CHAP 8: TỎ TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào 1 ngày đẹp trời, Trang trở lại vs gương mặt cực kì vui vẻ rạng ngời. Khỏi nói cũng biết người đầu tiên mà Trang muốn gặp chính là Quân. Khi vừa mới gặp nhau, Quân hỏi liền:

"Trang mới vô lại hả?"

"Ừ!"

"Ba Trang thế nào rồi?"

"Ba Trang bị gãy chân trái, tạm thời phải chống nạng mà đi. Nhưng mà ko sao đâu, bác sĩ đã nói trong thời gian hồi phục miễn là ko làm gì gây chấn động mạnh là được."

"Vậy thì cũng tốt rồi." – Quân nói & cả 2 lại trò chuyện như bình thường.

Tối hôm đó Quân nằm hoài ko ngủ được. Quân vẫn còn đang suy nghĩ về tình cảm của mình dành cho Trang. Suy nghĩ 1 hồi lâu, Quân đứng phắt dậy, đi về phía bàn cầm cái iphone 5G của mình lên nhắn tin cho ai đó, có vẻ như anh chàng đã có quyết định rồi ...

Hôm sau, Trang ngồi trong lớp, mặt thoáng chút lo lắng vì đã 2 tiết rồi mà Quân vẫn ko tới lớp, đt cũng ko gọi được. Nhỏ Vân lớp trưởng ngồi bên cạnh thấy Trang như vậy liền quay sang hỏi:

"Đang nghĩ tới Quân hả?"

"Ơ ... Ko có!" – Trang giật mình.

"Tối qua Quân nhắn tin nhờ Vân xin cho Quân nghỉ hôm nay." – Vân cười 1 cái rồi nói tiếp.

"Vân có biết tại sao Quân xin nghỉ ko?" – Trang quay ngoắt qua, tròn mắt hỏi.

"Vân có nhắn tin hỏi tại sao nhưng ko thấy Quân nhắn lại."

Trang suy nghĩ xem Quân bị gì mà lại ko đến lớp. Trang cũng có hỏi Đạt & cặp đôi Khang – Dương xem có biết vì sao ko, vì trong lớp ngoài Trang ra thì Quân cũng thân vs 3 người này. Trang ko biết rằng đằng sau trường có 1 tên mặc áo thun 3 lỗ màu đen, quần Jeans, đội nón cáp đen đang cầm 1 cái ba lô đựng mấy cái chai gì đó đang loay hoay làm gì đó trên bức tường sau trường.

Đến chiều ra về, Trang đang ra bãi giữ xe thì bị 1 bàn tay nắm lấy tay mình 1 cách thô bạo. Trang quay sang thì thấy đó là Quân trong bộ đồ như trên. Thấy vậy, Trang hỏi liền:

"Sao giờ này Quân mới đến? Tan học rồi còn đâu?"

Quân ko trả lời câu hỏi của Trang mà nói 1 câu chả ăn nhập gì:

"Trang đi theo Quân tí xíu."

"Đi đâu?" – Trang thắc mắc.

"Rồi Trang sẽ biết." – Quân nói rồi kéo tay Trang đi luôn 1 mạch mặc cho bao nhiêu cặp mắt của mấy kẻ nhiều chuyện chứng kiến nãy giờ đang nhìn theo họ.

Khi đến đầu 1 con hẻm, Quân kêu Trang dừng lại rồi rút 1 cái khăn turban họa tiết caro màu đen được xếp lại như 1 dải băng ra đưa cho Trang.

"Trang lấy cái này bịt mắt lại đi." – Quân nói – "Quân muốn cho Trang 1 sự bất ngờ.".

Trang ngoan ngoãn làm theo rồi đưa tay cho Quân nắm dẫn đi. Lần này Quân nắm rất dịu dàng chứ ko nắm thô bạo rồi lôi đi như hồi nãy. Đi 1 hồi làm sao lại ra chỗ bức tường sau trường. Khu vực này bình thường rất vắng nên tạm thời sẽ ko có ai quấy rối 2 người.

"Được rồi, Trang bỏ băng bịt mắt ra đi."

Trang làm theo và thấy trước mắt là 1 bức graffiti được vẽ bằng sơn phun, mấy bình sơn sau khi dùng xong được gom lại & đặt gần đó. Nhưng điều đáng nói ở đây chính là dòng chữ trên bức graffiti này, chính là câu I LOVE YOU được vẽ rất đẹp.

"Đây là câu trả lời của anh đấy." – Quân nói, miệng nở 1 nụ cười rất đẹp – "Làm bạn gái anh nha?"

Trang ôm chầm lấy Quân khóc, khóc ở đây là vì cảm động & hạnh phúc chứ ko phải vì mít ướt đâu nhá rồi nói:

"Quân ngốc, sao anh lại hỏi câu đó khi anh đã biết câu trả lời chứ?"

Quân xoa đầu Trang rồi đưa tay lên chùi đi những giọt nước mắt vương trên mi Trang rồi cũng dùng chính bàn tay ấy nâng gương mặt của nàng lên & đặt 1 nụ hôn ấm áp lên đôi môi nàng. Trang bất ngờ đến đỏ cả mặt nhưng rồi cũng nhắm mắt lại mà cảm nhận sự nồng ấm của chiếc hôn đấy.

"WOW!!! Lãng mạn quá!!!" – Bỗng từ đâu có 3 tiếng nói vang lên.

2 người buông nhau ra rồi nhìn về phía tiếng nói vang lên thì thấy Đạt, Vân, Khang & Thùy Dương đang đứng đó, mặt đứa nào cũng cười tươi rạng rỡ & đưa ngón cái lên. Thì ra lúc Quân kéo Trang đi thì 4 người này cũng trông thấy & vì cái tính nhiều chuyện sẵn có nên 4 người quyết định đi theo & chứng kiến từ đầu đến cuối màn tỏ tình của chàng Quân nhà ta.

Mặt Trang giờ đỏ còn hơn trái gấc; Quân cũng đỏ mặt nhưng là đỏ mặt vì tức, mặt lộ vẻ hằm hằm. 4 người kia cảm thấy lạnh sống lưng nên quay lưng tính chạy. Quân nhanh tay cầm mấy bình sơn lên, chọi thật mạnh ko thương tiếc vào tụi kia & hét ầm ầm:

"ĐI CHẾT ĐI LŨ NHIỀU CHUYỆN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Khang & Đạt la oai oái vì bị "dính chưởng" bình sơn (bị bắt chạy đằng sau làm bia đỡ đạn cho 2 nàng kia). Thùy Dương chạy đằng trước giơ tay lên 'nói' gì đó vs Khang, Khang gật đầu lia lịa; Đạt chạy kế bên muốn hỏi lắm nhưng vì Quân đang rượt theo phía sau nên lo cắm đầu chạy thục mạng; Vân thì từ nãy đến giờ chỉ lo cắm đầu mà chạy nên ko thấy hành động của Thùy Dương; Quân sau khi chọi hết mấy bình sơn thì rút vội 1 chiếc dép đang mang, vừa cầm vừa rượt theo, vừa chửi sa sả; Trang thì đứng đó cười khúc khích rồi cũng đuổi theo.

Cách đó ko xa, có 1 người đã chứng kiến tất cả những chuyện vừa rồi vs ánh mắt căm phẫn, ko ai xa lạ mà chính là Trúc. Muốn biết sao Trúc lại ở đây thì chúng ta phải quay ngược thời gian lại chút xíu, cụ thể là lúc trưa:

Trưa nay đúng như kế hoạch, Quân xách ba lô đựng mấy chai sơn đi tỏ tình. Vì cái xe mắc dịch của cậu lại hư nên đành phải đón xe buýt đi. Đang là 1h trưa nên con hẻm lúc này khá vắng. Quân đang đi thì nghe có tiếng 1 đứa con gái la lên sợ hãi. Quân chạy về phía tiếng hét đó thì thấy 3 gã trung niên đang dồn 1 cô gái cỡ tuổi mình vào chân tường. Thấy chúng có ý định cưỡng hiếp cô gái đó nên Quân bỏ vội ba lô xuống, kéo mũ che mất 1 phần gương mặt & hét lớn:

"Ê! Dừng lại!!!"

1 gã quay sang chỉ thẳng vào mặt Quân nói:

"Ko phải chuyện của mày, biến đi ko tao đập chết mẹ mày."

"Cứ làm nếu mày có thể!" – Quân nhếch mép.

3 gã đó điên tiết xông lên hội đồng Quân. Chưa đến 10' và chỉ bằng vài chiêu đơn giản, Quân đã cho cả 3 tên nằm đo đất. Lát sau 3 tên đó đứng dậy rồi chạy mất dép, cô gái thì tóc tai rũ rượi che cả khuôn mặt nên Quân ko biết là ai, nhưng Quân cũng chẳng quan tâm mà chạy lại xách ba lô lên rồi đi tiếp ko 1 câu hỏi thăm. Khi cô gái vén tóc lên thì thật bất ngờ, người đó chính là Trúc. Tuy Trúc ko nhìn thấy mặt người vừa cứu mình nhưng nhìn cách ăn mặc, cách cầm ba lô, dáng đi quen thuộc thì cũng đủ biết đó là Quân. Trúc tính gọi nhưng lại thầm nghĩ: "Lạ thật, giờ này Quân phải đi học rồi chứ sao lại ở đây?" (theo dõi người ta hay sao mà biết giờ này người ta phải đi học trời?). Thế là Trúc liền âm thầm bám theo Quân, từ lúc trong hẻm ra trạm chờ, lúc lên xe (Trúc lên cửa sau & ngồi sau Quân cả mấy hàng ghế nên Quân ko biết), lúc Quân vẽ graffiti rồi cả lúc Quân tỏ tình Trang.

"Được lắm Trang! Tôi vẫn chưa thua đâu. Hãy chờ đó, Quân là của tôi, 1 khi con Trúc này muốn thứ gì là thứ đó nhất định thuộc về mình." – Trúc thầm nghĩ và bỏ đi. Nhưng Trúc lại quên mất 1 điều quan trọng trong ký ức của mình: Quân trước kia chưa hề đánh nhau (Trúc vẫn chưa biết về quá khứ của Quân).

Cả nhóm biết chuyện Quân & Trang yêu nhau, ai nấy cũng đều vui mừng cho 2 người. Người vui mừng nhất là Mai, vì ông anh mình cuối cùng cũng đã dẹp đi ba cái suy nghĩ cổ lổ sĩ đó rồi. Cũng từ ngày đó mà cả nhóm Quân đi chơi vs nhau nhiều hơn, như đi ăn kem, đi hát karaoke, quậy banh nhà lầu, ... Nhiều lúc đi xem phim, mấy tên con trai toàn chọn coi phim ma, mà còn coi 3D nữa để khi mà mấy đứa con gái sợ thì ôm chặt lấy mình (tính toán hay ghê). Khi thì mấy nàng nổi hứng đi shopping cốt chủ yếu là để tám, còn mấy tên kia phải làm osin, xách 1 đống đồ chất cao như núi, nhiều khi xách còn rớt lên rớt xuống (nhiều tiền quá), lại còn phải ngồi nghe mấy bà tám chuyện buồn ngủ muốn chết.

Thời gian trôi qua, đã gần 2 năm kể từ khi Quân &Trang yêu nhau. 2 người vẫn thế, vẫn yêu thương nhau & hầu như là ko baogiờ xa cách nhau. 2 người vẫn vô tư bên nhau như vậy mà ko biết 1 chuyện sắpxảy ra ...    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro