1.Ăn cơm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đất hàn này có một ngôi trường nổi tiếng.Nổi tiếng vì sao ư? Vì tất cả học sinh ở đây đều chia ra hai phe.Phe thứ nhất là thượng lưu những người tự cho mình cái quyền bắt nạt người khác.Phe thứ hai được coi là thấp hèn là người không có gia đình có chỗ đứng trên đất hàn này.Họ bị bắt nạt không thương tiếc có nhiều người đã chuyển sang nơi khác chỉ vì bị bắt nạt.

Jeon Jungkook là con của một gia đình không quá giàu có.Cậu có nhan sắc xinh đẹp do trời ban và sự lương thiện nhưng ông trời lại cho cậu sống trong một gia đình khó khăn.

Kim Taehyung là thiếu gia của Kim Thị công ty bậc nhất đất hàn.Vì là con trai duy nhất trong nhà nên hắn muốn thứ gì đều có được.Vì thế hắn sinh ra tính kiêu ngạo và cho mình cái quyền bắt nạt học sinh khác.

Và chẳng may cho cậu học sinh tên Jeon Jungkook vì nhan sắc xinh đẹp ấy đã khiến cho Kim Taehyung để ý đến.

"Này Jeon Jungkook ai cho mày ngồi ăn ở đây?"

Kim Taehyung từ trên cao nhảy xuống,hùng hổ đá văng hộp cơm của cậu nhóc có mái tóc đen mượt mặc dù cậu ta chỉ vừa ăn được một miếng.

"Sao mày suốt ngày ăn mấy cái đồ này thế hả?Sao không ăn cơm ở canteen?"

Hắn tiếp tục gào to nhìn chằm chằm vào con người bé nhỏ đang cúi gằm mặt uất ức kia.Cậu ta dù bị quát như thế vẫn chẳng thèm lên tiếng, lần nào cũng làm cho hắn điên lên.

"Nè..nè đừng khóc chứ?Tao đã làm gì mày đâu?Tại sao tao hỏi mày không trả lời?Mày đang khinh tao à."

Hắn càng ngày càng bực mình khi thấy con người trước mắt vẫn một mực không nói gì, trên mắt thì đã lấm tấm vài giọt lệ chóp mũi thì đỏ ửng.

"Tớ không thích ăn cơm ở canteen"/nói đúng hơn là cậu không có đủ tiền để ăn ở đó/
Jungkook lúc này mới nghẹn ngào lên tiếng, vừa nói vừa nấc.

"Cơm của mày chỉ toàn là rau thì đâu ngon và đầy đủ dinh dưỡng bằng canteen.Sao mày lại không thích."-Kim Taehyung nhíu mày khó hiểu.

Từ đầu năm học tới giờ thằng nhóc này có từng ăn cơm ở canteen bao giờ đâu, trưa nào cũng lủi thủi ra đây ngồi ăn một mình, thỉnh thoảng còn thấy nó khóc khiến hắn nhìn mà ngứa mắt không thôi. Con trai gì mà đá bóng cũng không biết chạm một tí là lại rơi nước mắt.

Thế nhưng chẳng biết thế nào hắn lại cứ chú ý đến thằng nhóc yếu đuối đó, mặc dù nhìn nó rất khác thương và đáng ghét.

"Cậu đừng quan tâm nữa."

Jungkook nói xong liền cúi xuống dọn dẹp bãi cơm vương vãi. Trưa nay, cậu đành nhịn cơm vậy.

"Thằng điên, ai thèm quan tâm mày. Tao cảnh cáo mày, từ lần sau cấm ra đây ăn cơm nữa,đây là đất của tao mày mà còn ra đây khi chưa có sự cho phép của tao thì liệu hồn."_Kim Taehyung tức giận quát lớn rồi hùng hổ bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro