9.Bán hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook một thân bé xíu đeo cái ba lô to sụ đang đi rất bình thản bỗng cả người giật nảy lên vì thanh âm của người đằng sau.

"Jeon Jungkook, mày đứng lại cho tao!"

Kim Taehyung kể từ sau hôm Jungkook đến thăm đột nhiên khỏi bệnh nhanh chóng, không lâu sau đã hoàn toàn bình phục mà đến trường.

Thế nhưng dù có khỏi đi chăng nữa thì một người vừa mới ốm dậy cũng đâu thể hét to như hắn cơ chứ. Jeon Jungkook nhất thời không hiểu nổi tên kia có phải là giả bệnh hay không.

" Kim Taehyung, cậu khỏe rồi sao?" - Jeon Jungkook nghĩ vẫn là nên quan tâm hắn một chút, nhẹ nhàng quay lại nhìn hắn hỏi nhẹ một câu.

Kim Taehyung không biết vì sao đối với câu hỏi nhẹ nhàng kia lại sinh ra cảm giác sung sướng vô ngần, rất tự nhiên nở ra một nụ cười hiếm thấy rồi chạy lại gần Jeon Jungkook.

"Này Jeon Jungkook, chủ nhật tuần này có muốn đi chơi với tao không?"

Jeon Jungkook tính gật đầu, cuối cùng lại cụp mắt buồn rầu nói

"Mai tớ phải ra chợ giúp mẹ bán hàng rồi. Xin lỗi cậu!"- Jeon Jungkook nói xong câu này đột nhiên cảm thấy sợ hãi.Kim Taehyung có ý tốt mời cậu đi chơi mà cậu lại ngang nhiên từ chối có khi nào làm tổn thương đến lòng tự trọng của hắn khiến hắn sửng cồ lên mà quát cậu không?

Thế nhưng trái lại với suy nghĩ của Jungkook, Kim Taehyung nửa điểm tức giận cũng không có, hơn nữa vẫn giữ nguyên khuôn mặt vui vẻ rất thản nhiên mà nói.

"Vậy tao sẽ đi bán hàng cùng mày."

"Cậu thực sự muốn cùng tôi đi bán hàng? Nơi đó rất chật cũng không quá sạch sẽ, chỉ sợ cậu chống đỡ không nổi.."

"Mày là đang khinh thường Kim Taehyung tao sao? Hửm?"

"Không có việc gì mà Kim Taehyung tạo không làm được hết mày hiểu chưa."

"A...ý tớ không phải vậy. Chỉ là cậu con nhà cao quý đối với chỗ chợ búa thường dân có phần không thích hợp. "

Kim Taehyung đã ương bướng tuyên bố như vậy Jeon Jungkook nào dám nói thêm lời nào, đành ngậm ngùi gật đầu đồng ý.

Tối hôm đó có cậu Kim nào đó vì háo hức chờ mong đến ngày mai mà cả đêm thao thức không ngủ được.

Sáng hôm sau, Kim thiếu gia nhà ta lại dậy sớm một cách bất thường, lại chuẩn bị trang phục, đầu tóc vô cùng kĩ lưỡng so với cùng bạn gái đi hẹn hò lần đầu không khác là bao, khi đã cảm thấy đâu vào đó mới tự tin ra khỏi nhà, thẳng địa chỉ Jungkook đưa mà đi.

Thời điểm Kim Taehyung đến nhà, Jungkook cơ hồ vừa mới ngủ dậy, cậu ngước nhìn chiếc đồng hồ cũ kĩ treo trên tường mới hoảng hốt nhìn lấy cậu thiếu niên đẹp trai đứng ngoài cổng.

"Ưm...Sao cậu đến sớm vậy."-Jungkook dụi mắt nói

Kim Taehyung nhìn bộ mặt sửng sốt của Jeon Jungkook cũng đủ biết mình đến sớm đến thế nào, hắn sớm quên mất bản thân vì háo hức mà nhanh chóng đến nhà người ta sớm như vậy, cuối cùng ái ngại gãi đầu, cười cười đáp

" Tại hôm nay đột nhiên dậy sớm, chuẩn bị xong cũng không biết ở nhà làm gì, cuối cùng quyết định đến đây"- Taehyung ngại ngùng nói

Nhìn Taehyung ngại ngại ngần ngần, Jungkook tựa như lần đầu thấy biểu hiện này của hắn vừa thấy lạ lùng bất quá hắn như vậy trông cũng dễ thương quá đi chứ. Khác hẳn vẻ khó ưa hằng ngày. Jeon Jungkook vẫn là thích Taehyung như thế này hơn. Đáng iu chết mất

" Kookie à, sao còn đứng ngơ ra đó,con còn không mau mời bạn vào nhà đi"- Mẹ Jeon lên tiếng

Jeon Jungkook lúc này mới trở về thực tại "A" lên một tiếng, vội vàng chạy ra cổng dẫn Taehyung vào. Sau đó cả ba cùng ăn cơm rất vui vẻ.

________

:>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro