chương 17: Quốc sư Đại Yến quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quốc sư Vân Trần là nhân vật thần tiên, không nhúng tay chính sự, hàng năm ở ngoài thành Phi Hạc Quan, danh vọng ở Đại Yến quốc cực cao. Hoàng đế đích thân nghênh đón về nước, cũng là thuận theo lòng dân. Nhưng mà Tiêu Huyên lại không mấy nhiệt tình.  Hắn đều không phải là không nhiệt tình với địa vị quốc sư, mà là không  hài lòng yêu cầu của quốc sư.
Một nhân  vật trích tiên như hắn, cuộc sống không bận rộn hồng trần thế tục vậy mà vô duy trì vô cớ hỏi chuyện của trưởng công chúa. 
Đại Yến quốc hiện tại trưởng công chúa chỉ có một vị, đó là nữ nhân hắn treo trên đầu quả tim Ninh Dương công chúa.

Trong chính điện Phi Hạc Quan, đế vương cùng quốc sư ngồi đối diện, dưới ánh nắng mơ hồ, Tiêu Huyên nghe được hắn nhắc đến trưởng công chúa, lập tức khẩn trương.
"Xin hỏi quốc sư, có phải Ninh Dương vận vào kiếp số gì sao?"

Nam tử dung mạo tuấn tú dùng ánh mắt đạm mạc,thanh thấu.
"Trưởng công chúa đã cập kê, không tiện lại lưu tại trong cung. Đây là do mệnh số......"
𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
Không chờ quốc sư nói xong, Tiêu Huyên liền quát một tiếng:
"Quốc sư! Nói năng cẩn thận!"

Quốc sư Vân Trần sửng sốt, không biết  vì sao hoàng đế lại phản ứng kịch liệt, "Năm đó khi trưởng công chúa vừa mới sinh ra, Vân Trần từng vì nàng bơi qua một quẻ."

Trưởng công chúa bạc mệnh, mà hoàng đế là chân long thiên tử, tôn quý không thể nói, công chúa nếu tiếp tục lưu lại trong cung, liên lụy hoàng đế thân cận quá mức e là đoản mệnh.

Hắn đơn giản nói xong, sắc mặt Tiêu Huyên âm tình bất định, cuối cùng nhàn nhạt nói:
"Quốc sư nói những lời này, trẫm hôm nay coi như chưa từng nghe qua."
Vân Trần sửng sốt. Hắn là quốc sư Đại Yến quốc, không ít người cầu cạnh xin hắn xem mệnh số, lại không ngờ ở chỗ hoàng đế lại giẫm phải đinh.

Trưởng công chúa kia đối với hoàng đế quan trọng như vậy sao? Thần sắc Vân Trần cũng hơi hơi trầm mặc.
"Bệ hạ có điều không biết, trưởng công chúa tiếp tục ở trong cung không chỉ có hao tổn tuổi thọ, còn sẽ ảnh hưởng đến bệ hạ, cùng với vận mệnh quốc gia......"

Quốc sư nói ngữ khí thật dứt khoát. Nhưng mà Tiêu Huyên một chữ cũng nghe không vào. Oản nhi không thể lưu lại bên cạnh hắn sao? Nói mấy lời ngây ngốc!

Tiêu Huyên cười lạnh.
"Hôm nay trẫm cùng quốc sư thương nghị quốc sự, còn lại những điều khác nửa chữ cũng chưa từng nghe qua. Quốc sư, nhớ lấy. nói năng cẩn thận!"

Tiêu Huyên trong lòng chỉ có một ý nghĩ.  Hắn quyết không thể để mấy lời này về Oản nhi truyền ra ngoài.  Thấy hắn nghe không lọt tai, Vân Trần thở dài.
"Bệ hạ, nếu không người có thể đưa trưởng công chúa xuất cung, có thể.  . có thể đưa đến chỗ của thần...."

"Đủ rồi!"

Tiêu Huyên giận dữ,  vung ống tay áo, lập tức rời đi. Vân Trần ngơ ngẩn ngồi, không hiểu hoàng đế vì sao tức giận, lại nghe nói.
"Việc nay sự, hy vọng quốc sư một chữ cùng đừng để lộ"

Khi hắn rời đi chính điện sắc mặt không tốt, tùy tùng bên ngoài chờ nhìn thấy long nhan phẫn nộ cũng không dám hé răng.

Tiêu Huyên trong lòng nộ khí, hận không thể sai cấm vệ quân tiêu hủy Phi Hạc Quan.
" Quốc sư?"
Tiêu Huyên cười lạnh. Quốc sư gì chứ, chỉ là ăn nói hồ đồ"

Sáng sớm ngày kế, Hoàng đế bệ hạ không chút lưu luyến khởi hành hồi cung, chỉ cấp Phi Hạc Quan bạch y trích tiên lưu lại bóng dáng hồng trần.

Đợi cho cung nhân cùng bọn thị vệ đi xa, một tiểu đồng ở cửa chờ hồi lâu  mới vội vàng trở lại tẩm điện Vân Trần.

"Đại nhân."

Vân Trần một mình chơi cờ, biểu tượng nhàn nhạt không có hỉ nộ.
"Bệ hạ vẫn là không đồng ý sao?"

"Vâng"

Hắn sợ làm hoàng đế tức giận, phái tiểu đồng đi thăm dò, không nghĩ tới thánh giá cũng chưa nhìn thấy, trực tiếp bị bỏ qua một bên. Tiểu đồng cúi đầu:
"Hoài Đức công công nói bệ hạ tức giận, nếu nhắc lại, đại nhân liền, liền......"
Vân Trần thở dài, tùy tay đem hắc tử ném trên bàn cờ.
Thiếu nữ kia lưu lại trong cung không được a...... Bệ hạ vì sao không nghe khuyên bảo?

--

Ninh Oản bị bệnh nửa tháng, hai ngày này thật vất vả mới có khởi sắc, chỉ là sắc mặt như cũ không được tốt lắm.

Mấy ngày ngắn ngủi trong cung lại nổi lên đồn đãi, nói Ninh Dương trưởng công chúa bạc mệnh, là người mà Diêm Vương gia bỏ quên sau biến cố  Trấn Quốc tướng phủ, cho nên ngày thành niên như điềm báo nhắc nhở  Diêm Vương gia nơi này còn có người, lộng không tốt liền chịu không nổi đi, chiết ở chỗ này.
Lời này truyền tới tai Thái Hậu nương nương, chọc đến người kinh động.
Ai chẳng biết thái hậu yêu thương Ninh Oản, lại có kẻ cả gan dám buông lời ác ý! Muốn trù ẻo Oản nhi sao!

Thái Hậu tức giận lời đồn đãi lúc này mới ngừng, sợ bị Thái Hậu nương nương giết gà dọa khỉ.
Hôm nay Hoàng đế hồi cung, lưu tại trong cung Thái Hậu dùng bữa tối.
𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV. 😘😘
Đọc rồi đừng quên vote ⭐⭐⭐cho Ad nhé ! 😍😍😍

𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360, TRUYENHD,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro