truyện hay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy ...

Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu, nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.

Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.

Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời.

Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.

Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm, nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận.

Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra : vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên.

Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm.

Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người, và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu

Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm, nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau.

Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ, họ tin vào lời hứa, họ có những lời ước hẹn, họ đã trưởng thành từ nỗi đau, họ nhận ra sai lầm, họ có một người bạn thật sự, và vì bên họ còn có một tình yêu

Có những cuộc chia tay đơn giản chỉ là không hợp nhau và chỉ mang lại nỗi đau,nhưng nhờ nó mà ta biết được đâu là tình yêu đích thực và chân chính.

Có một bờ vai đơn giản chỉ là một bờ vai của ai đó rất bình thường, nhưng nhờ nó mà ta biết được : khi yếu mềm mình cần lắm sự chở che

Có một nụ hôn chỉ đơn giản là một nụ hôn giữa hai cá thể nhưng khắc sâu trong tim ta: Mối tình đầu chẳng dễ gì mà quên!

Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ, họ tin vào lời hứa, họ có những lời ước hẹn, họ đã trưởng thành từ nỗi đau, họ nhận ra sai lầm, họ có một người bạn thật sự, và vì bên họ còn có một tình yêu

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương ♥

CHUYỆN TÌNH CHUỒN CHUỒN

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.

Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.

Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.

Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.

Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.

Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.

Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.

Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ ***g chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.

Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"

Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"

Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."

0Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ .... Có cánh chuồn nào trên vai bạn không ?

CHUYỆN TÌNH 100 NGÀY

Quyền và Linh ngồi tại ghế đá trong công viên, vào một đêm ít sao......... Cả hai không làm gì cả ngoài việc ngước mặt lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đều đang vui vẻ bên một nữa kia của mình, trong một ngày cuối tuần mát mẻ ....

_ Chán thật đấy _ Linh nói . Ước gì Linh có môt người bạn trai để chia sẻ những lúc vui buồn .........

_ Quyền nghĩ chúng mình là những kẻ cô đơn duy nhất trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày chỉ biết lang thang trong công viên để ngắm các vì sao ..... Quyền đáp chán nản .

Cả hai im lặng một lúc thật lâu

_ Nè, Linh có một ý kiến này, chúng ta hãy chơi một trò chơi đi .... Linh nói .

_ Trò chơi gì ?... Quyền tò mò .

_ Uhmm ..... thì cũng đơn giản thôi, Quyền sẽ làm bạn trai của Linh trong 100 ngày, và Linh sẽ làm bạn gái của Quyền trong 100 ngày ..... Quyền nghĩ sao ?

_ Đ..ư..ợ..c thôi, dù sao thì trong mấy tháng tới Quyền cũng không có kế hoạch gì cả .... Quyền trả lời .

_ Hì hì .. nghe như có vẻ Quyền đang đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta ... Thế Quyền sẽ dẫn bạn gái của Quyền đi đâu nào ? .... Linh vui vẻ hỏi Quyền .

_ Linh nghĩ sao về một bộ phim ! Bạn Quyền nói là nó mới đi xem xong một bộ phim rất hay với bạn gái của nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật thằng này đến đâu .

Linh và Quyền đi xem phim ..... buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt, vì cả hai vẫn còn ngại . Tất nhiên, vì từ bạn thân chuyển sang người yêu chỉ sau 5 phút qua những lời nói bâng quơ .

NGÀY THỨ 2 họ đi xem ca nhạc với nhau ....... Quyền mua cho Linh một con gấu bông thật xinh .

NGÀY THỨ 3 Linh rủ Quyền đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai người ăn chung với nhau một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên .... mọi chuyện đến quá nhanh ..... lần đầu tiên họ ôm nhau .

NGÀY THỨ 6 cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn .... Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm cả một ngọn đồi, cả hai cùng nằm ngắm các vì sao, vì hôm nay bầu trời rất nhiều sao ..... Một ngôi sao băng bay ngang qua ...... Linh ước .......

NGÀY THỨ 25 họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi Linh túm nhằm một ai đó và hét lên .... lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác " may mắn " nào đó .

NGÀY THỨ 67 cả hai vừa đi ăn xong, đi ngang một ngôi nhà mà lúc trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói xem bói rất hay .... Linh rủ Quyền vào xem thử . Bà ta nói với cả hai người " các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc mà các cháu đang có " ..... rồi bỗng nhiên giọt nước mắt lăn trên má bà .

NGÀY THỨ 84 cả hai đi biển .... họ trao nhau những nụ hôn đầu tiên dưới ánh mặt trời nóng bỏng .

NGÀY THỨ 99 Linh nói chỉ muôn có một ngày đơn giản .... Quyền đèo Linh đi loanh hoanh và vào công viên, cả hai cùng ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thường ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao ..... lúc đó đã là hơn 12 giờ đêm .

1h23

_ Linh khát quá . Linh nói .

_ Linh ngồi đây nhé ! Quyền sẽ đi mua cái gì đó uống . Mà Linh muốn uống gì ?

_ Gì cũng được .... mà Quyền mua cho Linh chai nước suối nhé .

1h45

Linh ngồi chờ Quyền đã hơn 20 phút, Quyền đi vẫn chưa về .... một ai đó chạy đến chỗ Linh .

Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ô tô tông khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là người em đang chờ .

Linh chạy đi theo một anh chàng lạ, đến chỗ một chiếc xe cứu thương .... Linh thấy Quyền mặt đẫm máu, tay cầm chặt một chai nước suối .... Linh lên xe và đên bệnh viện với Quyền . Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 10 tiếng đồng hồ

11h51 trưa

Ông Bác sĩ đeo cặp kính trắng bước ra .

" Tôi xin lỗi .... chúng tôi đã làm hết sức mình . Chúng tôi tìm được một bức thư trong túi áo cậu ấy "

Bác sĩ đưa bức thư cho Linh và dẫn Linh vào thăm Quyền, vì hơn ai hết ông biết đây có thể là lần cuối cùng Linh nói chuyện với Quyền . Quyền nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó rất thanh thản . Linh bóc thư ra đọc .

"Linh à ! Vậy là 100 ngày của trò chơi cũng đã hết rồi nhỉ . Quyền rất vui khi có Linh ở bên cạnh trong những ngày vừa qua , Quyền nhận ra rằng Quyền rất hạnh phúc khi có Linh bên cạnh . Linh là một cô gái rất dễ thương, cho dù Quyền đã tự nhắc nhở bản thân Quyền rất nhiều lần là không được nghĩ gì khác ngoài một trò chơi . 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng Quyền vẫn muốn nói với Linh một điều ........ Quyền muốn làm bạn trai của Linh mãi mãi, Quyền muốn Linh ở bên cạnh Quyền mãi, Quyền muốn giữ mãi những ngày hạnh phúc . Linh ơi ! Anh yêu em ."

11h58

_ Quyền à ! Linh bậc khóc ...... Quyền biết Linh đã ước gì khi nhìn thấy sao băng không ..? Linh cầu cho Linh có thể ở bên Quyền mãi mãi, Linh biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng .... nhưng anh không thể bỏ em như vậy được . Em yêu anh ..... hãy về với em đi, đừng bỏ em như vậy mà anh .... em yêu anh .....

Đồng hồ chỉ 12h trưa .... tim của Quyền ngừng đập ... và đó là ngày thứ 100 ...!!!

Trò chơi kết thúc trong nước mắt

Có 1 chàng trai và 1 cô gái , 2 người họ rất yêu nhau . Chàng trai rất thích cảm giác mạnh nên đã chọn môn thể thao Đua Xe . Còn cô gái thì ngược lại , rất sợ tốc độ cao . Chính vì điều đó mà đã có 1 lần chàng trai đèo cô gái trên 1 chiêc Moto phân khối lớn , đi với tốc độ cao với hi vọng rằng cô gái sẽ bớt sợ tốc độ hơn . Hai người cũng đã vui vẻ cùng nhau boon boon trên đường quốc lộ mặc dù cô gái cũng cảm thấy hơi sợ .

Chàng trai đang chạy với vận tốc 150km/1h thì cô gái cảm thấy không an toàn liền nói :

_ Anh ơi ! anh chạy chậm lại thôi em thấy hợi sợ

Chàng trai liền đáp :

_ Không ! anh thích thế này hơn

Cô gái vội đáp :

_ Như này không an toàn đâu .... anh chạy chậm lại được không ?

Chàng trai nói tiếp :

_ Anh sẽ đi chậm lại ... nhưng em phải ôm anh thật chặt .....

Cô gái liền làm theo lời chàng trai , ôm anh thật chặt và nói :

_ Được rồi ! giờ anh đi chậm lại được chưa

Chàng Trai nói :

_ Nhưng cái mũ bảo hiểm anh đang đội nó vướng quá vì thế anh thấy em chưa ôm anh chặt . Em tháo giúp anh cái mũ ra và đội vào rồi ôm anh chặt vào nha.

Cô làm theo và nói :

_ Được rồi giờ anh đi chậm lại đi nguy hiểm lắm

Chàng trai nói tiếp :

_ Em này ! giờ em có thể nói to lên tiếng rằng " Em Yêu Anh " không ??

Cô gái vội vàng hét lên " Em Yêu Anh , Em Yêu Anh Nhiều Lắm Vì Thế Anh Đi Chậm Lại Đi Để An Toàn Cho Cả Hai "

Chàng trai cảm thấy như ấm thêm trong cái rét của mùa đông , và trong khi cái chết đang kề sát bên mình .

.

.

.

Các bạn biết không , sáng ngày hôm sau , trang nhất của một tờ báo có viết rằng : có 1 vụ tai nạn ở đường quốc lộ gồm 1 người con trai và 1 người con gái , và trong đó có 1 người sống là cô gái và 1 người chết là chàng trai.Như thế mới biết rằng không phải là chàng trai không muốn đi chậm lại , mà khi bóp phanh thì chàng đã phát hiện ra là phanh bị hỏng vì thế đã nhường chiếc mũ bảo hiểm cho cô gái và chấp nhận hi sinh vì người mình yêu .

hãy đọc đi rồi yêu

Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng. Nó chỉ đến với những người vẫn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương. Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.

Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ của họ tại vì cái đẹp đó rất dễ bị phai tàn. Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng, tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói. Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên môi của bạn tại vì chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn.

Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ; trên cả sự vui vẻ của chính mình.Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự, chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn. Bạn hãy chọn người mà chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến.

Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫn đổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng. Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời.

Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bên cạnh bạn, nhất là chính bản thân bản. Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻ luôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay.

Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra. Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhơ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại.

Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại vì bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn.

Bạn nên nhớ lúc nào cũng phải đặt bản thân mình vào vị trí của người khác. Nếu như những gì làm hoặc nói đó sẽ làm tổn thương đến bạn thì bạn phải biết rằng nó cũng sẽ làm tổn thương đến người đó. Một lời nói tế nhị cũng có thể dẹp được những cuộc tranh luận (tranh cãi lớn) , một lời tàn nhẫn có thể làm tan nát một đời người, một lời nói hợp thời có thể làm dịu những căng thẳng và một lời nói yêu thương có tác dụng chữa lành một vết thương. Niềm vui không phải gồm toàn những điều đẹp nhất trong cuộc sống nhưng phải tạo thành từ tất cả những điều xảy ra trong thời gian dài và với tiến trình của nó.

Niềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tại vì chỉ có những người đó mới biết từng yêu quý trong niềm vui của mình và của những người bên mình.

Bạn sẽ cảm thấy rất đau khi bạn thât sự thương yêu một người mà người ấy lại không yêu bạn. Nhưng cái ấy còn chưa đau bằng nếu bạn thật sự thương yêu một người nhưng lại không có can đảm để nói cho người đó biết. Có thể là Thượng Đế, ngài muốn chúng ta quen trước những người mà không phải thuộc về mình trước khi cho mình gặp được "người bạn trăm năm" để cuối cùng mình sẽ biết quý trọng người đó hơn.

Nhưng bạn hãy nên nhớ rằng trên đời sẽ không có một ai có thể biết được "người bạn trăm năm" của mình sẽ là người như thế nào? Có thể bạn đã gặp được người đó nhưng vì sự rụt rè nhút nhát không dám nói của bạn sẽ làm bạn mất đi cái người lý tưởng đó.

Bạn sẽ không thể ngờ được nhiều khi người đó cũng có những tình cảm như bạn nhưng còn đang chờ đợi bạn ngỏ lời. Bạn nghĩ thử coi, bạn đã tìm được một người trần quý nhất thì người thiệt thòi nhất chính là bạn mà thôi.Nhưng mà thật sự cái buồn thảm nhất chính là khi bạn đã tìm được ngươi tình trong mộng của bạn rồi nhưng để tới cuối cùng mới phát hiện ra rằng người đó lại không có duyên phận với bạn và bạn không còn đường chọn lựa nào khác hơn là đành phải xa nhau. Cái đó là một điều đau khổ nhất nếu xảy ra trong đời bạn.

Cuối cùng hãy yêu quý những gì bạn đang có và đừng nên vì những giận hờn nhỏ nhặt nàp để rồi dẫn đến cuộc chia tay không nguyên cớ. Hãy thương yêu và tôn trọng lẫn nhau vì trong đời người, tình yêu có khi chỉ đến có 1 lần mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#entry#hay