CHAP 4 DẤU HIỆU ĐẦU TIÊN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sau cái truyện tối nay em không thể nào chợp mắt được hình ảnh bóng trắng và những con giòi cứ hiện lên. Dù cố gắng đeo tai nge bật nhạc to hiết mức vẫn không làm xuôi lỗi sợ, rồi em cũng ngủ từ lúc nào không hay.
-"Gâu gâu". bị con chó nhà thằng Thành đánh thức vào 2h sáng. Con chó gâu lên từng hồi rồi hú lên tiếng cào mạnh vào bờ tường.
-"Mẹ chuyện gì nữa đây". Em nhòm ra cửa sổ thì thấy ngay dưới chân. Sau nhà hướng ra cánh đồng có một bóng đen đứng nhìn thẳng về phía nhà em.
Giật mình nhưng dõ dàng lúc trước về đã rửa lại mắt rồi không thể nào thấy thứ kia được nữa,vả lại bóng đó đâu có màu trắng, chắc là chú mình. Em thầm nghĩ rồi lại quay chở vào giường nhưng không thể nào ngủ được với tiếng con chó cứ hú lên như chó dại từng hồi thế kia, lại nóc cóc bò dậy định quát con chó không cho ai ngủ chắc.
Khi em nhòm ra cái bóng đen vẫn ở đấy nhưng lần này nó hướng nhìn lên cửa sổ phòng em.... khoan đã đù mẹ... em bắt đầu bủn dủn chân tay.
-"hú hú". Tiếng con chó chu lên bắt đầu to hơn và dài hơn, cảm giác lạnh sống lưng em lùi lại vài bước nhưng vẫn cố nhìn để vất bỏ cái suy nghĩ không có căn cứ kia ra nhưng em đã nhầm... cái bóng tiến lại gần hơn đến sát chân tường thì dừng lại con chó cũng ngừng sủa thay vào đó là tiếng kêu dên dỉ của nó. Nó ngẩng đầu lên phòng em dường như nó cũng biết em đang nhìn nó bỗng nó mở trừng đôi mắt lên đôi mắt to và đỏ ngầu như máu. Rồi nó cười phá lên tiếng cười khúc khích làm em thót tim em hiết lên và ngã ngửa về phía sau.
-" Chuyện gì thế Kiên ơi?". Giọng chú e từ dưới nhà rồi cả thím chú và cái My chạy sang phòng em xem em bị làm sao.
-" Cái bóng..bóng". Em ấp úng nói rồi chỉ tay ra cửa sổ. Chú em cầm đèn ra soi mà không thấy gì chú cười và chẫn tĩnh em.
-" chắc con ngủ mơ rồi làm gì có cái bóng đen nào đâu,chịu khó ở một thời gian nữa là quen cửa quen nhà đấy mà!. Thôi ngủ đi con thím xoa đầu e như thằng con nít rồi đỡ dậy. Chỉ có cái My là mặt có vẻ chút lo sợ chắc nó tin lời nói của em. Đợi chú thím xuống nó hỏi em:
-" anh nhìn thấy bóng đen thật à".
- "thật cái bóng đen với đôi mắt đỏ ngầu". Rồi em kể lại toàn bộ câu chuyện cho nó cả tiếng chó sủa. Nhưng nó lại bảo không nge thấy tiếng chó sủa nào đâu, làm em càng hoảng hốt hơn.
- "thôi anh cố ngủ đi em về phòng đây mai còn phải lên trường, anh để cả điện phòng cho đỡ sợ vói lại ông anh Thành đã đưa anh một lá bùa rồi ma quỷ sợ nó lắm không dám đến gần đâu". Nó cố chấn tĩnh em rồi về phòng.
Tuy điện phòng để sáng choang nhưng vẫn làm cho em có cảm giác giợn giợn, hôm nay những việc điên rồ này xảy ra đã quá sức tưởng tượng của một con người bình thường như em rồi.Cắm tai nge vào Bật nhạc sàn to hiết mức rồi em lại thiết đi trong mệt mỏi lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro