Chương 1: Không cam lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiết trời đầu hạ mang theo hơi thở ấm áp, ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào phòng, hai giờ chiều ở bệnh viện có chút yên ắng, hành lang không một tiếng động.

Tại đài trực ban có hai nữ hộ sĩ trẻ tuổi, một cô gái buột tóc đuôi ngựa đưa điện thoại cho cô bạn bên cạnh xem, trong thanh âm đã cố đè thấp ngăn không được sự hưng phấn: "Nhìn này, có ảnh mới rồi!".

Trong ảnh chụp là một đôi nam nữ mặc lễ phục, nam thanh nữ tú, trai tài gái sắc.

"Tấm này chụp Lương thiên vương cũng quá đẹp trai đi!" Hộ sĩ tóc ngắn bên cạnh than thở: "Ây da, soái như vậy làm sao tôi sống nổi đây!"

"Cậu xem cậu xem, Kiều thiên hậu cũng chẳng kém. Đều đã bốn mươi tuổi nhưng vẫn còn trẻ như vậy. Bảo dưỡng thật tốt!"

"Chẳng những thế, cô ấy lại còn hạnh phúc hơn người khác. Ly hôn rồi có thể tìm được một người nam nhân tốt, lại còn mang thai một tiểu bảo bảo, thật không biết kiếp trước cô ấy có cứu cả vũ trụ hay không. Tôi nếu là cô ấy thì quá tốt rồi." Hộ sĩ tóc ngắn ôm mặt tỏ vẻ ngưỡng mộ.

"Bất quá, chỉ nghe người mới cười nào thấy người xưa khóc, người kia..." Hộ sĩ tóc đuôi ngựa nhìn về phía cuối hành lang, thở dài: "Có lẽ không thể tiếp thu nổi."

"Suỵt, nhỏ giọng một chút" hộ sĩ còn lại đánh gãy lời nói của cô nàng: "Y tá trưởng nghe được là chúng ta chết chắc!"

Tiểu hộ sĩ nhún vai, cũng không tiếp tục nói chuyện.

Cuối hành lang có một phòng bệnh được che màn kín, trong phòng cũng không được bật đèn, điều hòa được hạ xuống rất thấp. Nếu có người đi vào nhất định sẽ cảm giác như đi vào một khu mộ địa lạnh lẽo, rõ ràng là tháng sáu thời tiết oi bức nhưng lại làm người khác mao cốt tủng nhiên.

Người phụ nữ ngơ ngác ngồi trên giường bệnh, TV đã được tắt âm, hiện tại đang truyền hình ảnh không một tiếng động. Kênh đang phát là một kênh giải trí, trong TV tuấn nam mỹ nữ hạnh phúc ôm lấy nhau. Người đàn ông tựa hồ đang tuyên bố một tin tức quan trọng nào đó, ý cười nơi khóe miệng muốn ngăn cũng không được.

Cố Tương nắm chặt khăn trải giường, tia trào phúng trong mắt chợt lóe lên. Lương Quý... Bọn họ làm vợ chồng bốn năm, trước nay chưa từng thấy qua hắn có biểu tình vui mừng như thế. Cho dù là ngày tổ chức hôn lễ của cô và hắn, biểu tình của Lương Quý vẫn lạnh nhạt, nàng cho rằng đấy vốn là tính cách của hắn, có sửa cũng không được. Nhưng đến hôm nay cô mới phát hiện, hắn không phải đã quen lạnh nhạt, mà là cô không phải Kiều Ánh Tình mà thôi!
Hiện tại thì tốt rồi, thiên vương và ảnh hậu rốt cục tu thành chính quả. Vậy cô đâu? Cố Tương tính là cái gì?

Cố Tương hít sâu một hơi, gian nan bước xuống giường bệnh. Trong phòng vệ sinh có một chiếc gương rất to, cô mở đèn lên, hình ảnh phản chiếu là một gương mặt tiều tụy bất kham.

Người trong gương khô gầy tái nhợt, mái tóc xơ xác dán ở trên má, xương gò má cũng bởi vì quá mức gầy yếu mà nhô cao, ngũ quan vẫn giống như trước, nhưng đôi mắt đã không còn sự linh động của ngày xưa. Cố Tương của hiện tại giống như một bà lão vừa ốm yếu vừa khắc nghiệt.

Từ khi nào cô đã biến thành bộ dáng người không ra người như thế này?

Cố Tương xoay người nhìn về phía TV, Kiều Ánh Tình vẫn như trước kia, xảo tiếu thiến hề. Tuy rằng đã 36 tuổi nhưng vẫn không khác 30 tuổi là bao. Một nữ nhân ngày xưa không có sức hút là bao, hiện tại so sánh với cô, thật sự có thể đem cô giẫm hoàn toàn dưới chân không tốn chút sức.

Cố Tương ngã ngồi trên giường bệnh nhớ lại quá khứ. Cô cũng từng xinh đẹp, vào thời điểm ấy, mọi người đều khen một câu: "Nhan sắc thần chắn sát thần, Phật chắn sát Phật". Khi ấy cô kiều mỹ xinh đẹp, ngũ quan thanh tú linh động. Cho dù không tô son vẽ phấn vẫn tinh xảo vô cùng.

Vào thời điểm cô mới xuất đạo, cũng bởi vì dung mạo xinh đẹp mới được công ty khai quật, chỉ chụp một quảng cáo đã có thể ghi dấu ấn trước mọi người. Sau đó lại nhận mấy vai diễn nhỏ, dần dần có nhân khí, được xem là một người mới có tiềm năng. Sau đó cô bắt đầu mổi danh, không lâu sao nhờ vào thiên phú diễn xuất mà đứng vững trong giới giải trí. Cô thậm chí đã từng cầm qua giải ảnh hậu, cố thể nói tiền độ không hạn định.

Nhưng đáng tiếc, Cố tương thật xui xẻo, cô gặp phải Lương Quý!

Cố Tương và Lương Quý nhận thức nhau ở phim trường. Khi ấy cả hai người là nam nữ chính của một bộ phim điện ảnh, mà cô đã sớm sùng bái vị thiên vương nổi tiếng này. Sau khi hợp tác, khí chất cùng vẻ ngoài anh tuấn hoàn toàn hấp dẫn được cô. Cố Tương chỉ mới chân ướt chân ráo bước vào giới giải trí, ngay cả bạn trai còn chưa có, huống hồ đây lại là một bộ bi kịch diễn, vì thế có lẽ vì quá nhập diễn, cũng có lẽ thật sự yêu thích, cuối cùng nàng thật sự yêu Lương Quý.

Lương Quý và Kiều Ánh Tình đã chia tay hơn một năm, cô ta cũng đã kết hôn. Lấy tính cách thẳng thắn của cô, đương nhiên thích phải biết nắm bắt, ai ngờ Lương Quý thế nhưng đáp ứng cùng cô ở bên nhau.

Khoảng thời gian ở cùng Lương Quý có thể xem như hạnh phúc, mặc dù thân là bạn trai cũng không phụ trách được mấy thứ, nhưng một nữ nhân đang yêu đương sẽ không so đo quá nhiều, khi thích một người, cho dù hắn có vô số khuyết điểm, trong mắt cô hắn vẫn là tốt nhất.

Sau đó, từ đính hôn đến kết hôn đều vô cùng thuận lợi. Giống như một câu chuyện cổ tích, mà Cố Tương và Lương Quý chính là vương tử và công chúa xứng đôi vừa lứa, tựa như hiện tại Lương Quý và Kiều Ánh Tình lấy nhau vậy, toàn bộ giới truyền thông và bạn bè trong giới đều đưa tin chúc phúc, không thể ngờ tới cô và hắn sẽ đi đến bước đường hiện tại.

Kết hôn ba năm, cô vô cùng khao khác sinh cho hắn một đứa trẻ, như là Lương Quý lấy công việc làm lí do để từ chối, hắn cũng thực sự rất bận, hắn càng ngày càng nổi tiếng, địa vị cũng được củng cố hơn, thậm chí có thể tự mở phòng làm việc. Càng ngày càng đi sớm về khuya, vợ chồng gặp mặt thì ít xa cách lại nhiều.

Lương Quý là một nam nhan cổ hũ, sau khi kết hôn hoàn toàn không cho phép Cố Tương tiếp tục làm diễn viên, cô cũng luôn thuận theo ý hắn, bình thường chỉ nhận một hai quảng cáo, toàn bộ thời gian còn lại đều ở nhà làm một người phụ nữ gia đình. Fan hâm mộ sôi nổi tiếc hận, nhưng cô lại vui vẻ chịu đựng, vì yêu Lương Quý, nàng cái gì cũng có thể chịu đựng...

Tình yêu chínhlà mù quáng như thế, đặc việt là khi yêu sai người. Đến năm thứ tư, cô lén lút ngừng uống thuốc tránh thai, đến lúc mang thai lại có tin hắc truyền ra cô cùng một vị đạo diễn có tai tiếng, những hình ảnh khó coi ấy ngay cả cô cũng cảm thấy sợ ngây người.

Cô biết tính cách của mình đã đắc tội không ít người, thời điểm vừa xuất đạo cũng có người muốn tiềm quy tắc, tuy rằng không thành cô g, nhưng cũng để lại đôi chút ảnh chụp, hiện tại đã kết hôn lại có người tuôn ra ảnh chụp, không khỏi nghĩ là dụng tâm kín đáo.

Nhất thời trên mạng vô số lời chửi mắng khó nghe: không giữ phụ đạo, ra vẻ thanh thuần,...

Mạng xã hội là con dao hai lưỡi, yêu thochs bạn thì không tiếc lời ngon tiếng ngọt, một khi xảy ra scandal, đặc biệt là đối với nữ giới, mức độ khắc nghiệt của ọn họ cực kì đáng sợ. Một trận hắc làm cả thể xác và tinh thần cô đều mệt mỏi, thậm chí dẫn đến sinh non.

Lương Quý bảo cô khồn cần lo lắng, cô cơ hồ đã rời khỏi giới giải trí, những việc này cũng không cần để trong lòng. Không biết hắn làm quan hệ xã hội như thế nào, dù sao sự việc lần nữ bị nhấc lên là lúc hai người li hôn.

Cố Tương vẫn luôn biết Lương Quý là một người hiết ẩn nhẫn, không ngờ ngay cả trong tình cảm hắn cũng nhịn thật sự tốt. Hắn yêu Kiều Ánh Tình nhưng vẫn có thể kết hôn với cô, đến khi cô ta li hôn liền muốn vứt bỏ cô để nối lại tình xưa, mà cô, chỉ là một vật hi sinh đầy bi thảm.

"Tài sản cô có thể lấy hơn một nửa, tôi muốn tự do."

Tôi muốn tự do, lời này thật phù hợp vơus lãng tử Lương Quý. Kiều Ánh Tình là ai? Chính là thiên hậu, nữ thần đoan trang hiền thục, vừa tri thức lại ưu nhã, làm sao có thể lây dính bụi trần, làm sao có thể phá hủy hạnh ohucs gia đình của người khác. Lương Quý vì chân ái không tiếc mang tất cả nước bẩn hắc đến trên người cô cũng muốn bảo vệ Kiều nữ thần. Kết quả, tai tiếng cùng đạo diễn là do lăng xê, ảnh chụp cũng là lăng xê, vận dụng các loại quan hệ xã hội chỉ vì muốn tội nhân biến thành cô.

So với Kiều Ánh Tình, cô không có một quá khứ sạch sẽ. Cô tay ngang xông vào giới giải trí, đấu đá lung tung đã đắc tội không ít người, càng có không ít hắc liệu. Người hâm mộ yêu nàng còn có thể chịu đựng được, nhưng một khi đã không còn yêu thích nữa, tất cả đều trở thành điểm chí mạng.

Chỉ một lúc, tất cả mọi thứ đều có, bọn họ nói Lương Quý chịu đựng Cố Tương đã quá nhiều, nói Cố Tương đã sớm cho Lương Quý đội nón xanh từ sớm, thậm chí nói nguyên nhân Lương Quý và Kiều Ánh Tình chia tay là do cô giở trò.

Có đôi khu nghe được những tin đồn ấy, cô thực sự hoài nghi người phụ nữ độc ác trong miệng bọn họ thực sự là mình sao?

Mà Cố Tương cũng đã từng thử khóc nháo, tìm đến truyền thông đòi công bằng. Nhưng là một minh tinh qua thời hoàn toàn không còn chút giá trị, là ai cũng đều giống nhau.

Ví dụ như khi nàng ngất xỉu phải vào viện, truyền thông đưa tin chính là Lương Quý và Kiều Ánh Tình kết hôn.

Thật đủ tàn nhẫn!

Cố Tương sẵ mặc trắng bệch nhìn TV, bọn họ như một đôi kim đồng ngọc nữ, toàn bộ weibo đều là tin tức chúc mừng, hoàn toàn không ai nhớ đến cô.

Yêu cũng có thể chuyển thành thù hận, một khi tia tình cảm cuốu cùng đã tiêu biến gần như không còn, thứ dư lại ngoài mỏi mệt còn có hận ý che trời lấp đất.

Lương Quý và Kièu Ánh tình lưỡng tình tương duyệt có gì sai? Không sai, như thế cô lại làm gì sai sao?

Cô rời khỏi giới giải trí, theo yêu cầu của hắn chuyên tâm làm một người vợ, cho đi hết thảy tính nhiệm, cuối cùng lại nhận được phản bội?

Có lẽ không phải phản bội, bởi vì hắn căn bản chưa từng yêu cô. Hắn là một diễn viên, có thể biến cuộc sống của mình trở thành một bộ phim hoàn hảo do chính hắn làm đạo diễn và định đoạt. Những thứ vốn dĩ là tình cảm lưu luyến, ôn nhu chăm sóc, hiện tại hóa thành một trò cười cho thiên hạ.

Kiều Ánh Tình kết hôn, hắn liền tùy tiện tìm một người kết hôn, cô ta ly hôn, hắn liền gấp không chờ nổi muốn gương vỡ lại lành. Vậy cô thì sao? Thanh xuân của cô, sự nghiệp của cô, tình cảm khắc cốt cô bỏ ra làm sao tính?

Thanh xuân của một người phụ nữ quý giá cỡ nào, hắn muốn hủy liền tới hủy.

Thật sự...quá không cam lòng!

"Làm sao có thể cam tâm?..." Cố Tương lẩn bẩm, cô đi đến cạnh cửa sổ, kéo bức màng ra, không khí oi bức lập tức thổi vào mặt. Trong nháy mắt choáng váng, tựa như lần đầu tiên đứng dưới ánh đèn sân khấu. Nhưng lúc đó là vui vẻ cùng e lệ, hiện tại chỉ có tuyệt vọng và bi thương.

Ngón áp út tựa hồ còn in lại dấu vết chiếc nhẫn cưới ngày trước.

Thứ cuối cùng cô nhìn thấy chính là mặt đất càng ngày càng gần, còn có tiếng la thất thanh xung quanh mình.

"Thật sự, quá không cam lòng..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro