Chương 61 + 62 + 63 (Quyển 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 61 + 62 + 63

Kết Cục《Đồ Ma Giả》

Cứ như vậy kết thúc câu chuyện. Reynold và nhóm của anh cuối cùng đã bắt giữ được Hắc Y đưa về quy án. Tuy nhiên, họ chỉ tìm thấy thi thể của Hắc Y, khi họ bao vây Hắc Y trên mái nhà của tòa nhà, người đàn ông ấy đã nở một nụ cười rạng rỡ với họ, như thể muốn lao vào thiên đường mở rộng đôi tay rồi ngã xuống từ phía sau.

Giống như một mảnh giấy đen, bị gió thổi bay thành từng mảnh nhỏ.

Vụ án kết thúc, Bạch Y trở lại cuộc sống bình thường của mình, chưa từng có ai nghi ngờ người béo béo, có vẻ ngơ ngác này. Reynold tuy rất muốn gặp Bạch Y để trò chuyện, do bận rộn với việc giải quyết vụ án không có thời gian rảnh, anh dự định chờ khi mọi chuyện đã xong xuôi rồi mới tìm gặp Bạch Y.

Lần bỏ lỡ này kéo dài hơn hai tháng. Trong thời gian kết án, các đồng nghiệp phát hiện ra một số đầu mối khác, chẳng hạn như từ một hộp sắt nhỏ trong cô nhi viện tìm thấy nhật ký của Hắc Y.

Khi Reynold mở nhật ký của Hắc Y, anh phát hiện ra một số bí mật mà họ chưa từng biết đến và chưa từng phát hiện ra trước đây.

Động cơ gây án của Hắc Y thực sự là vì Bạch Y, tất cả đáp án đều nằm trong quyển sổ cũ kỹ này.

Xem xong nhật ký của Hắc Y, Reynold lập tức lái xe đến nhà của Bạch Y, trong phòng chỉ còn lại sự trống trải, không còn ai ở đó. Hàng xóm nói rằng tháng trước, người phương Đông luôn thích mặc đồ trắng đã đưa bà nội rời khỏi đây.

Họ đi đâu? Không ai biết.

Nhà trống, Reynold đứng bên cửa sổ ngẩn ngơ, tay vẫn cầm chặt nhật ký cũ nát của Hắc Y.

Trang đầu tiên:

Màu tóc và màu mắt của cậu ấy không giống chúng mình, đều là màu đen. Họ nói cậu ấy là người phương Đông, cậu ấy rất đẹp, giống như một con búp bê sứ. Mình thích cậu ấy.

Trang thứ hai:

Đau quá, khắp nơi đều đau, rất sợ.

Bạch Y nói tôi không cần sợ đau, cậu ấy sẽ bảo vệ mình. Mình tin cậu ấy, cậu ấy nói chỉ cần ăn cho béo lên, trở nên xấu xí, sẽ không có ai làm đau mình.

Trang thứ ba:

Có người muốn mang mình đi, mình không muốn đi. Bạch Y đánh mình, nói mình là kẻ ngu ngốc.

Mình sẽ nghe lời cậu ấy và rời khỏi đây, sống với những kẻ có tiền, rồi trong tương lai mang Bạch Y đi. Mình muốn ở bên Bạch Y cả đời.

...

Các nạn nhân bị giết có liên quan gì đến Bạch Y không? Theo miêu tả trong nhật ký, Bạch Y không phải là người vụng về, tinh thần có vấn đề, cũng không có bệnh tật gì, chỉ là vì để tránh bị tổn thương trong cô nhi viện mà đã bôi nhọ mình.

Có rất nhiều nghi vấn, Reynold cuối cùng vẫn không tìm được Bạch Y.

Trong vài tháng tiếp theo, Reynold đã từng tìm kiếm thông tin về Bạch Y, nhưng người phương Đông cùng với bà lão đã như bốc hơi khỏi nhân gian, không còn dấu vết, để lại cho Reynold một nỗi tiếc nuối vĩnh viễn.

Cảnh cuối cùng trên màn ảnh, một bà lão tóc bạc ngồi trên xích đu tắm nắng, bên cạnh là một thanh niên mặc đồ trắng, dùng những ngón tay thon dài khéo léo để làm những món đồ chơi nhỏ. Người thanh niên đã không còn béo phì như trước, màn ảnh từ từ kéo lên ngực của anh, khán giả trong rạp chiếu phim có thể thấy đây là một thanh niên mặc đồ trắng có hình thể bình thường.

"Bà nội, vài ngày nữa chúng ta sẽ đi Anh quốc." Theo giọng nói êm ái đầy từ tính của người thanh niên, người đàn ông trong màn ảnh đặt con châu chấu đã làm xong lên gối của bà lão.

Cảnh cuối cùng, màn ảnh cuối cùng nhắm vào khuôn mặt của người thanh niên, khuôn mặt rõ ràng và tinh xảo hiện ra trên màn hình lớn, lộ ra vẻ đẹp cổ điển của phương Đông. Đôi mắt khẽ cong nụ cười tinh tế khiến người ta như thấy được ma quỷ ẩn nấp dưới dáng vẻ của một thiên sử sống dưới ánh mặt trời.

Khi màn ảnh xuất hiện Đường Phong hoàn toàn giảm cân, trong rạp chiếu phim gần như vang lên tiếng hít khí lạnh và tiếng kinh hô của khán giả. Ngoài một số ít khán giả đã biết Đường Phong, đa số mọi người lần đầu tiên xem bộ phim này đều bị sốc khi thấy Đường Phong và Bạch Y trong phim khác biệt hoàn toàn.

Khán giả có thể không tưởng tượng nổi, vào cuối phim, người đàn ông này lại có một vẻ đẹp mê hoặc như vậy. Thảo nào Hắc Y trong phim lại sẵn sàng trở thành quân lính của Bạch Y, cuối cùng phải chết cũng cam tâm tình nguyện, không hề do dự hay hối hận.

Dưới vẻ ngoài có vẻ vô hại lại ẩn chứa nội tâm ác ma, Đường Phong đã thành công tạo nên một nhân vật điện ảnh khiến khán giả ấn tượng sâu đậm. Bạch Y trong phim luôn nói lảm nhảm, nhưng nếu nghe kỹ sẽ nhận ra phần lớn đều là ám chỉ và cảm giác về sự ưu việt của người thông minh tự phụ.

Một tên biến thái sát nhân điên cuồng không giống như nhiều bộ phim trong quá khứ, Bạch Y thông minh, giỏi ngụy trang song cũng có phần dễ thương khiến mọi người yêu mến, mặc dù nụ cười trong màn ảnh cuối phim mang theo vài phần tà ác khiến người ta nổi da gà, nhưng chính vì Bạch Y được Đường Phong tạo dựng quá mức thu hút và yêu mến, mới có thể khiến Bạch Y tà ác ở phần cuối càng trở nên chấn động.

Không biết đây có thể gọi là Tái ông mất ngựa hay hoạ phúc khôn lường, cảnh hiểm nguy trong rừng rậm Nam Á đã khiến cả đoàn phim kinh hồn bạt vía, toàn bộ đoàn phim đã nghỉ ngơi hơn nửa tháng mới tiếp tục quay phim.

Bởi vì sự kiện phần từ khủng bố bắt cóc con tin đã được các phương tiện truyền thông trên toàn thế giới đưa tin rộng rãi, bộ phim điện ảnh nhỏ 《Đồ Ma Giả》 của họ cũng nhận được một đợt quảng cáo miễn phí quy mô lớn.

Do vậy, sau khi hoàn tất việc quay phim, nhà sản xuất đã phát tiền thưởng sớm hơn dự kiến cho tất cả mọi người, có lẽ là để an ủi các thành viên trong đoàn phim đã suýt gặp nguy hiểm, đồng thời cũng để đẩy nhanh việc phát hành bộ phim.

Lần đầu tiên công chiếu, tiếng vỗ tay như sấm dậy của khán giả vang lên trong rạp chiếu phim, Đường Phong và các thành viên khác của đoàn phim lên sân khấu để cảm ơn khán giả. Tiếng vỗ tay kéo dài gần 15 phút, sự khẳng định và nhiệt tình của khán giả khiến mấy cô gái trong đoàn phim không kìm được nước mắt.

Nhìn lại những nỗ lực và vất vả của mình không hề uổng phí, nghĩ đến những trải nghiệm kinh hoàng không muốn nhớ lại, tất cả trở nên vô cùng quý giá.

Đôi mắt Đường Phong đã ươn ướt, đã lâu lắm rồi cậu không nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt như vậy từ khán giả, thậm chí cả tiếng vỗ tay của khán giả xem bộ phim 《Ác Ma Đường Mòn》 lần trước cũng không sôi động như lần này.

Tóm lại, đây chính là thành công.

Cúi mình cảm ơn khán giả, họ cùng nhau nắm tay cảm ơn.

Những gì họ thu được không chỉ là tiếng vỗ tay và sự nhiệt tình của khán giả, mà còn là tình bạn đã vượt qua hoạn nạn, điều mà không gì có thể thay thế được. Ngày hôm nay, họ đứng trên sân khấu, và trong cuộc sống sau này vẫn sẽ là những người bạn tin cậy nhất.

Đường Phong quay đầu mỉm cười với nam diễn viên đóng vai Reynold, giống như hai anh em thân thiết, họ vỗ vỗ vào lưng nhau.

Bộ phim 《Đồ Ma Giả》 chính thức phát hành, mặc dù nội dung có phần bạo lực, sau khi cắt ghép, bộ phim vẫn được xét duyệt và phát hành. Cũng vì Đường Phong là người đầu tiên đứng lên chiến đấu anh dũng khi đối mặt với phần tử khủng bố khiến truyền thông đã không ngần ngại tuyên truyền chuyện này, coi Đường Phong như một anh hùng thế giới.

Cậu không phải là anh hùng, chỉ là một người bình thường phản ứng theo cách bình thường trong tình huống cấp bách.

Người đã cứu con tin, thực ra không phải cậu.

Nếu phải nói, thì có thể là Charles và Lục Thiên Thần, tất nhiên Albert cũng có công.

Sau khi trở về, Đường Phong nghỉ ngơi một thời gian ở thành phố S, từ từ điều chỉnh tâm trạng và cơ thể, hầu hết các cảnh quay đã xong, cậu cũng bắt đầu đến phòng tập thể dục hàng ngày để giảm cân, thời gian nghỉ ngơi hơn nửa tháng cũng giúp cậu có thêm thời gian để giảm cân.

Trong thời gian đó, Charles và Lục Thiên Thần cũng từng đến thăm cậu, thỉnh thoảng uống cà phê và trò chuyện, Đường Phong tôn trọng sự lựa chọn của họ, nếu không thể ở chung, thì thẳng thắn tách ra cũng tốt, để tránh có người bị tổn thương.

Cuộc sống dần trở lại bình thường, nghe nói Charles một lần nữa hợp tác với hình cảnh quốc tế Anh, còn Ivan với những đóng góp xuất sắc trong cuộc giải cứu con tin đã được thăng chức.

Lục Thiên Thần hiện tại chỉ là giám đốc công ty quản lý của cậu, thường gặp mặt chủ yếu là công việc, thỉnh thoảng quan tâm đến nhau, nhưng Đường Phong lại nhận thấy số lần Tiểu Ác Ma xuất hiện trước mặt cậu ngày càng nhiều.

Như lúc này đây, cậu vừa về từ chuyến công tác nước ngoài, mở cửa căn hộ thì thấy một người nhỏ nhắn ngồi trên sô pha, vừa ăn khoai tây chiên vừa xem phim Hàn, thỉnh thoảng còn dụi dụi đôi mắt nhỏ đẫm lệ.

"Sao cậu lại ở đây?" Ánh mắt Đường Phong không thể rời khỏi đống vỏ đồ ăn vặt vứt đầy dưới đất. Trời ơi, cậu thật muốn vung tay lên để dọn sạch đống rác, nhưng ngay cả thủ phạm cũng không thể đánh bay, sát thủ top 3 thế giới không phải là kẻ ngồi không.

"Tôi bị người đuổi giết, chỉ có thể trốn ở đây. Này, tôi đã ăn sạch đồ trong tủ lạnh của anh rồi, đi siêu thị mua thêm đi." Người kia nói một cách tự nhiên.

Hành lý vứt trên mặt đất, Đường Phong mỉm cười, xắn tay áo đi về phía Tiểu Ác Ma, một tay nhấc người đó lên: "Cậu bị người đuổi giết còn chạy đến chỗ tôi, cậu định hại chết tôi sao?!"

"Là người của Albert, tôi trốn ở chỗ anh họ sẽ không ra tay. Nếu không phải vì anh, họ cũng không đuổi giết tôi. Tôi không quan tâm, dù thế nào đi nữa anh phải nuôi tôi!" Tiểu Ác Ma ồn ào lên.

Đường Phong dừng lại một giây, thả Tiểu Ác Ma xuống, chỉ vào đống rác dưới đất và nói: "Cho cậu nửa giờ dọn dẹp sạch sẽ gian nhà, nếu không tôi sẽ hô to ở cửa, cho sát thủ của Albert đến làm thịt cậu."

"Anh dám?!"

"Tôi dám."

". . . Tôi, tôi sẽ dọn sạch ngay!"

"Có lầm hay không, thực sự coi mình là người ở à?" Tiểu Ác Ma lùi lại trên sô pha, vừa gặm khoai tây chiên vừa ngâm nga bài hát vừa lướt điện thoại, thỉnh thoảng liếc nhìn cửa phòng ngủ đóng chặt, đã một giờ trôi qua kể từ khi Đường Phong vào tắm.

Đối với Tiểu Ác Ma, người luôn làm việc nhanh gọn, đây là một điều không thể tin nổi và không thể hiểu nổi. Tại sao lại có đàn ông thích tắm lâu đến vậy? Mỗi ngày, thay vì ngồi xem TV lớn trong phòng khách, họ lại thích ngâm mình trong phòng tắm nhỏ xem TV nhỏ.

Đúng là khác biệt, không cách nào hiểu nổi.

Soạn xong tin nhắn, Tiểu Ác Ma ấn gửi đi, người nhận — anh cả.

Anh cả là ai, tự nhiên không cần phải nói ai cũng biết.

"Đều là mấy tên trong nóng ngoài lạnh." Tiểu Ác Ma cảm thán một câu rồi nhận lệnh đi dọn bàn.

Họ Đường kia, ngoài xã hội được khen ngợi như anh hùng làm vẻ vang đất nước làm vẻ, Đường cái gì Phong, nhìn bề ngoài có vẻ dễ gần, tính cách cũng hòa nhã, thực tế lại là một ác ma!

Mỗi ngày Đường Phong đều bắt cậu quét dọn nhà, phải quét rác, lau bàn, ở nhà ăn cơm phải phụ trách nấu cơm, không nấu thì phải gọi đồ ăn ngoài, đi siêu thị mua sắm...

Tóm lại, mọi việc cậu có thể làm đều đẩy cho cậu, còn bản thân thì như đại gia không muốn động tay động chân gì, khiến Tiểu Ác Ma tức chết.

Như bây giờ, cậu còn phải rửa sạch nho trước khi người nào đó tắm xong, vì người đó mốt lát nữa ra ngoài muốn ăn nho!

"Rửa rửa rửa, rửa chết anh!" Tiểu Ác Ma vừa mở vòi nước xối xả vừa cằn nhằn, nhưng vẫn ngoan ngoãn rửa nho.

Chờ cậu rửa xong và đặt nho lên khay, Đường Phong vừa ra khỏi phòng ngủ, dùng khăn khô lau tóc. Bây giờ là mùa đông, Đường Phong mặc áo ngủ trắng, dép trắng, trông như một món quà lông xù được gói cẩn thận chỉ chờ để tặng.

Rõ ràng là một người đàn ông mà lại mặc áo ngủ đáng yêu như vậy, thật khó coi! Tiểu Ác Ma âm thầm hèn mọn mỉa mai Đường Phong, ánh mắt vẫn không rời khỏi người đó. Ừm, trông giống gấu Bắc Cực lông xù, loại gấu Bắc Cực thon thả.

"Anh nên xuất bản sách dạy đám đàn bà thích làm đẹp làm thế nào để giảm béo. Tôi thấy trên mạng có nhiều người hỏi anh làm thế nào giảm béo, sao lại như bóng hơi thoáng cái béo lên, thoáng cái gầy xuống." Tiểu Ác Ma tính toán trong lòng, giả sử Đường Phong xuất bản một quyển sách như vậy, chắc chắn sẽ bán chạy, đến lúc đó cậu phải được phân cho một phần lợi nhuận mới đúng.

"Ăn ít vận động nhiều." Đường Phong trả lời ngắn gọn, ngồi xuống sô pha, ngắt một quả nho cho vào miệng, "Ngày mai tôi phải đi Mỹ, ngày kia là ngày công chiếu chính thức tại Mỹ, có thể tôi sẽ không ở nhà một tuần. Cậu dự định vẫn ở đây trông nhà hay đi cùng tôi?"

"Đi với anh làm gì?"

"Có thể làm vệ sĩ của tôi." Đường Phong nhìn Tiểu Ác Ma, người dù vóc dáng nhỏ nhắn song vẫn là sát thủ nổi tiếng, có thể làm tốt việc giấu mình trong đám người Âu Mỹ cao lớn.

"Làm vệ sĩ của anh?" Tiểu Ác Ma ngạc nhiên nhìn Đường Phong, bĩu môi nói, "Hừ, tôi đắt lắm đấy, anh mời nổi không?"

Chầm chậm ăn nho,Đường Phong vừa cười vừa ăn nho: "Xem như tiền thuê nhà của cậu."

"Tôi mỗi ngày đều làm việc cực nhọc cho anh! Quét dọn sàn nhà, lau bàn!" Tiểu Ác Ma tức giận chỉ vào Đường Phong, "Tôi nói cho anh, đừng có quá đáng!"

Nếu bị Tiểu Ác Ma dọa sợ thì rất kỳ lạ, Đường Phong đang trả thù Tiểu Ác Ma lúc trước mắng cậu, liếc nhìn tiểu ác ma, nhàn nhạt nói: "Tiền thuê nhà của tôi cũng rất đắt, không muốn đi thì dọn ra ngoài."

"Không có nhân tính."

"Cảm ơn khen ngợi."

"Anh... Da mặt dày!"

"Tiếp tục, tiền thuê nhà gấp đôi."

Tiểu Ác Ma đành im lặng, thôi thì chấp nhận số phận, ai bảo cậu đang bị sát thủ của Albert đuổi giết, ai bảo anh cả nhà cậu cố chấp yêu thích người đàn ông này.

Nói là chia tay, nhưng mỗi lần cậu trở lại đều thấy dáng vẻ của Lục Thiên Thần không có tình cảm gì, anh cả nhà cậu vốn đã lạnh lùng, giờ đây cả người như một cái tủ lạnh di động, đi đến đâu đông lạnh đến đó, gió lạnh vù vù thổi, khiến người bị thổi trúng cảm giác như sắp đến tận thế.

Không biết còn tưởng phân bộ nào đó xảy ra vấn đề, làm anh cả mất hứng, tuy nhiên chỉ có cậu biết nguyên nhân anh cả gần đây tâm trạng không tốt là vì điều gì.

Tiểu Ác Ma một lần nữa chuyển sự chú ý sang Đường Phong, người đàn ông này đang mở TV xem, thỉnh thoảng thấy tin tức thú vị thì nói một câu, cười với cậu.

Ở cùng người như vậy đúng là rất dễ chịu, như nước ấm nấu ếch, vào lúc mình nhận ra mạng sống của mình đã không còn.

Có phim công chiếu trước rồi mới tham gia các liên hoan phim lớn, có phim thì tham gia liên hoan phim trước rồi mới công chiếu.

Bộ phim "Ác Ma Đường Mòn" của Đường Phong là loại thứ hai, tham gia liên hoan phim trước rồi mới bán cho quốc gia khác, điều này có lợi là nếu phim được giải thưởng, hiệu ứng từ liên hoan phim sẽ khiến nhiều người mua phim hơn, ngược lại giả sử danh tiếng không tốt phim thường khó bán.

Người có tự tin sẽ sẵn lòng tham gia liên hoan phim trước, nhưng bộ "Đồ Ma Giả" hiện tại của Đường Phong dưới ảnh hưởng của nhiều yếu tố phức tạp, đã chuyển từ tham gia liên hoan phim trước chuyển thành công chiếu trước rồi mới tham gia liên hoan phim.

Ngoài lễ thăm dò danh tiếng lần đầu, hiện tại nước Mỹ là nơi đầu tiên công chiếu phim, vì đạo diễn và phần lớn nhân viên đều đến từ Mỹ, "Đồ Ma Giả" coi như là một bộ điện ảnh Hollywood.

Thị trường điện ảnh lớn có Mỹ và hải ngoại, ví dụ như Anh, Pháp, Nga và các quốc gia khác.

Trung Quốc hiện nay cũng là một thị trường lớn, nhưng vì tỷ lệ phân phối phim của Trung Quốc khá tốt, nên thực tế một bộ phim nước ngoài không bán hết bản quyền chỉ có thể phân phối khoảng 30% doanh thu phòng vé ở Trung Quốc. Ví dụ, phòng vé thu về một trăm triệu nhân dân tệ, nhận về tay còn có ba mươi triệu, còn phải khấu trừ các khoản chi phí khác như quảng cáo vân vân.

Ngược lại, ở Nga tỷ lệ phân phối cao hơn, nên nhiều diễn viên chính phim Hollywood chọn tuyên truyền ở Nga thay vì Trung Quốc, giá bán rất cao, mà tiền lời không đủ.

Khi bắt đầu quay một bộ phim Hollywood sẽ ký hợp đồng tuyên truyền với toàn bộ diễn viên, quy định thời gian mỗi diễn viên cần tuyên truyền cho phim, trong thời gian này, công ty điện ảnh sẽ chọn khu vực có doanh thu phòng vé cao.

Hiện tại doanh thu phòng vé của một bộ điện ảnh phần lớn đến từ Bắc Mỹ.

Trước ngày đầu công chiếu, Đường Phong lên máy bay đến Mỹ, một tuần sau, phim sẽ bắt đầu chiếu ở Trung Quốc, trong khoảng thời gian này, cậu ở lại Mỹ.

Toàn bộ nhân viên tổ kịch tụ tập ở nhà đạo diễn, kiềm chế sự hưng phấn và kích động, mọi người uống bia và ăn cơm, trò chuyện rồi chờ kết quả phòng vé đầu tiên vào nửa đêm.

"Tôi đang rất khẩn trương." Hít sâu một hơi, nam diễn viên vào vai Reynold cười và uống một hớp bia lớn, "Dư luận lần đầu tiên khiến tôi rất kỳ vọng vào doanh thu phòng vé. Chúng ta đoán thử xem, doanh thu cuối cùng sẽ là bao nhiêu, thế nào?"

Đề nghị này lập tức được mọi người hưởng ứng.

Nam diễn viên hít sâu một hơi, do dự một lát rồi nói: "Tôi đoán là ba triệu."

Không phải nhân dân tệ, mà đương nhiên là đô-la.

Làm một bộ điện ảnh nhỏ với chi phí dưới năm triệu đô, dự đoán của diễn viên là khá lạc quan. Doanh thu phòng vé chỉ cần vượt mười triệu là đã có lời.

Lúc 0 giờ, thường chỉ có fan trung thành mới sẵn sàng vào rạp chiếu phim lúc hừng đông 12h, ba triệu đôla đã là một con số không tồi.

"Tôi phải thêm chút động lực cho mình, ba triệu năm trăm nghìn!" Đạo diễn nói thêm.

Ngay sau đó, những người khác cũng bắt đầu dự đoán, có người đoán hai triệu năm trăm nghìn, có người đoán bốn triệu, cuối cùng đến lượt Đường Phong.

"Cậu nghĩ sẽ là bao nhiêu, Đường?" Trải qua khoảng thời gian mạo hiểm trong rừng, Đường Phong trở thành trung tâm của sự chú ý.

"Tôi nghĩ sẽ là tám triệu." Đây không phải Đường Phong đoán bừa, dù sao cậu cũng là diễn viên có kinh nghiệm, có thể đại khái đoán được bộ phim điện ảnh sẽ là lời hay lỗ. Theo tin tức báo chí oanh tạc mấy ngày này, y như siêu vi khuẩn sinh sản khiến rất nhiều người biết đến bộ phim "Đồ Ma Giả".

Nhiều người sẽ đến rạp chiếu phim vì vậy, nên doanh thu ngày đầu của "Đồ Ma Giả" sẽ không quá tệ. Tám triệu là một kỳ tích không thể chạm đến đối với một bộ phim nhỏ, bởi thế Đường Phong đưa ra con số này nhiều người rất ngạc nhiên.

Lúc 0 giờ, tin tức tốt không ngừng truyền đến từ tiền tuyến.

Doanh thu phòng vé liên tục thay đổi:

Ba trăm nghìn

Đột phá một triệu. . .

Có người bắt đầu hò reo: "Hai triệu! Sắp đột phá hai triệu!"

Số liệu đột phá ba triệu tất cả mọi người đều an tâm, đối mặt với con số vẫn không ngừng tăng lên, cả trai lẫn gái trong phòng đều hưng phấn nhảy dựng lên.

Kết thúc đêm đầu tiên, con số doanh thu khiến người ta phấn chấn: tám triệu ba trăm nghìn.

"Đầu... Đau..." Cảm giác như có một thứ gì đó nặng nề nghẹn ở ngực, Đường Phong phải mất một lúc lâu mới có thể hít thở sâu, trên đầu như bị xe tăng nghiền qua, cơn đau nhức dữ dội lan tỏa khắp đầu mình, huyệt Thái Dương như đang nổi giận nhảy liên tục.

Đôi mắt vẫn nhắm, Đường Phong khó chịu cuộn tròn trên giường, đêm qua vì quá hưng phấn mà uống không ít cùng với đoàn làm phim. Sau đó, Tiểu Vũ và Tiểu Ác Ma đã khiêng cậu trở về, cậu còn nhớ mơ hồ về chuyện đó, những gì còn lại thì đã quên sạch.

"Uống nhiều như vậy đương nhiên là đau đầu, dậy uống nước đi." Một người đàn ông dùng tiếng Anh trôi chảy.

Chưa kịp nhìn rõ đối phương, Đường Phong đã vô ý thức nói: "Charles, đến đỡ tôi lên."

Người đàn ông đó bước đến đưa tay đỡ Đường Phong dậy, thở dài nói: "Tôi xin cậu, mở mắt ra nhìn cho rõ tôi là ai. Tuy rằng hiện tại tôi không có bất kỳ ý định gì với cậu, nhưng nếu cậu cứ hành xử như thể tôi là người đàn ông khác, thì tôi cũng sẽ cảm thấy bị tổn thương đấy."

Đầu óc vẫn hỗn loạn chưa kịp nghĩ đã nói răng, Đường Phong lắc đầu một cái, nhẹ nhàng xoa xoa mắt nhìn rõ người đàn ông đứng bên giường cầm cốc nước. Cậu mỉm cười ngượng ngùng: "Chino, sao anh lại xuất hiện muộn thế? Tôi cứ nghĩ rằng sau khi tôi thoát khỏi tay bọn khủng bố, anh sẽ là người đầu tiên đến thăm tôi chứ, tôi thật sự thấy đau lòng."

"Đúng vậy, cậu đau lòng, vậy nên giờ làm tôi đau lòng." Chino ngồi bên giường, đưa cốc nước cho Đường Phong, ánh mắt bình tĩnh nhìn cậu như nhìn một con quái vật. "Cậu thật đáng sợ, Đường Phong. Nghe tin các cậu bị bắt cóc, tôi lo lắng gần chết, vậy mà cậu còn ra vẻ anh hùng."

"Cảm ơn vì đã khen." Đường Phong uống một ngụm nước, đặt cốc lên đầu giường, "Thatk lòng giờ tôi rất muốn uống nước trái cây, tốt nhất là sô-đa hương chanh."

"Cậu ngày càng thích sai bảo người khác." Mặc dù có chút càu nhàu, nhưng Chino vẫn lập tức gọi điện kêu người mang sô-đa đến cho Đường Phong. Ở khách sạn có những dịch vụ như vậy, hầu hết mọi chuyện đều có thể giải quyết bằng một cuộc điện thoại.

"Tôi là người bệnh." Đường Phong ôm đầu giả vờ đau đớn, mà cũng không phải giả vờ, cậu đau đầu thật.

"Ai, mấy ngày trước tôi còn đang quay phim, không thể nào để thời gian rảnh tới thăm cậu được." Trong mắt Chino ánh lên sự áy náy, song lại cười nói, "Nhìn xem, tôi biết cậu sẽ đến Mỹ, không phải vừa có thời gian là lập tức đến thăm cậu sao?"

Trước đó bọn họ đã gọi điện thoại, Đường Phong không thích nói những lời lẽ quá mức, chỉ vài câu đơn giản cho biết mình không sao rồi cúp máy. Đôi khi cậu thật sự không muốn chú ý đến người khác, đặc biệt là khi đang đóng phim.

Mọi người đều có việc riêng của mình, đây là lần đầu tiên họ gặp lại nhau sau sự kiện khủng bố.

Hai người đàn ông trong phòng trò chuyện về công việc điện ảnh của mình, mà không biết rằng ở đối diện khách sạn có một người đang lén lút đứng sau cửa sổ chăm chú quan sát tất cả mọi thứ qua kính viễn vọng.

Mặc áo ngủ và dép lê, người đàn ông lai hai dòng máu có vẻ ngoài hấp dẫn đứng phía sau kính viễn vọng chằm chằm theo dõi phòng bên kia, thỉnh thoảng lẩm bẩm chửi rủa.

"Chết tiệt, Michael Chino! Cậu dám động đến dù chỉ một ngón tay của Đại Đường Đường của tôi, tôi sẽ băm cậu ra!"

"A a a... Tôi đau lòng quá, Đường Đường của tôi lại cười với Chino, xong rồi, Đường Đường lúc này đang yếu đuối nhất, cần người chăm sóc nhất, lỡ như không cẩn thận bị Chino nhân cơ hội mà vào thì làm sao bây giờ?"

"Đường Đường, cục cưng của tôi, mỗi ngày chỉ có thể đứng xa xa nhìn thật là khó chịu..." Như một bà vợ bị chồng ruồng bỏ, Charles lầm bầm hai câu rồi rời khỏi kính viễn vọng, mắng lớn, "Tôi nghĩ tôi sắp chết rồi!"

"Anh cả, sao không đi sang đó luôn đi?" Đàn em bên cạnh cuối cùng không nhịn nổi hỏi.

Mấy ngày nay bọn họ hành xử như những tên biến thái, suốt ngày quanh quẩn sau mông Đường Phong, không có việc gì thì lấy kính viễn vọng ra rình coi. Ngày hôm qua, bộ phim 《Đồ Ma Giả》 của Đường Phong lần đầu tiên công chiếu, Charles đã vung tay bao nguyên một phòng chiếu phim, bắt tất cả mọi người và gia đình đến rạp xem phim.

Dù là giữa mùa đông, đã thế còn là hừng đông, may mà bộ phim khá hay, vẫn đáng xem.

Đặc biệt là cảnh cuối cùng Đường Phong ngoái đầu lại cười, để lại ấn tượng sâu đậm. Ngay cả những người đã có vợ như hắn cũng bị chấn động, không lạ gì anh cả lại yêu Đường Phong đến vậy.

"Aizzzz..."

Charles thở dài thật sâu, chán nản ngồi xuống sô pha, chọc chọc quai hàm.

Anh cũng muốn lắm, nhưng không thể, nếu không liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Đề nghị trước đó của Đường Phong thực sự khiến anh tức đến nghiến răng, bình thường thấy Đường Phong rất an phận, vậy mà bây giờ lại muốn hưởng thụ hạnh phúc của cả hai người, muốn đưa cả anh và Lục Thiên Thần vào.

Bọn họ thẳng thắn từ bỏ, khiến Đường Phong hối hận một chút, nói không chừng khi bọn họ rời khỏi, Đường Phong đã nghĩ thông suốt. Trong lòng Charles vẫn kiên định rằng người Đường Phong cuối cùng lựa chọn nhất định là anh, không sai, bọn họ mới xứng đôi nhất.

Nhưng cũng có khả năng khác, biết đâu lúc này Đường Phong bị người khác nhân cơ hội thì sao?

Vì vậy Charles chỉ có thể chăm chú quan sát khi không có việc gì, khi có việc thì giao nhiệm vụ nặng nhọc nhưng quan trọng này cho đàn em của mình.

Vé bán cực chạy vào ngày đầu tiên có thể nói là kết quả của sự bùng nổ tin tức, tuy sau vài vé bán ra vốn dĩ sẽ giảm xuống nhưng không ngờ vẫn liên tục tăng lên, điều này chỉ có thể quy cho danh tiếng cực tốt của bộ phim, cùng với sự dốc sức đề cử của các nhà phê bình điện ảnh.

Thành công của bộ phim đến từ nhiều yếu tố, diễn xuất của Đường Phong lập tức được mọi người khen ngợi, trở thành một trong những nam diễn viên trẻ hấp dẫn nhất.

Doanh thu phòng vé ở Bắc Mỹ thành công cũng kéo theo sự tăng trưởng phòng vé toàn cầu. Một tuần sau, Đường Phong bay về nước, dẫu doanh thu phòng vé quốc nội không bằng Bắc Mỹ, song thành tích cũng rất ấn tượng, dù sao bộ phim 《Đồ Ma Giả》 ở quốc nội bị cắt bớt một số đoạn.

Không ai muốn bộ phim của mình bị cắt bớt, may mắn là sau khi cắt nội dung bộ phim vẫn liên kết khá tốt, không bị ảnh hưởng quá nhiều.

"Doanh thu phòng vé Bắc Mỹ ngày thứ tư tuần đầu là bốn mươi triệu đô la, đã phá kỷ lục doanh thu phim điện ảnh nhỏ lẻ, doanh thu cuối cùng có khả năng đạt một trăm triệu đô la, có hy vọng vượt qua một trăm ba mươi triệu đô la. Xem ra năm nay, nam minh tinh có tỷ suất hồi vốn cao nhất ở Bắc Mỹ không phải cậu thì chẳng còn ai." Lục Thiên Thần không đi Mỹ với Đường Phong, nhưng khi Đường Phong trở về, Lục Thiên Thần đã tự mình đến đón.

"Cảm ơn anh." Đường Phong nghiêm túc nói.

"Vì sao cảm ơn tôi?" Lục Thiên Thần liếc nhìn Đường Phong, lộ ra vẻ không hiểu.

"Tôi nghe Tiểu Vũ nói, nam minh tinh hàng đầu nào đó gần đây an phận hơn, hình như chỗ dựa vững chắc của anh ta gặp chuyện đang bị điều tra, rất có thể sẽ bị xử lý." Đường Phong vừa cười vừa nói, "Trước đây tôi bị Vệ Đạo Minh phong sát mà không hiểu tại sao công ty bên này không có động thái gì lớn, thì ra các anh vẫn âm thầm hoạt động."

Lục Thiên Thần nở nụ cười: "Sao cậu lại nghĩ là tôi làm?"

"Bởi vì anh là Lục Thiên Thần."

Thích thể hiện vẻ bình thường, trên thực tế lại là nhân vật bí ẩn với thân thủ còn lợi hại hơn cả Tiểu Ác Ma, cũng có nhiều tâm tư bí mật hơn người bình thường.

Cảm giác mà Lục Thiên Thần mang lại cho Đường Phong giống như những anh hùng trong tiểu thuyết, có thủ đoạn và năng lực, nhưng thường hành động âm thầm, im hơi lặng tiếng diệt trừ kẻ khác.

Có lẽ lúc này chỗ dựa của Vệ Đạo Minh gặp chuyện, người đó cũng không biết là Lục Thiên Thần đã âm thầm ra tay.

Lục Thiên Thần mỉm cười không trả lời, có nghĩa là chấp nhận.

Không có phương pháp nào hiệu quả hơn việc nhổ cỏ tận gốc, đây đúng là cách làm việc của Lục Thiên Thần.

Quốc nội và quốc tế đều rộn ràng, tin vui về chiến thắng của bộ phim không ngừng truyền đến,《Đồ Ma Giả》 không chỉ đạt á quân doanh thu phòng vé tuần ở Bắc Mỹ, mà còn thu về thành tích tuần đầu siêu cấp tốt tại thị trường trong nước – năm mươi triệu.

Một tháng sau, Bắc Mỹ vẫn tiếp tục chiếu phim, doanh thu đã vượt một trăm triệu đô la, mà quốc nội cũng đạt thành tích tuyệt vời với hai trăm triệu nhân dân tệ, giúp Đường Phong leo lên vị trí nam diễn viên trẻ nhất tuyến.

Trong mùa đông giá rét này, Đường Phong đã đạt được thành quả tốt nhất trong năm đầu tiên sống lại, là một tân binh, Đường Phong đã trở thành kỷ lục mới tại quốc nội, nam diễn viên thăng tiến nhanh nhất.

Gần một năm, từ một nam minh tinh thần tượng xuống dốc trở thành người có địa vị ngang với bốn nam diễn viên hàng đầu, có thể không lâu nữa, cậu sẽ vượt qua họ để trở thành siêu minh tinh hàng đầu trong nước.

Trong khi đó từ Mỹ tin tức tốt từ Chino đến, nhờ vào màn trình diễn xuất sắc của Đường Phong trong việc đối mặt với phần tử khủng bố và khả năng diễn xuất trong các bộ phim 《Ác Ma Đường Mòn》 và 《Đồ Ma Giả》, chủ tịch công ty lớn Robert đã nhờ Chino mời Đường Phong hợp tác.

Ông mong muốn Đường Phong có thể bay đến Mỹ để thảo luận hợp tác đặc biệt về bộ phim điện ảnh.

Bộ phim anh hùng mà Chino đóng vai chính sẽ công chiếu vào tháng tư năm sau ở Bắc Mỹ, và loạt phim anh hùng do nhà sản xuất lên kế hoạch từ nhiều năm cũng chính thức bắt đầu. Trong thời đại toàn cầu hóa này, một trong những anh hùng của Robert có thể là người phương Đông, không phải lúc nào cũng chỉ có người Mỹ cứu vớt thế giới.

Về diễn xuất hay danh tiếng, Đường Phong đều là lựa chọn tốt nhất.

Bảng thù lao của Đường Phong:

《Ác Ma Đường Mòn》: năm trăm nghìn đô la.

《Đồ Ma Giả》: một triệu đô la.

Thù lao dự kiến cho hợp đồng phim anh hùng phương Đông: năm triệu đô la.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ