Chương 170+171+172: Bùi Thiếu định chi bao nhiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực đi vào bên trong, bên trong mọi người đều đã đến đông đủ, Tống Anh Kiệt, Thẩm Hề, Tô Gia Hân, Lục Yến Chi... vân vân.

"Đến chậm rồi, hai người tự phạt một ly đi." Tống Anh Kiệt cười tủm tỉm bưng chén rượu lên đưa cho hai người.

Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực nhìn nhau cười cười, hào sảng uống, bầu không khí hòa hợp.

"Lục Yến Chi, hoan nghênh cô gia nhập." Tô Tử Bảo nói với người đàn ông ngồi cạnh Thẩm Hề.


Anh ta ăn mặc rất hợp thời, nghe nói là do chính anh ta thiết kế. Thân hình cao to, ngũ quan tinh xảo, thoạt nhìn vô cùng tuấn mỹ, nhưng lại không hề ẻo lả, làm cho người ta có cảm giác đây là một người đàn ông nhẹ nhàng.

Lục Yến Chi cũng không phải là được đào tạo chính quy như Tô Gia Hân bọn họ, lúc bắt đầu làm người mẫu thời trang mấy tháng, bởi vì có khuôn mặt đẹp, dáng người cũng tốt, khí chất xuất chúng, cho nên liền ngay lập tức trở nên nổi tiếng. Nghe nói trước khi vào vòng giải trí từng là một vị thiết kế, bình thường quần áo trang sức toàn là tự mình thiết kế, cũng không biết có phải là thật không.

Ở trong vòng giải trí này, nhân khí là quan trọng nhất. Cái gọi là vừa biết diễn vừa biết hát rất hay đi với nhau, có đạo diễn nhìn trúng nhân khí của Lục Yến Chi, để cho anh làm nam chính trong một bộ phim, không nghĩ tới anh lại diễn rất tốt, nhanh chóng có được một lượng lớn người hâm mộ. Lục Yến Chi sau khi nổi tiếng, liền trở nên rất kén chọn, giống như lúc anh chọn bộ phim đầu tiên vậy, cũng không phải là phim điện ảnh chính thống, không có nhiều lượt view, thù lao cũng không cao, chỉ là anh cảm thấy thú vị cho nên liền gia nhập.

Sau này lúc quay phim điện ảnh hay phim truyền hình, đều như vậy, diễn rất tốt, chọn phim cũng tùy hứng. Xem ra cũng không thiếu tiền, tất cả mọi người đều cảm thấy anh quay phim chỉ là để chơi đùa mà thôi.

Chỉ đơn thuần là cảm thấy quay phim cũng vui, có nhiều công ty lớn muốn ký hợp đồng với anh ta, đều bị anh ta cự tuyệt. Hiện nay cũng không hề ký hợp đồng với Đế Tước, chỉ ký hợp đồng quay phim 《 Nhân danh tình yêu >>.

"Rất hân hạnh." Lục Yến Chi đứng lên nắm tay với Tô Tử Bảo, thoạt nhìn cũng không hề cuồng vọng giống như trong truyền thuyết, bộ dạng rất lịch sự lễ phép.

Tống Anh Kiệt nói, "Tô tổng giám sát, đạo diễn, Thẩm Hề cùng mọi người sau khi thảo luận, đã quyết định địa điểm quay phim là ở Dương Thành, vì vậy ngày mai đoàn làm phim sẽ phải đến Dương Thành, tiến hành quay phim một vài tháng. Bùi Thiếu lấy một biệt thự để làm chỗ nghỉ ngơi cho đoàn làm phim, giảm đi một khoản chi tiêu. Kế hoạch cụ thể bên Dương Thành, trưởng phòng Lữ Tâm Lôi đã chỉnh sửa tỉ mỉ và gửi đến email của cô, cô nhớ kiểm tra."

"Đây là báo cáo tài vụ hai tháng trước của đoàn làm phim." Hứa Phàm cũng đem một file túi đưa cho Tô Tử Bảo.

Tô Tử Bảo gật gật đầu tiếp nhận túi văn kiện, nhìn mọi người nói, "Ừm, tôi sẽ thường xuyên đến Dương Thành xem xét, những thứ còn lại đành nhờ vào mọi người rồi."

Đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của truyền thông Đế Tước do Tô Tử Bảo giám sát, cũng là trận chiến chính thức đầu tiên của Tô Tử Bảo và Hạ Thừa Diệp, những thứ lúc trước chỉ có thể coi là làm nóng người thôi.

"Chúng ta chúng mừng ghi hình thuận lợi trước, cạn ly."

Lúc này đây tất cả mọi người có chút kích động. Đây là lần đầu tiên truyền thông Đế Tước có một kịch bản hay đến vậy, cộng thêm kinh nghiệm phong phú của đạo diễn Trương Tấn, và sự tham gia của nam chính đầy nhân khí, hơn nữa tiểu thuyết đang bán chạy, so với dĩ vãng bất luận cái gì một lần, cũng làm cho mọi người đối với lần này tràn đầy chờ mong.

"Chị." Tô Gia Hân ngồi xuống cạnh Tô Tử Bảo, nhỏ giọng nói, "Tống Thiếu nói phải quay phim mấy tháng ở Dương Thành, nhưng mà mẹ vẫn chưa biết em gia nhập truyền thông Đế Tước, phải nói với mẹ thế nào đây? Chị kiếm cớ giấu giúp em nhé?"

Tô Tử Bảo đang định mấy ngày này sẽ về xử lý chuyện này, cười nói, "Ngày mai em với chị sẽ về nói chuyện với mẹ. Về phần bố thì cứ giấu đã, bố rất bảo thủ, chỉ có thể tiền trảm hậu tấu."

"Vâng." Tô Gia Hân vốn đang có chút lo lắng, trông thấy chị đã tính toán kỹ càng, trong lòng cũng thả lỏng, cười hắc hắc một tiếng, bưng rượu trở lại chỗ ngồi.

Lục Yến Chi bưng chén rượu lên, hướng về phía Bùi Dực cười một cách khó hiểu, "Đã lâu không gặp. Không nghĩ tới Bùi Thiếu bây giờ còn định làm lớn như vậy, so với sự sống dở chết dở như lúc trước, quả nhiên cưới vợ xong là khác hẳn, biết phải chăm sóc gia đình rồi."

"Hay là cô cân nhắc một chút với việc gia nhập vào Đế Tước đi?" Bùi Dực cười đầy lười biếng, lười biếng nói.


Lục Yến Chi sờ sờ cái mũi, "Đã sớm bán thân rồi, còn muốn tôi bán thêm lần nữa sao. Bùi Thiếu, định chi bao nhiêu?"

"Bán một lần, bán hai lần, bán nhiều sẽ thành thói quen." Bùi Dực nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Tử Bảo, "Vợ, chi bao nhiêu?"

Tô Tử Bảo không nghĩ tới hai người này quen nhau, nghe bọn họ nói chuyện, hai mắt liền mở to tràn đầy ngạc nhiên, "Bùi Dực, thì ra trước đây anh còn dùng luật ngầm với nam nghệ sỹ."

Bùi Dực cùng Lục Yến Chi sắc mặt đồng thời cứng đờ, Tống Anh Kiệt ở đối diện liền phì cười.

"Ha ha ha ha... Tô Tử Bảo, em nghĩ cái gì vậy, Lục Yến Chi trước kia có làm người mẫu cho Thịnh Thế Châu Bảo trong hai tháng, chứ không phải là ý kia." Tống Anh Kiệt cười xong, liền chớp chớp lông mày nói đùa, "Thật sự à muốn dùng luật ngầm với anh ta, Bùi Thiếu của chúng ta đâu có cần tiền, đánh anh không xuống giường được, cứ trực tiếp lên. Anh ta không phải là đối thủ của Bùi Thiếu."

Thảm nào lại quen nhau, thì ra lúc trước Lục Yến Chi làm người mẫu cho Thịnh Thế Châu Bảo dưới cờ tập đoàn Bùi thị.

Lục Yến Chi trừng Tống Anh Kiệt tựa hồ muốn phản bác, cuối cùng yên lặng nói, "Đừng nói giống như kiểu cậu có thể đánh thắng anh ta."

"Thì ra anh rể là tổng công kích!" Tô Gia Hân vẻ mặt hưng phấn, nha đầu kia, là điển hình của thế hệ nữ sinh hống hách, đúng là nha đầu thối.

Bùi Dực nhấc tay, "Xin lỗi, tôi chỉ thích phụ nữ."

"Tất cả phụ nữ?" Tô Gia Hân châm chọc.

Bùi Dực đem cái tay còn lại cũng giơ lên, cười ôn nhu, "Chỉ có vợ anh thôi."

Tô Tử Bảo ở bên cạnh nhìn anh, cảm thấy những lời này thật sự êm tai. Đương nhiên, Bùi Dực không thể ở trước mặt nhiều người trong công ty như vậy mà nói là anh không thích cô được.

Mọi người cười cười nói nói, bầu không khí vô cùng hòa hợp.

Tô Tử Bảo cùng Lục Yến Chi bàn bạc về chuyện hợp tác. Đối phương tỏ vẻ muốn xem thành tích và tỉ lệ xem của 《 Nhân danh tình yêu 》, nếu như Đế Tước thật sự có thể phát triển, thì sau khi quay xong bộ phim này anh ta sẽ suy nghĩ về chuyện hợp tác.

Trước mắt mà nói, chỉ cần Lục Yến Chi không ngốc, thì sẽ không ký hợp đồng với Đế Tước.

Tóm lại thành tích của bộ phim này, rất quan trọng.

Đúng vào lúc này, vang lên một tràng tiếng gõ cửa, Hứa Phàm mở cửa, đã nhìn thấy Diêu Liên Y cùng Sở Phi Mặc đứng ở cửa ra vào.

Bọn hắn một đôi tuấn nam mỹ nữ, vô cùng bắt mắt.

"Ơ, nhiều người vậy. Vừa rồi nhìn thấy Tô tiểu thư ở cửa, đang muốn đi qua chào hỏi, không nghĩ tới ở đây lại nhiều người đến vậy. Có phải là tôi đã quấy rầy mọi người rồi không." Diêu Liên Y ăn nói lễ phép, nhưng lúc này cũng đã không hề khách khí mà bước vào.

Sở Phi Mặc mặc âu phục đứng ở bên cạnh cô, không hổ là ảnh đế, khiến cho người ta cảm thấy bị thu hút, vô cùng đẹp trai.

Tô Gia Hân nhìn Sở Phi Mặc đến mức muốn lồi cả tròng mắt ra, không xông lên xin chữ ký, cũng đã coi như là cố kỵ chị rồi.

"Không quấy rầy." Tô Tử Bảo đứng lên, cười lễ phép mà xa cách, bưng chén rượu lên đi đến trước mặt cô, "Vẫn phải cảm ơn Diêu tiểu thư lần trước tại tiệc chúc mừng, đã hỗ trợ rất lớn cho Thi Thi của chúng ta. Album của Thi Thi tiêu thụ tốt như vậy, cũng phải cảm ơn Diêu tiểu thư đã hỗ trợ."

Nghe xong lời này, trên mặt Diêu Liên Y liền cười cực kỳ miễn cưỡng. Sự sai lầm trong buổi tiệc chúc mừng kia, cô hối hận không kịp, làm cho tiểu tiện nhân Bùi Thi Thi kia cướp được sự chú ý.

Bùi Thi Thi nghe thấy Tô Tử Bảo nói như vậy cũng tranh thủ đứng lên đi đến bên cạnh, cười nhạt, "Cảm ơn Diêu tiểu thư."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro