chương 1: Lễ cập kê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày lễ cập kê của Ninh Dương trưởng công chúa.  Khuê danh Ninh Oản, vốn là tiểu nữ nhi của Trấn Quốc tướng quân Ninh gia.  Mười mấy năm trước khi tướng quân phu nhân sinh ra nàng liền từ giã nhân gian. Ninh tướng quân thật khi ấy thật đau khổ, liền dành hết tình cảm lên đứa con của hai người xem như tưởng niệm ký thác, đối với tiểu nữ nhi cực kì sủng ái, ngậm ở trong miệng sợ tan, đặt trong tay sợ ngã. Khi nàng ba tuổi đã định cho nàng việc chung thân.
Nhưng khi nàng năm tuổi, Trấn Quốc tướng quân cùng hai vị thân huynh vì quốc vong thân, vì thế cả nhà trên dưới Ninh gia chỉ còn lại một mình Ninh Oản nàng. Ngay cả vị hôn phu của nàng cũng vì chiến sự này mà tung tích không rõ.
Tin tức truyền đến kinh thành, triều đình thương xót nàng ốm yếu, liền triệu nàng nhập cung, phong làm công chúa, Hoàng Hậu dốc lòng giáo dưỡng, ngay cả phong hiệu cũng  dùng dòng họ là "Ninh",  có thể nói cực kì thịnh sủng. Mười mấy năm qua đi, Ninh Dương công chúa đã đến tuổi trưởng thành.

Nàng kế thừa dung nhan tuyệt sắc của mẫu thắn, lại được trung cung nuôi dưỡng đến cẩn trọng,  đôi mắt sáng xinh đẹp, đôi môi anh đào, tước vai eo nhỏ, dáng người yểu điệu, tính cách lại ôn nhu hòa ái, khiến vương tôn công tử trong kinh thành vây quanh.

Trong cung yến có người nói bóng nói gió hỏi chuyện hôn sự của công chúa. Thái Hậu nương nương nửa nói đùa muốn Ninh Dương công chúa ở bên cạnh hầu hạ thêm hai năm nửa, phía dưới đầu tiên là một mảnh yên tĩnh, nhưng sau đó lại vang lên lời tán dương..

Lại xem đến Ninh Dương trưởng công chúa, vẫn luôn mỉm cười, chỉ là môi đỏ nhẹ nhấp, khuôn mặt nhỏ nhẹ rũ,  như đang thẹn thùng. Đúng thế, đúng thế, dù sao cũng là nữ nhi, nói đến hôn sự không tránh khỏi thẹn thùng.
Đám công tử quyền quý trao đổi với nhau bằng ánh mắt, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra, ung dung nâng chén rượu. Không khí giương cung bạt kiếm thực nhanh lắng đọng  xuống. Tuy rằng là đóa hoa hiếm có trong nhân gian, nhưng mà hiện nay ai cũng hái không tới, còn tranh giành cái gì. Huống chi nghe nói người có ý với Ninh Dương công chúa còn có một  người cực kì tôn quý.... Bọn họ tất nhiên không muốn tìm xúi quẩy.

Không khí cung yến một lần nữa náo nhiệt. Bên dưới ăn uống linh đình, y hương tấn ảnh, thật náo nhiệt. Ngược lại trên đài trên, an tĩnh đến quỷ dị.
Thái Hậu nương nương đang ở cùng hai vị Thái phi hàn huyên, Ninh Oản khéo léo mỉm cười, bị trói buộc ở thoa hoàn cung trang quý giá. Từ xa nhìn qua thấy nàng ngồi đoan chính, nhìn gần mới biết được nàng kỳ thật đã khẩn trương đến mặt đều cứng.
"Ninh Dương, nếm thử rượu trái cây này xem sao? Đây là cống phẩm năm nay, thích hợp với cô nương "
Hoàng đế trẻ tuổi đột nhiên lên tiền,  Ninh Oản cả kinh nhanh chóng cúi đầu tạ ơn.
"Tạ hoàng huynh ban thưởng." - Lại nhìn Thái Hậu liếc mắt một cái.
Thái Hậu quản thúc vô cùng nghiêm khắc, cũng không cho phép nàng uống rượu.  Chỉ là hôm nay là lễ cập kê, là ngày vui mừng nên không chấp nhặt, nghĩ đến hoàng đế cũng biết chừng mực, liền cười nói:
"Không sao, đâu là ân điển của hoàng thượng, con nhận lấy đi."
"Là."
Cung nhân rót cho nàng một ly, Ninh Oản nhấp một ngụm, đôi mắt một loan, đôi mắt đầy ý cười cùng kinh hỉ
"Nương nương, rượu này  quả thực thơm nồng, nương nương cũng nếm thử xem?"
Thái Hậu cười mắng:
"Con thích thì cứ dùng, kéo ai gia vào làm gì, còn không mau tạ ơn hoàng huynh con?"
Trừ bỏ tân đế Tiêu Huyên, Thái Hậu còn sinh được hai hoàng tử, nhưng không được một  công chúa nào, cho nên thập phần sủng ái Ninh Oản, nói là tình cảm như cốt nhục thân sinh cũng không quá.
quá.

Đầu lưỡi Ninh Oản nhẹ thở, sau đó bày ra lễ tiết, đối với hoàng đế quy quy củ củ hành lễ.
"Ninh Dương tạ hoàng thượng ban thưởng."
Trên đỉnh kia thân ảnh đỉnh mạt ngồi ngay ngắn, Ninh Oản cảm thấy chính mình tựa hồ bị hắn nhìn chăm chú, ánh mắt so với nắng mùa hè còn muốn hay gắt hơn. Nàng nhấp môi, vẫn duy trì tư thế hành lễ, không dám lộn xộn.
Từ nửa năm trước, Nội Vụ Phủ bắt đầu đại điển cài trâm cho nàng, nàng liền cảm thấy ánh mắt hoàng đế nhìn mình có hơi khác thường. Không giống như ánh mắt một vị huynh trưởng khi nhìn muội muội, nhưng mà cụ thể là sao lại không hiểu rõ.  Ninh Oản chú ý tới điểm này, liền động ra ý niệm cung kiến phủ. Nàng hiện tại đã thành niên, lại không phải huyết thống hoàng thất Tiêu gia, được nuôi dưỡng trong cung không được thích hợp. Hoàng gia đối xử tử tế với nàng, Thái Hậu nương nương càng là đối với nàng như thân sinh ruột thịt, Ninh Oản nàng nên thấy đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro