chap 9: Giết người không dao.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Trao đổi??? "- Các sao nam đồng thanh.
-"Ừ, tớ chỉ bảo cô ta giống tiểu Cường <con chó >nhà tớ. "
Suy rộng ra, câu nói của bạn Kim Ngưu có nghĩa thế này :"Nhìn cô giống như con chó nhà tôi ". Cũng có nghĩa là "Nhìn cô bám đuôi, chung thành với chủ như con chó nhà tôi. "
Thấy chưa, thấy chưa! Cái gọi là giết người không dao là như thế đấy! Đừng tưởng bạn Kim Ngưu bình thường hiền lành, vui tính. Thử động vào bạn một chút đi. À không! Phải nói là thử động vào người bạn ấy quan tâm một chút đi. Ngưu Ngưu sẽ cho bạn biết cảnh giới cao nhất của sát thủ không phải dùng súng hay dao, hay thân thủ nhanh nhẹn thế nào mà là lời nói của bạn sẽ giết chết đối phương như thế nào.
Xem đi này, chẳng phải Minh Thư đã xấu hổ tới mức phải bỏ đi rồi sao.....
Bên đây, các sao nữ càng thêm chán nản. Kim Ngưu à Kim Ngưu! Anh đang giúp chúng tôi giải quyết hay anh đang gieo thêm rắc rối cho chúng tôi vậy? Tính cách của Bảo Uyên ương bướng và hiếu thắng như thế làm sao bỏ qua cho các cô dễ dàng như vậy?
Rất nhẹ nhàng, cô ta nâng tà váy hoa lệ, bước đi uyển chuyển đến trước mặt các sao nữ. Đưa đôi mắt quyến rũ liếc nhìn bệ kính chứa củ nhân sâm. Vẫn như cũ, vẫn giọng nói ngọt ngào nhưng bên trong là một mũi tên nhọn của cô ta vang lên, đâm thẳng vào ruột gan, xoáy sâu vào cổ họng của người nghe, khiến họ tức chết trong khoảnh khắc.
-"Sao vậy, chẳng lẽ bản lĩnh của các cô chỉ là con rùa rụt cổ thôi sao? Không có năng lực như thế thì đừng ra vẻ "ăn mày giả danh tri thức" chứ ."
Bạn Nhân Mã buồn rầu, cố gắng nhịn cười. Không lớn tiếng lắm nhưng đủ để cho mọi người nghe rõ.
-"Là "lưu manh giả danh tri thức "bạn ạ. "
-"............"
Khỏi phải nói, đồng bọn Bảo Uyên ngượng đến cỡ nào!
Khỏi phải nói, Bảo Uyên tức giận ra sao?
"Dám cười ta, các cô giỏi lắm! "
Bảo Uyên âm thầm mắng chửi trăm ngàn lần. Mắt thấy thập đại gia tộc đang đến gần, trong đầu cô ta vụt qua một ý nghĩ xấu xa. Cô ta nhoẻn miệng cười dịu dàng, thay đổi nét mặt chỉ hận không thể ôm chặt Cự Giải vào lòng, thắt thêm tình đoàn kết. Khi đoàn người của Trần lão gia đến gần, Bảo Uyên làm ra vẻ ngạc nhiên.
-"Ôi Cự Giải! Nghe mọi người đồn bạn học cao hiểu rộng, chắc biết nguồn gốc của củ nhân sâm này phải không? Mau giúp bọn tớ hiểu thêm kiến thức đi. "
Các sao nữ lẫn sao nam há hốc mồm. Này này này, cô Bảo Uyên này trình độ lật mặt sao nhanh hơn cả lật bàn tay thế? Không đi làm diễn viên, thật sự Showbiz đã phí phạm một nhân tài rồi!
-"Cháu thật sự am hiểu nguồn gốc của loại nhân sâm này sao? "
Người vừa lên tiếng là ba Kim Ngưu -Kim lão bảng <người đứng đầu gia tộc>
-"Bác Kim thật quá lời rồi. Cháu chỉ nghiên cứu một ít thôi ạ! "
Cự Giải nhẹ nhàng trả lời. Cô vẫn nghi ngờ Kim lão gia này, không tự nhiên mà ông hỏi câu hỏi đó. Nhưng nhìn không ra ý đồ của ông, Cự Giải vẫn cất giọng đều đều giải thích.
-"Theo như một số tài liệu cháu đã từng đọc, đây ắt hẳn là cây nhân sâm Cao Ly đã có từ rất lâu, rất lâu rồi thì phải. Đây không phải loại nhân sâm được con người thuần hóa mà thành, đây là loại mọc hoang dã trên đỉnh núi cao, tuổi thọ khoảng 15-20 tuổi. Nhưng củ nhân sâm này có lẽ đã tồn tại qua vài thế kỉ. Sở dĩ gọi nó là nhân sâm Cao Ly vì nó có xuất phát từ đất nước Hàn Quốc. Từ thời cổ đại, nhân sâm Cao Ly đã phát huy tác dụng kì diệu của nó nên dân chúng Hàn Quốc ưu ái gọi nó là tặng phẩm của trời đất. Ngày nay với trình độ khoa học tiên tiến, con người dễ dàng thuần hóa và cho ra đời nhiều loại nhân sâm Cao Ly hơn. Nhưng việc đó cũng làm giảm đi một ít tác dụng của củ nhân sâm. Nhưng nhân sâm của Trần lão gia là dị phẩm trong hàng dị phẩm, do hấp thụ khí trời và đất trong thiên nhiên mà lớn lên. Tôi nói như thế, không biết đã thoả lòng của Bảo Uyên tiểu thư chưa, có còn là "ăn mày giả danh tri thức "nữa không? "
Các sao nữ còn lại rùng mình. Chọc giận ai không chọc, lại chọc đúng Cự Giải đang lên cơn. Đừng tưởng rằng bình thường cô ấy hiền lành, tính cách nhu mì, nhẫn nhục chịu đựng là có thể để mặc cho bạn ức hiếp. Nếu bạn nghĩ như thế có nghĩa là bạn đã lầm to. Điểm nguy hiểm của Cự Giải không phải giết người tàn khốc thế nào, mà để cho bạn khi chết vẫn không biết lí do vì sao mình chết. Khi bạn chết vẫn tưởng người giết mình là người tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro