13. a

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tôi đã yêu một người tôi không nên yêu.


Tình yêu luôn là điều kỳ diệu... Anh đi vắng chưa về, tôi không biết mật mã khóa cửa nhà Anh. Tôi đứng dưới trời có tuyết chờ Anh. Rõ ràng tôi có xe để ngồi trú, nhưng tôi thích như thế này. Để Anh tội nghiệp, còn không thì cũng để đóng băng những cảm xúc của tôi...



Lâu... lâu lắm... tôi thấy Anh về, đi cùng một con nhóc... Anh dẫn nó vào nhà, Anh không thấy tôi, bởi tôi đã bước qua bên hông nhà Anh... vừa bước vào hai người đã quấn lấy nhau, hôn hít... cái cảnh trên phim chán ngắt, chỉ có để làm đẹp mắt những đứa hay ảo tưởng... vào vấn đề chính đi nào... À, mà tôi quên... phụ nữ bao giờ cũng cần khoảng thời gian kích thích dài hơn đàn ông...



Tôi bước đến nơi cửa sổ ở phòng ngủ của Anh... nó mở rộng như sẵn sàng chào đón... mắt tôi không rời khỏi hai người, lại cảnh vật nhau trên giường trước khi cởi đồ nhau. Tôi kiên nhẫn xem, như ngày nào Anh mong muốn, không sinh buồn ngủ nữa...



Cô gái tự chủ, yêu chiều Anh trước, tôi nhìn vào đôi mắt đấy... nó dần biến đổi thành màu xám khi cô ta đang chăm sóc cậu nhỏ của Anh một cách nhiệt tình. Chưa bao giờ tôi tự chủ trong những cuộc ân ái với Anh, mọi thứ đều do Anh làm, tôi không hề đáp lại bằng hành động, chỉ có... thì là những tiếng rên rỉ, điều đó phải chăng khiến Anh mệt mỏi đến chán ngắt...



Tôi dỏng tai lên, chờ đợi âm thanh của khoái cảm từ Anh, chắc nó phải hay lắm... tôi thấy khuôn miệng Anh mở ra... thanh âm thật nhỏ được phát ra trong cổ họng... tự dưng trái tim tôi se thắt lại... khung cảnh trước mắt nhòe đi, rõ ràng tôi là đứa nhạy cảm... Tôi bước lùi lại... chấp nhận mọi thứ trước chủ nhân của tôi...



Anh ngẩng lên... bắt gặp tôi ư... tôi khẽ cúi xuống quay đầu, bước thật nhanh ra xe... từng giọt nước mắt nóng hổi phá tan đi cái lạnh giá, khiến tôi không thể đóng băng những cảm xúc mà tôi thấy đau đớn như bây giờ, trái tim tôi quặn thắt khiến tôi biết được...


Đó là tình yêu... tình yêu thật sự của tôi dành cho Anh mà chưa bao giờ tôi khẳng định...



Tôi chạy nhanh, rời xa Anh, một con quỷ mà tôi hằng mong muốn phải rời xa... tôi có con đường của tôi, con chó nhỏ đã bị chủ nhân của nó lãng quên, nhốt bỏ ngoài cửa, tức khắc nó phải tự biết đâu là nơi của nó...



-" Pha lê... Pha lê..."



Anh gọi tôi ư... không đó chỉ là thanh âm của ảo giác... tôi không là pha lê trước mắt Anh nữa, Anh không thắp sáng đèn thì sao Anh thấy được ánh sáng lấp lánh của nó...



Tôi mở cửa ngồi vào xe, tôi sẽ đi về, tới cái chốn của tôi mà tôi không bao giờ cảm thấy bình yên khi ở đó...



Tôi kéo cánh cửa xe lại, nhưng cũng không sao nhanh bằng Anh... Anh đẩy mạnh tôi vào trong xe, rồi Anh nhào vào, thượng lên thân tôi một cách bất ngờ khiến tôi cảm thấy đau nhói, bởi cái đầu gối Anh chấn ngay cậu nhỏ của tôi...


Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, để tôi nhận thấy hình ảnh mình trong đôi mắt xám trắng, sáng đến độ có thể soi rõ tôi với hai hàng nước mắt, ủy mị như một đứa con gái khóc vì không còn được Anh yêu thương...



Anh cúi xuống chiếm đoạt lấy đôi môi mang màu hồng của tôi, ngày đấy anh cũng xâm môi cho tôi, đúng như cái màu đầu ti, cái màu mà Anh thích... không... Anh thích màu đỏ... tôi vùng vẫy khi Anh dùng răng, tôi cảm nhận hai cái răng nanh rất có duyên của Anh như mọc dài thêm... cảm nhận vị mặn trên môi mình khi tôi biết anh đã cắn nó đến chảy máu.


Rồi anh di chuyển môi, như cố tình chây chét thứ nước màu đỏ trong tôi chạy dài theo một đường ngoằn ngoèo gì đó không ra hình thù... Anh kéo mạnh... Anh là một người đàn ông khỏe mạnh hơn tôi rất nhiều, hàng nút áo của tôi bung ra, Anh dừng khuôn miệng nơi đầu ti của tôi, và ngấu nghiến cắn nát nó...



Tôi rên la... bởi trong sự đau đớn tôi cảm thấy sự kích dục mạnh mẽ... tôi nhìn xuống, cái đầu ti màu hồng giờ có màu đỏ...



Anh dừng lại, nhìn tôi đang thở dốc vì những điều Anh đem lại... đôi mắt Anh sâu hơn, giọng Anh cũng trầm hơn, và vẫn như cũ đầy mệnh lệnh...



-" Cởi ra!"



Tôi làm theo ý Anh khi Anh đã ngồi qua bên... tôi cởi bỏ quần áo của mình... rồi Anh ra hiệu... tôi chồm qua cởi bỏ quần áo của Anh...



-" Cho em năm phút lưu giữ anh!"



Nghe thế tôi liền cúi xuống, lần đầu tiên tôi nếm cậu nhỏ của Anh... nó đã lớn sẵn từ khuôn miệng con nhóc đó, giờ đây tôi cảm thấy có chút khó khăn khi tự đưa vào miệng mình...



Cái cảm giác thật lạ... khó chịu, ham muốn lẫn lộn... tôi chợt thèm nghe tiếng rên rỉ của Anh... theo bản năng không thể kìm lại nữa, tôi hành xử những động tác mà tôi không biết sao lại có trong tôi...



Tôi thấm ướt cậu nhỏ của Anh, bằng nước trong vòm miệng mình, chỉ để tìm sự bôi trơn... tôi thấy thân dưới Anh run lên... tôi biết Anh cũng như tôi, đã được kích dục hoàn toàn... tôi dời môi lên khuôn ngực Anh, tìm kiếm nhịp đập của trái tim Anh...


Tìm kiếm hơi thở ngắt quãng của Anh... tôi ngồi lên thân Anh... rồi giữ lấy cậu nhỏ, đưa vào đúng chổ, thả mình xuống, nuốt trọn cậu nhỏ của Anh vào thân thể tôi...



Tôi ngữa cổ lên cao, cái cảm giác như bị xuyên thủng khiến tôi cảm thấy hưng phấn... tôi bắt đầu tự tìm khoái cảm... đặt tay lên hai vai Anh làm điểm tựa... tôi chuyển nhịp mỗi lúc nhanh hơn... Anh bất động để tôi hành xử một mình... cảm giác đó đã đấy, nhưng gọi là thỏa mãn thì không...



Tôi không biết làm sao để cho Anh đáp lại... tôi gục lên vai Anh, dừng lại... những tiếng nấc mà tôi không kìm chế được vang lên bên Anh và tôi... khó khăn lắm tôi mới buông một câu...



-" Anh không còn hứng thú với em nữa à?"



Anh thinh lặng, những việc Anh không muốn hay đúng thì Anh thinh lặng... tôi ngồi thẳng dậy rời xa Anh... mặc quần áo vào rồi hạ giọng...



-" Xin lỗi!"



Tôi bước ra khỏi xe, đi bộ vào con đường vắng trước mặt... tôi ngẩng nhìn trời, nhận lấy cảm giác đau đớn và cô độc...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro