17.Đi chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày hội thao là ngày lễ tốt nghiệp.Ngày lễ tốt nghiệp khiến Jungkook phải rơi nước mắt vì hạnh phúc.

Đã đến lúc chúng ta thuộc về nhau.

Đường phố Seoul về chiều ồ ạt người qua kẻ lại.Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook lặng lẽ song song rảo bước trên vỉa hè.Trời đã bắt đầu chuyển lạnh, từng cơn gió rét căm như muốn đem mọi thứ hóa hết thành băng. Những cây phong lá đỏ hai bên đường đã dần rụng hết lá, bỏ lại những cành cây trơ trụi đơn độc. Jeon Jungkook co ro đi cạnh bên Kim Taehyung đột nhiên hắt hơi một cái.

" Lạnh sao?"- Kim Taehyung lo lắng quay sang, ôn nhu mà hỏi.

"Không có."

Taehyung không còn hay trêu chọc cậu nữa mà thay vào đó là sự quan tâm, dù vẫn bá đạo và cọc cằn như xưa nhưng vẫn tràn đầy sự ấm áp.Ngay như lúc này đây, cùng đi bên cạnh Kim Taehyung dưới cái rét chuyển mùa đầy khó chịu nhưng cậu sao vẫn thấy rất ấm áp và bình yên lạ kì, mọi thứ như trôi đi nhẹ nhàng như một đám mây, trong trẻo, không vướng bận,không cần phải suy nghĩ nhiều.

"Ngày mai em có muốn đi chơi cùng tôi không?"

Jungkook đang ngây ngốc trong sự suy nghĩ của chính mình thì đột nhiên Taehyung trầm ấp cất tiếng nói

"Đi chơi á?"- Jungkook ngạc nhiên đáp.

"Ừ, chúng ta đi leo núi mừng tốt nghiệp nhé được không ?"- Taehyung nhẹ nhàng đáp khiến Jungkook bối rối không thôi.

Cậu ngây ngốc một hồi cuối cùng dứt khoát gật đầu.Kim Taehyung vui vẻ cười tươi, đem chiếc khăn của mình quàng lên cổ Jungkook, rồi rất tự nhiên nắm lấy tay cậu nói:

"Bé nhỏ về thôi không sẽ bị cảm vì lạnh mất."

Chẳng cần xe hơi xa hoa hay xe moto đắt tiền, hai người một lớn một nhỏ cùng nhau lên xe buýt, ngồi tựa vào nhau cùng nghe chung một bản nhạc. Mộc mạc mà ấm áp đến thế.

Thật bình dị.

Nhưng lại khiến cho nhau cảm thấy ấm áp lạ thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro