13.Không gặp mặt?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày hôm đó thì Taehyung và Jungkook cành dính nhau hơn khiến cho mọi người không khỏi nghi ngờ.

Hai người đó đang quen nhau sao?

Những ngày đó khiến Jungkook rất vui vẻ nhưng bỗng nhiên Kim Taehyung một tuần không gặp mặt Jeon Jungkook.

Hắn tuy là nghịch ngợm lại bá đạo nhưng tuyệt nhiên vô cùng đam mê âm nhạc. Thế nên nhân dịp thành phố có kì thi về nhạc cụ, hắn cùng với Munya - một cô bé Mỹ lai Hàn lớp bên mới cùng nhau kết hợp để trình diễn.

Vì mong muốn đạt giải trong lần thi này nên Kim Taehyung một mực chú tâm mà chăm chỉ luyện tập, thời gian trêu chọc Jungkook cũng không có, bằng đi một chút đã hết một tuần không hơn không kém.

Jeon Jungkook một tuần ngoại trừ giờ lên lớp thì không gặp mặt Kim Taehyung, đôi khi ngay cả giờ lên lớp cũng không thấy hắn, một tuần không bị hắn trêu chọc, một tuần không cùng hắn ăn cơm sinh ra cảm giác mất mát khó nói lên lời
Cậu cũng chẳng biết hắn đi đâu, chỉ nghe loáng thoáng mấy người trong lớp nói rằng hắn dạo này rất thân với cô bạn người lai xinh đẹp nào đó, dù tự phủ nhận lòng mình nhưng đâu đó vẫn len lỏi sự khó chịu và tủi thân vô cùng.Trong lòng muốn khóc thật to rồi dỗi hắn luôn cơ.

"Munya, hôm nay tập thế thôi nhé. Tôi có chút việc gia đình nên về trước."

Chỉ chờ có thế, Kim Taehyung nhanh chân chạy đi như sợ ai đó sẽ tức giận bỏ về mất.

Lúc hắn chạy ra sân trường dáo dác tìm thân hình bé nhỏ quen thuộc, Jungkook đã đi đến cổng. Hắn đảo mắt ra phía cổng vừa hay thấy được bóng dáng mình đang muốn tìm, không chậm trễ ngay lập tức chạy lại.

Tiếng gọi như dồn nén bao nhớ thương đột nhiên thốt ra từ cổ họng, Kim Taehyung nắm lấy cổ tay Jungkook, nhẹ nhàng kéo cậu xoay người lại đối diện với mình.

Jeon Jungkook nhất thời giật mình ngước nhìn lại vừa vặn đối diện với đôi mắt chứa chan bao cảm xúc khó đoán của người đối diện, thoáng bối rối nhưng rất nhanh sau đó lại tỏ ra chán ghét, dứt khoát gỡ tay Kim Taehyung ra khỏi tay mình, cứ thế xoay người bước đi.

"Jungkook, em đừng đi."

"Jungkook !Em là làm sao thế?"

" Làm sao gì chứ."- Đôi mắt cậu đã trở nên đỏ ửng. Cậu vẫn tỏ vẻ không hiểu hắn nói gì nhưng thực chất cậu biết hắn là đang hỏi cái gì.

"Nè em đừng khóc tôi xót lắm.Tôi xin lỗi vì cả tuần nay không gặp em. Em..có nhớ tôi không?"

"Tôi đâu có giận cậu cần nói vớ vấn gì thế?" Jeon Jungkook rất nhanh liền quay đi hướng khác để hắn không phải thấy em khóc.

"Em có nhớ tôi không."-Hắn thấy cậu bỏ đi liền nắm tay kéo lại ôm chặt cậu vào lòng hỏi.

" Không! Cậu cùng cô bạn xinh đẹp nào đó thân thiết là chuyện của cậu, tôi chẳng bằng cô ấy nên không được quyền nhớ cậu đâu."

Jeon Jungkook không giấu nổi tia giận khi nhắc đến cô bạn kia, cư nhiên tất cả đều lọt vào mắt của Taehyung khiến hắn bật cười thành tiếng vì bạn nhỏ của hắn biết ghen kìa.

"Tôi có thân với Muyan cũng không thích thú bằng chọc ghẹo em.Vả lại Muyan đã có người yêu rồi.Bạn nhỏ đừng giận nữa nhé!"

Nghe vậy thì Jungkook cũng chịu yên để Taehyung ôm không dẫy dụa như trước nữa.

"Nhưng thật sự tớ rất nhớ cậu, rất nhớ Taehyungie của tớ."

"Tôi cũng nhớ em bạn nhỏ của tôi."

_______________________

Áaa hơn 5k và 500 vote rùii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro