Trung phat anh cho xung dang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[FIC] Trừng phạt anh cho xứng đáng



Title:  Torture Me With All I’ve Wanted

Author sungminess @ LJ

Translator: sarang137 @ wordpress

Pairing: Kyuhyun/Sungmin

Rating:  NC-17

Genre: Smut

Summary: Kyuhyun thấy Sungmin ve vãn khắp mọi người ở SS3 tại Bắc Kinh, và cậu không thích điều đó một tí nào.

Link to fic: Original fic

.

.

Warning: Nhìn kỹ Rating trước khi đọc nhé, không dành cho trẻ em dưới 17 tuổi. Nếu chưa đủ tuổi mà vẫn có đọc thì mình hoàn toàn ko chịu trách nhiệm về hậu quả

FIC DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ

KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC. CẢM ƠN.

Trừng phạt anh cho xứng đáng

.

.

Kyuhyun không hề thích những thứ mà cậu đang nhìn thấy. Sungmin hành động dễ thương với Leeteuk. Sungmin vòng tay quanh cổ Heechul. Sungmin cõng Eunhyuk rồi trèo lên lưng Shindong, và kết quả là cả ba ngã lăn một đống ra sàn. Sungmin nhảy với Siwon trong vũ điệu đầy khiêu khích, chạm vào lưng và còn nhìn như thôi miên vào bụng anh ấy.  Sungmin để đùi Ryeowook quấn quanh cổ mình. Sungmin ở khắp mọi nơi, chơi đùa với tất cả mọi người vô tình đi ngang qua chỗ anh đứng.

Và máu Kyuhyun bắt đầu sôi lên.

Mỗi lần cậu tìm cách tiếp cận Sungmin, anh liền bị những chàng trai khác vây quanh, mọi người cười cợt và trao nhau những cái ôm. Thế là cậu quyết định quay gót và cố gắng không để lộ sự bực bội của mình bằng cách chơi đùa với các thành viên khác.

Nhưng khi buổi công diễn chuẩn bị kết thúc, Kyuhyun nhất định phải ở bên cạnh Sungmin, nắm tay anh thật chặt, để cả hai cùng cúi đầu và nói lời cảm ơn các fan vì sự cổ vũ và tình yêu của họ.

.

Anh là của em.

~

Kyuhyun đẩy Sungmin sát vào bức tường căn phòng trống đầu tiên mà cậu tìm được, nông nón kê chân vào giữa hai chân anh.

“Anh thật là hư hỏng, hyung à”. Cậu lầm bầm, gương mặt kề sát bên Sungmin đến nỗi cậu có thể nhìn rõ đôi đồng tử xinh đẹp đang mở căng ra.

Sungmin trợn mắt, cười khỏa lấp. “Cái gì cơ?”

“Anh cho rằng em là thằng ngốc à, rằng em không nhìn thấy anh chạm vào Siwon hay những người khác à? Phải không?”

“Kyuhyun, vì Chúa –“

Câu nói của anh bị cắt ngang vì Kyuhyun đã tì chân lên cậu nhỏ của anh, khiến âm thanh bật ra giống tiếng hổn hển hơn bất kỳ một câu chữ nào đó.

“Em không muốn nghe lời xin lỗi” Cậu tựa lên trán Sungmin, nhìn sâu vào đôi mắt anh để anh biết cậu đang giận dữ như thế nào, rồi cậu nắm cổ tay anh kéo qua đầu. “Em đã thấy anh nhìn anh ta. Màn solo của anh là quá đủ rồi, Sungmin; và em sẽ không để cho anh trêu đùa em thêm nữa đâu!”

Tiếp theo đó, môi Kyuhyun đã ở trên môi anh, gằn mạnh và thô bạo. Bị bất ngờ, Sungmin hé miệng phản kháng, nhưng chính cử động này lại tạo cho Kyuhyun cơ hội sục lưỡi vào trong miệng anh, nên Sungmin không còn cách nào khác là đành phải đáp lại cậu. Mắt anh run rẩy khép hờ trong khi lưỡi họ cuộn vào nhau khiến Sungmin chỉ biết rên lên. Một nụ hôn cuồng nhiệt (với toàn răng và nước bọt _ _!) nhưng cũng không kém phần ngọt ngào. Sungmin tự cho phép mình tựa vào bức tường phía sau, để mặc cho đôi tay gian xảo của cậu khám phá và tấn công cơ thể mình với tốc độ đáng kinh ngạc.

Sungmin rướn người đẩy nụ hôn sâu hơn, khẽ lắc hông để tìm kiếm thêm tiếp xúc và động chạm.

“Kyuhyun…”

“Không thể tin được là anh dám làm thế với em, Sungmin ạ” Kyuhyun đánh dấu viền theo quai hàm Sungmin bằng đôi môi ẩm ướt, rồi cậu tiến xuống cổ anh, nút chặt lên làn da mịn và hòa quyện nước bọt với chất lỏng ngọt ngào của Sungmin. “Anh có biết là đã khiến em tức điên lên không?”

“Anh xin lỗi, anh không –“

“Em đã nói là không muốn nghe anh xin lỗi rồi cơ mà. Anh sẽ phải trả giá, ngay bây giờ.”

Nghe vậy, Sungmin liền mở to mắt, nhất thời thoát khỏi cơn mê muội. “Cái gì? Không, không. Anh xin lỗi, Kyuhyun à. Để anh đi, chúng ta sẽ nói chuyện khi về đến khách sạn.”

Kyuhyun cười lớn và thả anh ra, nhưng cậu chắc chắn rằng Sungmin không thể chạy đi đâu được, một khi cậu đã bắt đầu di chuyển những ngón tay mình vào phía trong đùi anh. “Không.”

“Ôi, Chúa ơi! Kyuhyun, anh xin em đấy. Sẽ không như thế nữa, anh hứa. Nếu em vẫn muốn nói về chuyện này, chúng ta sẽ nói ở khách sạn. Còn bây giờ chúng ta nên đi.”

”Tai anh có biết nghe không, hả?” Cậu dùng bàn tay thảnh thang để kéo cổ áo sơ mi của Sungmin xuống và bắt đầu mút lên quai hàm anh, liếm từng mi li mét làn da ướt nhẹp mồ hôi, trong khi tay kia lướt lên cao dần trên chân anh, dò dẫm sờ soạng vào vật đang căng phồng lên sau lớp quần jeans. “Anh sẽ ở lại.”

Sungmin đột nhiên bị chôn vui trong cảm xúc mãnh liệt với cái lưỡi của Kyuhyun ve vãn trên da anh, với từng ngón tay cậu khám phá cậu bé của anh. Tâm trí anh lấp đầy trong niềm phấn khích và sức nóng từ cơ thể Kyuhyun khiến anh điên đảo đến mức không thể nói lên câu từ chối. Và tất cả những lo lắng sẽ bị muộn giờ về khách sạn bỗng nhiên tan biến hết.

Đó chính xác là những gì Kyuhyun dự định: trêu đùa với Sungmin, làm tất cả những gì có thể để khiến anh lên đến đỉnh điểm cuồng nhiệt, giống như anh đã làm với cậu chỉ vài phút trước đó. Và bây giờ cậu có thể làm bất cứ việc gì cậu muốn với Sungmin.

Kyuhyun lùi lại một bước. Hơi lạnh ập đến do sự thiếu vắng đột ngột cơ thể cậu trên người Sungmin khiến anh rên rỉ và gần như, vâng, gầng như đã đưa tay ra kéo áo cậu lại nơi mà cậu nên thuộc về: ở gần bên anh. Kyuhyun nhếch mép cười, biết rằng kế hoạch đã thành công mĩ mãn; Sungmin không thể từ chối cậu được nữa.

”Nhìn anh này, quá đòi hỏi. Anh thật là hư hỏng, Sungmin à!” Cậu nói và kéo anh lại để thay đổi vị trí giữa hai người. Lúc này Kyuhyun đã dựa vào tường. Má Sungmin nóng bừng lên. “Nhưng anh là anh chàng hư hỏng của em. Và anh biết là những chàng trai hư thì phải làm gì, phải không nào?”

Nhận ra điều Kyuhyun đang ám chỉ, Sungmin nhìn cậu bằng đôi mắt lấp lánh (có vẻ) ngây thơ; nó trong sáng đến mức Kyuhyun không biết chính xác rằng cái nhìn ngây thơ đó có phải là một phần trong trò chơi đánh lừa tâm trí mọi người của Sungmin hay không.

”Quỳ xuống.” Cậu ra lệnh và đẩy vai Sungmin xuống cho đến khi anh gần chạm đất.

Theo bản năng, Sungmin bắt đầu lần tay lên quần Kyuhyun, kéo khóa xuống mà chẳng cần đợi Kyuhyun đòi hỏi.

”Đúng vậy.” Cậu nói với chất giọng đã khàn đi vì dục vọng, tay cậu lần xuống vò tung mái tóc Sungmin. “Đuôi tóc của anh cũng tiện đấy.”

Nó thực sự khiến mình trở nên điên cuồng, Kyuhyun nghĩ. Mặc dù bản thân cậu không thể hiểu vì sao mà lọn tóc nhỏ buộc trên đỉnh đầu anh lúc nào cũng khiến tay cậu toát mồ hôi và nhịp thở trệch đi khỏi quỹ đạo thông thường.

Sungmin không hề rời mắt khỏi Kyuhyun khi tiếp tục kéo quần dài, rồi cả quần con của cậu xuống cho đến khi chúng rơi xuống mắt cá chân cậu. Anh nhẹ ghim tay lên đùi cậu, trêu đùa cậu. Kyuhyun đã cương lên từ khi buổi công diễn mới bắt đầu (Quỷ tha ma bắt ạ, Sungmin và cái quần trắng của anh khiến cho cậu thực sự phát điên!). Và bây giờ, hình ảnh Sungmin đang chuẩn bị mút lấy mình khiến cho cậu nhỏ của cậu rung lên bần bật.

Khi hơi thở nóng hổi của Sungmin phả quanh người cậu, Kyuhyun có thể cảm nhận sự nôn nóng dâng lên rõ ràng trong khoang bụng. Ngay khi Sungmin liếm môi, đưa lưỡi ra khỏi khuôn miệng xinh xắn, chuẩn bị sẵn sàng để bao quanh cậu, thì Kyuhyun đã biết chắc là mình không thể đợi thêm được nữa.

“Nhanh lên nào.” Cậu nghiến răng, nắm chặt đuôi tóc Sungmin và đẩy anh vào vật thể đang cứng lên của mình.

Làn môi mềm mại ấm áp quấn chặt quanh chiều dài của cậu đem lại cảm giác thật ngọt ngào. Cậu như bị nhấn chìm trong niềm vui sướng và thỏa mãn.

”Ôi, Chúa ơi!” Đầu Kyuhyun ngả ra phía sau đập mạnh vào tường, nhưng cậu thậm chí không cảm thấy đau chút nào mà tiếp tục siết tay trên tóc Sungmin.

Cả thế giới xung quanh bồng bềnh trôi, Kyuhyun không thể nghe thấy gì, nhìn thấy gì; cậu chỉ đơn giản là để mặc bản thân say mê tận hưởng cảm giác môi Sungmin bao quanh mình. Sungmin của cậu. Và không phải của ai khác. Không ai có cơ hội trải qua cảm giác này, và ý nghĩ đó khiến cậu mỉm cười.

Sungmin đặt cả hai tay lên hông Kyuhyun như tìm kiếm sự cân bằng, rồi anh nhấc đầu mình lên xuống quanh cậu nhỏ của Kyuhyun một cách chậm chạp. Anh cạ nhẹ răng lên đỉnh đầu và liếm viền theo đường gân bên dưới, khiến Kyuhyun run lên như có dòng điện chạy qua.

“Sungmin,” Kyuhyun rên xiết, hai đầu gối cậu nhão ra, mọi sức lực tiêu tan hết khi cậu thấy mình chìm đắm trong vòm miệng nóng bỏng của Sungmin.

Kyuhyun có thể cảm nhận Sungmin đang cười, rõ ràng anh hết sức hài lòng khi thấy hành động của mình tác động đến cậu như thế nào. Anh vừa xoa bóp cặp mông căng tròn của cậu vừa nút mạnh vào sâu mãi đến mức má hóp lại. Kyuhyun đảo mắt nhìn chóp đầu anh và tiếp tục nhấn sâu vào tóc anh.

”Chết tiệt, đúng vậy!” Kyuhyun cần phải hưởng nhiều hơn từ cái miệng tuyệt vời của anh. Trái tim cậu đập như trống trận, huyết quản chảy hừng hực bên trong và nhịp thở không còn giữ được như bình thường; Mỗi cử động của Sungmin đều khiến cậu phát điên và chút kiên nhẫn cuối cùng mà cậu cố giữ lại đã bay biến mất; Sungmin đang giết cậu dần mòn bằng nhịp điệu chậm chạp ấy, và cậu thực sự muốn giải phóng tất cả lắm rồi.

Nắm chặt tóc Sungmin, Kyuhyun bắt anh dừng lại và đẩy miệng anh xa khỏi cậu nhỏ của mình. Cậu thẳng đầu dậy và thu hết can đảm nhìn xuống với mong muốn một lần nữa ghi nhớ hình ảnh Sungmin xinh đẹp tuyệt trần trong mọi tư thế.

Chỉ một hình ảnh khuôn mặt ngước lên nhìn lại cậu qua đôi mắt khép hờ thôi cũng đủ khiến cậu suýt thì bắn hết ra ngoài ngay tại chỗ. Sungmin, cùng với đôi môi mọng đỏ, sưng phồng lên và lấp lánh nước bọt lẫn tinh dịch, với đôi mắt thèm khát và mái tóc đen rối bù. Kyuhyun chỉ muốn lột trần anh ra và chiếm đoạt anh ngay lập tức, cho đến khi anh cầu xin cậu hơn nữa.

Nhưng họ lại không có đủ thời gian.

”Lạy Chúa, Sungmin, anh sinh ra để làm việc này.” Cậu nói, như thể là nói với chính mình hơn là với anh, nhưng Sungmin tất nhiên là đã nghe thấy. Anh uể oải nhếch mép.

“Vậy thì hãy tận dụng anh cho xứng đáng”

Lời nói khiến Kyuhyun không thể điều khiển mình thêm được nữa. Rít lên một tiếng trầm đục, cậu ngay lập tức đẩy hông về phía Sungmin, sục cậu nhỏ của mình về lại bên trong vòm họng ngon lành, bắt đầu dày vò khuôn miệng anh thô bạo không ngừng nghỉ, cho đến tận khi mũi Sungmin chạm vào giữa hai chân cậu còn cổ họng anh đã gần sát vào cậu.

”Chết tiệt” Mắt Kyuhyun run rẩy khép lại, cảm giác sung sướng khiến cậu không thể giữ mắt mình mở thêm nữa. Hơi nóng và sự ẩm ướt trong miệng Sungmin hòa quyện thành vị ngọt ngào không thể từ chối. Nước bắt đầu rỉ ra từ khóe mắt cậu; cậu muốn Sungmin, đến mức không bao giờ, không bao giờ ngừng nghỉ.

Tiếng gầm gừ dâm đãng trong cổ họng Sungmin vang vọng quanh căn phòng khiến Kyuhyun càng thêm hưng phấn. Chính là cậu, đang bị Sungmin tham lam nghiến ngấu. Khuôn mặt cậu méo xệch trong thứ cảm xúc khó tả, các cơ bắp căng lên khi Sungmin rên rỉ quanh mình, truyền đi sự rung động lên toàn bộ cơ thể; và hông cậu đưa đẩy trong nhịp điệu của riêng mình. Cậu đẩy nhanh hơn và mạnh hơn, bấu chặt vào mái tóc đen của Sungmin khi anh chơi đùa với quả cầu của mình; xoa bóp chúng bằng những ngón tay mềm mại và chạm vào làn da phía trong cậu. Kyuhyun cảm thấy, cậu đã sắp lên đến cực điểm, rất gần…

“Chết tiệt, chết tiệt, hyung-“ Kyuhyun đập mạnh lưng vào bức tường phía sau, mọi thứ trở nên chao đảo và cậu không thể chịu đựng thêm được nữa.

Lưng cậu oằn lên như có ngọn lửa chạy dọc thân thể, hàng ngàn ngôi sao chói lòa trong hàng mi, và cậu phun trào vào trong vòm họng Sungmin với tiếng rên trầm đục mang tên anh. Mắt nhắm nghiền, cậu đê mê trên cực điểm khoái cảm khi  tiếp tục đẩy mình ra vào miệng anh, cho đến khi chân cậu nhũn ra không còn sức sống và hơi thở không còn kiểm soát được nữa. Toàn thân cậu nóng ran, mọi dây thần kinh căng lên như lửa đốt. Bộ não cậu tạm ngưng hoạt động và tất cả những gì Kyuhyun có thể nhận thức được, là cậu đang bị chi phối bởi cảm giác chuếnh choáng, những cơn sóng ngất ngây ập đến phủ tràn lên cậu cho đến tận khi Sungmin nuốt cạn giọt nước cuối cùng từ cậu.

Sungmin di chuyển lưỡi dọc theo chiều dài của cậu bé Kyuhyun, uống sạch từng dấu vết có thể còn lưu lại của Kyuhyun, rồi anh liếm môi. Có làm vậy hàng ngàn lần, thì cũng chưa bao giờ anh chán mùi vị của Kyuhyun trên miệng mình.

Kyuhyun dựa lưng lên bức tường lạnh lẽo, cố gắng trấn tĩnh lại.

“Tuyệt thật,” Cậu cười trong hơi thở đứt quãng.

Dần dần, trái tim cậu cũng trở lại nhịp đập bình thường, và phổi cậu cũng đã tiếp nhận luồng khí tươi mát. Khi đã lấy lại cảm giá cân bằng, căn phòng bỗng trở lên lạnh hơn.

Kyuhyun chậm chạp mở mắt và hướng nhìn Sungmin, anh đang lười nhác nằm trên sàn nhà, hoàn toàn kiệt sức, hồ môi túa ra từ khuôn mặt xinh đẹp; đẹp hoàn hảo.

”Ra khỏi đây thôi.” Cậu kéo quần lên và vuốt lại nếp áo, sao cho trông được chỉnh tề nhất.

”Thế còn anh?” Tiếng kêu phẫn nộ của Sungmin vang vọng quanh căn phòng, và Kyuhyun không khỏi nhếch mép cười thích thú.

Rồi cậu thấy anh khẽ cử động. Kyuhyun đưa mắt nhìn và thấy Sungmin đang tự vuốt ve mình một cách sốt sắng. Suýt nữa thì quai hàm cậu rớt chạm đất.

“Sao anh dám “một mình” như vậy!” Kyuhyun hét lên, khiến tim Sungmin như bắn ra khỏi lồng ngực, tay anh ngừng cử động.

”Urgn” Anh rên lên đầy thất vọng. “Sao em cứ muốn trừng phạt anh thế?’

“Anh đáng bị như vậy” Kyuhyun trả lời đơn giản. Và quả thật là như vậy, Sungmin đáng phải chịu sự trừng phạt không được động chạm, vì tất cả những gì anh đã làm với Kyuhyun tối nay.

“Anh xin lỗi, Kyuhyun. Xin em đấy, hãy chạm vào anh.”

Nhìn anh uể oải nằm dài trên sàn với khuôn mặt đầy ăn năn, Kyuhyun cười thầm, kế hoạch đã thành công.

“Không. Chúng ta sẽ giải  quyết vấn đề này ở khách sạn.”

Kyuhyun mỉm cười tinh quái, cậu vuốt lại mái tóc rối và đưa tay kéo Sungmin đứng dậy.

Sungmin có vẻ không hài lòng, nhưng Kyuhyun chẳng quan tâm; anh cần phải học cách không được chạm vào ai khác ngoài cậu.

“Giờ thì đi về thôi.”

Và hai người tay trong tay rời căn phòng (mà bây giờ đã tràn ngập mùi tình ái), trông đối lập hoàn toàn với lúc họ bước vào: Bây giờ thì Kyuhyun đang cực kỳ sung sướng, còn Sungmin thì vô cùng khó chịu.

.

.

END.

——–

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sumin