chương 24: Dấu vết...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe Ninh Oản nói, Vân Trần chỉ đơn giản khẽ gật đầu.
"Điện hạ xuất cung, tất nhiên sẽ chuyển biến tốt, ở nơi nào cũng như nhau. Chỉ là ở nơi này thanh tịnh hơn nên thích hợp cho điện hạ tĩnh dưỡng."
Ninh Oản gật đầu, lại nhịn không được ho nhẹ hai tiếng.
"Bệnh của ta có cách nào trị tận gốc không? "
"Tạm thời chưa có."
Ninh Oản đích thân lại đây, thái độ Vân Trần vẫn lãnh đạm như vậy, bày ra biểu tình thiếu thiện ý, nói nhiều thêm hai câu cũng không đủ kiên nhẫn. Ninh Oản nhịn không được hỏi:
"Nếu ta có chỗ nào không phải, phiền quốc sư cứ nói thẳng....."

Vân Trần đánh giá nàng. Thiếu nữ ăn mặc tố y, bởi vì ở tạm Phi Hạc Quan, chỉ mang căn trâm bạc, không có trang sức dư thừa. Dù vậy, cũng che giấu dấu không được dung nhan nàng mỹ mạo.
🤗Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘

Trước chính điện gió rất lớn,Ninh Oản bị gió thổi qua, lắc lư giống như hoa lê , thương tiếc  hết sức chọc người.
Vân Trần cảm thấy bực bội không giải thích được. Nàng chính là dùng tư thái mị hoặc này câu dân quân vương sao?

Không đợi Ninh Oản trả lời, Vân Trần liền phiêu nhiên đi xa. Phi Hạc Quan nhìn có vẻ náo nhiệt nhưng kỳ thật trừ bỏ khách hành hương thành tâm, chỉ có Vân Trần cùng hai đạo đồng, cùng với mười mấy đệ tử. Người hầu Ninh Oản đem từ cung ra đều nhiều hơn so với số lượng người ở đây.
Vân Trần có câu nói không hề sai, nơi này rời xa trần thế, thật là nơi tốt để tĩnh dưỡng.
Vì biểu thị lòng biết ơn, Ninh Oản sai Kim Chung tặng vài lần lễ vật, sau đó phát hiện thái độ Vân Trần vẫn luôn  lãnh đạm Ninh Oản liền mặc kệ hắn.
Nàng tốt xấu gì cũng là trưởng công chúa, luôn cầu cạnh trước cửa  quốc sư, còn ra thể thống gì.

Kim Xuân nói với nàng, nơi này có một suối nước nóng rất tốt, ở Tây Bắc Giác, từ chỗ của nàng tới Đông Bắc Giác có chút xa, chỉ khi được quốc sư đến cho phép mới có thể vào. Nhưng mà hai đạo đồng nghe nói trưởng công chúa phải dùng suối nước nóng, thực nhanh liền thỉnh ý quốc sư, nói là tùy nàng dùng như thế nào thì dùng.
Ninh Oản lúc này mới đem việc Vân Trần sự ném ra phía sau, vui mừng chuẩn bị đến suối nước nóng.  Nhiều năm trước đây nàng từng hầu hạ Thái hậu đi tắm suối nước nóng một lần, về sau luôn ở trong hoàng cung không có dịp đi nửa.

Ban đêm, trăng sáng sao thưa.
Ninh Oản mang theo hai cung nữ đi đến suối nước nóng Tây Bắc Giác. Còn chưa vào cửa, đã nghe thấy một cổ hương vị nhạt nhẽo  nước ôn tuyền.

Nàng cười nói:
"Xem ra là chỗ này ."
Đây là một đình viện cực kỳ trống trải, hoa cỏ được tu dưỡng kỹ lướng không chút cẩu thả, vừa thấy liền biết có người thường xuyên chăm sóc.

Chính trực mùa thu, đình viện như có như không lượn lờ mùi hoa quế hương thoang thoảng, thấm vào ruột gan. Ngẩn đầu liền thấy một vòng trăng rằm treo cao trên không trung, vẫn là nơi cực tốt để ngắm trăng, khó trách phải được quốc sư cho phép mới có thể vào.

Phòng đầu tiên không có ai, chỉ bày một bức bình phong, ghế trên đặt sẵn  mấy bộ quần áo sạch sẽ. Lại hướng bên  trong đi vào, còn có một bộ trung đình, tiếng nước ào ạt từ trong hậu đình truyền ra .
"Điện hạ, là nơi này."

Kim Xuân đi trước dò đường, vội vã không ngừng đem Ninh Oản kéo qua. Ninh Oản mới vừa đi đi vào, bị tràn đầy nhiệt khí huân đến không mở mắt ra được, một hồi lâu mới thấy rõ cách bày biện trong phòng.

Gian phòng ốc bài trí rất đơn giản, vào cửa bày hai phiến bình phong, chính giữa là một bể tắm trống trải, bên cạnh bể tắm bày một khối cự thạch màu da bóng loáng, to rộng san bằng, cũng đủ nàng ở mặt trên đánh cái lăn.

Hai cung nữ cười đem Ninh Oản đỡ đến bên cạnh nham thạch, đem nham thạch súc rửa sạch sẽ, để nàng nằm ở phía trên, hầu hạ nàng vuốt ve bả vai.
Kim Giao một bên xoa một bên hâm mộ:
"Thân thể cao quý này của Điện hạ, đẹp đến nô tỳ đều không biết dùng lời nào để ca ngợi."
Kim Xuân cười hì hì hụ họa vài câu: "điện hạ của chúng ta là tiên nữ hạ phàm"

Bị Ninh Oản cười mắng:
"Lại học thói ba hoa."

Da thịt trưởng công chúa trắng như tuyết, tinh tế như cao chi, toàn thân một tia tì vết cũng không có. Hai cung nữ đối diện với thân thiện Ninh Oản cũng  không dám quá dùng sức, sợ một khi không cẩn thận sẽ làm tổn thương.

Kim Giao đỉnh đạc nói:
"Chỉ là hiện tại Thái Hậu nương nương muốn ở điện hạ bên cạnh hầu hạ hai năm, điện hạ xinh đẹp như vậy, không biết tương lai sẽ nam nhân nào có phúc có được...."

Ninh Oản mặt đỏ lên, vẫy lui nàng:
"Đi đi đi, tiểu nha đầu suốt ngày nói bậy"

Khi chủ tớ ba người cười đùa, Kim Xuân mắt sắc, thất thanh kêu lên: "Điện hạ, người vì sao chỗ này bị thương?  "

Ninh Oản xoay người vừa thấy, thì ra là trên mông có dấu vết xanh tím.  Bởi vì da thịt nàng trắng mịn nên dấu vết ứ ngân liền rất chói mắt.
"Chắc là ta không cẩn thận va phải nơi nào đó, không quan trọng, một chút cũng không đau."

Lúc trước Ninh Oản bệnh đến thổ huyết, Kim Giao cùng Kim Xuân không có hầu hạ tốt nàng, cũng không bị bệ hạ cùng Thái Hậu giáng tội đã là phúc lớn trời ban. Gần đây đều là dốc lòng hầu hạ, nhưng lúc này đột nhiên thấy Ninh Oản bị thương, đều bị dọa đến nhảy dựng.

Nói là va chạm, kỳ thật chỉ có Ninh Oản biết, đây là dấu vết do Tiêu Huyên lưu lại. Ninh Oản ôn tồn an ủi hai cung nữ, lại lần nữa nằm xuống, trên mặt cũng đã hiện lên rặng mây đỏ.

Khi Tiêu Huyên cùng nàng hoan hảo, bất luận là trên tay hay là dưới thân, đều là mạnh mẽ như vậy. Tiêu Huyên yêu cực kì da thịt của nàng, thường xuyên hung hăng bóp eo thon, hoặc là trên mông thịt non, sau đó ở giữa hai chân nàng......
Vô số trường học hương diễm từ trong đầu bay lượn, Ninh Oản lắc lắc đầu, trấn an chính mình đừng lại hồi tưởng, nhưng dù muốn cũng không  khống chế được.
🤗Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN 𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻.
Đ!T MẸ WEB TRUYENKIWI1, TRUYENHD, TRUYENFULL, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, TRUYEN4u. NET, MUATRUYEN, FREETRUYEN... TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN 𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻.
Đ!T MẸ WEB TRUYENKIWI1, TRUYENHD, TRUYENFULL, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, TRUYEN4u. NET, MUATRUYEN, FREETRUYEN...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro