[AllLumi] Điều gì sẽ xảy ra khi nói rằng muốn sinh con cho họ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[AllLumi] Điều gì sẽ xảy ra khi nói rằng muốn sinh con cho họ?

#Xiaolumi #Venlumi #Dilumi #Chilumi #Zhonglumi #Scaralumi #Kazulumi #Aelumi #Xinglumi

Tác giả: 十个菱角 (Thập cá Lăng Giác)

Dịch giả: Mèo NeOn

Link tác phẩm gốc: https://zixiu511.lofter.com/post/1f706b19_1ccbe8969

Xiao

Gió tựa hồ ngừng thổi ngay khoảnh khắc thiếu nữ kia buông lời. Lumine chớp mắt vài cái, nhìn thiếu niên tiên nhân ngẩn cả người ra, nhất thời không nhịn được mà khẽ cười thành tiếng.

". . . Em vừa nói gì vậy?" Xiao giọng nghe như không tin được, đôi mắt đạm nhạt tựa giếng cổ kia hiện lên tia hoảng loạn hiếm thấy, màu đỏ đã muốn từ gò má lan đến bên tai.

"Em nói," Lumine nhích lại gần bên cạnh, đặt môi lên vành tai thiếu niên tiên nhân, "Em muốn sinh một đứa nhỏ cho Xiao thượng tiên."

" . . . Bất, bất kính . . ." Nửa câu sau bị vướng lại ở cổ họng Xiao, hắn nhìn sang thiếu nữ tóc vàng thanh tú đứng bên cạnh mình, chỉ cảm thấy một loại cảm xúc không rõ ở trong lòng bắt đầu nở hoa, thanh âm cũng bất giác trở nên dịu dàng hơn.

"Không, là không được . . ."

" . . . Tại sao?"

Nhận thấy được âm thanh thất vọng của cô, hắn sau một lúc sững sờ, đã nắm tay cô đặt lên ngực mình, giọng nói ôn nhu và nghiêm túc khác mọi khi.

"Ta từng nghe phàm nhân nói qua, loại chuyện này đối với phụ nữ mà nói vô cùng đau đớn."

"Ta không đành lòng để em vì ta chịu đựng loại đau đớn này."

Venti

"Hả hả hả?? – Được chứ!!!"

Không đợi Nhà Lữ Hành chuẩn bị sẵn sàng, vị kia vốn dĩ đang trong lúc ngâm thơ đánh đàn đã hạ đàn xuống mà ôm lấy eo cô, sau đó hoa văn của gió hiện ra trên mặt đất, nháy mắt đã đưa hai người họ bay lên trên chỗ ngọn cây.

"Venti, anh, anh sao lại đột nhiên E lên?" Lumine phản xạ có điều kiện ôm lấy cổ anh, mặc dù đã từng trải qua những trường hợp còn mạo hiểm hơn cả bây giờ, cô vẫn cảm thấy nhịp tim mình lúc này đập nhanh đến mức thái quá.

"Tôi rất vui, Nhà Lữ Hành." Không trả lời câu hỏi của thiếu nữ, Venti áp trán vào trán cô, chẳng chút trốn tránh nhìn thẳng vào đôi đồng tử vàng xinh đẹp kia, đáy mắt tràn đầy ý cười.

"Đây không phải có nghĩa là em đã hoàn toàn tiếp nhận tình yêu của tôi, hơn nữa còn sẵn sàng đáp lại sao?"

" . . . Anh nghĩ như thế cũng không phải không được!" Gò má Lumine khẽ ửng hồng.

Rõ ràng là bản thân muốn đi chọc ghẹo nhà thơ lang thang mặc kệ sự đời kia.

Làm thế nào lại có cảm giác như bị chọc ngược lại rồi?

"Chẳng qua, trước khi sinh đứa nhỏ chúng ta còn có chuyện phải làm đúng không?"

Ngữ khí của Venti hiếm khi đứng đắn như vậy, vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Chuyện gì?"

"Đương nhiên là kết hôn rồi!" Venti càng ép chặt Lumine vào người, "Nhà Lữ Hành, em thích hôn lễ như thế nào?"

"Lại nói, em là muốn gả cho một trong bảy vị thần chấp chính, Phong Thần Barbatos, hay là nhà thơ lang thang bình thường trong thành Mondstadt, Venti?"

Diluc

Động tác tay của nam nhân đang chế rượu dừng lại một chút, biểu tình trên mặt trông như không có biến hóa gì, nhưng Nhà Lữ Hành có thể nhìn thấy khóe miệng bạn trai nhà mình nhếch lên khoảng năm phần trăm.

"Chúng ta sinh một đứa nhỏ đi." Lumine trực tiếp ôm lấy thắt lưng Diluc từ phía sau, lặp lại lần nữa, hài lòng khi cảm thấy được cơ thể của hắn trong nháy mắt cứng lại, sau đó đã khôi phục như cũ.

". . . Em lại nhận được cái ủy thác kỳ quái nào nữa à?" Đôi mắt hồng ngọc kia trở nên phức tạp, vị quý công tử này dường như nhớ tới chuyện gì đó không thoải mái cho lắm.

"Không phải đâu! Em là thật lòng muốn –"

Lời còn chưa nói xong, miệng của Nhà Lữ Hành đã bị người nọ dùng tay che lại. Diluc quét mắt sang các khách nhân quanh tửu quán đang nhìn bọn họ chằm chằm, sau một lúc lâu lại buông lỏng tay ra.

"Loại chuyện này chúng ta về nhà rồi bàn lại sau." Anh cúi đầu hôn lên mái tóc như muốn trấn an cô

Động tác vô cùng tự nhiên, hai gò má lại nóng lên chứng tỏ nội tâm chủ nhân của nó hiện tại không hề bình tĩnh.

Tartaglia

Ba câu, có thể làm công tử cho cô mười tám vạn mora.

- Buổi sáng tốt lành.

- Hôm nay thời tiết không tồi.

- Em muốn sinh cho anh một đứa nhỏ.

. . .

". . . Tartaglia." Nhà Lữ Hành vẫn nhịn không được gõ nhẹ lên đầu của vị công tử đại nhân đang bận bịu trước sau kia, trên mặt một bộ dạng hận rèn sắt không thành thép.

"Anh sao lại mua nhiều đồ dùng cho con nít như vậy??? Ấm Trần Ca không chứa được nhiều thế đâu! Có tiền thế không bằng mời em đi ăn cơm còn tốt hơn!!"

"Thật xin lỗi . . . Bởi vì tiểu thư đột nhiên nói với anh câu như vậy, nhất thời kích động quá mức." Tartaglia cười cười xin lỗi Lumine, sau đó trịnh trọng nâng tay cô lên môi.

"Thật ra anh, từ rất lâu đã nghĩ xong tên con của anh cùng tiểu thư rồi."

"? Là gì?"

"Thôi . . . Hiện tại còn phải giữ bí mật." Tartaglia nháy mắt cười tinh nghịch .

Hàng mi dày cọ lên đầu ngón tay Lumine khiến cô có chút ngứa ngáy.

"Chờ anh mang tiểu thư về Snezhnaya, anh sẽ nói ra tất cả những chuyện mà em muốn biết."

Zhongli

"Sao lại đột nhiên nói như vậy?"

Tiên sinh vốn còn đang chăm chỉ làm việc thì dừng bút, nghi hoặc nhìn tiểu cô nương đang nhu thuận ngồi ngay ngắn bên cạnh ngài, nhẹ nhàng đưa tay vén một lọn tóc vàng của cô, ánh mắt nhu hòa.

"Không vì sao cả, chỉ là đột nhiên nghĩ muốn sinh cho tiên sinh một đứa nhỏ!" Lumine thuận thế cọ cọ vào tay Đế Quân, giống như một chú mèo đang làm nũng.

"Khụ, chuyện này cần phải cân nhắc rất nhiều phương diện, chúng ta phải thảo luận về kế hoạch lâu dài."

Dưới ngọn đèn mờ nhạt, màu đỏ ở đuôi mắt Nham Vương Đế Quân càng thêm diễm lệ, Lumine nhịn không được vươn tay vuốt ve, cảm nhận được kết cấu tinh tế của hoa văn kia.

Thấy Nhà Lữ Hành động tay động chân, Zhongli cũng không ngăn cản, ngược lại nâng tay đặt lên mu bàn tay của nàng, khiến cho tay Nhà Lữ Hành càng áp chặt vào hơn. Yêu thương nơi đáy mắt tựa hồ có thể ngưng đọng thành chất.

"Nếu như có đứa trẻ này ràng buộc, em có thể nguyện ý vì ta dừng chân ở thế giới này không?"

Scaramouche

"---??!!! Ngươi bệnh à??!"

Thiếu niên đầu đội mũ rộng vành lùi về sau mấy bước, vẻ mặt nhìn Nhà Lữ Hành đầy kỳ quái, ngay cả đầu ngón tay cũng run hết lên.

"Không sốt đó chứ? Ta nhớ rõ tối hôm qua ngươi đâu có đá chăn ra đâu?"

" . . . Ngươi mới có bệnh! Đần độn!!" Lumine tức giận bỏ tay ra khỏi người Scaramouche, đôi mày thanh tú chau lại, khóe môi giật giật.

Vốn dĩ muốn cho hắn một kinh hỉ, không nghĩ tới ở trong mắt hắn ta lại biến thành kinh hãi, đây là cái loại bạn trai gì vậy chứ!

Đi về phía trước vài bước, thấy người ở đằng sau không có đi theo, Lumine liền quay đầu lại quát, "Ngươi sinh hay không sinh? Không sinh ta sinh cùng người khác!"

" . . . Ngươi dám!!" Scaramouche cúi đầu thấp giọng lẩm bẩm một câu, hạ vành nón xuống che đi đôi tai đã ửng đỏ của mình, vội vàng đi theo, nhưng vẫn miễn cưỡng bắt gặp ánh mắt của thiếu nữ.

Qua hồi lâu, chờ đến khi hai người đã đi đến cuối con đường nhỏ ở trong rừng, hắn mới chầm chậm nắm lấy tay Lumine, thần sắc có chút mất tự nhiên.

"Ngươi thích con trai hay con gái?" Lumine lay lay tay Scaramouche, cơn tức giận cũng đã giảm đi một nửa.

". . . Đều được." Lực tay hắn bất giác lại tăng một chút.

"Chỉ cần là ngươi sinh . . . ta đều thích."

Kazuha

"Được."

Động tác lau vũ khí của lãng khách thoáng tạm dừng, qua một khoảng thời gian tựa lá rơi lại khôi phục bình thường, ngữ khí tự nhiên tựa như gió thổi.

Anh đứng dậy, từ cành cây bước xuống, phủi đi bụi bặm trên người, còn thuận tiện giúp Nhà Lữ Hành sửa sang lại mái tóc bị gió thổi loạn, trong mắt mang theo ý cười ôn hòa.

Lumine ngược lại trở thành người mất tự nhiên, cô ngây người nhìn cái tên trên mặt viết rõ nguyên câu "Sao cũng được" kia, gò má trắng nõn liền phiếm hồng.

"Chẳng qua, Nhà Lữ Hành." Kazuha dừng một chút, xoa lên mu bàn tay cô, "Anh chưa bao giờ thử qua chuyện này, đến lúc đó còn phải phiền em chỉ giáo nhiều."

"Chuyện này . . . Em cũng chưa từng thử qua mà!" Mặt cô đã hoàn toàn đỏ bừng, trên đầu thậm chí còn bốc khói.

Tức quá, bị chọc ngược lại rồi.

Aether

". . . Hả? Lumine em vừa mới nói gì vậy??? Em nói chuyện sinh con sao ———"

Aether đang lúc định đập trứng nghe xong trong vô thức đã bóp nát luôn quả trứng. Anh chỉ cảm thấy mình vừa đi xong một chuyến tàu lượn siêu tốc nên cả người đều mất tỉnh táo rồi, nếu không vừa nãy bản thân làm sao lại có thể nghe em gái nói sẽ sinh cho mình một đứa nhỏ???

". . . Anh trai, anh không cần khẩn trương như vậy, em chỉ thuận miệng nói thôi, cũng không phải lập tức muốn làm chuyện này."

Lumine nhìn thấy sàn phòng bếp đều đã bị bẩn, trong lòng thầm nghĩ anh trai sao vẫn ngây thơ như vậy, nếu còn tiếp tục thế này nói không chừng qua mấy vạn năm nữa bọn họ cũng vẫn chưa kết hôn được.

"Loại chuyện này không được tùy tiện nói bừa đâu Lumine!!"

Aether rửa tay xong vội vàng chạy tới kéo Lumine vào trong lòng, ngữ khí tràn đầy yêu thương cùng lo lắng.

"Thật là . . . Cũng bởi vì em luôn thích nói đùa kiểu này, mới khiến anh trai không yên tâm về em, sợ em sẽ bị người khác lừa mất."

Xingqiu

Vào khoảnh khắc Nhà Lữ Hành vừa thốt ra lời kia, tiểu thuyết võ hiệp trong tay tiểu thiếu gia cũng "bộp" một tiếng mà rơi xuống đất.

"Nhà Lữ Hành . . . Thì ra ở trong mắt em chúng ta đã tiến triển đến bước này rồi sao?!"

"Ấy, cái này . . ."

Lumine đột nhiên có chút bối rối, cô cũng cảm giác nói lời này với bạn trai vừa quen được mấy tháng có thể không hay cho lắm, sớm biết vậy đã không đùa kiểu này rồi.

Không đợi Lumine suy nghĩ xong thì đã thấy Xingqiu đứng dậy khỏi ghế đi tìm kiếm thứ gì đó, thoạt nhìn dường như là muốn đi ra khỏi cửa.

"Xingqiu, em chỉ nói đùa thôi! Anh đừng nghĩ quẩn mà bỏ nhà đi! Coi như vừa nãy em chưa nói . . ."

Lời còn lại của Nhà Lữ Hành đã bị tiểu thiếu gia dùng miệng ngăn chặn.

"Haiz . . . Nhà Lữ Hành, loại chuyện này không thể nào dùng để nói đùa được đâu." Sau khi rời môi, Xingqiu ủy khuất oán giận nói, nhéo lấy eo cô như trừng phạt.

"Được rồi, chúng ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc, thay quần áo, đến Thương Hội Phi Vân thảo luận về ngày thành hôn đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro