Vợ anh Đậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là không ngoa một tí nào khi nói rằng tôi đã trải qua một mùa hè đầy sóng gió với Tay mỡ (hay còn gọi Nữ hoàng sinh tố) Nó.

Món duy nhất, tự hào nhất, "tủ" nhất của Nó là canh riêu cua. Nó có thể làm ngon lành từ đầu tới cuối món đó. Nhưng.... chỉ món đó mà thôi!

Tất nhiên không có ai có thể ăn canh riêu cua quanh năm ngày tháng. Nó phải học cách nấu các món đơn giản, sơ đẳng thường ngày. Và chướng ngại vật to bự của Nó là món.....thịt rang.

"Bạn ăn thử điii. Rồi nhận xét khách quan vào. Tại sao cả nhà lại không chịu ăn chứ, huhu?".

Thú thực, mỗi lần Nó "mời" như thế là một lần trải nghiệm để đời  cho tôi. Lần thì mặn chát, thế là rút kinh nghiệm, lần sau Nó... không cho nước mắm. Món thịt rang thành ra giống như món thịt trộn muối mà vị muối đi đằng muối, thịt đi đằng thịt. Lần khác, thịt khô như....thịt bò khô (mà tiếc là chẳng ngon như thế!)...

Còn phải ăn thử món thịt kiểu ấy chắc tôi chết! Tôi đành quay ra Google kết hợp với học lỏm cách mẹ tôi làm rồi chỉ cho Nó. Thì ra mấu chốt của món thịt rang là điều chỉnh lửa. Ban đầu phải đun lửa to, sau đó thì vặn lửa nhỏ dần. Đun bao lâu và cho mắm muối lúc nào tùy vào món thịt muốn rang cháy cạnh hay không. Nó mất thêm nửa tháng để luyện thành công món này, còn tôi thì cả tháng sau vẫn giật mình thon thót khi nghe hai chữ "thịt rang".

Sau khi đã nấu nướng ngon lành (ý tôi là "ăn được") các món cơ bản, Nó lại gặp vấn đề khác.

- Tớ xào thịt bò ngon như....trên mạng, sao Mẹ vẫn chê? Bố thì thích ăn cá kho, tớ kho ngon như ... trong sách rồi mà lại không chịu ăn là thế nào?

Tôi đến phát sốt lên được!

- Đầu bếp vĩ đại của tớ ơi. Mùa Đông cậu có muốn ăn những thứ lạnh tanh nguội ngắt không?

- Trừ kem, còn thì không!

- Thế còn mùa Hè cậu có muốn ăn các thứ vừa khô vừa nóng không?

- À ờ....không nốt.

- Đấy, lí do đấy! Sao với trăng của cậu đấy! Người ta nói "mùa nào thức đấy", hiểu chưa?

Nó gật gù rồi lôi ra quyển sổ tay, hí hoáy ghi xong rồi đọc cho tôi nghe: "Nấu ăn phải đi kèm với tình yêu và rất nhiều tinh tế. Món ăn ngon không những chỉ cần ngon mà còn phải phù hợp. Phù hợp về thời tiết, phù hợp về dinh dưỡng. Ai, mùa nào, nên ăn cái gì. Và những gì thì nên ăn với nhau."

- Chuẩn rồi. - Tôi gật gù.

Hay là tớ viết một cuốn sách dạy nấu ăn nhỉ?

Tôi không nói gì nữa.

Qua nửa năm đầy bão tố, trình nấu ăn của Nó bây giờ đã ổn hơn xưa rất nhiều. Tối hôm trước, lạnh ơi là lạnh mà Nó ì èo đòi tôi sang ăn thử canh cá nấu dọc mùng.

- Tớ chưa làm dọc mùng bao giờ, tí nữa thì khóc khi mà Mẹ đi chợ về, thảy cho dọc mùng với cá rồi bảo: "Mẹ phải đi làm thêm đây!". Nhưng mà tớ đã không khóc mà quay ra tìm trên mạng cách làm dọc mùng. Không bị ngứa tay một tí nào và ăn cũng không bị ngứa, lại còn ngon phải không?

- Ừm. Canh chua và nóng hổi. Dọc mùng giòn và dai. Thơm mùi bỗng rượu. Màu sắc đẹp nữa. Dọc mùng, cà chua, hành, thìa là... Không những ngon mà còn rất chi là phù hợp với thời tiết này. - Tôi tuôn một tràng nhận xét như kiểu chuyên gia ẩm thực.

- Thôi thôi. Dừng ngay. - Nó xua tay. - Tớ biết mình là ai mà!

- Thế cơ à! Thế cậu là ai?

Nó mơ màng nhìn...bát canh.

- Sau này, tớ sẽ lấy một anh tên là Đậu (ô hay trả lời thế à! Liên quan nhờ!). Vợ vua là "hoàng hậu" thì vợ Đậu là Hậu Đậu, hiểu không. Thế là không ai có thể nói tớ là hậu đậu được vì tớ đúng là "Hậu Đậu" rồi!!!

Nó sướng, cười như điên vì cái phát hiện đấy.

"Hừ. Buồn cười nhờ." Tôi nghĩ. Tôi tên là Kính chứ có tên là Đậu đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht