sai lầm (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô nặng nề mở đôi mắt ra
'Đây là đâu? Bệnh viện? ' cô hốt hoảng nhìn xuống bụng mình một cãm giác lo lắng ập đến.

Đúng lúc này một cô y tá bước vào đổi lại chai nước biển mới cho cô,  nhìn cô bằng ánh mắt đầy thương tiếc.

"Con của tôi nó sao rồi? " cô gấp gáp cầm tay nữ y tá ánh mắt khẩn cầu chỉ mong đừng như cô nghĩ.

"Nếu cô được đưa vào đây sớm hơn một chút thì con cô sẽ... Nhưng mà không sao cô còn trẻ sau này sẽ có đứa khác" cô y tá tiếc nuối nhìn cô còn trẻ mà đã gặp đả kích như vậy.

"Cô... Cô đang nói đùa phải không?  Con tôi làm sao có thể... Hôm qua nó vẫn còn trong này mà, nó còn khiến tôi nôn mửa nữa " cô xoa xoa cái bụng cười ngốc nghếch, không phải đâu chắc là họ chỉ đang lừa cô thôi con của cô rất ngoan mà nó sẽ không bỏ cô đâu.

"Tiểu thư người bình tĩnh... Thật sự con của cô đã không còn" người y tá chân thành nhìn cô.

"Không!  Các người gạt tôi... Thiếu gia cho các người bao nhiêu tiền hả!  Các người gạt tôi không được! Tôi... Tôi không thể ở đây nữa các người sẽ hại con tôi" cô điên cuồng đứng dậy đẩy người y tá ra mặc kệ sự đau đớn.

"Cô ngồi yên đó cho tôi" đột nhiên hắn bước vào ra hiệu cho nữ y tá đó ra ngoài.

"Thiếu gia, có phải họ đang gạt em không?  Con của chúng ta vẫn còn? " cô nhìn hắn chỉ mong chờ hắn nói ' đúng vậy'

"Cô chấp nhận đi đứa bé không còn nữa cô hiểu không hả!  Tất cả là do cô gây sự với cô ấy làm gì" hắn lạnh lùng nhìn cô đối đối với hắn đứa bé này là một tai họa mất đi càng tốt

"Cái gì gây sự? " cô khó hiểu nhìn hắn.
"Cô còn giả vờ cái gì!  Hôm qua là cô cố tình đẩy cô ấy xuống nhưng lại không ngờ người bị ngã lại là mình đúng không? Cô thật nham hiểm đúng là hại người thành hại mình rất đáng, không khéo đứa bé lại là của thằng khác cũng nên " hắn bước ra mặc kệ cô còn đang ngơ ngác.

"Không!  Anh nói dối con tôi... Không con của tôi. Aaa con ơi đừng bỏ mẹ" cô đau đớn ôm bụng mình nước mắt rơi xuống.

Nơi đây đã từng dung nạp một đứa bé là con của anh và cô nhưng giờ đã mất rồi. Nhưng anh lại đối nó dửng dưng như người lạ. Vì sao?  Vì sao chứ cô chỉ muốn tìm một tia thương tiếc trên mặt anh đối với con mà sao lại không có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro