chương 20: Sự chủ động ép buộc ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe thấy hai tiếng " Hoàng Hậu", Ninh Oản lập tức giật mình hoàn hồn, nhanh chóng lắc đầu. Tiêu Huyên sắc mặt trầm xuống. Đến nước này, nàng cư nhiên còn cảnh giác sao?
Tiêu Huyên liền dùng cách của hắn tiếp tục ép hỏi. Mỗi lần xâm chiếm lại chất và một câu, đợi cho Ninh Oản hoàn toàn thất thần trí, khi hắn nói cái gì đều gật đầu Tiêu Huyên ác ý cười điểm điểm chóp mũi..
"Vậy nàng đã đồng ý.."
" Đồng ý.... Cái gì?

Ninh Oản hoảng hốt nghĩ. Bộ đồ người trong lòng ngon miệng bãi ở phía trước, Tiêu Huyên đã nhịn đến sắp nổi điên, liền khinh thân đỡ cự căn đỉnh mở mảnh hoa môi. Thần trí Ninh Oản bị từng trận kích thích bao phủ, Tiêu Huyên ôn tồn buộc nàng hé miệng hàm chứa chính mình, nàng ngoan ngoãn há mồm, dựa theo sự dạy dỗ của Tiêu Huyên, thanh âm tấm tắc liếm láρ.
𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
Hai chân nàng mở rộng ngồi trên giường, Tiêu Huyên quỳ gối trước mặt nàng, một tay ấn cái ót, để nàng chặt chẽ ngồi chống trên ngọc côn, một tay kia bắt lấy hai cổ tay, không để cho nàng lộn xộn, liền đĩnh phân thân có quy luật ra vào cái miệng nhỏ.
Tiêu Huyên tùy tiện chỉ điểm hai câu, Ninh Oản liền ngoan ngoãn làm theo, thực nhanh nắm giữ yếu lĩnh. Tiêu Huyên cả người thư thái, chỉ cảm thấy tư nhiệt trong đó tuyệt không thể tả.
Tiêu Huyên ách thanh cười nói:
" Hai cái miệng nhỏ của Oản nhi đều đã ăn no rồi, còn tới nhiều lần như vậy, trẫm vì hầu hạ Oản nhi chỉ mới ra một lần. Oản nhi muốn bồi thường trẫm như thế nào? "
Ninh Oản nghe vậy tức khắc ngừng lại, hàm chứa côn thịt hắn vừa ngẩng đầu nhìn, lộ ra biểu cảm vũ mị không tự giác, Tiêu Huyên nhìn thấy tâm thần rung động.
"Oản nhi nghe lời, toàn bộ ngậm đi."

Ninh Oản hỗn độn, không biết hắn có ý tứ gì. Muốn nói ngậm đi, mỗi lần hắn bắn tinh dịch cho nàng đều khiến  nàng ngoan ngoãn mà hàm chứa trong bụng, không tới trời sáng không được rửa sạch sẽ.

Nhưng hiện tại cự căn trong miệng nóng bỏng bỗng nhiên phát lực, càng thêm tăng tốc xuất nhập. Ninh Oản khó khăn nuốt xuống, vô ý dùng hàm răng cắn hắn một chút, đau khiến Tiêu Huyên run lên. Tay lớn đè lại đầu nhỏ, giọng hắn bá đạo truyền đến:
  "Ngẩng đầu nhìn trẫm, cái miệng nhỏ linh hoạt một chút"

Bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Huyên ngừng một lát, bỗng nhiên động. Cự vật ở trong miệng Ninh Oản không ngừng xuất nhập, tốc độ càng lúc càng nhanh, hai túi thịt cầu cũng chụp đánh đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Tiêu Huyên gắt gao nhìn chằm chằm biểu tình nàng mê ly, đột nhiên thấp suyễn một tiếng, đại khai đại hợp xuất nhập hai cái,  long đầu liền đỉnh tới yết hầu, phun ra ra nồng đậm bạch trọc.
"Khụ khụ......"

Trong miệng nhanh chóng bị Tiêu Huyên rót đầy tinh dịch, mùi vị tanh nồng khiến Ninh Oản sặc sụa ho khan. Tiêu Huyên ưu nhã rút cự Giải ra, như cũ cố trụ gáy ngọc, một tay kia nâng cằm Ninh Oản, nhéo môi.
"Nuốt vào, ngoan nghe lời."

Thiếu nữ ngây thơ giãy giụa trong tình triều, nói cái gì nàng cũng làm theo, cố hết sức nuốt nuốt trong chốc lát, mới đưa tinh dịch đưa hết vào bụng. Chỉ là tinh dịch Tiêu Huyên quá nhiều, nàng nuốt liên tục nhưng bên khóe miệng vẫn cứ tràn ra.

Tiêu Huyên đã lừa nàng đồng ý làm hoàng hậu của hắn, đêm nay nên kết thúc đi...... Ninh Oản vô lực mà thở hổn hển.
Không nghĩ Tiêu Huyên thay đổi tư thế, ngồi ở trên giường lại đem nàng ôm đặt ở trước mặt, hai chân mở ra ngồi ở trên đùi hắn.  Ngón tay hắn linh hoạt mà thăm dò hoa huyệt, nắm ngọc côn hung hăng rút ra.

"Ưmn!......"

Từng luồng dâm dịch dính nhớp vẩn đục trào ra ướt hết đùi hắn. Tiêu Huyên bất chấp như vậy, đỡ quy đầu, ngựa quen đường cũ hướng nhập lơi đi ướt át, tẫn căn hoàn toàn đi vào.
Ninh Oản khóc không ra nước mắt. Hắn không phải vừa này đã... Sao bây gi lại cứng?

"Bệ hạ...... Ưm ưm..... Tha thần thiếp...... Tha cho Oản nhi...... Ô ô ô ô ô......"

Ninh Oản thực nhanh liền nói không nên lời, chỉ vì Tiêu Huyên đem căn ngọc côn kia nhét vào miệng nàng. Thứ này vừa mới lấy ra từ trong cơ thể nàng hiện lại nhét ở miệng nàng. Một cổ hương vị tanh ngọt tràn ngập khoang miệng, làm nàng xấu hổ giận dữ vô cùng.

Ánh mắt Tiêu Huyên khẽ nhếch, nửa nói giỡn mà nói:
" cái miệng nhỏ của Oản nhi khi ngậm đổ vật vẫn là đẹp nhất."
"Ô ô ô ô!"

Tiêu Huyên hung hăng cắm xuống, cười khẽ.
"Oản nhi muốn nói cái gì?"

Cả người Ninh Oản run lên, không dám phản kháng chỉ có thể thuận theo đỡ bờ vai hắn, để hắn thuận tiện thao lộng. Tiêu Huyên đối với hành động thức thời của nàng rất vừa lòng.

Một đêm nảy, Tiêu Huyên không biết muốn Ninh Oản bao nhiêu lần. Nàng mệt mỏi không thôi, hôn mê chỉ mơ mơ màng màng mà nghĩ quả thật là gần vua như gần cọp, nàng suýt nữa liền cái mạng nhỏ cũng không giữ được.

𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
😘😘
Đọc rồi đừng quên vote ⭐⭐⭐cho Ad nhé ! 😍😍😍

𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360, TRUYENHD,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro