lại thả ra trong gió thật xinh.

Còn về cậu,trông ngày càng bảnh bao.Đôi mắt to trong,gương mặt bụ bĩnh ấy ai nhìn mà chả mún nựng cho một cái

Lần đầu cô và cậu gặp nhau sao?

Họ có lẽ sẽ nhớ mãi đấy.Dù là trẻ con nhớ nhớ quên quên nhưng chắc rằng kỉ niệm này sẽ không bao giờ quên được.

Vào một ngày mưa,có một cô bé đag cố gắng chạy với đôi chân chảy máu.Đó chính là An Hạ

Miệng cô không ngừng gọi:"Bố...mẹ...Hai người đâu rồi"

Vô tình cậu bắt gặp được , cậu đến bế bổng cô lên đưa vào chỗ trú mưa

"Cậu đừng khóc,khóc xấu lắm"

"Tớ..tớ lạc rồi"

"Ko sao,tớ ở đây chờ mn đến đón cậu"

"Cảm ..cảm ơn"

Tiếng nấc gục của cô như làm cậu bất giác cười.Thật đáng yêu quá mà.

"Hít thở sâu,nó có thể làm cậu thấy đỡ lo sợ hơn"

Lời khuyên của cậu là cô đỡ đi phần nào.

"Bố mẹ cậu đâu rồi?"

"Tớ cũng bị lạc hì hì"

~ Ục ục ~ - Cô đói rồi.Từ sáng giờ cô chưa nhét j vô bụng

"Cho cậu cục kẹo,làm bạn tớ nhé?"

Cô lấy viên kẹo rồi gật gật trông thật đáng yêu

"Tiểu Hạ!!!Mẹ tìm đc con rồi.Xin lỗi vì đã làm lạc mất con"

"Tiểu Vũ!!!Con có sao ko?"

"Hả??? Ngọc,đây là con của bà sao?"

"Đúng rồi,sao lại có duyên v nhỉ"

Trời ngớt mưa , thấy 2 mẹ nói chuyện vui quá.Cậu mặc kệ bế cô lên,chân cô đag chảy máu mà ko ai để ý vậy???Đành phải cho cậu ra tay thôi.

Hai mẹ xì xầm

"Bà thấy con My này hay ko?"

"Đc đc,đúng là bạn tôi"

Hai cô cậu .... sập bẫy rồi

Cùng lúc đó ở ghế đá

"Cậu ở yên đây,tớ đi xin thuốc để bôi cho cậu"

Oww,sao cậu lại có thể chu đáo đến thế.Con Meii này đag ume cậu rồi này.Mà thôi Meii ko dám.Sợ bà Hạ đánh ko trượt phát lào.

"Cậu..tên j thế?Bao nhiêu tuổi dzạ?"

"Mik tên Anh Vũ , 4 tuổi nè"

"Còn mik là An Hạ,cũng 4 tuổi"

Nào nào,2 người là bn cùng phòng sinh đó!!!Bố mẹ nói ra cái.-Tác giả said

Xin lỗi,xin lỗi mn nhiều tôi hơi lố

Dạ chap đầu Meii xin kết tại đây

END

11:14 P.M - 07/03/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro