truyen cuoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Siêu bán hàng

Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được tới 100.000 đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi: "Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy hàng?"

- Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ... Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.

- Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!

- Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.

Biết tôi là ai không?

Jim đang thử việc ở một công ty đa quốc gia. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: "Mang cho tôi một cốc cà phê ngay".

Đầu dây bên kia liền trả lời:

- Nhầm số rồi. Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?

- Không.

- Tôi là giám đốc quản lý.

- Thế anh có biết tôi là ai không? - Jim lớn giọng quát.

- Không.

- Tốt. - Jim thở phảo và bỏ ống nghe xuống.

Kiếm tiền

Hai bà nói chuyện với nhau: Con gái chị học piano chắc tốn kém nhỉ, nhưng bây giờ cháu đã có thể kiếm được tiền rồi à?

- Vâng, ngay dưới nhà tôi có ông giáo sư. Khi nào muốn nghỉ ngơi hay tập trung làm việc, ông ấy lại đưa cho nó 5 đô la. Thu nhập một ngày của cháu cũng khá đấy.

Hai chiếc va-li

Một người xách hai va-li to tướng đến gặp một ông chủ gánh xiếc để xin việc làm. Ông chủ hỏi:

- Anh biết làm trò gì?

Anh ta mở một va-li, lấy ra những viên đá rất to, ném lên không trung rồi đưa đầu ra hứng. Ông chủ gật gù:

- Được đấy. Thế còn chiếc va-li kia, anh đựng gì vậy?

- Thuốc giảm đau ạ!

Con số cụ thể

- Ở đây có bao nhiêu dân?

- Dưới 1.000.

- Cụ thể hơn chút nữa?

- 11 người.

Ghi-nét ngược

Trường bắt học sinh học tơi bời nhất: Trường THPT Nguyễn Khuyến (TP HCM) buộc học sinh lớp 12 - sắp tốt nghiệp - học mỗi ngày 14 giờ liên tu bất tận.

Với thời khóa biểu đặc kín dày đặc như sau: Sáng từ 6h30 đến 11h30, chiều từ 13h đến 17h và tối từ 18h đến 23h. Thậm chí lễ 30-4 và 1-5 vừa qua cũng miễn... nghỉ luôn! Cụ Nguyễn Khuyến có đội mồ sống dậy, đi học trường này chắc cũng phải áp dụng bài "Tẩu vi thượng sách" thôi.

Thư viện cấp tỉnh nghèo nhất: Thư viện Tổng hợp của TP Đà Nẵng được cấp kinh phí mua sách báo bổ sung hằng năm chỉ 180 triệu đồng so với Thư viện Bà Rịa - Vũng Tàu đến 2,4 tỷ, Thư viện Khánh Hòa cũng hơn 1 tỷ.

Sách báo đã ít, mà tương lai còn bị đe dọa mau... rách nữa, vì thư viện sắp bị dời địa điểm từ khu trung tâm thành phố chuyển ra vùng ngoại ô ngự trị trên một... cù lao có biệt danh là "Cánh đồng hoang", xưa nay thường xuyên bị ngập nước. Hơi nước, mưa lũ sẽ nhanh chóng biến dân "mọt sách" sông Hàn tự hào phát triển nhất miền Trung này thành những con... mọt sách chính hiệu gặm nhấm hết kho kiến thức xứ Quảng!

Người có nhiều ảnh nude nam trên mạng nhất: Người mẫu nam La Ngọc Duy (Hà Nội) hiện đang được giới thiệu ngoài ý muốn ảnh nude (khỏa thân) của mình trên mạng tới khoảng... 200 kiểu. Không phải ảnh ghép hay ảnh ảo, mà đích thị là ảnh thật chính hiệu con nai vàng, theo đương sự thú nhận, song không ngờ bị "ăn cắp" khiến bây giờ đang lâm vào tình cảnh dở khóc dở cười, há miệng mắc quai như là một "Y.V. nam" vậy.

Nhà máy hoạt động ngắn ngủi nhất: Nhà máy Xử lý Rác Lai Vung (Đồng Tháp) được đầu tư 1,503 tỷ đồng, sau khi hoàn thành đã được vận hành đi vào hoạt động, rồi... kết thúc hoạt động vĩnh viễn sau... 3 ngày phù du! Rộng 3.000 m2, với công suất xử lý rác 5 tấn/ngày, song quy trình áp dụng công nghệ cao ở đây sau đó chủ yếu là giao cho công nhân xử lý rác... bằng tay!

Địa phương có nhiều dân nhậu bị "bắn" nồng độ nhất: Dân nhậu quận Bình Tân (TP HCM) trung bình mỗi ngày có khoảng 2 - 3 người bị cảnh sát đo nồng độ rượu, bắt quả tang đang xỉn mà vẫn chạy xe tá lả (3 tháng đầu năm nay chộp được hơn 200 mạng). Sở dĩ được phong tặng kỷ lục "nhiều nhất" vì toàn quận chỉ được trang bị có... 8 máy đo, do mua 100 USD/cái nên chủ yếu là chờ... tài trợ như tài trợ bóng đá, live show vậy. Và cũng "nhiều nhất" nữa ở chỗ chỉ có 2 quận huyện ngoại thành (thêm Quận 12) mới áp dụng chế độ mút máy phà hơi này, còn 20 quận huyện khác thì dân say xỉn hoàn toàn an toàn trên xa lộ.

Địa phương nợ chúa chổm lương giáo viên nhất: Tỉnh Phú Yên đang nợ tiền dạy thêm của giáo viên cấp THCS và THPT đến... 13 tỷ đồng từ cả... 3 năm nay rồi đành chịu chết, chưa biết xoay xở thế nào. Vì cố gắng lắm, Sở Giáo dục - Đào tạo mới vừa trả nổi nợ lương giáo viên từ hơn 1 năm nay cho 1.000 người thì... cạn vốn!

Cánh đồng mẫu ít... năng suất nhất: Cánh đồng rộng trên 21 hécta ở ấp Phú Lâm (Đồng Tháp) được cán bộ nông nghiệp chọn làm "Cánh đồng mẫu" áp dụng các kỹ thuật trồng lúa tiên tiến để nâng cao sản lượng, từ đó nhân rộng mô hình cho bà con bắt chước làm theo. Thế nhưng kết quả lại đạt sản lượng... thấp hơn ruộng bình thường của người dân chung quanh: Chỉ từ 3,2 đến gần 5 tấn/ha; trong khi những "Cánh đồng không mẫu" khác phải từ 6-7 tấn/ha.

Thì ra, cũng do tình trạng "cha chung không ai khóc", đất chùa ai muốn làm gì thì làm, nên chọn giống lúa cẩu thả, xem xét nền đất qua loa, cán bộ theo dõi không sát sao... Nghe nói sẽ đưa ra tòa, song biết kiện ai xử ai đây, nên có lẽ phải nhờ đến một phiên tòa "mẫu" chăng?

Thí sinh kế tiếp

Giờ thi vấn đáp, thày giáo hỏi một thí sinh yếu văn: "Ai viết Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc?". Thí sinh không trả lời, thày giáo bực mình hét lên: "Nguyễn Đình Chiểu".

Thí sinh đứng bật dậy, bỏ về chỗ ngồi.

- Em đi đâu vậy?

- Em lại tưởng thày gọi tên thí sinh kế tiếp.

Khiếu nại

Một bà vợ gửi thư cho đài truyền hình:

"Đề nghị quí đài không cho chạy những dòng chữ dưới bản tin thời sự cuối ngày vì ông chồng tôi sau khi đi nhậu về cứ nghĩ đó là karaoke nên cứ ông ổng hát theo làm mất lòng hàng xóm".

Đoán tuổi

Bố giảng giải cho con trai:

- Để đoán tuổi của động vật có xương sống, người ta thường quan sát bộ răng của chúng.

- Nhưng bố ơi, loài gà, loài chim không có răng thì làm thế nào để biết ạ?

- Thì chúng ta dùng răng của mình chứ sao!

Ba hình phạt

Một chàng trai lạc trong rừng tìm được một nhà sàn, chủ nhà là một ông già người Trung Quốc. Anh xin được ở trọ nhà ông cụ một đêm.

"Được, nhưng có một điều kiện, nếu anh động vào con gái tôi thì phải chịu ba hình phạt tàn khốc của Trung Quốc", ông lão nói.

Chấp nhận điều kiện xong anh chàng mới nhìn thấy cô con gái lão đẹp như thiên thần, thân hình tuyệt mỹ. Tệ hại hơn cả là cái nháy mắt đầy ngụ ý của nàng. Cơm tối xong xuôi, lão già đi ngủ trước, không quên để lại ánh mắt răn đe chàng trai nọ.

Nửa đêm, chàng lẻn sang phòng cô gái... Sáng hôm sau, mệt mỏi nhưng hạnh phúc, chàng về giường và thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, chàng thấy một tảng đá rất to đè trên ngực, có một dòng chữ: "Hình phạt thứ nhất: Một tảng đá to trên ngực!".

Thường quá, chàng nhấc tảng đá và ném qua cửa sổ. Vừa lúc đó, chàng bỗng thấy dòng cảnh báo thứ hai dán cạnh cửa sổ: "Hình phạt thứ hai: Vật gây án bị buộc vào tảng đá bằng dây thừng!". Rùng mình, chàng nhảy đại qua cửa sổ theo tảng đá, trong lúc rơi từ cửa sổ xuống chàng thấy dòng cảnh báo cuối cùng viết rất to trên mặt đất: "Hình phạt thứ ba: Vật gây án còn bị buộc vào chân giường bằng dây đàn violon!".

Cách suy nghĩ

Johnny là một cậu bé rất thông minh và nghịch ngợm. Để thử phản xạ của cậu học trò, cô giáo bèn hỏi: "Có 5 con chim đang đậu trên cây, cô bắn chết một con. Hỏi trên cây còn mấy con?"

Johnny trả lời: "Chẳng còn con nào cả".

Cô giáo hỏi tiếp: "Tại sao không còn con nào cả?"

"Bởi vì khi một con chết, thì những con khác sẽ bay mất vì tiếng súng nổ" - Johnny giải thích.

"Em nói thế cũng được. Lẽ ra cô định nói còn 4 con, nhưng cô thích cái cách mà em suy nghĩ" - Cô giáo nói.

Hai mươi phút sau, đến lượt Johnny đưa tay lên xin phép.

"Thưa cô, thưa cô.."

"Gì vậy Johnny?"

"Bây giờ em xin phép hỏi cô một câu, được không ạ? Theo cô, có ba cô gái đang ăn kem, một người thì liếm, một người thì cắn, còn một người thì mút. Hỏi người nào đã có chồng ạ?"

Cô giáo đỏ mặt và lúng túng: "à.. ờ... Cô không biết Johnny ạ. Có lẽ.. có lẽ... người đang mút kem".

"Không phải, thưa cô. Người lấy chồng rồi phải là người đeo nhẫn cưới - Johnny nói - nhưng em thích cái cách mà cô suy nghĩ".

Cái này thì được

Hai vợ chồng nhà nọ hay gây gổ và đánh lộn như cơm bữa. Một buổi chiều ăn cơm xong hai vợ chồng lại đánh nhau một trận tơi bời khói lửạ. Buổi tối, ngưòi ta nghe thấy chị vợ thì thào trong bóng đêm.

- Cái tay này hồi chiều đấm bà, xê ra !

- ...

- Cái chân này hồi chiều đá bà, xê ra !

- ...

- Cái mồm này hồi chiều cắn bà, chửi bà, xê ra !

- ...

- Còn cái này thì được. Cái này hồi chiều chẳng làm gì với bà hết.

Nhầm từ lâu

Hai cặp vợ chồng rủ nhau đi nghỉ hè và thuê trọn một tầng gồm hai phòng của khách sạn nọ. Buổi tối, cánh đàn ông đang ngồi ở quầy bar thì đột nhiên điện phụt tắt, họ đành phải lần mò về phòng ngủ. Một trong hai anh chồng rất sùng đạo.

Trước khi lên giường, anh này cầu nguyện rất lâu và thành kính. Vừa chui vào chăn thì điện sáng trở lại, chàng ta nhận ra mình đã nhầm phòng và vội vàng chạy ra cửa. Cô vợ bạn trên giường gọi giật lại:

- Không kịp đâu anh ơi! Ở phòng bên kia họ "vào nhầm" từ lâu rồi!

Tím hết cả mình mẩy

Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!

Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà mình. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.

Ông mở cửa vô nhà và con chó becgiê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:

- Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này!

Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:

- Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!

Bác sĩ nhãn khoa

Một bác sĩ nhãn khoa sau khi thực hiện thành công một ca phẫu thuật mắt cho một hoạ sĩ nổi tiếng bị mù. Để tỏ lòng biết ơn, ông hoạ sĩ nọ bèn hoạ chân dung của bác sĩ và lồng trong một con ngươi thật lớn.

Mấy hôm sau, họa sĩ nọ mang tranh đến tặng bác sĩ. Khi đó, ông bác sĩ nhãn khoa đang có bài thuyết trình trước những quan khách nổi tiếng. Nhận được tranh rồi, vị bác sĩ toát mồ hôi hột, nghĩ thầm:

- Cũng may mình học nhãn khoa, chứ nếu học phụ khoa thì hôm nay được một phen bẽ mặt.

Chưa nói hết đã hiểu

Trung tâm y tế của bến cảng có một bác sĩ rất hay nói bậy. Các nữ y tá bàn nhau, mỗi khi ông ta nói bậy thì họ sẽ cùng nhau ra khỏi phòng. Một hôm, có một chiếc tàu mới cập bến, bác sĩ phải xuống tàu kiểm tra phòng dịch. Khi trở lên bến, ông kể chuyện oang oang:

- Sáng nay tớ khám bệnh cho cánh đàn ông trên tàu, người thì lùn, da vàng, mũi tẹt, chân tay nhỏ, chỉ được cái...

Mới nói đến đó, các nữ y tá đã chạy hết ra khỏi phòng. Ông ta ngạc nhiên gọi với theo:

- Các cô vội gì mà phải tranh nhau như vậy?! Họ còn ở đây một tuần cơ mà.

Bài báo hay

Tổng biên tập của một tờ báo gọi anh phóng viên tập sự vào phòng để truyền đạt những nguyên tắc cơ bản viết một bài báo hay. Sau mấy tiếng đồng hồ mà anh chàng phóng viên tối dạ nọ vẫn đực mặt ra, chẳng hiểu gì cả.

Tổng biên tập đang lúng túng không biết làm thế nào để phóng viên của mình hiểu thì cô thư ký đi ngang qua, với chiếc minijupe không thể ngắn hơn được.

Vị tổng biên tập ứng khẩu: "Này nhé, một bài báo hay có thể so sánh với chiếc váy mặc trên người mỹ nhân. Trong cả hai trường hợp, phải làm sao cho đủ độ dài để phủ kín được đối tượng nhưng cũng kha khá ngắn để người ta thèm thuồng muốn khám phá thêm. Có thế thôi".

Nịnh bợ

Có một người hay nói nịnh. Một hôm, anh ta đến thăm quan huyện, vừa bước vào cổng đã rối rít: Quan lớn nhân đức thật, đến thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác.

Hôm qua, vừa bước chân đến địa hạt, chính mắt con thấy từng bầy cọp kéo nhau sang mấy làng bên cạnh.

Quan cười híp mắt. Lát sau, lính vào báo đêm qua cọp đã bắt mất ba mạng người. Quay sang người khách, quan trợn mắt:

- Sao người nói đã tận mắt trông thấy lũ cọp bỏ đi?

Người kia bí quá, đành nói liều:

- Chắc các quan làng bên cũng nhân đức không kém quan lớn nên lũ cọp không có chỗ trú chân đành quay trở lại làng ta đấy ạ.

Thay đổi nhiều quá!

Một bà góa giàu có mời họa sĩ đến nhờ vẽ bức chân dung người chồng quá cố của bà ta.

- Được ạ - họa sĩ nói - Bà có ảnh ông ấy không?

- Không! Vì thế tôi mới nhờ anh vẽ chân dung chứ.

- Nhưng thưa bà, bà muốn tôi vẽ thế nào?

- Vẽ thế nào tùy anh! Đó là nghề của anh cơ mà... Còn tôi, tôi chỉ có thể nói với anh rằng mắt ông ấy màu nâu, tóc đen, ông ấy có bộ ria nhỏ và lúc nào ông ấy cũng mỉm cười!

Anh họa sĩ tự nhủ không nên từ chối người đàn bà tốt bụng này và nói cho cùng, anh chẳng có lý do gì để bỏ lỡ một đơn đặt hàng như vậy.

Một tháng sau, anh đem bức tranh bọc kín đến. Anh ta cởi dây buộc, gỡ giấy bọc rồi đặt tranh lên trên lò sưởi. Bà góa lùi lại một chút rồi kêu khóc thảm thiết:

- Trời ơi! Mới có mấy năm mà ông ấy thay đổi nhiều quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro