truyen cuoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn giờ chiều, máy cầm tay nhạc hiệu nổi lên:

- Alô – Tớ lịch sự thưa máy vì đang trong giờ làm việc.

- Hường? – Ai đó hỏi.

- Dạ Hường đang tắm anh ạ. – Giả vờ gọi với vào trong, cốt vọng vào điện thoại cho người bên kia nghe thấy: “Hương ơi ai gọi cho em này”. Đợi năm giây rồi trả lời vào máy

- Tí anh gọi lại được không, cô ấy bảo thế.

Bên kia tắt phụt máy. Bốn giờ chiều mà chui vào buồng tắm thì đang ở đâu và làm gì?

Mấy phút sau, điện thoại gọi lại.

- Hường vẫn ở trong nhà tắm, chưa ra đâu. Không hiểu sao hôm nay lại tắm lâu thế - Tớ trả lời ngay khi máy kết nối.

- Mày là thằng nào thế? – Bên kia mất bình tĩnh.

- Anh ăn nói lịch sự nhé, đừng vô văn hóa.

- Lịch sự cái !@#$%^& . Đưa ngay máy cho con kia! – Bên kia giận giữ.

Lại hướng vào hư vô, gọi to cho vọng vào máy: “Hường ơi, thằng mất dạy nào nó gọi em này”.

Tiếng người kia rít trong máy: “Bảo nó là chồng nó gọi đây này”.

Tớ ối một tiếng rõ to rồi tắt máy, tắt luôn cả nguồn cho giống như đang bối rối sợ sệt vì bị bắt quả tang. Tha hồ mà hoang mang.

Em ơi em là ai thế .... anh ko cố ý

khổ thân em !!!

Và đến bây giờ chú đó vẫn liên tục gọi vào máy em các thím à giờ làm sao đây mấy thím

2.Trong một lớp thực tập pháp y, giáo sư già đáng kính đang đứng bên cạnh một cái xác ướp dung để hướng dẫn thực tập. - Làm nghề này điều quan trọng thứ nhất là phải bạo dạn và không sợ bẩn- Nói rôì giáo sư đút ngón tay trỏ vào hậu môn xác ướp và cho lên mồm mút, sau đó ông ta bắt các sinh viên làm theo. Sinh viên ở dưới bất đắc dĩ lam theo va thi nhau nôn oe. - Điều quan trong thứ hai - giáo sư bình thản nói tiếp - Đó là óc quan sát và phân tích, vừa rồi tôi đút ngon tay trỏ nhưng khi đưa lên mồm mút thì là ngón giữa

3.Một phụ nữ có tuổi bước vào phòng khám bác sĩ và đề cập đến một vấn đề khá tế nhị.

- Tôi trung tiện suốt ngày, thưa bác sĩ John. Từ lúc vào đây đến giờ, tôi đã đánh được 20 phát rồi. Nhưng điều lạ là chúng hiếm khi kêu thành tiếng, và chẳng bao giờ có mùi. Tôi phải làm gì đây?

Vị bác sĩ đáng kính lắng nghe với một vẻ chịu đựng hiện rõ trên khuôn mặt. Sau đó ông đáp:

- Đây là đơn thuốc, thưa bà Harris. Hãy uống 3 viên một ngày trong vòng 7 ngày rồi sau đó quay trở lại gặp tôi sau một tuần nữa.

Tuần sau, bà Harris lại bước vào phòng khám với vẻ mặt đầy lo lắng.

- Bác sĩ, tôi không biết là trong những viên thuốc có gì, nhưng bệnh của tôi càng trầm trọng hơn. Tôi vẫn đánh nhiều như trước đây, nhưng bây giờ chúng bốc mùi kinh khủng không chịu nổi. Ông có thể nói gì được đây?

- Bình tĩnh nào, bà Harris - Bác sĩ nhẹ nhàng ngắt lời - Như vậy là tôi đã chữa xong mũi cho bà. Bây giờ chúng ta có thể bắt tay vào điều trị căn bệnh mà bà yêu cầu.

4.

Một người đang loay hoay tìm hỏi mua nhà thì được anh cò mồi nhanh nhẹn quảng cáo.

- Anh cứ yên tâm, ngôi nhà em giới thiệu ở một địa thế vô cùng tiện lợi. Này nhá, anh muốn thư giãn đọc báo? có quán cafe ngay trước nhà. Anh muốn tập thể dục? có ngay công viên bên cạnh. Anh bị bệnh tật? Có liền 3 cái bệnh viện xung quanh. Bệnh của anh mà không chữa được, bệnh viện trả về chờ chết? Có ngay nhà tang lễ đối diện! Tiện quá còn gì!

Khách hàng kinh hãi bỏ chạy.

5.Bác sĩ trưởng khoa giải phẫu hỏi một bệnh nhân đang đứng thở hồng hộc trong hành lang: "Chúng tôi sắp bắt đầu mổ cho anh tại sao anh lại tung chăn bỏ chạy ra khỏi phòng giải phẫu như vậy?"

Bệnh nhân đáp:

- Dạ chỉ vì cô y tá nói: "Yêu cầu không hoảng sợ như vậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả các loại phẫu thuật...".

Bác sĩ trưởng khoa:

- Thì đúng là như vậy. Anh đừng có sợ!

Bệnh nhân:

- Nhưng mà cô ấy không phải nói với tôi mà là nói với ông bác sĩ đang cầm con dao mổ...

7.Trời đã khuya, trên đường xa lộ vắng vẻ có một cô gái trẻ đẹp với mái tóc xõa dài đang vẫy gọi taxi, đặc biệt là trên người cô ta " hem " có một mảnh vải nào. >"< Sau khi lên taxi và đã đi đc một quãng đường dài, cô ta cảm thấy bực mình vì gã tài xế cứ nhìn cô ta qua kính chiếu hậu thay vì nhìn đường. Cô gái hỏi vẻ bực bội :

- Bộ anh chưa nhìn thấy phụ nữ khỏa thân bao giờ sao?

... Gã tài xế bối rối trả lời :

- À, cái đó thì tôi đã thấy nhiều. Nhưng tôi đang tự hỏi không biết cô cất tiền ở đâu để trả cho tôi?

8.Một hôm, mẹ bảo cô bé quàng khăn đỏ mang bánh đi biếu bà. Ngang qua cánh rừng, cô bé quàng khăn đỏ bỗng thấy một con chó sói đang nấp trong bụi rậm phía trước. Cô bèn chạy tới và kêu toáng lên:

- Này sói già độc ác, đừng hòng *** hại ta !

Sói nghe vậy cúp đuôi chạy mất. Đi được một quãng nữa, cô bé lại thấy con sói lúc nãy nấp sau bụi cây, cô bèn kêu lên:

- Này sói già độc ác, đừng hòng *** hại ta !

Sói nghe động liền chạy mất. Đi một quãng nữa, cô bé lại thấy con sói nấp sau bụi cây, cô cũng chạy tới, nhưng chưa kịp kêu lên thì sói già đã nhảy xổ ra, la lớn:

- Này cô bé quàng khăn đỏ ! Mi vừa phải thôi nhé, có để yên cho ta ị không !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro