6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Muốn Trưởng thành, tức nhiên mình phải biết thế nào là lớn thực sự.



Anh và tôi nghỉ dưỡng trong một khu resort cao cấp trên biển. Suốt ngày tôi cứ nằm dài trên giường để nhìn xuống biển qua cái sàn nền bằng kính. Tôi cứ hỏi Anh những câu hỏi ngớ ngẩn, rằng:



" Có bao giờ em ngủ dậy thấy mình lọt xuống biển không? Có cá mập nuốt mất em không? Đẹp thì có đẹp đấy, nhưng sao em không có cảm giác an toàn? Anh đổi phòng mướn đi, em không muốn ở căn phòng này, cứ như bị nhốt lại trên hoang đảo không thể đi đâu, như mình thuộc về ai đó..."



Anh không trả lời tôi, Anh chỉ ngồi trầm ngâm ngoài hiên, nơi mà chỉ cần lao tới là chạm nước, một ngày Anh bơi đến ba lần, còn tôi thì không, tự dưng tôi vẫn còn cảm thấy choáng nên tôi sợ nước. Đi chơi có hai người thôi khiến tôi cảm thấy buồn, và Anh hỏi tôi có muốn cô nào làm bạn không? Tôi nói không, chỉ cần Anh nói với tôi nhiều hơn là được.



Anh bắt đầu kể cho tôi nghe, những nơi thần tiên của thế gian này, Anh muốn đi với người mà Anh thương yêu. Tôi mượn cớ hỏi về gia đình Anh, Anh kể... Anh có vợ và hai đứa con sinh đôi, vợ Anh từ bỏ Anh vì Anh không biết yêu thương, cô ấy đem theo con khi tòa xử Anh không có thời gian dành cho gia đình.



Anh đánh đổi hạnh phúc gia đình bằng những công việc, Anh không hối hận, Anh chỉ buồn vì Anh yêu cô ấy bao nhiêu, thì cô ấy lại thương bản thân cô ấy bấy nhiêu.



Anh hỏi về tương lai mà tôi mơ ước, tôi chỉ đáp gọn với Anh, tôi không muốn nghĩ đến chuyện tình cảm, tôi muốn tạo dựng sự nghiệp của mình trước đã, hơn nữa trong khoảng thời gian này tôi không nên dính dáng vào tình cảm gì hết cho ngôi thần tượng của mình. Anh mỉm cười hỏi thẳng tôi không chút e dè:



-" Thế em sẽ mãi tự giải quyết ham muốn à?"



Tôi không trả lời mà hỏi Anh.



-" Còn anh?"



Anh trả lời tôi rằng...



-" Anh mua cho em con búp-bê tình dục nhé!"



Tôi bật ngữa, để Anh tiếp:



-" Anh không phải là ngôi sao, anh đâu sợ việc cặp kè lung tung, với anh chỉ cần một cú điện thoại, thì có đủ mọi cô nàng phục vụ mình như ý mình!"



Và tôi tự dưng cũng muốn có một cô nàng nào đó như ý Anh nói nhưng tôi không làm sao để mở miệng ra với Anh, tôi chờ đợi, vì tôi biết Anh hiểu ý tôi.



Hai tuần, chỉ nhốt mình với biển tôi chán chường muốn về nhà, còn Anh thì hứa 3 ngày nữa vì Anh chưa giải quyết xong công việc ở đây...



--



Qua ngày hôm sau Anh bỏ tôi một mình, đi giải quyết công việc ở đâu đó chẳng biết, chỉ biết Anh như biến mất trên đời, tôi chỉ liên lạc được với quản lý, mà quản lý lại nghe lời Anh, chờ chỉ thị của Anh, và quản lý cũng không liên lạc được với Anh... tự dưng tôi cảm thấy mình bị xúc phạm, mà chẳng hiểu và tìm ra cái lý do hay nguyên do của sự xúc phạm là gì...



Ba ngày trôi qua, như lời Anh nói, Anh về trong một buổi tối có mưa phùn, toàn thân Anh lấp lánh bởi đẫm hạt mưa sương, tôi cảm thấy con người Anh tràn đầy năng lượng. Tự dưng tôi nổi lòng ganh tị, cứ như Anh vừa đi thỏa mãn với chục con đàn bà, còn tôi thì Anh nhốt lại giữa sự cô đơn. Tôi lớn tiếng với Anh, xếp hành lý và tuyên bố...



-"Từ nay về sau, tôi đi đâu là quyền tự do của tôi, ơn của Anh bỏ ra vì tiền, tôi sẽ trả tiền..."



Anh chỉ thả mình vào góc tối gật đầu.



-" Ừ... em hãy đi học cách trưởng thành như ý em!"



Tôi đã bực bội phản bác lại rằng...



-" Em chỉ muốn trưởng thành bên anh, nhưng anh vì công việc không còn muốn..."



Tôi chỉ có thể nói đến đó khi tôi nhận lấy thân Anh lao tới, bất ngờ tôi ngã ra cái sàn bằng kính, Anh vật tôi rồi khóa tay tôi ra sau, khiến tôi không thể chống cự, tôi hét lên bằng sự bực tức của mình, nhưng những tiếng hét của tôi đã bị Anh nuốt trọn vào khuôn miệng của Anh, tôi nhận lấy bờ môi tim tím, bờ môi đầy lực, đủ dày và rộng chiếm hữu toàn bộ khuôn miệng tôi...



Cái cảm giác không thể làm gì để đối kháng, không một chút sức lực của một người con trai mới lớn trước Anh, tôi nhìn thấy một màu xanh thẳm trước mắt, trong cái màu tối có những gì nguệch ngoạc loang loáng... tôi thấy Anh, gương mặt đanh lại, hằn sát khí... bàn tay anh lướt trên thân thể tôi, Anh đứng dậy lôi tôi đến giường...



Giờ tôi mới biết Anh biết kungfu, và tại sao Anh không cho tôi học kungfu khi có lần tôi đề nghị... tích tắc... Anh trói tôi ở giường với bốn góc vừa đủ hai chân hai tay. Tôi có cảm giác như con cá nằm trên thớt, Anh cúi xuống, để tôi thấy đôi mắt anh giờ chỉ còn một màu xám trắng, giọng nói trầm nhưng không ấm nữa, nó đầy nội lực rót vào tai tôi...



-" Tôi làm mọi công việc chỉ để lo cho em có một con đường sáng, để em bay cao với ước mơ của chính mình, tôi không màng cực khổ, chỉ để thấy em mãn nguyện sung sướng, nhưng em lại trách móc tôi, em là gì của tôi để mà trách móc tôi... Má tôi? Vợ tôi? Hay là người tôi yêu? Người tình? Không... em là thứ mà tôi thích, một món đồ chơi cao cấp mà tôi đã tự tay chế tạo để làm hài lòng tôi, nhất nhất hết thảy trong mọi việc..."



Tôi ú ớ không thể đáp lại gì, dù giờ đây tôi muốn nói lời xin lỗi đến cái con... không còn là người mà tôi cho là thần tượng nữa... vẫn tiếng nói đều bên tai...



-" Em muốn trưởng thành bên tôi chứ gì? Được, tôi chỉ biết giúp em lớn như thế này mà thôi!"



Nói xong, Anh chạm tay vào cậu nhỏ của tôi, kích thích... thật... không hiểu sao chỉ cần Anh chạm nhẹ như lướt qua nó thôi, thì nó cũng ngóc đầu dậy hướng về Anh... mà không phải ở một nơi nào khác...



Tôi trần truồng trước Anh... đây đâu phải lần đầu, nhưng đây là lần đầu tôi ở dưới thân Anh... để dạy tôi lớn, tôi trưởng thành như kiểu Anh... Anh cho tôi thỏa mãn bằng cách dùng thân mình...



Chưa từng biết phụ nữ, lần đầu tôi lại biết con đường của đàn ông... tôi ngây ngô, tò mò, sợ hãi, và điều quan trọng là tôi không thể nào từ chối khi nhục dục trong tôi đạt đến đỉnh điểm không thể dừng lại...



Hình ảnh một người phụ nữ trong tư thế cowboy tôi đã thấy qua phim ảnh, nhưng người đàn ông thì không, bất giác tôi nhìn xuống... cậu nhỏ của Anh... tự dưng tôi cảm thấy ngất ngây vì nó...



Tôi khép mắt lại, chấp nhận những thứ Anh cho tôi, cũng như chấp nhận Anh hơn hẳn tôi mọi mặt... nhưng chấp nhận chưa chắc là phục tùng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro