thật đáng thương cho một kẻ lụy tình đem trân tình cho kẻ không đáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh vừa đến nhà cô, như bình thường cô sẽ là người chạy ra mở cửa, nhưng lần này là mẹ cô .
Vừa trông thấy anh , mẹ cô bật khóc:
- sao con về trễ vậy ?
- sao vậy ạ ?
Bố cô tiếp lời:
Vào thắp cho con bé nén nhang, nó bảo với bác là nó không đợi  con được nữa chỉ mong con sau này hãy quên nó đi
Hoá ra cuộc điện thoại xin 2' nói chuyện ấy là lúc cô hấp hối trong bệnh viện và đến cuối cùng cô chỉ muốn được anh quan tâm
Anh như chết lặng, hai hàng nước mắt trên mặt anh từ từ lăn xuống .
Anh yêu cô nhưng chẳng thể lơ là công việc , anh nghĩ rằng cố gắng hết sức làm việc để lo cho cô một tương lai tốt hơn. Nhưng anh sai rồi ! Anh quỳ xuống nhà luôn miệng nói anh xin lỗi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro