CHương 47 : Kết Thúc (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa dần nặng hạt , Lăng Hạo Thiên cắn chặt răng, lại một lần nữa vặn tay lái


Chẳng mấy chốc , trước mặt đã là ngọn đồi phía bắc . Nghe nói  nơi đây đã được 1 tập đoàn mua lại cách đây không lâu, họ muốn xây một nhà máy lớn trên mảnh đất này .Chuyện này đã gây ầm ỹ một thời gian dài , nghe đâu người dan ở đây đã biểu tình rất dữ dội , vì nếu như cái nhà máy đó tồn tại , họ sẽ phải dọn đi khỏi mảnh đất mà họ đã lớn lên này . Nhưng cuối cùng họ vẫn không thắng được bên vừa có tiền , vừa có quyền kia .

Trả trách nơi đây vắng vẻ đến vậy , có lẽ dân ở đây đã dọn đi được một thời gian rồi .

Lăng Hạo Thiên nhanh chóng Rồ ga chạy đi tìm nơi mà Hắc Báo đã nói đến. Khu đồi xem ra cũng khá rộng ,chạy dc một hồi ,chiếc xe lại chết máy giữa đường . lăng hạo Thiên cười trong miệng 1 tiếng , đúng là đã nghèo còn gặp cái eo.

Kim đồng hồ đã chỉ đến số 11 , chỉ còn 5 phút!!!

Lăng Hạo Thiên quay đâì nhìn cảnh vật xung quanh đang mờ mịt trong màn mưa , trời tối đen như mực , bây giờ không còn cách nào khác đành phải chạy bộ 

*****************************************************

Ầm ...ầm....

Nghe hai tiếng sét đánh mạnh một cách bất thình lìnhnhư thế đúng là giật cả mình , nó cắn chặt răng gồng mình ngòi dậy , đối diện vs Nguyễn Vũ Trúc đang đứng thở hồng hộc một phần vì mệt , một phần vì tức .

Còn nó ngẩng cao đầu nhìn . Tất nhiên là vs khuôn mặt nhìn vào hết sức là muốn cho ăn đòn >.<

Dây chói lỏng ra không ít !!!

Bây giờ chỉ còn nó vs Nguyễn Vũ Trúc , đám người kia đã được cô ta cho lui từ sớm .Nó xoay người về phía Nguyễn Vũ Trúc , nghiêng người che khuất tầm nhìn của cô ta, đống thời sau lưng hết sức tìm cách cới dây chói .

Cmn, bà mà thoát dc thì tụi bay biết tay bà !!!

Nó bên ngoài chật vật không ít ,bên trong vẫn kiên cường nghĩ. Đương nhiên là Nguyễn Vũ Trúc không hề biết điều này. Cô ta vung tay lên ,định quất tiếp chiếc roi về phái nó , mặt đã giận đến đỏ bừng . Tuy là người đánh nó nhưng nhìn biểu cảm của nó kia , Nguyễn Vũ Trúc cảm thấy cô ta như đang làm xiếc trc mặt nó vậy .

- Con khốn này !!! (=_=)

Nó nhanh chóng lấy lại tỉnh táo ,lăn sang 1 bên tránh chiếc roi đang xé gió vung mạnh xuống kia , Sau đó dùng 1 chân đá  ngay đầu gối Nguyễn Vũ Trúc làm cô ta mất thăng bằng ngã xuống đất cái bịch. Mặc kệ tinhfhinhf của mình bây giờ ra sao , nó haha cười mặt đắc ý dào dạt .( có chết cx k chừa cái thói này haizzzz)

- Thế nào hả??! như thế này mới công bằng chứ ??

Nó nhịn đủ rồi , cũng chịu đủ rồi , hơn nữa đây cx không phải cơ thể của nó mà là của Hoàng Y Nhã. Nó có trách nhiệm bảo vệ cơ thể của cô ấy.

Nguyễn Vũ Trúc nghiến răng, tay nắm lại thành quyền , nó trừng mắt ,nếu như  ánh mắt có thể giết người thì bây giờ nó đã chết cả chăm lần rồi .  Nhưng đói mặt vs Lam tỷ của chúng ta , cô ta tiếp tục nhận dc ánh mắt khinh thường cùng quà khuyến maixlaf nụ cười nửa miệng trên khuôn mặt bê bết máu của nó.

- Bình tĩnh đi , nếu trc khi cô xử tôi xong mà bị tức đến hộc máu thì tôi không chịu trách nghiệm đâu à nha !!

Nó...

...bình tĩnh đến lạ !!

Nguyễn Vũ Trúc ...

...máu lên não rồi .

Chẳng thà không nói còn đỡ , nói câu nào là câu đo tức chết gười đối diện!=_="

Nguyễn Vũ Trúc điên tiết gầm lên 1 tiếng , ra lệnh cho bọn Hắc Báo tiến vào .

Chiếc đòng hồ quả quýt trên tay vẫn tích tắc tích tắc chạy từng giây , Hắc Báo mỉm cười nhìn nó . Anh à ễm bắt nó phải trả giá ...

Mưa mỗi lúc một to..

chỉ còn 30 giây ...

*********************************************************

Thời điẻm 7:00 pm

Rầm!!

Cánh của bị đá văng ra trước ánh mắt của cả đám người , thân hình của Lăng hạo Thiên hiện ra trước cửa , hắn chống tay dựa vào 1 bên thành cửa thở hồng hộc, người hắn ướt như chuột lột , mặt đỏ bừng,nhìn cx biết hắn chạy đến đây như thế nào .Mặc kệ mọi thứ , ánh mắt Lăng Hạo Thiên không ngừng quét quanh tìm kiếm nó , cuối cùng dừng lại ở thân hình nhỏ nhắn giãy giụa không ngừng đang bị một đống ô hợp bao vây sờ nó , chiếc áo sơ mi đã bị xé gần 1 nửa , lộ cả cảnh xuan ra ngoài ,hơn nữa đàu no vẫn còn đang chảy máu. Không khó để tưởng tượng chuyện gì đang diễn ra.

Lăng hạo Thiên giận đến nổi gân xanh , hận không thể xé xác đám người kia ngay lập tức .

Nguyễn Vũ Trúc cứng người , mặt trắng bệch nhìn người vừa đến , giọng run run hỏi :

-Thiê..Thiên , sao...sao cậu lại đến đây???

- Vũ Trúc tôi thật không ngờ ...Lại là cậu ...

-là tao gọi nó đến đấy !!- Giọng Hắc Báo cắt ngang lời Lăng Hạo Thiên , đồng thời c trả lời cho thắc mắc của Nguyễn Vũ Trúc . Hắn ra lệnh cho bọn đàn em dừng tay,sau đó đi đến chỗ nó nằm ,dùng hai ngón tay thô ráp bóp chặt cằm nó, nâng khuôn mặt nó lên ,tiếp đến hướng về phía Lăng hạo Thiên nói tiếp :

- Nhớ tao chứ ...Lăng-Hạo-Thiên?-Hắc Báo gắn từng chữ , mắt đầy hận thù ,tay lại dùng thêm sức khiến cho nó tỉnh hẳn .

Tại saoLăng Hạo Thiên lại ổ  đây?? Chẳng phải hắn về rồi sao???

-Mày là ...?!! -Lăng Hạo Thiên trợn to mắt trong đầu bỗng xuất hiện gương mặt 1 người thanh niênôm chặt lấy anh trai đã tàn phế mà gào khóc .

- phải xem ra giờ thì mày nhớ rồi đó.

-Đó chỉ là một tai nạn...-Lăng hạo Thiên lo lắng nhìn nó trong tay Hắc Báo , dần đoán ra múc đích hắc Báo muốn mình đến đây .

- Haha tai nạn sao??Mày nghĩ một từ tai nạ là đã xog sao ??-Hắc Báo gầm lên -Mày có biết anh ấy đã khổ sở thế nào không??

Sau đó hắn lấy tay túm tóc nó, dùng sức mạnh đập đầu nó vào tường cái bốp,màu từ mũi và miệng nó làm vấy bẩn cả môt mảng tường trắng đồng thời cx làm tim Lăng hạo Thiên  giờ phút nàyđau đến mức như bị ai lấy dao đâm vào vậy .NHưng hán không thế kích động dc , Nó còn nằm trong tAY Hắc Báo .

- Mày muốn gì ??- Lăng Hạo Thiên khó khăn mở miệng hỏi .

-Tao chỉ muốn mày cảm nhận cái cảm giác năm đó như tao thôi, chính là cái cảm giác nhìn người mình yêu quý nhất bị hành hạ sống không bằng chết này . Nói đoạn ,hắn lại cúi người hôn lên má nó một cái , sau đó tiếp túc túm lấy  đầu nó mà đập vào tường, miệng  cười haha không ngừng .

- Thằng khốn dừng tay lại ngay !!!

Lăng Hạo Thiên xông lên , tay hắn nắm lại thành quyền , móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay đến nỗi chảy máu , nếu có thể ,hắn chỉ ước giết Hắc Báo lúc này .

Bọn đàn em xun quanh cx không đứng chơi ,nhanh chóng bao vây Lăng hạo Thiên đánh tới tấp.

Nguyễn Vũ Trúc kinh hoảng nhìn cảnh tượng trước mắt ,tại sao lại thành ra như thế này  ??Có ai nói cho cô biết tại sao lại như thế này không? Nhìn Lăng Hạo Thiên hứng chịu nững cú đám như vũ bão vào người , đã bị đánh đến khuỵu người xuống , thế mà hắn vẫn không ngừng tiến về phía nó .Tim Nguyễn Vũ trúc đau đớn . Tại sao vậy ?? Tại sao cho đến bây giờ ánh mắt hắn chưa từng lướt qua cô dù chỉ 1 lần ? Vì ánh mắt đầy lo lắng ấy , đã biết bao nhiêu lần cô dầm mưa ,cố tình làm mọi cách để mình bị thương , chỉ mong dc 1 lần hắn nhìn lại , chỉ mong hăn sẽ chú ý cô 1 chút , dù chỉ là một chút thôi cx dc .Vậy mà ... Kể cả khi không có Trịnh Du Mẫn kia nữa, Lăng Hao Thiên cx chưa từng 1 lần nhìn về phía cô .

Thế mà giờ đây , ánh mắt ấy lại hướng về 1 người con gái khác ,còn vì người con gái đó mà không màng đến thân thể mình .

Tất cả là do nó , Hoàng Y Nhã .

***************************************************************

Lăng Hạo Thiên bị đánh đến bầm dập ,nằm sõng xoài trên mặt đất , tay bị Hắc Báo dẫm lên như muốn nát ra ,hắn đau đớn hét lên một tiếng .

Tiếng mưa xối xả rơi xuống mái tôn nghe ầm ầm , ngoài trời sét đánh từng đợt ,đây có lẽ là cơn mưa lớn nhất  và lâu nhất trong mùa .

****************************************************************

Gà : Trời ơi rắc rối quá , dài dòng quá điii!!!!!!!!! Chương sau nhất định phải xog cảnh này mới dc aaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tui về sao Hỏa nghĩ tiếp đây mọi người ở lại mạnh khỏe !!!

( má Gà định cho người ta chờ tức chết đây mà haizzzz lại chờ , nhanh nhanh lên Gà Nhá ^^)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro