CHƯƠNG 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tân nằm vắt tay lên trán không tài nào ngủ nổi ,Loan ôm cứng lấy anh vì sợ và ngủ hồi nào rồi . Quả là quái thật khi đặt chân xuống vùng đất nầy , hay là … có cái gì theo mình như ông tàu đã nói ??? Dũng ư ?! Dũng đã chết rả thây cả năm rồi ! chôn ở chân núi Thành Trạch rồi ,vì không ai nhận hết ! tứ cố vô thân ! vì vậy mà khi sống nó không còn gì để mất ! nó đã đe doạ mình khi mình lấy Loan ! mình có mứơn tụi thầy võ lưu manh đánh nó cũng chỉ để dằn mặt nó và bảo vệ hạnh phúc gia đình thôi ! nhưng nó thề giết Loan để chết cùng nó thì quá lắm. Không ngờ tụi thầy võ lại làm như vậy ! mình cứ ngở là đâm chém gì đó ! ai dè đem thắt cổ treo nó ! cũng hay ! ai cũng nghỉ nó tự tử mà chết ! mình cũng vơi đi hơn nửa gia tài để vì muớn tụi thầy lưu manh nầy...ôi ! tất cả chỉ vì tình yêu với Loan mà thôi !....
Trời lại tiếp tục mưa xối xã ,tiếng nước chảy nghe ồ ồ như trâu thở ,Tân thấy nao lòng không ngủ được !

”ĂN TRỘM !BỚ NGƯỜI TA ! ĂN TRỘM!”

Tiếng dì sáu kêu hải hùng vang lên !..sau đó là đồng loạt tiếng gỏ thau nồi ,thùng thiếc ầm ầm lên trong mưa …tiếng chân người thình thịch chạy túa ra ,tiếng bì bỏm liên tục của nước tung toé ! tiếng chó sủa tru lên từng hồi !

Tân gở tay loan ra nhỏm dậy ,tay cầm đèn ,tay đội cái nia chạy ra ,trong xóm nhiều người đang bâu quanh nhà dì sáu ,dì sáu run run nói :

" Tui…tui….hồi nảy mới thấy nó đứng như cái bóng ở cửa sổ ,tui nghe con chó nó gầm gừ ,tưởng thằng cháu nhà bên nó qua tìm ,tui hỏi mấy lượt mà nó hổng chả lời ,tui cầm đèn bước ra thì nó vút 1 cái lên trời mất tiêu rồi ! bà con ơi !”

" Ăn trộm gì mà nó bay được hả ? kì vậy ?"

" Hay là tụi thầy nghề võ trên chắc cà đao bị đói về đây ăn trộm ,lợi dụng trời mưa ? có động thì phi thân lên nóc nhà bà rồi không chừng ! "

" Đúng đó ! bây giờ mình đốt đuốc nhiều lên ! đàn bà cầm cây ở dưới , đàn ông leo lên nóc nhà coi ,ai có thấy la lên ! cả xóm xúm lại bắt nó nghe! "

" Phải ! lẹ lên !lẹ lên ! bắt đánh bỏ mẹ thằng ăn trộm đi !

Tân nghe vậy vội chạy về lấy cái chày đâm tiêu thủ ở cửa ,thanh niên đàn ông thì xúm nhau bắc thang leo lên nóc nhà tìm ăn trộm, đèn đuốc lập loè ,kêu gọi nhau oang oang cả xóm …..trời dịu mưa rồi rơi lác đác ,mọi người thất vọng …không tìm ra ai lạ mặt hết ! xóm nầy toàn nhà lá ,nhà cây ,chỉ có vài nhà lợp ngói khang trang 1 chút như nhà trọ nầy và nhà nào có ghe mấy chục tấn đi buôn …nên leo không cao và tìm không khó lắm ,mà vẩn không có ăn trộm nào !

Bổng có người la lên :

" A ! đúng rồi ! còn chổ cây gừa ! nảy giờ chưa tìm ! hay là nó leo lên cái cây rậm rạp đó trốn rồi ! mẹ bà nó !

- Thôi ! ghê quá! hồi nảy quăng xác thằng chỏng chết trôi ở đó ! ai mà dám tới nửa !?

" Đ.mẹ ! thằng dái bọng ! thằng ăn trộm sống không sợ lại đi sợ thằng chỏng chết trôi! Đi! Đi ! cả xóm tới đó đi , tui xung phong cầm mác leo lên cho ! gặp nó tui chém cho bỏ mẹ luôn !"

Mọi người xúm nhau chạy lại cây Gừa ,Gừa là họ cây da ,rể lòng thòng như trăm ngàn con rắn lớn nhỏ đong đưa trên cây xuống đất , lớp rể nầy như 1 bức tường bao phủ che chắn cho thân cây ,củng là chổ hang ổ của loài rắn rít ưa trú ngụ ,cây Gừa nầy chí ít củng trăm năm rồi ,rất lớn và rậm tàng …nếu có leo lên trốn thì chắc mà khó lòng tìm thấy ,ngoại trừ đốt hay đốn cây đi !

Bổng có tiếng la lên thất kinh :

" Trời đất ơi ! xác thằng chỏng đâu mất tiêu rồi! bà con ơi  "

" Trời ! còn chiếu không hà ! "

" Không lẻ ăn trộm đi trộm xác thằng chỏng sao ? "

" Tìm quanh cây cái đi ! "

" Không thấy mẹ gì hết ! "

" Ái! bà con ơi ! chắc cọp tha mất xác rồi ! tui thấy dấu chân ông 30 nè ! "

" Chết cha rồi ! lớn chuyện rồi ! đâu, dấu chân ổng đâu ??? "

" Sao tui thấy không giống !!! dấu nầy có 5 ngón như chân người vậy! "

" Người sao không có cái gót chân ? bên kia gần ga xe lửa có rừng còn có lí ! ở đây không lẻ cọp bơi qua sông ! "

" Đem đuốc lại soi kỉ cho tui coi ! tui đi lính cho pháp từng bắn cọp rồi !.......ha! đây không phải dấu cọp ! mà là dấu người đi nhón gót ! đây nè ! tui đi thử bà con coi giống không nghe !"

" Úi chà ! đúng là giống y chang vậy ! vậy là ăn trộm đi nhón gót cho êm rồi !

" Vô lí! ở đây cách xóm mấy chục thước ! cần chi đi nhỏn cho êm ? mà cái xác đâu rồi đây ??? hay là..."

" Thôi ! mấy cha mấy mẹ ! tui thấy ghê quá ! hay mình rút lui vô nhà phòng thủ cửa nẻo cho kỉ đi ,mai sáng báo lính mả tà đi lục soát để họ tìm "

" Nhát quá ! ai gan theo tao ! cần 3 người leo lên cây Gừa "

MỘT LÁT SAU

" Thôi xuống à ! tìm nảy giờ không thấy cái mẹ gì hết ! toàn là thấy mấy ông không hà ! "

" Ừ ! thôi xuống ! về nhà đóng cửa cho kỉ "

Mọi người lục đục mạnh ai về nhà nấy ….tiếng nói và ánh đuốc thưa dần rồi mất hẳn ,ân chạy đến bên dì sáu nói mấy lời trấn an ,nhưng bà run rẩy nói thì thầm vào tai Tân :

" Tao nghi không phải ăn trộm mà là … nó …đó !”

" Nó ? Nào ! vậy dì "

" Là ,,,cái thằng quấn chiếu đó ! mô phật "

" Không phải đâu dì à ! chết rồi làm sao sống lại ? "

"  Nó đâu có sống lại ! nó thành …quỉ..rồi… ! "

" Không có đâu ! dì ơi ! xưa nay xóm nầy có vụ nào như vầy hôn ? "

" Không có ,mà tao nghe nói mèo đen nhảy qua xác chết thì nó ngồi dậy !thành …quỉ nhập tràng !!

" Thôi dì đừng lo ! lời đồn thôi ! con từ nhỏ đến giờ có thấy ma cỏ gì đâu ! để mai họ báo lính mả tà vô đi tìm thì có manh mối ngay "

" Lạy trời ! tìm sao mà thấy nó ! ban ngày nó núp vô chổ gộp tối không có nắng chiếu ,ban đêm nó đi hút hơi thở của ai là người đó chết ! tao sợ quá ! thôi tối nay vợ chồng bây qua tao ngủ chung đi …"

" Thôi mà ! dì sáu lo quá rồi ! không có đâu ! vả lại còn con chó mi nô ! có gì nó sủa um lên ,tụi con nghe là chạy qua dì liền ."

" Ở đó mà sủa ! hồi chiều này tự nhiên nó tru ghê thấy bà ! lúc bây tới ! hồi nảy nó gừ gừ 1 chút rồi sao cúp đuôi chạy xuống bếp trốn mất tiêu luôn …"

" Thôi con về lo cho vợ con ,dì nghỉ đi , có gì gỏ nồi, bà con xúm lại "

" Trời ! xóm nầy trước nay êm ru ! không hiểu mắc gì tối nay kì cục quá ! củng tại thằng cha ba chèo bày đặt kéo ba cái tầm bậy xui xẻo vô …"

Tân về nhà  ,anh bước vào ngạc nhiên khi thấy Loan vẩn ngủ say trước mấy diển biến ồn ào trong xóm ! chắc tại Loan bầu bì lại quá mệt mỏi vì chuyến tàu 2 ngày nay , Tân ngó đồng tay thấy 2g 30 phút ! anh không lên giường cùng Loan mà lặng lẻ leo lên trường kỷ ở phòng khách nằm đốt thuốc hút .

-KEE…KEET….KEETT…tiếng nghiến làm Tân giật bắn người ,hoá ra gió trổi mạnh lại đến dồn vào 2 cánh cửa sổ đã đóng ,khiến nó nhồi ra vô chạm vào nhau phát ra tiếng kêu kinh dị đó ! Tân bực mình bước đến xem chốt gài ! chốt gài đã kỉ ,nhưng mổi khi gió từ ngoài thốc vào nó lại phát ra tiếng kêu ! Tân mở hết 2 cánh ra , định kéo ghịt vào thật chặt rồi mới chốt lại …..bổng thoáng có bóng ai bước vụt qua bên ngoài ! Tân giật bắn người , dáng nầy coi quen quen ! đi với 2 tay khuỳnh khuỳnh ra …ai đây ? nhớ xem …! Á! Là dáng đi của thằng Dũng !!! thằng chết treo ở núi thành Trạch !.....bổng trong buồng có tiếng rên nhỏ nhỏ của loan vang lên :

" Anh Dũng…Dũng hả ….”

Tân nghiến răng kéo mạnh 2 cánh cửa vào đánh rầm rồi chốt lại ,chạy nhanh vào buồng ,…dưới ánh đèn vàng vọt trên bàn hắt xuống ,anh thấy Loan đang mớ ngủ run run người 1 cách kì lạ,Loan thở hổn hển ,khoé miệng sùi đầy bọt mép ,tay chân từ run chuyển sang co giật mạnh hơn từng hồi ! Tân vội lấy tay sờ trán Loan thấy lạnh băng băng đến anh phải rùng mình sởn ốc ! Loan lạnh 1 cách kì lạ ,dường như 1 khối khí lạnh đang bao quanh ,Tân bốc lấy cái mền xếp sẳn cạnh đó tung ra để định đắp cho Loan ,anh hải hùng khi thấy con rắn rất dài tung mình mổ vào anh !!!...Tân té ngồi xuống ! con rắn nhào vào người anh quấn vô cần cổ ! Tân như muốn ngất đi được vì kinh sợ! vài giây sau ,hoàn hồn ,Tân thấy đó chỉ là sợi dây thừng mà anh đã liệng vào xó nhà bếp !....sao nó lại ở trong tấm mền nầy ??? chả lẻ loan đem để vào ? chi vậy ?Tân gở dây ra rồi đắp mền cho Loan ! Loan vẩn run từng cơn ! tân ôm thật chặt Loan vào lòng ,vừa khẻ gọi :

" Em! Em à ! tỉnh lại đi em ,có sao không em !!!”

Loan từ từ mở mắt ra nhìn chăm chăm vào mặt Tân ,2 tròng mắt Loan bổng đảo tròn liên hồi rồi trợn trắng lên mất hết tròng đen ! lúc nầy Loan quàng tay ôm chặt Tân như 2 gọng kềm siết lại !!! tân sợ quá ,gọi gắt lên :

" Em! Em! Gì vậy em !”Loan bổng ghé mặt sát vào mặt Tân ,hơi thở của Loan lúc nầy thật hôi thối như mùi trên sông lúc chiều !

“ RÂ.. ẦMMM” Trời bổng gầm lên chớp sáng hực xuyên vào các khe cửa như muốn tung vào nhà ! trời ầm ầm lại đổ mưa xuống xối xả như thác !!! át hết tiếng côn trùng rền rỉ bên ngoài …..

Tân cố vùng ra khỏi vòng tay Loan mà không được ! Tân cuống lên gọi lớn !

“ LOAN! EM TỈNH LẠI ĐI ! " Loan bổng lại đảo tròng mắt liên hồi rồi nhìn vào mắt Tân với cái nhìn âm u lạnh lẻo ,bất ngờ Loan phóng miệng cắn thật mạnh vào gò má Tân ! tân đau quá! cố vùng thật mạnh mà không ra ,Loan càng liên tục cắn mạnh hơn và rứt thịt trên mặt Tân ,máu phọt chảy ra làm ướt nóng cả ngực Tân ,máu toé ra đầy trên giường và dưới sàn nhà !

Tân gào lớn lên nhưng tiếng mưa đả át đi tiếng người ! anh lấy hết sức bình sinh lăn mạnh người ,cả 2 rơi xuống khỏi giường đánh bộp ! anh sút ra khỏi vòng tay Loan …Tân lấy tay bụm mặt đầy máu ,tay kia chụp lấy cái đèn dầu trên bàn ,miệng gào lên :

" Dì sáu ơ ơ.. ơi !..”

Anh nhào phóng ra phòng khách với ý định chạy qua nhà dì sáu ! bất ngờ anh thấy sợi dây thừng ,anh nhặt lấy định trói Loan lại …khi đồng hồ trong tầm mắt ,Tân thấy nó chỉ đúng 3giờ khuya !

Anh chợt nhớ lời lảo tướng số :

“ Đêm nay là ngày 14 tháng 7 âm lịch thuộc giờ dần ,mối nợ của cậu sẽ đến tìm cậu ,e là lành ít dữ nhiều !...”….3giờ ư ! vậy là giờ dần đến rồi sao !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro