Trường cũ (Phần cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - Hé...hé...hé...hé... - Cái đầu lâu há miệng cười lớn.

Em hoảng quá ném ngay cái hộp quẹt vào miệng nó, mọi thứ lại chìm trong bóng tối.

Chợt đèn trong phòng lại chớp tắt liên hồi, cả bọn co rúm vào ôm chặt lấy nhau.

- Nhìn trên kia kìa! – Một đứa nói.

Bọn em cùng nhìn lên phía cánh quạt thì xém chút ướt quần khi thấy nguyên một bộ xương ngồi vắt vẻo trên đó, cùng nửa thân người khác ngồi cạnh đoán là của con ma nữ kia và cái đầu đang bay lơ lửng quanh đó. Ánh đèn cứ chớp tắt làm bọn em thêm sợ, tim cứ chực bay ra ngoài.

Em mò xuống mở nắp chai "nước thánh" kia ra, đứng dậy tạt thẳng lên hướng cánh quạt. Hai con ma dính phải, cơ thể bốc khói gào thét đau đớn. Nhân cơ hội đó bọn em nhanh chóng mở đường máu xông thẳng ra ngoài do lúc này nhờ ánh đèn chớp tắt nên cửa ra đã hiện rõ để bọn em nhận biết và phóng ra ngay.

Khi tay em vừa chạm vào nắm đấm cửa thì đèn phụt tắt, cả bọn lúc này hét lên hoảng loạn. Kéo mãi không được, em và mấy thằng con trai dùng sức phá cửa ra.

"RẦM!" tiếng cửa bung ra, cả đám phóng như bay ra ngoài màn đen tăm tối.

- Bác bảo vệ! Bác bảo vệ! "RẦM RẦM!" – Cả lũ nhốn nháo đập cửa phòng bảo vệ.

- Có chuyện gì? Mà sao tụi bây ở trong trường khuya vậy? – Ông bảo vệ ngáp ngắn ngáp dài ra mở cửa.

- Có...có...có ma trong phòng thí nghiệm! Một bộ xương và con ma nữ không đầu đó bác...

- Ma hả? Có phải như vầy không? – Ổng nói, đồng thời khuôn mặt dần dần biến đổi; lưỡi thè dài ra, hai mắt từ từ chảy xuống treo lòng thòng, miệng ngoác to xẻ dài tới mang tai, dòi bọ bò ra từ những cái lỗ trên mặt.

- A...A...A...A...A...A – Cả bọn hét lên, vài đứa con gái ngất xỉu.

"Xoẹt!" Đầu lão rơi xuống, một thanh niên áo đen xuất hiện, trên tay là một thanh kiếm gỗ đào. Người thanh niên cười, nụ cười nửa miệng quen thuộc... "Là anh Yết được cứu rồi!" – Em mừng rỡ khi nhận ra anh ấy.

- Tụi bây gan lắm, dám vào trường kiếm ma nữa ha! Không nhờ thằng K. báo trước để đêm nay anh đi theo thì chắc mấy bây không được thấy mặt trời nữa rồi. Bây giờ mấy đứa đi về đi, mấy con ma trong đó để anh lo. Còn ông bảo vệ thật thì đang nằm ngủ ở nhà rồi, say xỉn hết mức!

Nói chứ bây giờ ảnh có cho tiền cũng méo dám ở lại nữa là...

Cả thảy 10 đứa dẫn nhau đi về phía cổng trường – lối thoát ngăn cách hai thế giới.

Quay lưng lại nhìn, bên trong là một bầu không khí u ám, khác hẳn với ngoài này.

Như một thói quen, em vờ đi chậm lại rồi lén tách khỏi nhóm quay lại trường, đúng như dự đoán. Anh Yết đứng đó, trước mặt là bộ xương và con ma nữ kia.

Anh lẩm nhẩm đọc chú, đưa tay ra không trung rút ra hai lá bùa màu tím. Tức thì bộ xương và ma nữ biến mất, thay vào đó là hai hình nhân nhỏ nằm dưới đất. Anh Yết nhặt lên, cười gian manh.

- Vui vẻ quá ha? - Em bước tới, ảnh giật mình quay lại gãi đầu cười:

- Lâu lâu troll xíu, làm gì căng! Chắc chú mày cũng nhận ra lâu rồi mới kêu bọn kia vứt hết tỏi đi chứ gì?

- Chứ gì nữa -_- lúc đó em đã ngờ ngợ rồi, từ lúc thấy cái đầu xoay trên không đã thấy quen quen. Rõ ràng là chiêu anh mới học được mấy bữa nay! Rồi cảnh mở từng cánh cửa tìm người là ở trong bộ phim bữa mới xem chung. Anh vui tính quá ha?

- Hề hề...sợ tụi bây đi không gặp ma lại buồn nên anh mới...

- Anh ơi....vẫn là câu nói cũ....RUN NOW!
___________
-Hết-

P/s: Thế éo nào toàn bị ảnh troll là sao ta -_- hổng dzui miếng nào. Đợi đi, rồi sẽ có ngày *cười gian*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro