Chương 6: Trắc Phú Châu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cắn răng, Dương Thần vận dụng tất cả lực lượng, hắn bộ dáng lúc này giống như một cái ba tuổi đứa bé đang cầm lấy một cái lớn thanh sắt, làm sao cũng khó mà vung vẩy. Cho dù như vậy, hắn vẫn không có một chút bỏ cuộc ý nghĩ, bởi vì bỏ cuộc hắn sẽ chết a!

Nhìn trên mặt đất tràn ngập xương trắng, Dương Thần trong lòng phát lạnh.

-" Lên! " Gầm một tiếng, hai tay cơ bắp đột nhiên căng lớn, Dương Thần khí lực trong chớp mắt tăng lên gấp đôi. Mà đây chính là hắn tại vận dụng một môn gọi là Tụ Lực kỹ thuật trong võ thuật, vận dụng kỹ thuật này,  võ thuật gia có thể trong chớp mắt đem toàn thân lực lượng tập trung vào hai tay hoặc hai chân đem khí lực bộc phát ở điểm đó tăng mạnh.

  Két...!

Một tiếng ma sát kéo dài chói tai vang lên, Long trượng cùng lúc cũng bị rút ra khỏi mặt đất. Ngay sau đó trong không trung đột nhiên xuất hiện hàng ngàn hàng vạn vặn vẹo rực rỡ đủ màu sắc Vu văn.

Đem phong ấn Quỷ Hỏa là một bộ Thiên sát vu trận, mà hạch tâm của trận chính là Long trượng, cũng chỉ có Long trượng loại này cổ khí mới đủ sức trèo trống nó.
  
  Giờ phút này, Long trượng bị rút lên, Thiên Sát Vu trận cũng là ngay lập tức bị phá hủy, chưa đến vài hô hấp trên không trung Vu văn giống như phù dung sớm nở tối tàn nhanh chóng vỡ nát rồi biến mất.

  " Ha Ha Ha "

-" Rốt cuộc cũng đợi đến ngày này! "

  Vẻ mặt như bị người khác thiếu tiền Quỷ Hỏa, lúc này bỗng cười lớn một tiếng hưng phấn, ngay sau đó nó liền như hóa thành một tia chớp đen nhanh chóng xông về phía cửa động.

Mà lúc này bên ngoài cửa động, bên trên vách đá vu văn mà Dương Thần nhìn thấy lúc đến đây bỗng nhiên phát ra hào quang sống động. Ngay sau đó cửa động bị một bức tường ánh sáng đem chặn lại.
 
   Thế nhưng Quỷ Hỏa giống như không thấy, nó hai con mắt đỏ trợn to, không gian theo đó cháy lên hừng hực lửa đen. Màn ánh sáng giống như giấy gặp lửa, không đến một hơi thở liền bị đốt cháy. Cũng là trong chớp mắt, Quỷ Hỏa thân thể tiêu thất trong hư không.
 
  . . .
 
Lúc này, trong hang động được dương sỉ chiếu sáng, chỉ còn tay phải cầm Long trượng đứng im bất động Dương Thần cùng Vẫn.
 
  Nhìn Vẫn, Dương Thần trong lòng nghi hoặc, Lão già này làm sao còn chưa rời đi? Chẳng nhẽ lại còn mục đích gì khác! Nghĩ đến đây Dương Thần trong lòng càng thêm cảnh giác.

   Mà Vẫn, lúc này trong lòng thở dài, Quỷ Hỏa thoát đi hắn sứ mệnh cũng đã hết. Nghĩ bản thân cũng đã đến lúc trở về với cát bụi, đi vào luân hồi, thế nhưng trong lòng lão vẫn có chút vướng bận đối với Long tộc tộc nhân.
 
  Thực ra, ngàn năm trước khi Long bộ lạc chịu Quỷ Hỏa diệt tộc, Vẫn hắn đã gieo quẻ biết trước để một nhóm tinh anh tộc nhân trốn thoát. Bởi thân mang long huyết, trời sinh đều sở hữu thần lực, dù không có vu, Vẫn tin bọn hắn vẫn còn sống sót duy trì Long bộ lạc hậu đại.
 
   Đối với mình tộc nhân, nghĩ đến bọn họ đang đau khổ sinh tồn, vẫn trong lòng quặn lại.
 
   Quay đầu nhìn Dương Thần, Vẫn giọng nói tang thương vang lên: -" Thiếu niên trẻ, ngươi có muốn hay không có được sức mạnh càng lớn? "
 
  Cảnh giác đứng một bên Dương Thần, nghe được vẫn lời nói lập tức kinh ngạc, Lão già này có ý gì? Tuy nghĩ như vậy nhưng từ khi tao ngộ nhiều hoàn cảnh nguy hiểm mà hắn chỉ có thể bất lực. Dương Thần đối với việc đề cao thực lực bản thân vô cùng khát vọng.
 
   Mặc dù có cảnh giác, nhưng khi nghe Vẫn lời nói như vậy, hắn vẫn khó thoát khỏi dụ hoặc, sắc mặt lạnh nhạt trả lời : -" Có điều kiện gì sao? "
 
  Ha! Ha! Ha!
 
Híp lại hai mắt, Vẫn cười một tiếng vui vẻ, trong lòng thầm khen Dương Thần một tiếng thông minh:
 
  -" Đúng vậy, trên đời không có bữa cơm nào miễn phí cả! Lần này cũng không ngoại lệ.

   Mà lão điều kiện cũng chỉ có một, nhưng ngươi yên tâm, điều kiện này là nằm trong ngươi khả năng có thể thực hiện, thậm chí đối với ngươi chỉ có lợi chứ không hại. Không biết ngươi có đồng ý làm hay không? "
 
   -" Không biết đó là chuyện gì? " Là người có tính cẩn thận, Dương Thần không có bị lợi trước mắt mặt làm mù mắt để rồi đem cả cái mạng nhỏ này chôn theo.

   Không có bày tỏ không kiên nhẫn thái độ, Vẫn chậm rãi đem Long bộ lạc lịch sử, quá trình bị diệt và cuối cùng chính là nói rõ muốn Dương Thần trở thành Long bộ lạc Vu, dẫn dắt bọn hắn sống tốt.

  -" Ngươi cứ từ từ suy nghĩ thật kỹ điều kiện của lão. "
 
   Giờ phút này, Dương Thần nhắm mắt trầm ngâm suy nghĩ, từ hắn xem Vẫn cảm xúc biểu lộ ra, khả năng lão đang lừa hắn là rất thấp. Nếu như là thật, hắn trở thành Long bộ lạc Vu sẽ có rất lớn lợi ích. Cộng thêm ở thế giới này nếu muốn một mình sống sót rất khó, Dương Thần hoàn cảnh hiện tại cũng là không có chỗ để đi, trở thành Vu Long bộ lạc cũng là lựa chọn không tệ.
   
   Thế nhưng hắn không biết mình có hay không vu thiên phú, dù sao người có vu thiên phú cũng thật sự là vô cùng ít ỏi. Ngàn người bên trong chưa chắc đã có một!
 
   -" Không biết thì có thể thử, nếu là ngươi thực sự không có thiên phú thì cũng không sao. Ta vẫn sẽ cho ngươi một chút quà gặp mặt coi như là kết một chút thiện duyên, sau này nếu Long tộc gặp phải tai họa lớn chỉ cần giúp đỡ một hai là được. " Giống như biết trước được Dương Thần ý nghĩ, Vẫn cười nói.
 
   Trong lòng Vẫn cảm thấy Dương Thần Đồ Đằng chiến sĩ thiên phú cao như vậy, tỉ lệ có Vu thiên phú thật sự là vô cùng thấp, nếu có cũng là không cao. Tuy nhiên chỉ cần Dương Thần không chết yểu, với hắn chiến sĩ thiên phú tương lai nhất định có thể đạt đến trong truyền thuyết cấp chín đồ đằng chiến sĩ. Như vậy kết một chút thiện duyên, sau này có người như vậy giúp đỡ, Long bộ lạc tộc nhân cũng là may mắn.
  
   Giống như biến ảo thuật đồng dạng, Vẫn lúc này trên lòng bàn tay bất ngờ xuất hiện một cái đồ vật. Đây là một cái trông giống như cầu thủy tinh trong suốt, kích thước cũng là có lớn như đầu trẻ con, nhìn kĩ có thể thấy nó mặt ngoài được khắc đầy phù văn trông vô cùng huyền diệu.
 
    Thấy Dương Thần ánh mắt tò mò, Vẫn lúc này mỉm cười chậm rãi giải thích:
 
  -" Đây là Trắc Phú Châu, có thể đem phát hiện một người có hay không vu thiên phú, là năm đó Long bộ lạc tổ vu chế tạo.

   Mà nó cách dùng cũng rất đơn giản, chỉ cần ngươi đặt tay lên, nó sẽ theo ngươi thiên phú mà sáng lên màu sắc khác biệt. Phân biệt gồm năm màu lục, lam, vàng, đỏ và tím, trong đó lục là chỉ thiên phú thấp nhất, tím là cao nhất. Còn lại nếu ngươi không có Vu thiên phú thì nó sẽ không phát sáng. "
 
  Chú ý Dương Thần, thấy hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Vẫn bay đến gần đem Trắc Phú Châu lên trước mặt hắn.
 
   Nhìn xem Trắc Phú Châu, Dương Thần trong lòng có chút hồi hồi hộp, hắn cảm giác giống như ngày đi học cấp ba bị thầy cô gọi lên bảng kiểm tra bài cũ đồng dạng.
 
   -" Nhắm mắt lại, đem tập trung tất cả tinh thần, cố gắng cảm nhận xung quanh ngươi các ngôi sao lực lượng. "
 
   Bên tai Vẫn lời nói vang lên, không chút chậm trễ, Dương Thần theo Vẫn lời nói nhắm lại hai mắt thả lỏng thân thể, hắn cố gắng để mình không suy nghĩ lung tung.
 
  Bỗng nhiên ngay tức khắc Dương Thần cảm thấy tay phải đặt lên Trắc Phú Châu truyền đến cảm giác mát lạnh, dần dần cảm giác mát lạnh này lan ra hắn toàn thân thể. Dương Thần đầu óc theo đó có chút mê man, đến khi tỉnh lại hắn đã thấy mình xuất hiện ở một không gian khác.
 
   Nơi này khắp nơi đều có lớn nhỏ hình cầu, bọn chúng có đủ loại màu sắc trông vô cùng đẹp đẽ. 
 
  -" Đây chính là thế giới này bầu trời ngôi sao sao! "
 
Dương Thần vui thích, hắn không ngừng bơi lội giữa chân không, thân thể chậm rãi lướt qua các ngôi sao. Bỗng lúc này Dương Thần cảm giác được có một cái gì đó đang gọi hắn, bất tri bất giác Dương Thần bị dẫn dắt bơi về một phía.
 
   Không biết qua bao lâu, Dương Thần lúc này đã xuất hiện ở một nơi xa với ban đầu vị trí. Trước mắt hắn lúc này là một ngôi sao vô cùng khổng lồ, thậm chí nó lớn đến mức Dương Thần không nhìn thấy nó giới hạn.
 
   Đứng ở trước ngôi sao này, hắn chỉ thấy được nó một màu đỏ rực với nham tương cùng biển lửa đang không ngừng gào thét.
 
  -" Mặt trời? "
 
  Nhìn nó Dương Thần nghĩ đến ở địa cầu mặt trời, nó cũng là như vậy to lớn cùng rực lửa.
 
    . . .
 
-" Tại sao lại là màu đen? "
 
Ở bên ngoài, nhìn Trắc Phú Châu sáng lên màu đen Vẫn vô cùng kinh ngạc. Từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ thấy Trắc Phú Châu sáng lên màu đen, mà lần này tại sao lại như vậy. Vẫn hắn không biết nó có phải hay không là thiên phú quá cao hay quá thấp làm Trắc Phú Châu sáng lên như vậy!
 
   Thế nhưng cho dù nghi hoặc, vẫn phải đợi Dương Thần tỉnh lại thì mới biết rõ rõ được. 
 
  
 
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thủy