Chương 8 : Người đàn bà chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


0 giờ 0 phút 0 giây ...

Khi tiếng chuông của nhà thờ Đức Bà vang lên cũng là lúc cả khối 10 trường Twenty Stars hồi hộp ngồi trước màn hình máy tính.

Yahoo ! Đồng loạt báo tin nhắn đến tất cả các nick.
- Vầng trăng màu đỏ sẽ biến điều ước của hết thảy con người dám hi sinh để thực hiện mong muốn của mình. Nhưng nó phải được đánh đổi bằng một cái giá đắt nhất trên đời.

Nguoibantrongbongtoi đã nhắn như thế và nhất định nó sẽ xảy ra đúng như những gì tin nhắn này cảnh báo !

Cũng vào lúc cả khối 10 nhận được tin nhắn từ Nguoibantrongbongtoi, ở phòng mĩ thuật trường Twenty Stars cũng xảy ra một số chuyện lạ kì.

Ánh trăng lạnh lẽo lọt qua khung cửa sổ, soi vào gương mặt kiều diễm trong bức tranh Người đàn bà chết. Gương mặt vốn đã được sơn trắng bệch lại càng trở nên phờ phạc, đúng như vẻ mặt của một cái xác không hồn. Đôi con ngươi đỏ ngầu láo liên nhìn khắp căn phòng tối om hai bên mắt không sơn phết mà trở nên thâm quầng, trũng sâu vào bên trong. Người đàn bà chết bắt đầu động đậy. Nó đặt một bàn tay xuống đất rồi đưa cái đầu kinh tởm ra ngoài. Mái tóc dài loà xoà phết xuống nền nhà. Người đàn bà chết lồm cồm bò ra khỏi bức tranh.

Sau nhiều chuyện kì quái xảy ra, trường bắt đầu mướn bảo vệ trực đêm. Ông bảo vệ lăm lăm cây đèn pin trong tay đến chỗ phòng mĩ thuật. Ông ta nghe có tiếng lục cục bên trong nên tò mò đi xem thử.
- Ai đó ? - Ông hỏi, đưa ánh đèn pin vào từng ngóc ngách căn phòng.

Chẳng có ai cả, mọi thứ hoàn toàn vắng lặng. Ông bảo vệ nghĩ chắc là có con mèo hoang nào đó ban đêm vào trong lục lọi nên quay người bỏ đi.

Bỗng một mái tóc dài phủ lên trán ông ta và từ từ thong xuống phần mặt. Sau đó là một cái đầu người phụ nữ treo lơ lửng trước gương mặt xanh như tàu lá của ông bảo vệ.

"Người đàn bà chết mất rồi !".

Cái tin đó nhanh chóng lan khắp trường Twenty Stars, mọi người ùa ngay xuống phòng mĩ thuật để xem có chuyện gì xảy ra.

Các thầy mang cái khung tranh ra ...

Nó chỉ còn là một tờ giấy được sơn màu đen còn hình ảnh người phụ nữ bên trong đã biến mất tăm.

Mọi người sợ hãi nhìn nhau ...
- Đêm qua có bảo vệ trực đêm mà ? Ông ta đâu ? - Thầy hiệu trưởng hỏi.
- Thưa thầy ông ta biến mất rồi !

Ai đó đã trả lời thầy như thế.Sau đó thì cảnh sát ập tới xem xét hiện trường. Trong quá trình điều tra, bỗng mọi người nghe trên trần nhà có tiếng động lạ, một cái xác đàn ông còn nguyên bộ đồng phục bảo an từ trên trần nhà rơi xuống. Ông ta là người bảo vệ trực tối qua. Và ông ta chết do bị siết cổ !
- Có người nhìn thấy Người đàn bà chết ban đêm xuất hiện trên trần nhà. Sợ thật, bức tranh đó bị ma nhập hả ? Có thể là con ma trong trường mình. Đừng nói bậy, nó sẽ ám cậu đấy !

Vụ án bức tranh Người đàn bà chết làm cả trường xôn xao mãi không yên. Ai cũng sợ bức tranh này, họ đề nghị trường huỷ nó đi nhưng thầy hiệu trưởng chỉ gật đầu cho qua và bức tranh trống rỗng đó vẫn còn ở phòng mĩ thuật.

Người đàn bà chết đang ở quanh quẩn đâu đó trong trường.

Một buổi tối nọ, khi trong trường không còn một bóng người.

Bạch Dương và vài đứa bạn quậy phá của mình đang ở trước cổng trường. Đứa này đạp lên vai đứa kia để leo vào trong, hình như chúng sắp làm chuyện gì mờ ám. Chật vật một hồi, chúng cũng vào được bên trong.

Sân trường lúc này chẳng khác nào khu nhà ở bỏ hoang.
- Tụi mình có ba đứa, ba đứa sẽ đi đến ba chỗ khác nhau. Nhớ là lựa chỗ nào bị đồn là có ma đấy nhá ! - Bạch Dương cười bí hiểm nhìn hai đứa kia.
- Trò này tụi tao thấy không nên chơi !
- Tụi bây nhát quá ! Người ta đồn thổi chứ không có ma cỏ gì đâu mà sợ.
- Tao ... tao sẽ tới nhà vệ sinh, thằng kia tới chỗ hồ bơi, còn mày ...
- Tao sẽ tới phòng mĩ thuật ! - Ha ha ha. Bạch Dương cười đắc chí.

Phòng mĩ thuật ẩn mình dưới bóng cây me già, im lặng và âm u đến đáng sợ. Hình như người ta quên khoá cửa, cũng phải thôi, ai cũng lánh xa cái chỗ này cả !

Bạch Dương lần mò đẩy cửa bước vào. Nó mò mẫm mãi mới tìm được công tắc điện.

Cả căn phòng bừng sáng sau tiếng "cách" của cái công tắc. Bạch Dương nhìn xung quanh, không có gì cả. Nó thở phào nhẹ nhõm, tung tăng lại gần cái khung tranh đen kịt của Người đàn bà chết.
- Thì ra chỉ là tin đồn nhảm ! - Bạch Dương vịn tay lên khung tranh.

Bỗng nó cảm thấy sau lưng nhồn nhột, có cái gì giống như nhúm lông gà đang quét lên lưng nó một mái tóc dài phủ lên vai rồi lên cả phần mặt. Bạch Dương cảm thấy sau gáy mình lành lạnh, nó run cầm cập quay mặt lại nhìn cái vật đang ở phía sau mình. Một cái đầu người gớm ghiếc treo lơ lửng trước mặt Bạch Dương.

Bạch Dương hoảng sợ bỏ chạy về phía cầu thang, nó leo lên tầng trên để thoát thân. Bạch Dương trốn vào một góc phòng học, mặt tím ngắt, nó ôm ngực thở hồng hộc.

Có tiếng gì đó ngoài cầu thang mỗi lúc một gần.

Người đàn bá chết đang bò lên lầu. Nó là một con quỷ gớm ghiếc với cái đầu bù xù tóc tai, gương mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ ngầu như máu và chỉ có một nửa thân trên. Nó không có chân ! Con quỷ đó dùng hai tay kéo lê cái thân người thiếu mất một phần lên từng bậc cầu thang. Nó gây ra những tiếng động quái dị như con rắn khổng lồ đang bò lết.

Bạch Dương nghe rõ cả tiếng bình bịch của quả tim trong lồng ngực, nó lấm lét nhìn về phía cầu thang. Dưới ánh trăng, một mái tóc đen bồm xồm lộ ra sau bức tường gạch trắng. Rồi một gương mặt kinh tởm xuất hiện. Người đàn bà chết đã đến ! Dưới ánh trăng, nó không khác gì một cái sọ người đang di chuyển.

Nó đang tìm Bạch Dương ...
- AAAAAAAAA !!!

Tiếng kêu la thảm thiết làm hai thằng bạn quậy phá của Tiểu Bạch chạy vội ra dãy lầu gần phòng mĩ thuật. Chúng nhìn thấy Bạch Dương nằm sóng soài dưới nền xi măng, từ lớp áo thun, máu tươi chảy ra ướt cả một khoảng sân. Và chúng nó bắt gặp trên lầu. Một người phụ nữ có dung nhan xác chết đang nhìn chăm chăm cái thây máu me bên dưới.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro