Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này, Lạc Băng Hà gần như là thụ sủng nhược kinh, không dám quá xung động gấp gáp, động tác cẩn thận.

Nhưng mà hắn hơi chần chờ, Thẩm Thanh Thu đã xoay người đem hắn đè dưới thân, thô lỗ xé rách trung y của hắn.

Lạc Băng Hà thở dốc không yên, cầm lấy thuốc cao, gò má xông lên một tầng choáng váng nhàn nhạt, lắp bắp nói: "Sư tôn.. tối nay người sao thế?"

Thẩm Thanh Thu hạ thân kề sát hắn, nói bên tai hắn: "Tối nay ta cảm thấy đặc biệt thích ngươi."

Trong nháy mắt, Lạc Băng Hà cương cứng từ đầu đến chân. Hắn đột ngột đứng đậy, đem Thẩm Thanh Thu vây khốn giữa hai cánh tay.

Nhẹ hít một hơi, Lạc Băng Hà nói: "Sư tôn, ta... có thể sẽ không có cách ôn nhu được đâu."

Nghe thanh âm cố gắng trấn định của hắn, Thẩm Thanh Thu bật cười: "Nói giống như người ôn nhu thì ta sẽ không đau vậy."

"Vui vẻ chịu đựng thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#wu