Chap1: Tôi thật ngu ngốc khi lầm tưởng rằng mình thích cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi một học sinh cấp 2 chẳng có gì đặc biệt.Còn người tôi thích lại là một chàng trai nổi bật,cậu ấy đẹp trai tài giỏi hầu như mọi chuyện cậu ấy làm đều tuyệt vời.

 Tôi thích thầm cậu nhưng không bao giờ tôi có thể với tới trái tim cậu vì... có một người con gái được xem như là thanh mai trúc mã với cậu.Cô ấy xinh đẹp thông minh hoạt bát và còn là người nổi tiếng nhất trường, tôi thì....là một đứa ít nói lập dị và dường như là cậu chả thèm quan tâm đến tôi.

Ở lớp

 Tôi ngồi dưới cậu một bàn còn cô ấy ngồi đối diện cậu. Cậu và cô nói chuyện thật ăn ý với nhau,cô nói gì cậu cũng cười vui vẻ,cậu hiểu cô nói gì và cô cũng hiểu cậu nói gì nhưng tôi thì không.Trong đầu tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ:"Nếu tôi và cậu trò chuyện thì tôi sẽ nói gì? Liệu cậu có hiểu những gì tôi nói??"Có bao giờ tôi nói với cậu quá hai câu...

Tuy ngồi dưới cậu một bàn nhưng chả bao giờ thấy cậu nhìn tôi dù chỉ một chút.Có những lúc tôi lầm tưởng là cậu đang nhìn mình đắm đuối thế rồi tim tôi đập loạn xạ nhưng người câu đang nhìn là cô ấy chứ có phải tôi đâu:<

Khi cô ấy nói gì mọi người đều chăm chú lắng nghe nhưng người chú ý nhất vẫn là cậu còn tôi...khi nói gì thì mọi người cũng chả quan tâm(don't care) cứ như thế ấy riết rồi tôi như con lập dị tự kỹ, một con người vô hình trong mắt người khác và quan trọng hơn là trong mắt cậu còn chả có sự tồn tại của tôi

Vào tiết thể dục

 Khi cả lớp tôi chạy tiếp sức.Chỉ có tôi dường như không biết chạy là gì.Lúc ấy hàng nam của cậu chạy xong rồi giờ đến nữ chúng tôi.Khi tôi chạy thì mọi người chỉ trỏ:

-Oh coi nó chạy kìa, kiểu này đội nó thua là cái chắc, trong đám hò hét đó cậu là người nói to nhất.Dường như cậu không thích tôi,dựa vào cô thanh mai trúc mã của cậu tôi có thể đoán ra ngay loại con gái mà cậu thích:thông minh, nhanh nhẹn, hoạt bát và hơi con trai một chút.

Đấy là loại con gái mà cậu thích nhưng tôi lại không phải là loại con gái đó

Quay lại với câu chuyện                              

Tôi chạy thì bị ném đá còn cô ấy thì....được cổ vũ rình rang

-Cố lên..wow cậu ấy đẹp quá

Người cổ vũ nhiệt tình nhất cũng là cậu.

Qua những sự việc trên và nó cứ kéo dài vô tận dần rồi tôi trở nên ít nói và cũng tự ti, không dám nói chuyện với cậu thậm chí tôi còn không có đủ can đảm để nhìn thẳng vàomặt cậu.

Một hôm nọ tôi nghe cậu trò chuyện cùng đám con trai

-Này mày thấy con nhỏ ngồi bàn dưới mày ra sao?

-Cậu: nhỏ đó à....nó cũng ưa nhìn ấy nhưng tao chả có hứng thú tao không quan tâm

-À quên mày đã có cô bạn thanh mai trúc mã rồi còn gì

-Cậu: ừ, biết là tốt

Nghe xong tôi cũng chả có cảm giác gì vì những điều đó đều không lạ lẫm gì, nó quá bình thường nữa là đằng khác

Một cuộc thi mang tên:"World Story" được tổ chức trên toàn thế giới và như ma xui quỷ khiến, tôi đã tham gia và đoạt giải nhất của cuộc thi ấy.

Lúc báo tin về trường, tôi cứ tưởng mình đang mơ nhưng không.Cả lớp reo hò chúc mừng tôi:

-Mày giỏi quá, lần đầu tiên tụi tao tự hào vì mày đó

Một số khác thì lại trầm trồ:

-Con nhỏ buồn buồn ấy đoạt giải nhất thật à?

Các bạn biết không vào khoảnh khắc đó tôi đã có thể là nữ chính trong mắt người khác rồi, cái danh xưng nữ phụ ấy đã biến mất hoàn toàn.

Nhưng vẫn có một người chả quan tâm gì đến chuyện ấy, nói đúng hơn là cậu.

Rồi chiều khi đi cùng nhỏ bạn thân, tôi hỏi:

-Này mày nghĩ tại sao cậu ta lại không để ý gì đến "thành công to lớn" của tao hết vậy?

Nói đến "cậu ta" là nó hiểu ngay: À! nó không quan tâm đến vì thằng đó không những không quan tâm mày là ai là gì mà nó còn ghét mày nữa ấy

-Cậu ta ghét tao??

-Ừ ghét mày nên cậu ta chẳng bao giờ thèm nói chuyện, chúc mừng, an ủi mày

-Tao thích cậu ta mà... tại sao???

-Hình như có gì không đúng ở đây nha. Mày nói mày thích cậu ta, vậy cho tao hỏi: khi cậu ta thân thiết vui vẻ bên cô ấy mày có ghen không? Rồi khi cậu ta tỏ thái độ xa lánh mày, mày có buồn không?? Rồi khi được ngồi dưới cậu ta một bàn mày thấy vui không??

-Không

- Ừ thì vậy là mày đâu có thích cậu ta. Thích gì mà chẳng ghen cũng chẳng buồn mà cũng chẳng vui

-Mày nói đúng đấy, nhưng nếu không phải thích thì là gì?

-Chắc do mày tò mò và có thiện cảm với cậu ta chăng 

-Nhưng khi lầm tưởng là cậu nhìn tao, tim tao đập loạn xạ cả lên cơ mà??

-Ngốc quá, mày nghĩ đi, bây giờ có một người khác giới nhìn mày đắm đuối. Mày không như thế tao mới sợ. Dù là ai khi người khác nhìn mình đắm đuối cũng như mày thôi

Nhờ nhỏ bạn thân mà tôi mới hiểu ra vấn đề, nó y như là cứu tinh. Nói thật là khi biết cái cảm giác mà tôi dành cho cậu không phải là thích, tôi vui biết nhường nào

Hazz câu chuyện trên chỉ là quá khứ thôi. Thật ra thì qua hôm sau tôi đã nghĩ khác đi rồi: 

Mình cũng đâu có tệ, vẻ ngoài ưa nhìn, tính tình dễ thương, hiền lành, tốt bụng, đã vậy còn là nữ sinh đầu tiên đạt giải nhất"World Story" vậy mà cậu còn không để ý đến dù chỉ một chút, bộ cậu bị mù à??

 Rồi bỗng dưng tôi cảm thấy cô thanh mai trúc mã với cậu chả giống ai: học sinh cấp 2 gì mà xâu xa quá mức sống thì nội tâm, đa mưu túc trí, miệng mồm leo lẽo, y như con trai, nói chung thì cô ấy già trước tuổi thì phải...Hazz cô ấy không phải là người đặc biệt đâu mà cá biệt thì đúng hơn.Mà thích người ca biệt thì chắc cậu cũng cá biệt không kém...

Và chỉ sau một ngày thông não thì cái thiện cảm cùng cái tò mò của tôi về cậu cũng biến mất hoàn toàn.

Gửi cậu:

Bây giờ không kêu là cậu nữa nhá.

Mày biết không?? tao là một người tuyệt vời, một người nữ chính trong cuộc sống của mình nên không có cái lý do gì phải làm mày chú ý, quan tâm. Ahihi sau khi thức tĩnh tao thấy mày cũng chả có gì đặc biệt, thật ngốc khi lầm tưởng là tao thích mày, nhưng bây giờ tao đéo quan tâm nữa.Hình như cứ vào tiết thể dục thì đứa xem thường tao nhất cũng là mày?Nếu đúng vậy thì.. kệ mày tao không giỏi thể dục nhưng vì điều đó mà mày có thể chỉ trỏ, chê cười tao à? đồ mất lịch sự, xem thường tao à, kệ mày.Hazz nói chung thì tao chúc mày hạnh phúc bên cô ấy:)

Ahihi đây là tập truyện đầu tiên, các bạn thấy nó thế nào? cho mình xin ý kiến nhé

Good luck for you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro