phần thơ " hổ hóa người"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần này được một người anh trên fb hổ trợ.

Hồ Dâm Đàm chuyện xưa xin kể:
Vua Nhân Tông dịp lễ đi chơi
Xem dân đánh cá thảnh thơi
Vua ngồi thuyền nhẹ chơi vơi giữa dòng
Bỗng đến đoạn lòng sông sương phủ
Nghe âm thanh vang đủ mọi phương

[Cơ hồ biết mấy khói sương
Bủa thuyền Thiên tử, vây đường hậu quân
Sóng sánh sóng chao thân ngư phủ
Gào thét gào tiếng thú rừng hoang
Kinh kỳ hay chốn đại ngàn
Mịt mờ, ma mị, muôn vàn thuật yêu.]
 
Trời đương sáng ngã ngang chiều tối
Thuyền Thái Sư rẽ lối đến gần
Vua liền nghĩ sự phân vân
Nhìn ra khoảng rộng thập phần bất an
Giữa sương khói tầm nhìn hữu hạn
Thấp thoáng trông muôn vạn khối hình
Hổ kia đâu bất thình lình
Hiện ra mờ ảo như rình long nhan
Thuyền rồng rẽ lối chèo sang
Sương tan khói tận trời quang rõ ràng
Vua nhìn thấy sự ngỡ ngàn
Hổ kia hóa kiếp thầy mang tội đồ
Nạn tai tựa sóng đổ xô
Thái Sư chẳng hiểu mơ hồ bị gông
Tính ra công tội chẳng đồng
Cho nên miễn chết lưu dông đi đày.
          Dựa theo tích "hổ hóa người"

 

____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dasu