BỐ CỦA MELIN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàng ngày Melin thấy mẹ quát tháo bố, mỗi khi ông quá chén hoặc đôi khi bố Melin quên chưa lau nhà, một hôm Melin hỏi.
- Tại sao bố khoẻ mà lại sợ mẹ thế, như con ấy chứ chẳng sợ mẹ tí nào cả...
Bố Melin nổi cáu:
- mày thì biết gì, nói linh tinh , có những lúc mẹ mày phải quỳ trước mặt tao hàng tiếng đồng hồ mà tao còn không thèm nói câu nào ấy chứ...
Lúc đó mẹ Melin đi chợ về:
- E hèm, ông nói lúc nào ấy nhỉ?
- Hì hì àh hôm trước anh chui vào gầm giường tìm cái bút chẳng may bị mắc kẹt,em lấy cán chổi lùa mãi anh mới ra được đấy!!!! may quá không có em thì chết...

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

SOUJI VÀ CÂU HỎI DÀNH CHO CÔ GIÁO

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh nhỏ tuổi; cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:

- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
- Bê tông ạ!
Cô giáo:
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
- Con bò ạ!
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
Souji lẩm bẩm, từ phía cuối lớp:
- Hmmm...
Cô giáo:
- Em đứng lên ngay.
Souji:
- Thế em hỏi một câu được không?
Cô giáo thận trọng:
- Em thử nói đi!
- Thế cái gì trước khi cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Souji.
Souji xoa xoa má:
- Đúng rồi! Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro